Tui Có Chín Sư Huynh Tiên Phong Đạo Cốt

Chương 685: Trang Viên Sơn Hải

Hoa Liễm Diễm cười nói: “Khương Tự, theo ta thấy á, ai gặp được cô đều sẽ có phúc vận lớn, nữ tu nhỏ Thu gia kia trước đó ta chưa bao giờ nghe nói qua, năm đó có chăng cũng chỉ ở cùng cô mấy ngày khi Cửu Châu Thịnh Yến diễn ra, nháy mắt người ta đã có thể mượn đông, đứng cùng chỗ với bọn ta rồi.”
Hoa Liễm Diễm vừa nói vừa nhìn về phía Cô Xạ, Cô Xạ là cửu cảnh Sơn Chủ, nàng ta và Vạn Giảo cũng đã phá vỡ vào cửu cảnh, nữ tu Thu gia kia trăm năm qua cũng mới tu tới bát cảnh, ấy thế mà lại bằng vào mối quan hệ chẳng nông cũng chẳng sâu với Khương Tự năm đó để lọt vào mắt thế gia, tiên môn Cửu Châu.
Cô Xạ: “Mọi người đều mượn gió đông từ Khương Tự, hà tất phải chiếm hời ngoài miệng như vậy?”
Khương Tự thấy hai người các nàng vẫn có chút như nước với lửa, cố tình khi sống chết trước mắt lại có thể nghĩ đến đối phương, quan hệ vô cùng kỳ lạ, tức khắc cười nói lảng đi: “Ta chuẩn bị váy phi tiên đưa gả cho các cô đây này, các cô mau thử xem có vừa không nào.”
Cô Xạ và Hoa Liễm Diễm vừa thấy đã biết bốn bộ áo váy xinh đẹp đặc biệt chuẩn bị cho các nàng với Vạn Giảo, Thu Thủy. Liếc qua đã nhận ra tất cả đều dùng nguyệt tơ tằm chỉ có ở Nguyệt phủ tạo ra. Mỗi bộ đều rực rỡ lung linh, kiểu dáng tương tự, lại thay đổi chút ít dựa theo địa vị mỗi người, vô cùng độc đáo.
Hoa Liễm Diễm hưng phấn đi thử quần áo, Cô Xạ cầm sách diễn giải hành trình trên bàn giúp Khương Tự kiểm tra lại toàn bộ việc phải làm vào đại điển ngày mai.
Có Cô Xạ giúp nàng xem lại, Khương Tự ổn định lại tâm tình không ít.
Buổi tối Vạn Giảo cuối cùng cũng tới, nhìn thấy đám người Khương Tự, nàng ta hưng phấn ríu rít ầm ĩ cả đêm.
Ban đêm Khương Tự trằn trọc mãi không ngủ được, lần đầu tiên biết đại điển kết đạo lại khẩn trương như vậy, chờ đến khi nàng vừa mới mơ mơ màng màng ngủ thì đã bị Hoa Liễm Diễm đánh thức, ngay sau đó tiếp tục khẩn trương suốt quá trình.
Đại điển kết đạo ở Cửu Châu đều cử hành lúc sáng sớm, trước khi mặt trời mọc sẽ bái thiên địa. Nếu được trời đất chúc phúc sẽ xuất hiện dị tượng cả ngày. Ngày kết đạo này, Khương Tự mới sớm đã bị các nàng ấy lăn qua lộn lại, đeo trang sức, đổi lễ phục, dùng bích ngọc châu che mặt.
Trời còn chưa sáng, con đường từ núi Đông Li đến trang viên Sơn Hải đã bị đá linh ngọc phủ kín thắp sáng.
Khương Tự có chút khẩn trương chờ ở núi Đông Li.
Hoa Liễm Diễm và Vạn Giảo vội vàng từ bên ngoài chạy về, hưng phấn khoe: “Xe tiên tới, do thú Nguyệt Quang Nhất Giác kéo xe, đây chắc hẳn chính là đại điển kết đạo cát tường nhất trên đời này.”
“Xe tiên của Hạo Nguyệt đạo chủ bị ngăn lại, Khương Tự, tám vị sư huynh của cô ấy à, bốn người cùng Nguyệt Li đón dâu, bốn người còn lại giúp cô cản thân, đằng trước náo nhiệt không chịu nổi luôn.”
(*) Cản thân: người nhà gái chịu trách nhiệm ‘làm khó dễ’ người nhà trai như cách thể hiện chỗ dựa vững chắc cho tân nương khi về nhà chồng.
Khương Tự vén bích ngọc châu lên, cong mắt cười: “Dĩ nhiên Tam sư huynh, Bát sư huynh cản thân, từ mấy ngày trước ta nghe thấy Bát sư huynh và Tam sư huynh lén lút mưu đồ bí mật rồi.”
Trước núi Đông Li, Trọng Hoa, Hách Liên Chẩn mang theo một đám đệ tử, con cháu tiên môn Cửu Châu dùng hết sức bú sữa cản thân.
Tức giận, quá tức giận!!!
Do tiểu sư muội chỉ có bốn vị nữ tu đưa gả nên trong tám người bọn hắn còn phải bỏ ra bốn người giúp Nguyệt Li đón dâu, kết quả, hừ, Nguyệt Li chọn Mặc Khí, Lan Tấn, Úy Hành và Hách Liên Chẩn, lần này đã khiến Trọng Hoa với Thu Tác Trần tức điên.
Bọn hắn thế mà lại phải so với Lão Nhị và Lão Thất? Đáng chết, vì thế hai người xùy ra số tiền lớn mua được Hách Liên Chẩn. Hách Liên Chẩn tạm thời làm phản, lần này năm người đi đầu ngăn đón dâu đội ngũ lại.
Hiện trường náo nhiệt không chịu được.
“Tới, tới rồi, tin mới nhất đây, đội ngũ cản thân thảm bại, xe tiên cửu loan hướng về núi Đông Li rồi.” Hoa Liễm Diễm ngự kiếm trở về, kích động thuật lại tình hình.
Khương Tự đứng cách cửa sổ, thấy được thú Nguyệt Quang Nhất Giác kéo một chiếc xe tiên hoa lệ đến, xe tiên dùng chim loan và tiên hạc kết thành đôi mở đường, đệ tử tiên môn đón dâu khác đều cưỡi các loại tọa kỵ, đội ngũ đón dâu thanh thế kinh hồn.
Khương Tự nhìn một màn trước mắt, hốc mắt hơi hơi ẩm ướt, có chút không thể tin được.
“Giới Chủ không thể khóc, đợi lát nữa lên xe tiên cửu loan xong, còn phải bái trời đất nữa đấy.” Thu Thủy mỉm cười dặn dò, đồng thời vội vàng sửa sang lại làn váy cho Khương Tự: “Sơn Chủ Đông Li đang chờ ở phía trước, ta đưa ngài qua nhé.”
Khương Tự gật đầu, dưới sự giúp đỡ của đám người Cô Xạ đi ra khỏi nhà gỗ, bái biệt sư phụ. Trong tiếng chúc phúc vang dội, nàng duỗi tay nắm lấy tay Nguyệt Li, cùng chàng bước lên xe tiên cửu loan, nhóc thú Kỳ Lân đã sớm chạy đến thân thiết với thú một sừng, cùng nó kéo xe tiên.
Bản ebook này là công sức và tiền của các bạn cùng góp, vui lòng ko leak ra ngoài mang đi bán hay trao đổi. Sẽ bị xui suốt đời.
Bạn cần đăng nhập để bình luận