Tui Có Chín Sư Huynh Tiên Phong Đạo Cốt

Chương 643: Ngươi Là Ngươi, Ta Là Ta

Trong khoảnh khắc tất cả đạo thuật cùng phát động đánh về Vu Tà thì con rồng lớn hóa thân từ muôn vàn ảnh yêu trong rừng rậm cũng công kích tới. Trận Đại Diễn Hư Không từng chút từng chút một nứt ra như làn da bị nẻ. Mọi người một lần nữa bị trọng thương, giờ chẳng có ai để ý đến vết thương bản thân, ánh mắt tất cả đều cực nóng hướng về Vu Tà giữa không trung.
Mười mấy đạo thật hóa thành một con rồng lửa to lớn nổ tung trong không trung. Vu Tà bị các loại đạo thuật xỏ xuyên ngay lập tức mất hình người.
Ánh mắt Khương Tự hơi lắng lại, nàng quát lớn một tiếng: “Chính là lúc này.”
Một ánh sáng trắng hiện lên, Vu Sơn ẩn núp trong nhẫn lập tức bay vọt tới, hai thần niệm giằng co với nhau. Nó thừa dịp Vu Tà bị trọng thương cướp lấy quyền chủ động.
Khương Tự cũng đúng lúc này mở thông đạo nối với Kính Hoa giới ra, kéo cả Vu Sơn và Vu Tà vào trong Kính Hoa giới.
“A Tứ.” Sắc mặt đám người Lan Tấn ngay lập tức thay đổi.
Bọn hắn đột nhiên hiểu rõ vì sao vừa rồi Khương Tự lại truyền âm bảo tất cả toàn lực công kích Vu Tà. Hóa ra nàng đều tính toán kỹ, tính một kích đánh toàn lực của mọi người tất sẽ khiến Vu Tà trọng thương, rồi nàng sẽ để Vu Sơn nhân cơ hội nhập vào, cuối cùng kéo cả hai vào trong Kính Hoa giới giết chết Vu Tà.
Nàng đây là muốn một mình đối mặt với tà thần hắc ám!
Cô Xạ nhìn khắp một vòng, thấy mọi người đều bị trọng thương, sắc mặt tái nhợt nói: “Nguyệt Li, theo vào đi.”
Nàng ấy nhìn thấy người kia hóa thành một vệt ánh trăng bay thẳng vào thông đạo nối với Kính Hoa giới ngay khi Khương Tự đóng cửa.
Trong địa cung ở đàn tế trời, chàng đã bị thương khá nặng, sau này vì muốn bày trận nên suýt nữa chảy hết máu, lần tới Kính Hoa giới chỉ sợ sẽ lành ít dữ nhiều.
“Ta cũng thấy rồi.” Vạn Giảo yếu ớt mở miệng: “Di tích chư thần hình như không chìm xuống nữa.”
“Tà thần hắc ám cũng không thấy đâu, còn chìm xuống cái rắm á.” Hách Liên Chẩn giận đến đau tim, kêu lên: “Lục ca, chúng ta cũng đi, một mình tiểu sư muội quá nguy hiểm.”
Lan Tấn khụ ra một búng máu, hai mắt đỏ đậm, giọng mơ hồ không rõ: “Kính Hoa giới và Cửu Châu đều thuộc thượng giới, chúng ta không có cách nào phá giới để đi cả. Trừ phi A Tứ mở thông đạo ra, nếu không sẽ chẳng ai vào được. Bây giờ chúng ta chỉ có thể lựa chọn tin tưởng muội ấy và Đại sư huynh.”
Lời Lan Tấn còn chưa dứt đã thấy mặt Mặc Khí tái nhợt như tờ giấy vàng, thân thể mạnh mẽ chống đỡ không thể chịu được giờ đã ngã xuống.
“Mau, cho Lão Nhị nuốt đan dược vào.”
“Ta… ta có, vừa rồi tiểu sư muội cho ta thật nhiều ngưng châu bát phẩm.” Hách Liên Chẩn vội vàng lấy một đống ngưng châu bát phẩm làm chúng rơi đầy đất, lướt qua cũng thấy có mấy trăm bình, lại còn có các loại linh quả đủ tác dụng khác nhau.
Mọi người thấy thế lại rơi vào trầm mặc, Khương Tự đã chuẩn bị tất cả cho mọi người, chỉ không để lại biện pháp dự phòng nào cho mình cả.
Cũng không biết bên trong Kính Hoa giới bây giờ đang thế nào?
Sau khi Khương Tự cuốn cả Vu Sơn và Vu Tà vào trong thì ngay lập tức đóng cửa thông đạo lại. Lúc nhìn thấy một vệt ánh trăng sáng tỏ tiến vào Kính Hoa giới, sắc mặt nàng lập tức thay đổi.
“Đại sư huynh, huynh vào làm gì?”
Nguyệt Li vào Kính Hoa giới đã cảm ứng được hơi thở quen thuộc, mỗi một ngọn cỏ mỗi một cái cây cũng như quy tắc Thiên Đạo ở đây đều có bóng dáng của A Tứ và hơi thở động phủ. Xem ra Kính Hoa giới này chính là tiểu động phủ của A Tứ, bảo sao A Tứ tuổi còn nhỏ đã bắt đầu thu thập vô số điểm thiện ác cùng thiên tài địa bảo, đồng thời cũng nhận về rất nhiều món đồ giữ mạng.
Trong chớp nhoáng Nguyệt Li đã nghĩ thông suốt tất cả mọi chuyện. Chàng thấy Vu Sơn và Vu Tà bị cuốn vào, hai thần niệm đang dây dưa với nhau, thần lực hắc ám và tử khí ngay lập tức đã phá hủy một mảng hoa cỏ thì vội vàng nói: “Chuyện của huynh sau này lại nói, phong ấn Vu Tà trước đã.”
Vu Tà trọng thương chưa chết, Vu Sơn nhân cơ hội nhập vào, lúc này chính là thời điểm Vu Tà suy yếu nhất.
Ánh sáng vàng chợt lóe lên nơi đáy mắt Khương Tự, nàng nháy mắt đã vẽ ra được một chiếc lồng giam giữa trời đất vây kín hai thần niệm của tà thần hắc ám ở một góc của Kính Hoa giới.
Nguyệt Li cũng tế đạo thuật mạnh nhất của mình ra, nguyệt hoa sáng tỏ rót vào trong nhà giam ngay lập tức hình thành nên một quả cầu ánh trăng thật lớn.
Vu Tà trọng thương, giờ phút này bị Vu Sơn cắn chặt, phẫn nộ quát: “Vu Sơn, cái đồ ngu xuẩn nhà ngươi, ngươi cũng dám liên thủ với người ngoài hại ta. Ta chính là ngươi, ngươi chính là ta, ngươi đây là đang tự sát đấy!”
Vu Sơn cười lạnh, điên cuồng hấp thu sức mạnh thế giới Khương Tự giấu trong nhẫn, cùng Vu Tà cắn xé: “Ngươi với ta đã sớm phân thể, ngươi là ngươi, ta là ta. Ngươi muốn cắn nuốt ta thì đừng trách ta cắn nuốt ngược lại ngươi.” Tư lợi mạng đi bán = xui xẻo năm năm
Bạn cần đăng nhập để bình luận