Tui Có Chín Sư Huynh Tiên Phong Đạo Cốt

Chương 635: Ám Thần Tức Giận

Thế giới mới ra đời, trời đất khiếp sợ, vô số tu sĩ khẩn trương nhìn chằm chằm di tích chư thần phía trên Cửu Châu, nhìn thế giới mới được sinh ra trên bàn Nguyệt mà suýt nữa muốn điên mất.
Trong địa cung của đàn tế trời, Mặc Khí chỉ còn hơi thở thoi thóp ngồi một góc địa cung, máu chảy đầy đất, khi cảm nhận được hơi thở mạnh mẽ đầy quen thuộc kia, đôi mắt một lần nữa sáng lên.
Trong không gian pháp tắc tử vong, Nguyệt Li khám phá ra bí mật cuối cùng của ánh trăng, xé rách không gian hư vô, ngước mắt thấy bông hoa nhỏ đang hân hoan kia.
Tà thần hắc ám ngủ say mười vạn năm cuối cùng cũng hoàn toàn thức tỉnh. Toàn bộ ảnh yêu trong đừng động run lên bần bật phủ phục xuống mặt đất.
Ám Thần tức giận, Ám Thần đã tức giận.
“Vậy mà lại có Giới Chủ ra đời? Thú vị.” Vu Tà liếm liếm khóe môi thị huyết.
Thế giới mới ra đời sức mạnh vẫn còn nhỏ yếu, đây cũng chính là lúc tươi mới nhất. Nếu có thể ăn luôn được Giới Chủ, sức mạnh của gã sẽ tăng vọt, tất nhiên có thể thoát ra khỏi mảnh mây trời đã chết này, tìm kiếm một bầu trời mới. Gã còn có khả năng quay trở về suối nguồn sức mạnh, trở thành tồn tại siêu việt hơn Giới Chủ.
Vu Tà cười đầy tà ác, sức mạnh đã thức tỉnh, gã đã có thể bắt đầu hấp thu toàn bộ sức mạnh có trong di tích chư thần.
Phía trên đỉnh núi, trong lòng mấy người Cô Xạ vừa hiện lên chút vui sướng thì đã thấy mây đen che đỉnh đầu, dự cảm có điềm xấu sắp xảy ra.
“Mọi người mau nhìn.” Hoa Liễm Diễm vừa kinh ngạc vừa phấn khởi kêu lên.
Hóa ra thế giới hư vô đã bị người ta mạnh mẽ xé mở, Nguyệt Li dẫn đầu ra trước, theo sau là bóng dáng ba người Vô Nhai Tông ngất xỉu bị quăng ra ngoài, Lan Tấn và mấy người Hách Liên Chẩn cũng tiếp bước ngay sau đó.
“Nguyệt Li, Lan Tấn, sao các huynh lại ở đây?” Úy Hành vui mừng khôn xiết.
“Tứ ca, đỡ ta chút với.” Hách Liên Chẩn ngã ngồi trên mặt đất, sắc mặt trắng bệch, thật đáng sợ, pháp tắc tử vong suýt nữa thiêu chết hắn.
“Nói ra thì rất dài, Lão Tứ, chỉ có một mình huynh sao?” Lan Tấn cũng bị thương, nhìn khắp một vòng vẫn không thấy được Khương Tự, tức khắc sắc mặt trắng bệnh: “Có ai nhìn thấy A Tứ ra chưa?”
“Chưa, chỉ có mấy người các huynh thôi.” Đám người Cô Xạ tiến lên xem xét hơi thở của bọn Vạn Giảo, phát hiện thương thế bọn họ quá nặng, chỉ còn một hơi, vội vàng cho họ nuốt đan dược.
“Lão Nhị vào đàn tế dưới địa cung, mấy người Lão Tam Lão Bát vẫn luôn không chạm mặt.” Úy Hành vội vàng hỏi: “Cuối cùng đã xảy ra chuyện gì? Tiểu sư muội cũng ở chỗ này sao?”
“A Tứ không sao.” Nguyệt Li ngước mắt cảm ứng bông hoa nhỏ trên bàn Nguyệt kia, trên đóa hoa có hơi thở của A Tứ, nàng chắc hẳn không sao nhưng không biết vì lý do gì mà lại không xuất hiện.
Chẳng qua điều đáng lo ngại bây giờ chính là sức mạnh tà thần hắc ám đang tăng vọt. Đồng tử màu vàng của Nguyệt Li hơi co lại, giọng chàng vẫn trầm ổn: “Để lại tin tức cho mấy người Lão Tam, còn chúng ta phải nhanh chóng vào địa cung hội hợp với Mặc Khí. Sức mạnh của tà thần hắc ám đang tăng lên nhanh chóng, gã sẽ hấp thu toàn bộ tử khí có trong di tích chư thần. Một khi gã thoát được ra ngoài địa cung đàn tế trời thì Cửu Châu chắc chắn sẽ gặp nguy.”
Sắc mặt mọi người đột ngột thay đổi, cả đám hít hà một hơi, thấy chết không sờn hô: “Được.”
Nguyệt Li dẫn đầu bấm quyết bay thẳng lên đàn tế trời. Trên đàn tế trời màu đen có khắc vô số ký hiệu đồng thau, đồng thời ở trung tâm đàn tế có một phù trấn cực lớn, ký hiệu kia lập lòe ánh sáng vàng, chỉ cho vào không thể ra, quả đúng là cửa vào địa cung. Đôi mắt Nguyệt Li hơi tối lại, bóng dáng hóa thành một tia ánh trăng vọt vào trong địa cung.
Mấy người Lan Tấn cũng bước lên, thấy Nguyệt Li đã vào, liếc nhau một cái rồi lần lượt xông vào địa cung.
Mọi người ở đây vừa vào địa cung không bao lâu thì mấy người Trọng Hoa chậm chạp đến muộn cũng mang theo khuôn mặt đen sì lên đàn tế trời.
Lão Ngũ mù đường đáng chết này, mang bọn hắn lớn mới có thể tới được đàn tế trời.
Khương Tự đứng trong thế giới hoa cỏ nhìn đất bằng từ từ dựng lên thành một ngọn núi có sông chảy xuyên qua, mây trắng lượn lờ, đồng cỏ tươi tốt xanh um. Chỉ cần tâm ý của nàng tương thông thì trong thế giới hoa cỏ lập tức sẽ xuất hiện thứ đó, mỗi một ngọn cỏ, mỗi một cái cây, mỗi một ngọn núi, mỗi một hòn đá đều xuất hiện trong đầu nàng giống như những đứa con của nàng.
Nhóc thú Kỳ Lân phấn khởi lăn lộn trên mặt cỏ trong thế giới hoa cỏ, bộ lông trắng như tuyết chỉ chớp mắt đã bị làm cho bẩn lấm lem.
Bút vẽ nhỏ thì đang ngơ ngác xoa xoa đôi mắt mình, không thể tin nổi mà hỏi lại: “Khương Tự, ta có phải đang nằm mơ không?”
Đây là thế giới của A Tứ sao? Bản ebook này là công sức và tiền của các bạn cùng góp, vui lòng ko leak ra ngoài mang đi bán hay trao đổi. Sẽ bị xui suốt đời.
Bạn cần đăng nhập để bình luận