Sống Lại 1978: Trường Bạch Sơn Săn Y

Chương 878 Tào Minh Lỗi thỉnh cầu

Chương 878 Tào Minh Lỗi thỉnh cầu
Lưu Hồng Quân cười, nụ cười rất hài lòng. Nếu đối phương không hỏi gì, cũng không đến xem hiện trường, mà trực tiếp dựa theo bản vẽ thiết kế mà hắn đưa ra để lên thiết kế, hắn thật sự sẽ không yên tâm.
Ngôi nhà này xây trên núi, đầu tiên phải xem xét sức chịu tải của núi, cùng với tình hình địa chất. Đừng tưởng rằng xây nhà trên núi lớn thì sẽ vững chắc. Nếu chỉ là mấy gian nhà cấp thấp, thì đương nhiên không thành vấn đề. Lưu Hồng Quân muốn xây một tòa nhà ba tầng, còn có cả tầng hầm nữa. Trên núi, việc khai sơn phá đá, phải cân nhắc kết cấu của tòa nhà, cùng với tình hình địa chất.
Vì vậy, Lưu Hồng Quân rất vừa ý cách làm của Cao tổng công.
"Cao tổng công, vậy thì phiền ông vất vả một chuyến!" Lưu Hồng Quân khách khí vừa cười vừa nói.
"Không sao, thiết kế trang viên của cậu rất thú vị. Đối với những thiết kế trong tương lai của chúng tôi cũng có rất nhiều gợi mở. Cho nên, vị đồng chí này, tôi hi vọng cậu có thể giao toàn bộ việc xây dựng trang viên cho chúng tôi phụ trách." Cao tổng công mở lời nói.
Vẫn là kiểu trực tiếp như vậy, không hề vòng vo. Nếu là Hoàng viện trưởng làm việc này, nhất định phải do dự một chút, úp úp mở mở nói viện thiết kế bây giờ khá bận, nhưng mà Kiệt thiếu đã lên tiếng thì bận mấy cũng phải làm. Như vậy, thì vừa làm được việc, lại vừa có thêm được ân tình của Giản Hoành Kiệt.
Còn Cao tổng công bây giờ thì lại khác, tranh nhau xin Lưu Hồng Quân cho xây dựng trang viên, còn xin cả Lưu Hồng Quân, chẳng còn chút ân tình gì, ngược lại còn thiếu của Lưu Hồng Quân một cái.
"Hoàng viện trưởng, ông xem việc này, vậy thì phiền viện kiến trúc thiết kế, từ khâu thiết kế cho đến thi công, đều giao hết cho viện thiết kế của chúng ta phụ trách. Cần bao nhiêu tiền thì tính bấy nhiêu! Tuyệt đối đừng vì chỗ Kiệt ca mà không lấy tiền. Viện thiết kế có thể giúp tôi xây dựng khu nhà này, tôi đã vô cùng cảm kích rồi." Lưu Hồng Quân vừa nhìn Hoàng viện trưởng, khách khí nói.
"Đúng đấy, lão Hoàng, cần bao nhiêu tiền thì tính bấy nhiêu tiền, chúng ta không thể để tập thể chịu thiệt được. Tiểu huynh đệ của tôi, không thiếu tiền." Giản Hoành Kiệt cũng đúng lúc lên tiếng.
"Dạ, dạ! Việc này chúng ta phải đến xem địa điểm thực tế trước, sau đó mới có thể tiến hành thiết kế, đợi khi bản thiết kế xong thì chúng ta sẽ tính chi phí. Kiệt thiếu, ngài yên tâm, chúng tôi nhất định không để tập thể chịu thiệt. Cần bao nhiêu tiền sẽ tính bấy nhiêu tiền, chúng tôi sẽ điều động những người giỏi nhất, xây dựng thật tốt trang viên cho đồng chí Lưu." Hoàng viện trưởng vội vàng cười đảm bảo.
Trong lòng không nhịn được thầm rủa, nếu như các ngươi không nói những lời này, ta còn tin được. Lúc này, Hoàng viện trưởng đã bắt đầu suy nghĩ xem, làm như thế nào để giảm bớt chi phí cho Lưu Hồng Quân. Đương nhiên, không lấy tiền là không thể được, dù sao nếu không lấy tiền thì Giản Hoành Kiệt chắc chắn sẽ không đồng ý. Giản Hoành Kiệt còn không đến mức vì chút tiền này mà mang tiếng xấu. Giản Hoành Kiệt cùng Chu Đại Hải ở Tuyết Thành có thể sống thoải mái, cũng là bởi vì bọn họ luôn làm theo quy củ. Nên nợ ân tình thì nợ, nhưng tuyệt đối sẽ không để cho người khác khó xử.
Dù sao đi nữa, việc này coi như đơn giản quyết định xong. Lưu Hồng Quân để lại địa chỉ chi tiết cho Hoàng viện trưởng, hẹn thời gian rồi chờ bọn họ ở Du Thụ Truân.
Sau khi rời khỏi viện kiến trúc thiết kế, Lưu Hồng Quân cùng Chu Đại Hải lên xe của Giản Hoành Kiệt, đi đến nhà khách cục lâm nghiệp. Giản Hoành Kiệt đã sớm sắp xếp ổn thỏa, nguyên liệu nấu ăn được mang về từ bên bọn gấu Nga, giao cho căn tin nhà khách. Chờ khi Lưu Hồng Quân đến thì mấy người kia đều đã tới, đang chờ trong phòng.
"Hồng Quân huynh đệ, nghe nói cậu đào được không ít nhân sâm bên chỗ bọn gấu Nga. Bán cho tôi một gốc ngũ phẩm lá được không?" Tào Minh Lỗi vừa thấy mặt, liền nhiệt tình kéo tay Lưu Hồng Quân nói.
"Tào ca, ngũ phẩm lá hẳn không khó mua lắm mà?" Lưu Hồng Quân nghi ngờ hỏi.
"Hồng Quân huynh đệ, cậu đúng là đứng nói chuyện không biết mỏi lưng. Đối với mấy vị lãnh đạo của cục lâm nghiệp mà nói, ngũ phẩm lá thật sự không phải là hiếm. Chỉ cần muốn mua thì kiểu gì cũng mua được. Nhưng, tôi là người của hệ thống ngân hàng, đâu có mối quan hệ với hệ thống lâm nghiệp đâu!" Tào Minh Lỗi cười khổ nói.
"Hồng Quân huynh đệ, nếu cậu có ngũ phẩm lá, thì bán cho lão Tào một gốc đi. Lão Tào đây cũng là muốn để có chút tiến bộ. Yên tâm lão Tào hiểu quy củ, cứ theo giá lúc trước của tôi cho cậu." Giản Hoành Kiệt nhìn ra Lưu Hồng Quân do dự không muốn, cười nói chen vào.
"Tào ca, anh muốn nhân sâm tươi hay là nhân sâm khô?" Lưu Hồng Quân cười hỏi.
"Cái này có gì khác nhau sao?"
"Đương nhiên là có khác nhau rồi, về dược hiệu mà nói, nhân sâm tươi đương nhiên là tốt nhất. Nhưng mà nhân sâm tươi lại không để được lâu. Nếu như không phải dùng gấp, thì tốt nhất là chọn nhân sâm khô." Lưu Hồng Quân cười giải thích.
"Không ngờ đến mặt này lại còn có nhiều đường đi nước bước như vậy, vậy tôi muốn nhân sâm khô vậy!" Tào Minh Lỗi suy nghĩ một lát nói.
"Được thôi, nhà tôi vừa đúng còn một gốc nhân sâm ngũ phẩm lá." Lưu Hồng Quân cười nói.
"Hồng Quân huynh đệ, đa tạ, đa tạ! Ba trăm ngàn đúng không? Tôi sẽ quay đầu chuyển tiền cho cậu." Tào Minh Lỗi sảng khoái nói.
Lưu Hồng Quân nhìn Giản Hoành Kiệt một cái, cái giá này nhất định là do hắn nói. Ban đầu Giản Hoành Kiệt từ chỗ Lưu Hồng Quân mua hai gốc lục phẩm lá, hai gốc ngũ phẩm lá, tổng cộng hết ba triệu. Dựa theo giá thị trường bây giờ thì ba triệu chắc chắn là cao. Nhưng mà lục phẩm lá đã không còn phù hợp để đánh giá theo giá thị trường. Bởi vì, cho dù là lãnh đạo lớn của hệ thống cục lâm nghiệp, cũng phải dựa vào vận may mới mua được lục phẩm lá. Nói nó đáng giá một triệu cũng được, nói nó đáng giá hai triệu cũng được. Cái này chính là có tiền cũng không mua được.
Cho nên, với cái giá Tào Minh Lỗi đưa ra, cũng không nói thêm gì. Nhân sâm ngũ phẩm lá, ở bên ngoài thị trường, cũng thuộc loại có tiền cũng không mua được.
"Hồng Quân huynh đệ, trước cậu nói về lai lịch cụ thể của những người gọi là 'đỏ nhị đại' là thế nào? Hợp tác với tôi, thì lại hợp tác về những phương diện gì?" Giản Hoành Kiệt chờ Lưu Hồng Quân cùng Tào Minh Lỗi đạt thành giao dịch xong, mới mở miệng hỏi.
"Mấy người này, trong nhà phân bố ở các hệ thống thương mại, hệ thống đường sắt, các ban ngành chính phủ, còn có bộ ủy công tác. Bọn họ dựa vào quan hệ gia đình, ở Tứ Cửu Thành chuyên phê duyệt việc làm ăn. Lần này tới tìm Kiệt ca, cũng là vì muốn kiếm các nguồn vật liệu ở bên chỗ bọn gấu Nga. Bọn họ cũng thấy thèm việc làm ăn với bên bọn gấu Nga, mà lại không có đường dây với bên đó. Cho nên mới tìm Kiệt ca hợp tác." Lưu Hồng Quân cẩn thận giới thiệu một lượt tình hình.
"À!" Giản Hoành Kiệt gật gật đầu. Nghĩ một lát, mới vừa cười vừa nói: "Hồng Quân huynh đệ, lần này nếu như chuyện thành công thì tôi phải cám ơn cậu vì đã giúp tôi kết nối hai bên."
"Kiệt ca, lời này khách khí rồi. Mấy người này làm việc tương đối là sòng phẳng, trước đây tôi ở Tứ Cửu Thành, thường được họ giúp đỡ. Cũng từng hợp tác với họ vài lần, khá là thoải mái." Lưu Hồng Quân lại cười nói một câu.
Ý của Lưu Hồng Quân chính là, Xa Chấn Tân bọn họ làm việc sòng phẳng, giữ quy củ. Là đối tác có thể hợp tác làm ăn được. Giản Hoành Kiệt cười gật đầu một cái, không nói gì.
Lúc này, nhà khách bắt đầu mang thức ăn lên, mọi người cũng tạm thời dừng lại nói chuyện.
Bạn cần đăng nhập để bình luận