Tui Có Chín Sư Huynh Tiên Phong Đạo Cốt

Chương 686: Tình Yêu Thần Tiên

Bỗng nhiên tiên hạc và chim loan mở đường xôn xao, chỉ thấy một con Chúc Long màu đỏ đậm phá vỡ hư không, thân thể to lớn vây quanh núi Đông Li. Các tu sĩ đột ngột thay đổi sắc mặt, giây tiếp theo Chúc Long hưng phấn nói tiếng người: “Tiểu A Tứ, ta không tới chậm chứ?”
Tiểu Chúc Long? Khương Tự hơi kinh ngạc lại kèm chút vui mừng, đang muốn nói chuyện với cậu thì Hạo Nguyệt đạo chủ ngồi bên đã híp mắt, đưa mắt ra hiệu cho Hách Liên Chẩn. Con rồng con dính người này sao nhanh như vậy đã hấp thu xong long tinh, phá quan ra rồi?
Hách Liên Chẩn hiện tại đang cố lập công chuộc tội, lập tức ngầm hiểu, cười ha ha dùng vũ lực lừa tiểu Chúc Long qua một bên.
Tiểu Chúc Long: “……”
Buông tay, buông rồng ta ra, nó muốn đi tìm tiểu A Tứ.
Các tu sĩ thấy Chúc Long cũng tới, sợ con rồng này gây chuyện, hỏng ngày tốt chuyện tốt của Hạo Nguyệt đạo chủ nên vội vàng thúc giục đội ngũ đi trước.
Đám tiên hạc và chim loan tiếp tục mở đường, mang theo xe tiên cửu loan bay về hướng trang viên Sơn Hải, bái thiên địa.
Trong trang viên Sơn Hải đang vui mừng náo nhiệt vô cùng.
Các vị cửu cảnh Thánh Hiền Cửu Châu nhận được lời mời cùng Nguyệt phủ, Lan gia đã đứng trên bục cao nhón chân mong chờ từ sớm, khi thấy đội ngũ lớn đến, tức khắc vui vẻ ra mặt, sôi nổi chúc mừng Nguyệt phủ.
Thủy Nguyệt Sơn Chủ vuốt râu cười đến không khép được miệng, lúc không ai chú ý, ông lại lặng lẽ quay mặt qua một bên, lau khóe mắt, Nguyệt Li nhà ông được như ước nguyện, khổ tận cam lai, chuyện vui, chuyện vui lớn tận trời.
Lễ bái thiên địa do Tầm Lộc Sơn Chủ chủ trì.
Ánh mắt xa xăm của nữ Sơn Chủ mặc áo đạo đơn giản nhìn về phía Khương Tự và Nguyệt Li chậm rãi đi tới, bà hơi mỉm cười, bình tĩnh mở miệng: “Tân nhân bái thiên địa, hành đại lễ kết đạo.”
Khi tia nắng ban mai đầu tiên từ phương đông sáng lên, Khương Tự và Nguyệt Li hướng về phương đông bái một bái, sau đó dựa theo truyền thống cổ hoàn thành quá trình lập khế ước. Một khắc kết thúc buổi lễ kia, lòng bàn tay hai người liền sinh ra một sợi tơ nhân duyên không ai nhìn thấy, quấn quýt với nhau.
“Mọi người mau nhìn, trời sinh dị tượng.”
Chỉ thấy từng tia nắng bình minh trở nên sáng lên trong không trung, không bao lâu sau toàn bộ Cửu Châu mây tía đầy trời, vô số linh điểu bay vào không trung, xoay quanh trong không trung, tiếng ríu rít thật lâu không tiêu tan.
Khương Tự nhìn vô số bươm bướm và linh điểu trong núi bay tới, quay chung quanh này bục cao mãi không đi, nàng liếc Nguyệt Li một cái, nhẹ mỉm cười.
Nguyệt Li nhìn khuôn mặt nàng bị che một nửa sau lớp màn bằng bích ngọc châu. Chàng duỗi tay nắm chặt tay nàng, nhè nhẹ tuyên bố: “A Tứ, sau này trên đường đại đạo trường sinh, chúng ta cùng nhau đi.”
Khương Tự mỉm cười gật đầu, châu ngọc trên mũ leng keng va vào nhau, tiếng thanh thúy rung động. Cha, mẹ, con có con đường của mình, có phu quân bên nhau cả đời rồi.
Buổi lễ đại điển kết đạo kết thúc, mây tía đầy trời, trăm linh điểu tới sinh ra dị tượng giằng co suốt một ngày, Cửu Châu oanh động. Các tu sĩ nói chuyện say sưa non nửa năm mới dần dần hạ nhiệt.
Sau này các tu sĩ nhớ lại hồi ức đã qua mới phát hiện, cả đời này bọn họ đã trải qua Thần Châu chìm xuống, Cửu Châu mới sinh ra, đã trải qua kiếp nạn và cơ duyên tu hành lớn lớn bé bé, còn có việc lớn oanh động cùng tình yêu thần tiên kia ở Đông Châu.
(*) Thần Châu: ý chỉ một nửa châu lục có chứa di tích chư thần.
Sau khi chuyện trọng đại ở Đông Châu diễn ra, Hạo Nguyệt đạo chủ và Giới Chủ Kính Hoa Giới liền quy ẩn. Có người nói hai người ẩn cư ở tiên châu hải ngoại. Cũng có người khẳng định cả hai ẩn cư ở Đông Châu. Một số tin rằng hai vị ẩn cư trong thành Yên Vũ. Lại có lời đồng cho rằng hai người dạo chơi khắp các giới.
Hành tung hai vị khó tìm nhưng Cửu Châu lại nơi nơi chốn chốn đều lưu truyền sự tích về hai người.
—— Toàn văn hoàn.
Cảm ơn các bạn Perle, Ý, Anna, Thu, Di, Loan, Chua, Hiền cùng nhau góp tiền bạc và công sức cho bộ TUI CÓ CHÍN SƯ HUYNH TIÊN PHONG ĐẠO CỐT.
Bạn cần đăng nhập để bình luận