Vạn Cổ Chi Vương

Chương 881: Muốn Cướp?

Chương 881: Muốn Cướp?
Thời gian kế tiếp, đội ngũ đạo phỉ đi theo chiếc Hư Không Thuyền nọ suốt một tháng, thế nhưng không phát hiện ra bất cứ động tĩnh nào bên trong Hư Không Thuyền! Bọn họ nhận định bên trong có thể là không có ai, vì thế bọn họ liền tấn công, định phá phòng ngự tráo rồi chiếm lĩnh Hư Không Thuyền!
Nhưng một tháng đã qua mà bọn họ vẫn chưa phá vỡ được phòng ngự tráo.
Bọn họ vừa vui mừng thì tính năng của con thuyền này, vừa lo lắng rằng chủ nhân của con thuyền này có thân phận không đơn giản.
Nhưng bọn họ đã tấn công một tháng, nếu bên trong thực sự có người thì nên ra ngoài từ lâu rồi mới đúng, vậy nên hiện tại đám đạo phỉ hoàn toàn yên tâm.
“Có lẽ sắp thành công rồi!”
Đôi mắt đại hán da hổ lộ ra khát vọng nóng rực!
Đúng lúc này, trong hư không nơi xa có một nam một nữ đang cuống quít bay đi.
Khi bọn họ nhìn thấy đám người đại hán da hổ liền lập tức quay đầu đi xa.
Đám người đại hán da hổ vốn không để ý đến hai người kia, trông bọn họ rất nghèo, sao so được với chiếc Hư Không Thuyền này.
“Đợi đã, hình như hai nhân loại kia đang bị truy nã!”
Đại hán da hổ lấy ra một chồng trang giấy, trên đó là bức họa của các đối tượng bị truy nã.
Đại hán da hổ tìm được hai bức họa giống 2 kẻ vừa chạy trốn đến 90%.
“Mấy người các ngươi đi bắt bọn họ về đây!”
Đại hán da hổ ra lệnh.
Phải bắt kẻ bị truy nã, càng không thể vứt bỏ chiếc Hư Không Thuyền này.
Chỉ chốc lát sau, 2 kẻ kia đã bị bắt về.
“Hắc hắc, Thanh Giáp tộc treo giải thưởng 10 vạn Linh Nguyên Tệ.”
Đại hán da hổ đánh giá hai người, khóe miệng nhếch lên.
“Hắc Sát lão đại, cầu xin ngươi thả chúng ta đi.”
Nam tử mặt chữ điền dập đầu xin tha.
“Biết đại danh của ta ư?”
Đại hán da hổ cười nói.
“Thanh danh Hắc Sát đoàn đạo phỉ gần đây có ai không biết? Đặc biệt là Hắc Sát lão đại tu vi đạt tới Địa Nguyên Cảnh bát trọng đỉnh, uy danh truyền xa!”
Nam tử mặt chữ điền nịnh nọt lấy lòng.
Bang!
Đại hán da hổ đột nhiên tát một cái, đánh cho nam tử mặt chữ điền bay xa mấy mét.
“Nếu đã nghe nói đến đại danh của ta thì ngươi nên biết lão tử sẽ không thả ngươi, câm miệng đi!”
Đại hán da hổ mắng!
Nam tử mặt chữ điền nghiến răng nghiến lợi, không dám nhiều lời.
“Thành ca, ngươi không sao chứ?”
Nữ tử dịu dàng đi cùng nam tử mặt chữ điền vội vàng chạy tới, gương mặt tràn đầy thương tiếc.
“Ta không sao. Là ta vô năng, cứu ngươi khỏi tay tên khốn kiếp Kim Hoài kia nhưng lại rơi vào tay kẻ khác.”
Giọng nam tử mặt chữ điền tràn đầy nhu tình.
“Ồ? Cô nàng này không tồi, lại đây!”
Đại hán da hổ nhìn nữ tử kia chăm chú, cười xấu xa.
Nữ tử lộ vẻ sợ hãi, không ngừng lui về phía sau, nhưng hai gã đạo phỉ đã khống chế nàng, kéo tới trước mặt đại hán da hổ!
“Hiện tại cởi sạch quần áo, hầu hạ ta thật tốt, nói không chừng ta sẽ thả tiểu tử kia!”
Đại hán da hổ cười dâm tà.
“Không, đừng đáp ứng...”
Nam tử mặt chữ điền rít gào liền bị đạo phỉ đấm một quyền nằm bò ra đất.
Nữ tử dịu dàng do dự hồi lâu, sau đó lộ vẻ sầu thảm, duỗi tay cởi áo.
A!
Đám đạo phỉ ồn ào thét chói tai!
“Lão đại!”
Một đạo phỉ hô to!
“Ồn cái gì, không thấy lão tử đang vui vẻ à?”
Đại hán da hổ tức giận mắng.
“Lão đại, Hư Không Thuyền màu xanh kia...”
“Phòng ngự tráo bị phá rồi à?”
“Không phải, bên trong có người đi ra!”
Vừa dứt lời, tất cả đạo phỉ đều nhìn về Hư Không Thuyền màu lục!
Một người thanh niên bạch y đi đến boong tàu, khó hiểu đánh giá bọn họ.
“Tiểu tử, chỉ có mình ngươi thôi ư?”
Đại hán da hổ sắc mặt trầm xuống dò hỏi!
“Đúng.” La Thiên đáp.
Sắc mặt đại hán da hổ hòa hoãn, lộ vẻ không vui: “Vậy ngươi mau mở phòng ngự tráo ra.”
Chỉ có một người thì cần gì phải sợ hãi?
Hơn nữa La Thiên tuổi còn trẻ như vậy thì tu vi có thể cao đến đâu.
Đại hán da hổ cảm thấy La Thiên đã phát hiện ra bọn họ từ trước nhưng không dám lộ diện, trốn trong thuyền hơn hai tháng, hiện tại hắn không trốn nổi nữa nên mới đi ra.
Ong!
La Thiên lập tức bỏ phòng ngự tráo của Hư Không Thuyền.
“Ha ha ha!”
Đám đạo phỉ cười lớn.
Xem ra tiểu tử này đã tuyệt vọng, từ bỏ chống cự nên mới nghe lời như vậy.
“Tiểu tử, chắc ngươi là thiếu gia của đại gia tộc nào đó gặp phải nguy cơ ngoài ý muốn, trưởng bối gia tộc ở lại kháng địch, để ngươi chạy trốn một mình đúng không?”
Một đạo phỉ cười nói.
Đây là chuyện thường thấy, cũng rất phù hợp với tình huống của La Thiên giờ phút này.
Vèo vèo vèo!
Vài tên đạo phỉ mặc kệ La Thiên, bay lên Hư Không Thuyền đánh giá khắp nơi.
“Má nó, con thuyền này xa hoa thật, chắc là không chỉ 60 vạn Linh Nguyên Tệ đâu!”
“Lão đại, hay là chúng ta đừng bán, về sau cứ dùng chiếc Hư Không Thuyền này đánh cướp, khí phách biết bao nhiêu!”
Đám đạo phỉ vô cùng hưng phấn.
Đại hán da hổ nghe vậy thì hai mắt sáng ngời, cảm thấy ý tưởng này không tồi.
“Tiểu tử, cút đi, chiếc Hư Không Thuyền này không còn là của ngươi nữa.”
Gã quát La Thiên.
“Ngại quá, ta không bán con thuyền này.”
La Thiên bình tĩnh nói.
“Ha ha ha!”
Đám đạo phỉ ôm bụng cười lớn.
“Tiểu tử thúi, đầu ngươi bị lừa đá à?”
“Ai nói muốn mua thuyền của ngươi, cút sang một bên cho lão tử!”
Đám đạo phỉ cười nhạo mắng!
Nam tử mặt chữ điền và nữ tử dịu dàng cũng cảm thấy La Thiên hơi kỳ quái.
Bọn họ đồng cảm với La Thiên, nhưng bản thân còn khó bảo toàn nên không nói câu nào.
“Ồ? Các ngươi muốn cướp ư?”
La Thiên hỏi.
“Cút đi!”
“Đừng nhiều lời với tên ngốc này nữa, đã cho hắn cơ hội rồi mà hắn không cần, trực tiếp giết đi!”
Một đạo phỉ sắc mặt hung ác lao đến chỗ La Thiên, đại đao trong tay lập loè hàn quang!
Viu!
Tên đạo phỉ chém tới, ánh đao lạnh băng!
Nữ tử dịu dàng nhắm chặt hai mắt, không muốn nhìn cảnh La Thiên đầu rơi xuống đất.
Khi cây đao giáng xuống, La Thiên nhẹ nhàng búng tay!
Coong!
Tiếng kim loại chấn vang kịch liệt truyền ra!
Tên đạo phỉ lộ vẻ kinh ngạc, cánh tay đau nhức, đại đao rời tay!
Gã không biết đây chỉ là trùng hợp hay là chuyện ngoài ý muốn!
Đại đao rời tay lướt qua cổ gã, máu bắn ra.
Bá!
Đao bay về phía sau, cắt đầu một tên đạo phỉ khác!
Ngay sau đó cây đao này lại bay vòng!
Viu!
Phốc phụt!
Trong chớp mắt, cây đao chuyển động một vòng trên thuyền, tất cả đạo phỉ trên thuyền đồng thời ngã xuống đất, máu phun tung toé!
Đám đạo phỉ còn lại trên Hư Không Thuyền màu đen thấy cảnh này thì lập tức hít một hơi, lộ vẻ hoảng sợ!
Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Bạn cần đăng nhập để bình luận