Tui Có Chín Sư Huynh Tiên Phong Đạo Cốt

Chương 644: Thích Thật Nhiều

“Người ngươi chờ đã sớm thần hồn câu diệt, ngươi còn tồn tại có ích gì?” Vu Tà tức điên, ấn chặt Vu Sơn xuống đất: “Ngươi cho rằng liên hợp với một Giới Chủ nho nhỏ mới ra đời vài ngày cùng một tu sĩ cửu cảnh là đã có thể cắn nuốt ta? Ngu xuẩn đến cực điểm! Ta trước hết sẽ giữ cho ngươi một mạng để người nhìn ta cắn nuốt Kính Hoa giới như thế nào.”
Lực hắc ám trên người Vu Tà ngay lập tức tăng vọt, nhà giam hình cầu cực lớn cũng bắt đầu phình to, hắc ám dần dần cắn nuốt ánh trăng từng chút từng chút một như muốn phá cả Kính Hoa giới ra.
Sắc mặt Nguyệt Li lập tức thay đổi, thần lực hắc ám mạnh thật, gã vẫn luôn che dấu thực lực chân thật. Chàng cần phải ngăn chặn sức mạnh của gã tăng lên, nếu không Kính Hoa giới sẽ bị Vu Tà làm vỡ nát từ bên trong, A Tứ cũng sẽ rơi vào cảnh nguy cơ sớm chiều.
Sắc mặt Nguyệt Li lạnh lùng, chàng tế ra đạo thuật mạnh nhất của mình - một tấc ánh trăng.
Chàng vốn bị thương khá nặng, lại tế ra đạo thuật mạnh nhất nên sắc mặt bây giờ trắng như tuyết, khó khăn lắm mới ổn định được cơ thể, cố gắng khống chế quả cầu hắc ám đang càng ngày càng lớn mạnh.
Khương Tự thấy tình huống không ổn chỉ có thể cắn răng rút sức mạnh thế giới cuồn cuộn không ngừng trấn áp quả cầu hắc ám. Bằng mắt thường cũng có thể nhận thấy cứ mỗi khi nàng rút một tia sức mạnh thế giới ra thì Kính Hoa giới sẽ thu nhỏ hơn một phần, sắc mặt nàng cũng dần dần trắng bệch.
Kính Hoa giới quá yếu ớt, sức mạnh thế giới một khi dùng hết thì Kính Hoa giới cũng sẽ chết non.
Nàng cần thời gian, Kính Hoa giới cũng cần thời gian để trưởng thành.
“Vu Sơn!” Khương Tự lạnh giọng hô.
Trong quả cầu bóng tối truyền đến giọng nói suy yếu của Vu Sơn: “Khương Tự, thực xin lỗi, sức mạnh của ta đã bắt đầu xói mòn từ mười vạn năm trước.”
Tình sinh ra si niệm, người nó chờ đã sớm ngã xuống, nó cũng nên tiêu tán với trời đất thôi.
“Cắn nuốt Vu Tà thì mi còn có thể tìm được tàn niệm của Băng Di ở nơi pháp tắc tử vong sinh ra!” Khương Tự vội vàng hét lên.
Trong quả cầu hắc ám truyền đến tiếng thét tức giận của Vu Tà, hai thần niệm lại bắt đầu cắn xé nhau khiến bên trong như trời long đất lở, toàn bộ Kính Hoa giới cũng vì vậy mà chịu ảnh hưởng không nhỏ.
Sắc mặt Khương Tự khẽ thay đổi, đôi tay trắng trẻo thi triển chín chín tám mốt đạo ký hiệu một lần nữa vây khốn quả cầu hắc ám từng tầng từng tầng một, cứ mỗi một ký hiệu tung ra thì sức mạnh của nàng lại xói mòn đi một phần.
Bút vẽ nhỏ và nhóc thú Kỳ Lân nức nở chui ra ngoài. Nhóc thú Kỳ Lân dùng chiếc sừng non nớt thắp sáng. Thú một sừng của Nguyệt Li cũng hiện thân, thắp sáng sừng thú, tế ánh trăng ra.
Tất cả cùng chủ nhân trấn áp tà thần hắc ám.
“A Tứ, còn như vậy nữa cô sẽ chết mất.” Bút vẽ nhỏ nức nở.
Sức mạnh thế giới vô cùng lớn lao nhưng dục tốc bất đạt, đạo lý này ai cũng hiểu, tiêu hao sức mạnh thế giới quá mức sẽ khiến Kính Hoa giới bị chết non, A Tứ cũng bởi vì sức mạnh tiêu hao hầu như không còn mà sẽ ngã xuống.
“Ta sẽ không ngốc đến mức liều mạng cùng Vu Tà.” Khương Tự thấy quả cầu hắc ám đã bị khống chế lập tức thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Thế nhưng trước mắt nàng bỗng tối sầm, té ngã từ trong không trung xuống. Nàng còn chưa kịp cảm giác được đau đớn thì đã bị người ta đón lấy.
“Đại sư huynh, ta không sao.” Khương Tự hơi hơi mỉm cười.
Nguyệt Li thấy môi nàng trắng bệch, ngay cả sức lực đứng lên cũng không có mà còn cười với mình, nội tâm như có lửa nóng bùng cháy. Chàng khàn khàn khuyên: “A Tứ, đau có thể nói với ta, mệt mỏi tức giận cũng có thể nói với ta, đừng cố gắng chống đỡ một mình. Cha làm dạy nàng đạo làm nữ đế nhưng ở trong lòng sư huynh nàng có thể vĩnh viễn là một A Tứ tùy ý kiêu căng. Sau này con đường chúng ta đi vẫn còn rất dài. Nàng đừng sợ, trước nay đều là ta sợ nàng không muốn ta. A Tứ, nàng cứ làm bản thân đã rất tốt rồi.”
Khương Tự thấy khuôn mặt chàng tái nhợt, trong mắt có sự sợ hãi, có sự bi thương, có sự dịu dàng và cũng có cả sự dung túng. Đây nào phải vị Đại sư huynh lạnh nhạt như tiên, vĩnh viễn cao cao phía trên, không dính chút bụi trần mà nàng vẫn biết?
Chàng thích nàng, giống như thiếu niên lang biết lo lắng sợ hãi trong thoại bảng, cũng có thất tình lục dục của người phàm, chẳng qua thất tình lục dục của chàng luôn bị khắc chế chứ không nói ra ngoài miệng.
Khương Tự chỉ cảm thấy trước mắt nổi lên sương mù, có điều nội tâm lại hân hoan vô cùng, những năm gần đây nàng chưa bao giờ hạnh phúc như vậy.
Nàng thích gương mặt tuấn tiếu của Đại sư huynh, thích tính cách lạnh nhạt khắc chế cũng thích chàng dung túng nàng, lo lắng cho nàng. Bây giờ nàng mới phát hiện bản thân thích chàng thật nhiều, thật nhiều điểm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận