Sống Lại 1978: Trường Bạch Sơn Săn Y

Chương 995 động tâm phụ nữ chủ nhiệm

Chương 995: Phụ nữ chủ nhiệm động lòng
Thấy vậy, Lưu Hồng Quân cũng không ép ở lại, hẹn khi nào thu xếp ổn thỏa sẽ cùng nhau uống rượu.
Nói đến chuyện mời khách, Lưu Hồng Quân hiện giờ đúng là có chút thiếu tự tin.
Trại nuôi heo thì không có heo để thịt, trại nuôi gà cũng không còn bao nhiêu gà vịt ngỗng. Ngay cả trại chăn nuôi ở Thanh Dương cũng không thể tiếp tục giết thịt.
Có thể giết thịt chỉ có mấy con hươu sao mà thôi. Thời gian gần đây, cửa hàng lâm sản bán thịt heo đều phải vất vả đi mua từ các thôn khác về.
Sau khi chia tay với Vương quản lý, Lưu Hồng Quân đứng ở cửa thôn ủy, nhìn những chiếc máy xúc đất nối đuôi nhau lái vào núi. Trong lòng không khỏi dâng lên một nỗi hào tình.
Tất cả những điều này đều là công sức của hắn, là thành tựu của hắn. Cảm khái một hồi, Lưu Hồng Quân lại không khỏi lắc đầu. Vốn chỉ muốn vợ đẹp con ngoan, có chỗ dựa ấm áp, kết quả không cẩn thận lại thay đổi vận mệnh của Du Thụ Truân.
Ở kiếp trước, Du Thụ Truân gần như đã thành thôn hoang, giống như kiểu truyền thông vẫn nói về loại thôn xơ xác, già nua. Người trẻ thì đều vào thành phố kiếm sống, có điều kiện thì đều chuyển đến trấn Thái Bình Câu dưới chân núi. Du Thụ Truân chỉ còn lại một ít người già trung niên.
Còn ở kiếp này, Du Thụ Truân nhất định sẽ không đi theo vết xe đổ của kiếp trước. Chỉ cần dựa theo bản vẽ quy hoạch xây dựng lại Du Thụ Truân, nơi này sẽ trở thành một viên minh châu giữa núi rừng.
Đang suy nghĩ, Cao tổng công dẫn theo mấy người đến.
"Tiểu Lưu!"
"Cao tổng công, hoan nghênh, hoan nghênh!" Lưu Hồng Quân vội vàng cười chào đón.
"Hôm nay có hai công ty xây dựng vào làm, tôi cũng đi theo tới xem một chút." Cao tổng công bắt tay Lưu Hồng Quân cười nói.
Lưu Hồng Quân mời đoàn người của Cao tổng công vào phòng làm việc.
"Tiểu Lưu, bản vẽ quy hoạch chống nước mà cậu muốn, chúng tôi đã làm xong rồi, lần này tiện đường mang tới cho cậu." Vào phòng làm việc, Cao tổng công mới mở miệng nói.
Cao tổng công vừa dứt lời, một thanh niên đi theo phía sau ông ta liền mang một chồng lớn giấy lụa lớn trong ngực, đặt lên trên bàn làm việc.
Lưu Hồng Quân tiến lên mở lớp vải lụa ra, từ từ để lộ nội dung bên trong. Bản vẽ quy hoạch mới vẽ, rất lớn, chừng ba nhân hai mét, chồng chất lên nhau thành một đống.
Lưu Hồng Quân dọn hết đồ trên bàn, mới trải một phần bản vẽ ra. Cái này không thể nói là bản vẽ quy hoạch nữa mà phải gọi là tranh sơn dầu mới đúng. Dùng mực chống nước vẽ lên vải lụa.
Tô kế toán và phụ nữ chủ nhiệm cũng lên giúp một tay, giữ lấy vải lụa, nhưng mà vải lụa quá lớn, phòng làm việc lại quá nhỏ, không thể nào trải ra toàn bộ được.
"Vật Tắc Mạch, Phong Tử, tìm mấy người, đóng hai bức bản đồ này lên tường tuyên truyền của chúng ta." Lưu Hồng Quân trực tiếp hướng ra phía bên ngoài phòng làm việc hô.
Cái gọi là tường tuyên truyền, chính là bức tường rào của thôn ủy đã được chà sạch. Nếu có nhu cầu thì có thể viết khẩu hiệu lên tường, hoặc dán áp phích tuyên truyền lên đó.
"Có ngay đây!" Hai cán sự thôn ủy từ bên ngoài chạy vào.
Lưu Hồng Quân cùng những người khác cũng đi ra ngoài phòng làm việc, chờ xem bản vẽ quy hoạch được treo lên tường.
Rất nhanh, Vật Tắc Mạch và Phong Tử đã đóng xong hai tấm bản vẽ quy hoạch lên tường.
"Đây là bản vẽ quy hoạch của Du Thụ Truân sao?" Phụ nữ chủ nhiệm nhìn mấy chữ lớn nhất trên bản vẽ quy hoạch, nói.
"Đúng vậy, đây là tôi tìm Cao tổng công giúp chúng ta quy hoạch cho Du Thụ Truân. Tương lai Du Thụ Truân sẽ được xây dựng giống như thế này!" Lưu Hồng Quân cười gật đầu.
"Nhìn thế này cũng có thấy gì đâu?" Phụ nữ chủ nhiệm nghi hoặc nghiêng đầu nhìn Lưu Hồng Quân.
"Cô xem, đây là những ngôi nhà sau này, tựa núi kề sông. Đây là trại nuôi heo và trại nuôi gà của chúng ta, còn chỗ này là khu vườn rau sau này. Còn đây là trang viên Song Tử của tôi và ao cá." Lưu Hồng Quân chỉ vào bản vẽ quy hoạch, giải thích cho phụ nữ chủ nhiệm nghe.
"Nếu như anh vừa nói vậy thì tôi đã hiểu!" Phụ nữ chủ nhiệm bừng tỉnh nói.
"Vậy mấy phòng ốc này là cái gì?" Phụ nữ chủ nhiệm nói rồi chỉ vào mấy bộ nhà hỏi.
"Cô nhìn mũi tên này xem, tức là những phòng ốc này chính là kiểu nhà ở vị trí mũi tên đang chỉ. Vì bản vẽ là mặt phẳng, không thể hiện được hình dạng ngôi nhà, cho nên mới phải có hình vẽ đặc tả. Cô xem qua mấy ngôi nhà này, có đẹp không là được." Lưu Hồng Quân vừa cười vừa nói.
"Đẹp, đẹp lắm!" Phụ nữ chủ nhiệm gật đầu mạnh.
"Hồng Quân, à không, Bí thư! Nhà lão Tam nhà tôi sắp cưới vợ, tôi định sau khi nó cưới xong, sẽ chia nhà cho nó. Anh xem cho nhà tôi một mảnh đất giống như thế này, tôi sẽ cho lão Tam nhà tôi xây một căn nhà kiểu như này. Cái nhà lầu nhỏ hai tầng này thật sự rất đẹp." Phụ nữ chủ nhiệm vì muốn có được miếng đất mà bắt đầu đổi cách gọi Lưu Hồng Quân thành Bí thư.
Phải biết rằng, mặc dù Lưu Hồng Quân đã được bầu làm Bí thư Du Thụ Truân, nhưng cả làng, không một ai gọi hắn là Bí thư. Người lớn tuổi thì trực tiếp gọi Hồng Quân, người nhỏ tuổi thì gọi anh Hồng Quân hoặc chú Hồng Quân. Lưu Hồng Quân cũng không để ý chuyện này. Gọi gì cũng không ảnh hưởng đến vị thế của hắn ở Du Thụ Truân.
Hôm nay, phụ nữ chủ nhiệm đột nhiên gọi hắn là Bí thư, thật sự có chút không quen.
"Được thôi! Cô là người đầu tiên xây nhà sau khi bản vẽ quy hoạch của Du Thụ Truân được công bố. Chắc chắn phải tìm cho cô một mảnh đất phong thủy tốt, thích hợp để ở." Lưu Hồng Quân cười nói.
"Đây là anh nói đó nha, cái bản vẽ này tôi không nhìn thấy được, anh phải chọn cho tôi cái chỗ tốt nhất đó!" Phụ nữ chủ nhiệm cười hỏi.
"Cái này phải nhờ chuyên gia tư vấn rồi, vừa hay có Cao tổng công ở đây. Để Cao tổng công nói cho cô xem, xem chỗ nào tốt nhất." Lưu Hồng Quân trực tiếp chuyển lời sang Cao tổng công đang đứng bên cạnh.
"Muốn nói là nơi tốt, thì vị trí này cũng không tệ, nơi này là địa thế tựa núi kề sông đúng nghĩa, chỉ cần cho máy xúc vào đào núi đi một chút là có thể xây một căn nhà hai tầng có sân rộng mấy chục mét vuông." Cao tổng công cẩn thận suy nghĩ một chút, rồi chỉ tay vào một khu đất ở phía đông nam núi dựa của Du Thụ Truân.
Lưu Hồng Quân nhìn theo hướng ngón tay Cao tổng công chỉ, không khỏi càng thêm bội phục ông ta mấy phần. Cao tổng công thật sự hiểu rõ tình hình của Du Thụ Truân. Nơi mà Cao tổng công vừa chỉ, xung quanh chỉ có ba bốn hộ gia đình, còn lại đều là đất trống, có thể quy hoạch được vài nền nhà nữa.
"Thím Chu, thím xem chỗ này thế nào? Nó ở góc đông nam thôn ta, chỗ nhà ông Vu và Điền Tiểu Binh." Lưu Hồng Quân nhìn về phía phụ nữ chủ nhiệm hỏi.
"Chỗ đó hả! Có khi nào hơi lệch không?" Phụ nữ chủ nhiệm suy nghĩ một chút, có chút không hài lòng nói.
"Bây giờ thì có vẻ hơi lệch thật, nhưng mà, đợi cả thôn chúng ta xây xong theo đúng quy hoạch thì chỗ đó không còn lệch nữa. Cô xem, chỗ này sẽ có một con đường xi măng đi thẳng tới cửa nhà cô, giao thông thuận tiện, trước cửa còn rất rộng, chắc chắn là nơi tốt." Lưu Hồng Quân cười giải thích.
"Thật sao? Anh không có gạt tôi đó chứ?" Phụ nữ chủ nhiệm vẫn có chút không tin hỏi.
"Tôi lừa cô làm gì chứ, cái bản vẽ quy hoạch này của chúng ta là dựa trên Bát Quái Cửu Cung để bố trí. Chỗ mà tôi chọn cho cô nằm ở góc đông nam, chính là quẻ Tốn, cũng chính là hướng gió. Chỗ này tiên thiên đã được hưởng lợi từ gió. Hơn nữa cô cũng biết rồi, ở chỗ đó còn có một con mương nhỏ nữa. Đợi lát nữa sửa sang lại thì chính là dòng nước bốn mùa chảy quanh nhà. Vậy chẳng phải là tựa núi kề sông hay sao?" Lưu Hồng Quân vì để mở ra cục diện đã dùng hết tài ăn nói ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận