Tui Có Chín Sư Huynh Tiên Phong Đạo Cốt

Chương 640: Đã Chết Rồi Phải Không?

Vu Sơn nhìn về phía di thể Thủy Thần Băng Di đứng sừng sững trên đỉnh núi, ánh mắt hơi hơi mê loạn: “Ở bên ngoài lưu lạc đã nhiều năm như vậy, ta muốn về nhà.”
Trở về nơi nó ra đời, nơi đó có người nó đã truy tìm mười mấy vạn năm, nó muốn ở cùng chỗ với nàng, rơi vào bóng đêm vĩnh hằng.
Khương Tự thấy ánh mắt si mê của nó với Băng Di, lại nhớ tới những truyền thuyết kia cũng đoán ra nó là si niệm ra đời vì Băng Di. Nàng chỉ có thể thấp giọng thở dài rồi nhẹ giọng nói: “Vu Sơn, nếu không có cách nào giết chết Ám Thần, ta hy vọng kẻ sống sót kia là mi.”
Một tà thần hắc ám có cái não chỉ biết yêu hẳn sẽ giảm uy hiếp đến mức tối đa.
“Tiểu sư muội, muội sẽ không định nghe theo nó thật đấy chứ?” Hách Liên Chẩn gấp đến độ vò đầu: “Nếu sức mạnh thế giới cũng không có cách nào giết chết gã thì phải làm sao bây giờ?”
Lời Hách Liên Chẩn còn chưa dứt thì trên đàn tế trời đã phát ra ánh sáng màu đen lóa mắt, uy áp đáng sợ đánh úp lại, ký hiệu đồng thau trên đàn tế trời đều bị hủy diệt, đàn tế chia năm xẻ bảy. Đồng thời có mấy bóng dáng bắn từ trong ra, quả đúng là mấy người Nguyệt Li.
Dẫn đầu rơi xuống đất chính là Mặc Khí, sắc mặt thiếu niên áo đen tái nhợt không có lấy một chút màu máu, người gầy giơ xương, y thất thanh kêu lên: “Kiếm Phần Thiên.”
Nhìn qua mới thấy có một ngọn lửa phá không đánh úp tới, lửa cháy thiêu đốt hừng hực cắm vào trong mảnh đất hoang phế màu đen. Toàn bộ đỉnh núi vì thế mà chấn động, di thể chư thần đứng sừng sững trên đỉnh núi ngay lập tức hóa thành tro tàn, phong ấn đàn tế trời bị phá ra hoàn toàn.
Một bóng dáng màu đen từ trong hư không xuất hiện, kẻ đó mang theo khí thế bễ nghễ thiên hạ, lạnh băng nhìn chăm chú mấy người Nguyệt Li, cười đầy âm trầm: “Cảm ơn, nếu không phải có các ngươi, ta chỉ sợ còn phải mất vạn năm nữa mới có thể phá vỡ phong ấn.”
Người nọ và Vu Sơn có vẻ ngoài giống nhau như đúc, trang phục màu đen, quan đen, khuôn mặt tuấn mỹ mang vẻ tối tăm. Chỉ có điều khí chất quanh thân hoàn toàn không giống với Vu Sơn, cả người quanh quẩn hơi thở tử vong đầy âm lãnh giống như tử thần hạ xuống.
Đúng là Vu Tà.
(*) Quan ở đây là trang sức đội đầu.
Kiếm Phần Thiên bay vào trong tay Vu Tà, trời đất lập tức bị lửa hắc ám cháy hừng hực thiêu đốt. Bán Thần tích cóp oán hận và sự không cam tâm suốt mười vạn năm cuối cùng cũng hiện thế, uy áp khủng bố như thủy triều đánh úp lại.
Hoa Liễm Diễm và mấy người tứ kiệt Vô Nhai Tông tu vi thấp ngay lập tức cảm thấy thần hồn đau nhức, phun ra một búng máu.
“Mọi người cẩn thận.” Khuôn mặt tuấn tú của Nguyệt Li tái nhợt.
Chàng cắt qua lòng bàn tay, lấy máu tươi vẽ trận Đại Diễn Hư Không lên trên không trung. Trận pháp bao phủ tất cả mọi người bên trong, ngăn cản lửa cháy từ kiếm Phần Thiên và uy áp Bán Thần cảnh ngập tràn bên ngoài.
“Gã vừa mới phá vỡ phong ấn, sức mạnh đang suy yếu nhất, thừa dịp gã chưa khôi phục thần lực giết gã luôn.” Ánh mắt Mặc Khí hiện lên chút tàn nhẫn, cả người giống như mũi tên rời khỏi cung bay thẳng về phía Vu Tà.
Cùng lúc đó, Trọng Hoa hóa về bản thể, Lan Tấn rút kiếm Thanh Mang, Tiêu Tích U thi triển đạo Tử, Già Nam cầm Phật châu đồng loạt nhằm vào Vu Tà. Đạo thuật bản mạng của mọi người đồng thời kích hoạt phát ra ánh sáng đáng sợ trực tiếp đập nát tà niệm của thần vừa mới ngưng tụ thành hình người.
Trong không trung chỉ còn lại một thanh kiếm Phần Thiên.
Sau khi kích phát đạo thuật mạnh nhất của mình, tất cả hư thoát ngã ngồi trên mặt đất, có chút không dám tin, chết… đã chết rồi phải không?
“A Tứ, có phải đã chết rồi không?”
Sắc mặt Khương Tự tái nhợt, lông tơ toàn thân dựng đứng lên, thấy các sư huynh đều bị thương không nhẹ, đặc biệt là Đại sư huynh, miệng vết thương trong lòng bàn tay không ngừng chảy máu ra ngoài, từng giọt máu lại chảy ra rất chậm như thể máu trong người đã hết.
Nàng chưa bao giờ nhìn thấy có người có thể ép Đại sư huynh đến mức này. Nàng có chút không biết phải làm sao che kín lòng bàn tay Nguyệt Li, nhìn giữa không trung một lần nữa ngưng tụ thành một bóng dáng màu đen, sắc mặt nàng lập tức tái nhợt như tuyết.
Tà thần hắc ám là hóa thân của hắc ám và tử vong, cái chết chỉ khiến cho gã càng trở nên mạnh mẽ hơn. Vì vậy Vu Tà không chỉ không chết mà ngược lại sức mạnh còn tăng thêm so với ban nãy khoảng ba phần. Đây cũng là nguyên nhân vì sao thư thần không có cách nào giết chết được gã, chỉ đành dùng biện pháp trấn áp gã, hơn nữa còn phải tế sống ở ngọn nguồn nơi sinh ra pháp tắc tử vong.
Cảm nhận được từ trong không trung truyền đến sức mạnh hắc ám vô cùng lớn, sắc mặt mọi người đều khó coi hẳn lên.
Đôi mắt Nguyệt Li thâm thúy, chàng rũ mắt nhìn Khương Tự, giọng nói vừa trầm thấp vừa dịu dàng: “A Tứ, muội dẫn họ về Cửu Châu trước đi.” Cảm ơn các bạn Perly và group Chín sư huynhcùng nhau góp tiền bạc và công sức cho bộ TUI CÓ CHÍN SƯ HUYNH TIÊN PHONG ĐẠO CỐT.
Bạn cần đăng nhập để bình luận