Tui Có Chín Sư Huynh Tiên Phong Đạo Cốt

Chương 684: Đại Điển Kết Đạo

Tiên môn thế gia biết Nguyệt phủ muốn làm đại điển kết đạo, tất cả đều ầm ĩ sắp nổ tung. Trước khia bao nhiêu đệ tử con cháu thế gia muốn leo lên Thiếu chủ Nguyệt phủ cao cao phía trên, khi biết được vị Thiếu chủ kia hôn mê trăm năm cũng từng tiếc hận một thời gian. Lúc nghe tin chàng tỉnh lại còn kích động không nhỏ, giờ sao cứ im hơi lặng tiếng đã kết đạo lữ?
Hạo Nguyệt đạo chủ nói chuyện yêu đương từ bao giờ thế? Không phải bị nữ tu đạo hạnh cao sâu nào mê hoặc chứ? Các tiên môn Cửu Châu đều không phục, tận đến khi Nguyệt phủ gửi thiếp cưới mời đến tham gia đại điển kết đạo, nhìn thấy bốn chữ đối tượng kết đạo “Kính Hoa Giới Chủ”, chúng nữ tu khóc lóc thảm thiết, chúng nam tu thở ngắn than dài.
Haizz, quả nhiên đối tượng ưu tú đều thuộc về nhà người khác, hơn nữa còn nuôi từ nhỏ.
Nháy mắt đã tới đại điển kết đạo ba tháng sau.
Do tiên châu hải ngoại xa xôi, lại là thánh địa thanh tu nên hàng năm trong trạng thái nửa phong bế, không có cách nào đủ chỗ chứa cho đông đảo tu sĩ tiên môn Cửu Châu. Nguyệt Li cũng sợ Khương Tự rời khỏi núi Đông Li không quen nên quyết định đại điển kết đạo tổ chức ở Đông Châu. Vì thế chàng cố ý bỏ số tiền lớn mua một ngọn núi tại hải vực Đông Châu, tu sửa thành một trang viên Sơn Hải làm nhà mới, viết mấy chứ: Xuân giang hoa nguyệt dạ.
Thật triền miên lâm li, bên trong ẩn chứa đạo Hoa Cỏ của Khương Tự và đạo Hạo Nguyệt của chàng.
Đại điển kết đạo sẽ từ xuất phát núi Đông Li đến trang viên Sơn Hải. Bởi hai người dần biến mất khỏi tầm mắt Cửu Châu gần trăm năm nên đám người Hách Liên Chẩn la hét muốn làm lớn, làm to.
Khương Tự lạihy vọng khiêm tốn chút, Nguyệt Li cân nhắc hồi lâu mới phát thiếp cưới cho các thế gia tiên môn Cửu Châu dưới dạng thông báo về đại điển kết đạo, sau đó lại định ra một danh sách khác, mời bạn bè thân thích tới tham gia đại điển kết đạo. Như thế vừa oanh động lại đủ khiêm tốn.
Có điều cứ như vậy, danh sách mời vẫn có khảng trên trăm người, đều là người không thể xóa bớt.
Rất nhanh đã đến ngày đại điển kết đạo, núi Đông Li nơi chốn tràn ngập không khí vui mừng.
Đám người Hách Liên Chẩn trực tiếp ở lại núi Đông Li, Trọng Hoa quản việc trong núi Đông Li, Hách Liên Chẩn phụ trách chân chạy, Thu Tác Trần và Tiêu Tích U chịu trách nhiệm chiêu đãi khách khứa, Lan Tấn giúp đỡ Nguyệt Li lo liệu những chuyện khác về đại điển kết đạo. Mỗi người đều bị phân việc sai việc, chỉ có Khương Tự mỗi ngày ngày phụ trách xinh đẹp và thu hạ lễ nhiều nước chảy.
Hạ lễ chồng chất núi Đông Li với đủ loại châu bảo pháp khí phát sáng, nghiễm nhiên biến nơi này thành một tòa núi đầy vật quý.
Khương Tự vốn không khẩn trương, kết quả chờ Nguyệt phủ đưa sính lễ nhiều như núi và tất cả hôn phục, khí cụ dùng trong đại điển kết đạo cùng việc Cô Xạ với bọn người Hoa Liễm Diễm tới núi Đông Li đưa gả, nàng mới có vài phần cảm giác chân thật.
“Khương Tự, hôn phục của cô cũng đẹp quá đi, ước chừng phải có đến mười hai bộ ấy chứ.” Hoa Liễm Diễm yêu đẹp nhất, vừa đến núi Đông Li, nhìn thấy hôn phục hoa lệ may bằng nguyệt tơ tằm Nguyệt phủ đưa tới, đôi mắt thẳng tắp.
Hôn phục lấy kiểu dáng cổ điển làm chủ đạo, dùng nguyệt sa mềm mại cho phần chính, thêu thùa hoa văn phức tạp, kết hợp vật liệu giống dạ minh châu nên phát sáng đẹp tới cực độ dưới đêm trăng. Hôn phục phụ cũng dùng màu đỏ, còn lại đều là áo váy nguyệt tơ tằm đủ kiểu, mỗi chiếc đều xinh đẹp vô cùng, còn phối với trang sức khác nhau.
Mỗi một hôn phục đều là trang phục khiến vô số nữ tu tha thiết ước mơ. Hạo Nguyệt đạo chủ một hơi chuẩn bị mười hai bộ, ra tay như vậy khiến Hoa Liễm Diễm thèm chảy nước miếng ròng ròng.
Cô Xạ thấy mười hai bộ trang sức kia, mỗi bộ đều là Tiên Khí thượng đẳng. Còn cả sách cổ trong sính lễ của Nguyệt phủ có thể chất đầy hai rương, mỗi cuốn đều do Hạo Nguyệt đạo chủ tự tay viết, lấy đó thể hiện sự quý trọng.
“Tất cả đều do Đại sư huynh chuẩn bị, còn có một số được những sư huynh khác đưa tới nhưng Nguyệt Li không cho ta mặc.” Khương Tự mỉm cười: “Cảm ơn hai vị tiên tử tới giúp ta đưa gả.”
“Giúp cô đưa gả chính là vinh hạnh lớn trời cho đấy, ế, sao Vạn Giảo lại không tới? Nói ra cũng không mấy người dám tin, một Giới Chủ như cô mà nữ tu bên cạnh cũng chỉ đếm trêm đầu ngón tay.” Hoa Liễm Diễm cười nói: “Mặc kệ nàng ta, ta không dám sánh với cô nhưng ta tất nhiên muốn đẹp hơn nàng ta.”
“Nói vậy chắc giống muội, ở trong nhà chọn váy áo trang sức xinh đẹp làm chậm trễ thời gian. một vị nữ tu đưa gả khác là đường muội nhà Bát sư huynh cô hả?” Cô Xạ nhàn nhạt hỏi.
“Đúng vậy, là Thu Thủy tỷ tỷ, Lục sư huynh nói nữ tu đưa gả muốn đủ đôi mới tốt, vì thế lại mời thêm tỷ ấy tới. Một tháng trước tỷ ấy đã tới rồi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận