Tui Có Chín Sư Huynh Tiên Phong Đạo Cốt

Chương 638: Nói Hoặc Chết

Tiêu Tích U cố áp mùi máu tươi trong miệng xuống, giọng mơ hồ không rõ: “Tình huống không ổn, địa cung là nơi tiếp giữa di tích chư thần với cửa vào thông đạo không gian hư vô. Tà thần hắc ám ngủ đông trong không gian hư vô. Nguyệt Li nói, cứ mỗi một người ra ngoài thì sức mạnh phong ấn của chư thần sẽ suy yếu đi một phần, gã lợi dụng chúng ta để làm suy yếu sức mạnh phong ấn, thoát ra ngoài cắn nuốt Cửu Châu.”
Sắc mặt mấy người Úy Hành lập tức thay đổi, tâm tư thật thâm độc, bảo sao không giết chết bọn hắn mà chỉ đánh trọng thương.
Hách Liên Chẩn: “Nguyệt Li tìm được biện pháp phá giải chưa?”
Tiêu Tích U lắc đầu, sắc mặt tái nhợt: “Nguyệt Li Bảo chúng ta quay về Cửu Châu. Nếu mấy người huynh ấy đều chết thì một nhóm tiếp theo sẽ tiến vào, giống như năm đó chư thần trấn thủ đàn tế trời vậy, đừng để cho sức mạnh trong không gian hư vô cắn nuốt Cửu Châu.”
Mọi người rơi vào trầm mặc.
Mấy người Vạn Giảo vừa mới tỉnh lại cũng hơi hé miệng, khiếp sợ đến nỗi không nói được một câu thành lời, nội tâm không biết vì sao sinh ra vài phần cảm giác bi tráng đến lạ.
Ngay cả thiếu chủ Nguyệt phủ cũng chỉ có thể hiến tế tử thủ sao?
“Ông đây không tin thứ quỷ kia cũng đã chết mười vạn năm còn mạnh như vậy?” Hách Liên Chẩn nghiến răng nghiến lợi, hai mắt đỏ lên, cả giận quát.
Bọn hắn sao có thể không ra? Lão Đại Lão Nhị Lão Tam và Lão Lục là những người phá vỡ vào cửu cảnh sớm nhất trong số bọn hắn, những người có thiên phú mạnh nhất.
Tiêu Tích U nắm tay, giọng lạnh băng: “Tà thần hắc ám tuy chỉ là Bán Thần cảnh nhưng sức mạnh của gã cuồn cuộn không ngừng. Đáng sợ ở đây không nằm ở sức mạnh của ám thần mà đến từ không gian pháp tắc tử vong sau lưng gã. Ta tu đạo Tử nên biết pháp tắc tử vong đáng sợ thế nào.”
Giống như bóng đêm chân chính buông xuống, lạnh băng, tĩnh lặng không khác gì nước biển vô tình bao phủ hết thảy.
“Không gian pháp tắc tử vong?” Vạn Giảo thất thanh kêu lên: “Ta… bọn ta đã đi vào, vô cùng đáng sợ.”
Lúc ấy nàng ta cho rằng bản thân đã chết ở trong đó rồi lại mơ hồ thoát ra ngoài, sau mới biết tất cả nhờ Khương Tự mở giới môn ra, Nguyệt Li xé rách không gian hư vô đưa tất cả ra ngoài.
Già Nam cười lạnh: “A di đà phật, bần tăng thân không có vướng bận nên sẽ không về Cửu Châu, ta ở chỗ này phá vỡ vào cửu cảnh chờ thay ca vậy.”
“Nơi đây không có lấy một xíu xiu linh khí, sao huynh tu hành được?” Tiêu Tích U trầm giọng hỏi: “Các người về nghỉ ngơi lấy lại sức, ta canh giữ ở chỗ này.”
“Ai nói không có linh lực?” Trong hư không truyền đến một gợn sóng, Khương Tự đi ra từ trong không trung, uyển chuyển nhẹ nhàng hạ xuống, thông đạo phía sau vẫn chưa đóng lại, ngay lập tức luồng khí hỗn độn nồng đậm tinh khiết cuồn cuộn không ngừng xuất hiện nơi cửa thông đạo rồi vận chuyển vào thế giới tử vong.
Mọi người hít lấy luồng linh khí sạch sẽ thuần túy này, sắc mặt ngay lập tức tốt hơn vài phần. Cả đám vui mừng khôn xiết vây lấy Khương Tự.
“Tiểu sư muội, muội đi đâu đó?”
“Thông đạo này nối đến chỗ nào?”
“Linh lực nồng đậm thật, đây là khí hỗn độn?”
Mọi người cứ huynh một lời ta một câu hỏi liên tục, lại nhìn Khương Tự mới thấy hơi thở nàng mờ mịt, khó nắm bắt, ngay cả đứng trước mặt bọn hắn cũng không thể cảm ứng được sự tồn tại của nàng, tất cả lập tức chấn động. Cảnh giới hiện tại của Khương Tự càng ngày càng nhìn không thấu.
Khương Tự thấy một tia sáng nhỏ mỏng manh chợt lóe lên muốn ké khí hỗn độn bèn nhấc chân dẫm lên chiếc nhẫn. Sau đó nàng mỉm cười: “Muội tới chậm, mong các sư huynh chớ trách, những chuyện khác tạm thời không đề cập tới, vẫn nên giải quyết tà thần hắc ám trước đã.”
Khương Tự nói xong đã ngay lập tức tóm lấy tàn niệm Vu Sơn từ trong nhẫn kéo ra.
Vu Sơn dùng chiêu kim thiền thoát xác lừa Vu Tà nên đã tổn thất hơn nửa sức mạnh và khí hỗn độn. Lúc này lại bị Khương Tự bắt được, tóm chặt như bóp lấy yết hầu, nó chỉ có thể vội vàng kêu lên: “Tiểu Giới Chủ, nhẹ chút, nhẹ chút.”
Vu Sơn nhìn khí hỗn độn cuồn cuộn không ngừng dũng mãnh tiến vào lại ngó sang Khương Tự đã phá vỡ vào Bán Thần cảnh, nội tâm kinh hãi giống như trời rung đất chuyển. Nếu không phải linh khí trong trời đất thiếu thốn thì nàng hẳn đã có vẻ phá vỡ vào Thần cảnh.
Giới Chủ từ xưa đến nay luôn là sự tồn tại thần bí nhất trong trời đất, tồn tại có mệnh số nhất. Chỉ tiếc nhóc con này mới phá vỡ vào Bán Thần cảnh còn Vu Tà lại là Bán Thần cảnh đã nghỉ ngơi lấy sức mười vạn năm.
“Ế, mi thế mà còn chưa chết.” Hách Liên Chẩn thấy nó, nghiến răng nghiến lợi muốn đi lên đánh nó vài phát, nó với tà thần hắc ám cùng một nguồn, đùa chết một đứa coi như cũng hời.
Sắc mặt Vu Sơn biến thành màu đen, nó vội vàng gào lên: “Nếu ngươi giết chết ta, thần niệm sẽ tự động trở về, sức mạnh của Vu Tà sẽ mạnh đến chưa từng có, các tu sĩ trong địa cung thật sự hết đường sống.”
Khương Tự híp mắt, mỉm cười: “Vu Sơn, cho mi hai lựa chọn, hoặc mi chết, hoặc nói ra nhược điểm của tà thần hắc ám để Vu Tà chết, chọn đi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận