Tui Có Chín Sư Huynh Tiên Phong Đạo Cốt

Chương 629: Hoan Nghênh Đi Vào Thế Giới Tử Vong

Khương Tự đào xong cây non thì bên chỗ Lan Tấn cũng hái hết thần quả. Dĩ nhiên hái được nhiều nhất trong đó chính là nhóc thú Kỳ Lân. Vật nhỏ này là thú không gian, đã tự sở hữu không gian trong thiên phú. Bây giờ trong không gian của nó chứa đầy thần quả và đá linh ngọc. Nó phấn khởi chạy vào trong động phủ của Khương Tự, đếm bảo bối của mình.
Kế tiếp chính là Nguyệt Li, Lan Tấn, hái ít nhất có mấy người Hách Liên Chẩn và Vô Nhai Tông, chỉ được mấy quả cũng đã vô cùng thỏa mãn.
Nguyệt Li đưa các loại thần quả đã hái xuống cất giữ trong vòng tay trăng non của Khương Tự, thấy nàng vẫn đeo chiếc vòng mình tặng, khóe môi chàng hơi cong lên.
“Đại sư huynh, sao chàng đều cho ta?” Khương Tự cong mắt cười: “Đựng không nổi nữa.”
“Đựng không hết thì ăn luôn.” Ánh mắt Nguyệt Li thâm thúy, giọng nói lại mang theo vài phần ý cười.
Chàng thích nhìn nàng cất giữ các loại hoa cỏ linh quả như bé chuột hamster. Trước kia chàng không có quá nhiều dục vọng với những món đồ thế tục này, thế nhưng nếu A Tứ thích thì chàng có thể vì nàng vơ vét hết hoa cỏ quả khắp chư giới.
“Vòng tay trữ vật đang trống không nè, Đại sư huynh, huynh cũng cho ta chút đi.” Hách Liên Chẩn trêu trọc, cười hì hì xin xỏ.
Nguyệt Li mặt không biểu tình liếc mắt nhìn hắn một cái, tên này lại không phải do chàng nuôi.
“Vô tình! Hừ.”
Tiêu Tích U ném cho hắn mấy trái thần quả, lạnh lùng chê thẳng: “Tu vi kém, hái quả cũng phải nhờ người khác.”
“Hí hí, Lão Cửu, Cửu ca, về sau huynh chính là ca ta.”
“Mọi người đừng đùa nữa, chúng ta ở đây cũng đã lâu, tình huống bên ngoài còn không biết thế nào đâu.” Lan Tấn hiền hòa nói nhưng mặt mày lại hiện lên chút nặng nề.
“Ha hả, cuối cùng cũng còn một người đầu óc tỉnh táo.” Bán Thần Vu Sơn thình lình lên tiếng trào phúng: “Giờ sướng bao nhiêu thì ra ngoài khổ bấy nhiêu nhá.”
“Hứ, cái đồ tồi sống mười vạn năm nhà mi, mi đang rủa bọn ta chứ gì?” Hách Liên Chẩn vén tay áo ý muốn qua đánh nó.
Chiếc kiếm nhỏ xanh biếc “Vèo” một cái né tránh, vừa bực bội vừa gào lên: “Các ngươi phá đường không lối, lại tìm được động không về, hết thảy những việc này đều quá thuận lợi. Vu Tà không thể nào không cảm ứng được. Nếu tên đó án binh bất động chứng tỏ đang có mưu đồ. Chờ tới khi ra ngoài, các người có khi còn không biết bản thân đã chết thế nào đâu. Các người có muốn chết thì cũng đừng kéo theo ta.”
Ánh mắt Nguyệt Li hơi tối lại, chàng bóp đạo thuật suy tính cửa ra thế giới nhỏ này ở đâu, mắt nhìn xoáy nước màu trắng xuất hiện, nhàn nhạt lên tiếng: “Đi ra ngoài đi, cũng nên tới đỉnh Thương Sơn tế bái chư thần rồi.”
Biểu tình của mọi người lập tức bình tĩnh hơn, theo thứ tự bước vào trong vòng xoáy màu trắng, chớp mắt đã ra khỏi thế giới nhỏ, một lần nữa xuất hiện trên đỉnh Thương Sơn tĩnh lặng như tờ.
Trước khi vào đường không lối, tất cả đều còn đang ở chân núi. Khương Tự không ngờ đến khi ra ngoài đã phát hiện bọn nàng đứng trên núi, tất cả ảnh yêu vẫn đang trầm mê, cả thế giới yên lặng như đã chết.
Trên đỉnh Thương Sơn sừng sững một đàn tế màu đen cao cao, mà lấy đàn tế làm trung tâm, tám hướng xung quanh đều có thi thể các vị thần hiến tế. Các vị thần đều ngửa đầu nhìn bầu trời trên cao, hoặc phiêu dật như gió, hoặc trầm ổn như núi, hoặc xinh đẹp như nước, hoặc sáng như ánh trăng…. Bỗng có cảm giác trang nghiêm đẹp đến mức bi tráng.
Chỉ nháy mắt khi mấy người Khương Tự đặt chân lên đỉnh núi thì như thể có một loại cân bằng quỷ dị đã bị đánh vỡ.
Một giọng nói trầm thấp đầy sâu kín vang lên. Giọng nói kia như truyền tới từ trong địa ngục âm u lại giống như từ trên cao nhìn xuống: “Các ngươi đã quấy rầy giấc ngủ của ta.”
Nếu nói di tích chư thần là một thế giới tử linh thì Vu Tà chính là tử linh mạnh nhất trong thế giới này. Một kẻ có được cả ký ức và thần lực trước khi ngã xuống, hơn nữa vì nghịch chuyển sinh tử còn bày ra trận thế tử linh mười vạn năm. Bây giờ tử linh mạnh nhất này đã bị cả đám đánh thức.
Mọi người ngay lập tức đề cao cảnh giác, khi pháp khí được tế ra thì trên đàn tế màu đen bỗng phát ra một ánh sáng cùng màu vô cùng mạnh mẽ. Toàn bộ tử linh trong thế giới này như được người ta đánh thức. Ảnh yêu đều mở bừng mắt, sức mạnh tử linh xông thẳng tận trời cao, ngay lập tức đã khóa chặt mấy người Khương Tự.
Pháp tắc tử vong buông xuống, mọi người lập tức bị pháp tắc đánh vào một không gian hư vô.
Trên đàn tế màu đen, tà thần hắc ám cười tà ác: “Hoan nghênh đi vào thế giới tử vong.”
Đám kiến hôi nho nhỏ nhỏ vậy mà cũng có thể tới được nơi này. Chẳng qua cuối cùng nơi đây sẽ là nơi chôn xương của bọn chúng. Không có người sống nào có thể đi ra từ pháp tắc tử vong. Bọn chúng đến làm đối thủ của gã cũng không xứng.
Cảm ơn các bạn P, Y, A, T, D, L, C, H cùng nhau góp tiền bạc và công sức cho bộ TUI CÓ CHÍN SƯ HUYNH TIÊN PHONG ĐẠO CỐT.

Bạn cần đăng nhập để bình luận