Tui Có Chín Sư Huynh Tiên Phong Đạo Cốt

Chương 665: Tơ Tình Cứng Cỏi Nhất Thế Gian

Những hồi ức ảm đạm không ánh sáng cùng với năm tháng như gió bắc gào thét thổi mạnh qua, phá tan hàng rào hoàn mỹ không tì vết của đạo Hạo Nguyệt rồi nổ tung tựa pháo hoa ngay trước mắt chàng, nổ mạnh đến mức khiến sắc mặt chàng tái nhợt, đầu trái tim phát run.
Trên đời này dù có là đan dược vô tình nhất khi cũng sẽ có một ngày mất đi tác dụng, hàng rào đạo thuật có hoàn hảo đến đâu cũng sẽ có lúc bị tổn hại.
Nguyệt Li đứng giữa tuyết lớn, đạo Hạo Nguyệt vốn viên mãn đột nhiên khuyết mất một góc, sinh ra tơ tình cứng cỏi nhất trên thế gian. Chàng đột nhiên thấp giọng cười, lòng tràn đầy niềm vui mừng thoải mái.
A Tứ chính là một vết thương trên ngực chàng, là lỗ hổng trong đạo Hạo Nguyệt của chàng, là ánh sáng duy nhất chàng muốn bắt lấy trong những năm tháng lạnh băng. Bất kể đã trải qua bao nhiêu năm, cho dù tu đạo thuật nào thì chỉ cần nhìn thấy nàng, tơ tình cũng sẽ mọc rễ nảy mầm, bắt đầu phát triển thành một cây lớn có thể che trời.
Chàng và A Tứ không phải Thời Phong Khởi và Lộc Lăng.
*
“Tuyết hình như càng lúc càng lớn.” Khương Tự nắm lấy chén trà nóng hôi hổi trong tay, mắt nhìn thoáng qua tuyết lớn bên ngoài.
Năm ấy hành cung cũng có tuyết lớn, lớn đến mức lớp tuyết dày cao hơn cả người. Chẳng qua tâm cảnh bây giờ với lúc ấy không giống nhau. Năm đó chỉ có sự lạnh lẽo và tuyệt vọng, bây giờ trong sự bình tĩnh có thờ ơ.
Hiện tại nàng đã sắp không nhớ rõ gương mặt của Cố Kỳ Châu nữa. Sau khi đấu một trận với Vu Tà, nàng nhận ra mệnh cách kiếp trước như bị sương mù bao phủ của mình có vẻ hoàn toàn bị hủy diệt, tu sĩ đã từng bóp méo mệnh cách của nàng cũng lặng yên không một tiếng động chết dưới cây đào ở nơi hoang vu.
Vu Tà vừa chết, Cố Kỳ Châu từng làm vật chứa cho gã cũng kết thúc lời nguyền mãi mãi không chết, thi thể bị kền kền rỉa sạch. Gã ta bắt đầu tu đạo ở phàm giới, sau khi chết coi như cũng đem hết thảy trả về thế giới kia.
Khương Tự chỉ đứng từ trên cao nhìn xuống từ phía xa xa, thấy kền kền rỉa sạch máu thịt của gã ta, nhìn hoa đào dại đầy cây rơi xuống, thờ ơ, những gì nợ thế gian này cuối cùng đều sẽ phải trả lại.
“Cảnh tuyết đẹp tuyệt vời, Cửu Châu không có cảnh đẹp như vậy, khó trách các cô vẫn cứ nhớ mong núi Thanh Vụ mãi.” Cô Xạ uống một ngụm trà của hạ giới, cảm thấy hình như dùng nước tuyết tan để pha nên thanh nhã vô cùng.
Nàng ấy ngước mắt đã nhìn thấy người nọ đứng dưới mái hiên nơi góc đường, tay chống dù giấy lạc lõng giữa nền tuyết. Hóa ra Hạo Nguyệt đạo chủ cũng sẽ giống thiếu niên lang nơi phàm giới lọt trong đám đông đứng giữa gió tuyết, cũng sẽ thông qua việc nhờ người khác kể lại chuyện cũ mong đối tượng của mình quay đầu chuyển ý.
Khương Tự cười cong cong mắt nhìn Lý Trường Hỉ trên bục cao đã thu đạo thuật về, kể xong thoại bản. Nàng kéo tay áo Cô Xạ, rủ: “Chúng ta đi thôi, mang cô tới nơi khác tham quan.”
Cô Xạ kinh ngạc, không ôn chuyện với Lý Trường Hỉ à? Cũng phải, nếu đổi thành nàng ấy thì cũng chỉ cần bạn cũ mạnh khỏe đã đủ, chỉ có bản thân mới có thể đi đến cuối con đường đời, tình cảm giữa quân tử rồi cũng có lúc nhạt như nước.
“Nếu ta ôn chuyện với huynh ấy, tất sẽ không đi được. Sau này lại tâm sự.” Khương Tự mang theo người chỉ chớp mắt đã biến mất khỏi quán trà.
Nhóc thú Kỳ Lân cũng theo đuôi, vèo một cái phá không mất tăm. Trên bàn chỉ còn lại hai ly trà xanh vẫn mang theo hơi nóng.
Ra khỏi phủ Thanh Châu đi tiếp sẽ đến Tây Sơn, Quỷ Khốc Địa năm xưa đã sớm bị tuyết lớn bao trùm, âm khí tiêu tan, chỉ còn lại linh khí nồng đậm và tuyết tùng xanh um tươi tốt khắp núi.
Sau khi dạo qua Tây Sơn lại đến phủ Bích Thủy, Cô Xạ nhìn thoại bản trên tay, hứng thú bừng bừng lướt đến đoạn đài Quan Ngư của phủ Bích Thủy, đọc tới phần cá Văn Diêu biến dị khắp trên biển ăn thịt người thì mồ hôi lạnh túa ra toàn thân. Đây là thoại bản truyền kỳ bán chạy nhất ở Vân Mộng Thập Bát Châu đó.
Nàng ấy liếc mắt một cái cũng không nhìn ra những gì Khương Tự đã trải qua. Khi đó nàng mới có năm tuổi, không thể tu hành. Nếu không phải bên cạnh có vài vị con cưng của trời từ trên thượng giới xuống đi theo thì chỉ sợ sớm đã bị hung thú thượng cổ một ngụm nuốt vào bụng.
Sau khi tới phủ Bích Thủy, cả hai ra biển, tới các châu phủ ở phương bắc rồi lại đi thành Thiên Đế, núi Bất Hồi.
Cả một chặng đường, nội tâm Cô Xạ đều ẩn ẩn giật mình, một hạ giới nho nhỏ không ngờ lại có nhiều kỳ ngộ và hung thú đến vậy. Bảo sao năm đó Thiên Trắc Nghi chỉ ra chìa khóa di tích chư thần sẽ xuất hiện ở Vân Mộng Thập Bát Châu.
Cũng không biết chìa khóa di tích chư thần tạo thành cục diện của Vân Mộng Thập Cát Châu hay do Khương Tự xuất hiện mới dẫn phát hàng loạt sự kiện liên tiếp sau đó. Cũng không trách tình cảm sư huynh sư muội của mấy người họ lại kiên cố hơn vàng. Bản ebook này là công sức và tiền của các bạn cùng góp, vui lòng ko leak ra ngoài mang đi bán hay trao đổi. Sẽ bị xui suốt đời.
Bạn cần đăng nhập để bình luận