Tui Có Chín Sư Huynh Tiên Phong Đạo Cốt

Chương 660: Kẻ Từ Bên Ngoài

Hóa ra trong sân thế mà lại có một thông đạo nối với Kính Hoa Giới.
Cô Xạ vừa hơi giật mình vừa có cảm giác tình cảm sư huynh đệ mấy người này thật tốt, trong lòng sinh ra niềm hâm mộ, các sư huynh kia của Khương Tự tính tình có khác nhau, người tốt người kỳ lạ nhưng dù có là Hách Liên Chẩn ngày thường ồn ào nhất, Lan Tấn dịu dàng nhất hay Nguyệt Li lạnh nhạt đi chăng nữa thì bây giờ đều có vài phần ngây thơ đáng yêu.
“Chúng ta nói lâu như vậy mà cũng không thấy tiểu sư muội liếc mắt ngó chúng ta một cái luôn nè.” Hách Liên Chẩn đặt mông ngồi dựa vào cây, bưng trà lên đổ thẳng vào miệng chẳng khác gì trâu uống nước, uống xong còn hừ hừ: “Quả nhiên đã bị người ta làm tổn thương trái tim. Kẻ phụ lòng, đồ bạc tình.”
Nguyệt Li lạnh lùng nhìn hắn một cái, không thèm mở miệng nói chuyện.
Đây là lần đầu tiên Cô Xạ thấy Nguyệt Li chịu thiệt thòi như thế, nàng ấy không khỏi bật cười, trong nhà chưa tỏ, ngoài ngõ đã tường, nàng ấy xem như đã nhìn ra chút phương pháp rồi.
Đạo Hạo Nguyệt vốn là đạo thuật khó động tình nhất trên đời này, Nguyệt Li tu đạo đến Thần cảnh, kể cả có thần nữ giáng thế cũng không thể khiến chàng động tình, chàng phản ứng vô cùng bình thường lại cố tình trước khi đạo thuật tu thành đã thích Khương Tự.
Vì tơ tình này chưa đứt nên mới tạo thành tình trạng trên không ra trên, dưới không ra dưới bây giờ. Thật vô cùng phức tạp. Theo nàng ấy phán đoán, nội tâm Nguyệt Thiếu chủ chắc hẳn rất thích Khương Tự, chẳng qua ngủ say trăm năm khiến cho tình cảm giống như rượu hoa lê bị chôn dưới tàng cây, mùi rượu bị phong ấn trong chiếc bình, cho đến khi nào mở ra mới có thể nồng cháy tới say lòng người.
“Hôm nay sợ sẽ không thể ở lại ăn cơm chiều, xin giúp ta chuyển lời tới Khương Tự, ta về thành Lộc trước.” Cô Xạ đứng dậy mỉm cười với ba người, sau đó vô cùng thức thời rời khỏi.
Nguyệt Li tỉnh lại trước sau mới qua mấy canh giờ, Lan Tấn đã chạy tới, lại ở lâu thêm chút thì chắc những người khác đều sẽ nghe tin đến hết, nơi này nào còn chỗ cho nàng ấy nữa.
“Sơn Chủ Cô Xạ.” Lan Tấn lên tiếng gọi nàng lại: “Nếu thành Lộc không có chuyện gì thì hy vọng tối nay Sơn Chủ có thể ở lại trò chuyện cùng A Tứ, chúng ta đều là nam tu, buổi tối không nên ngủ lại.”
Lan Tấn tâm tư tỉ mỉ, sợ một chuyến này rời khỏi, sáng sớm ngày mai tỉnh lại, tiểu sư muội đã không thấy tăm hơi. Nếu Cô Xạ ở nói chuyện cùng muội ấy cũng tốt hơn một chút, mặc kệ như thế nào, trước cứ qua đêm nay rồi nói sau.
Nguyệt Li đứng một bên nghe thấy vậy khẽ thay đổi sắc mặt, lại nhớ đến tu vi của nàng tuy bị thương chưa khôi phục nhưng vẫn đạt cảnh giới cực cao. Nếu nàng muốn quay về Kính Hoa giới thì đó là chuyện chỉ trong một giây.
Quả thực nên tìm một nữ tu nhìn chằm chằm vào nàng thì hơn.
Cô Xạ thấy bộ dạng mấy người này đều khẩn trương vô cùng, gật đầu cười đồng ý: “Vậy ta đành xin làm phiền.”
“Các huynh sợ cái gì đó? Tiểu sư muội cũng không chạy, nếu muốn chạy thì vừa rồi đã chạy.” Hách Liên Chẩn tùy tiện suy đoán, sau đó vỗ đùi: “Không xong, cũng không biết Mặc Khí đã đuổi theo qua mấy thành……”
Lan Tấn nhướng mày, thi triển đạo thuật gửi tin cho Mặc Khí.
Chờ đến khi màn đêm buông xuống, không chỉ Mặc Khí quay về thành Yên Vũ mà ngay cả mấy người Trọng Hoa cũng vội vàng đuổi tới. Đây là lần đầu tiên tính từ trăm năm trước mọi người tụ tập cùng nhau như vậy. Hơn nữa chuyện Nguyệt Li và Khương Tự chỉ có ba người Hách Liên Chẩn, Lan Tấn, Mặc Khí biết, những người lại đều không biết gì.
Nội tâm mấy người Trọng Hoa chua lòm, một mặt thấy may mắn vì Nguyệt Li đã tỉnh lại, về sau tiểu sư muội sẽ không phải đau lòng khổ sở nữa; mặt khác sau khi Nguyệt Li tĩnh lại đổi thành mấy người bọn hắn buồn tủi đau thương. Vì thế cả đêm đám người Trọng Hoa, Thu Tác Trần đều dùng ánh mắt lạnh lẽo ý đồ chuốc say Nguyệt Li.
Cũng không biết vì sao ngày thường Nguyệt Li không uống rượu, bây giờ lại đồng ý uống, thay đổi còn lớn vô cùng. Tuy rằng tên này vừa uống rượu vừa dùng linh khí làm tan men say nhưng dù sao vẫn coi như đã uống. Chỉ có điều hình như không rải cơm chó với tiểu sư muội nữa?
Sau khi mười mấy bình rượu xuống bụng, đám người Trọng Hoa cũng ngẫm ra chút gì đó kỳ lạ.
“Giao tình giữa A Tứ và Cô Xạ tốt hơn từ bao giờ vậy?” Trọng Hoa thấy Khương Tự và Cô Xạ mới sáng sớm đã lên tầng uống trà ăn quả, không khỏi híp mắt.
“Khả năng chính là hôm nay đấy.” Hách Liên Chẩn uống đến sướng rơn, nhe răng cười xòa: “Mặc kệ đi, chúng ta uống của chúng ta.”
Thu Tác Trần đập thẳng một cái lên trán hắn, Lão Thất có phải ngốc không thế? Bọn hắn chính là chín phong núi Thanh Vụ, chỉ cưng một mình A Tứ, giờ lòi thêm một kẻ từ bên ngoài, không thoải mái, rất không thoải mái! Cảm ơn các bạn Perly và group Chín sư huynhcùng nhau góp tiền bạc và công sức cho bộ TUI CÓ CHÍN SƯ HUYNH TIÊN PHONG ĐẠO CỐT.
Bạn cần đăng nhập để bình luận