Sống Lại 1978: Trường Bạch Sơn Săn Y

Chương 374 biết dễ hành khó, chỉ điểm giang sơn

"Làm một phen sự nghiệp!" Tiền Thắng Lợi lặp lại một lần, trên mặt lộ ra vẻ mặt ước mơ.
"Chỉ cần quản lý tốt chỗ mình và bên trên, hoàn toàn có thể tiếp tục mở rộng quy mô, một ngàn con, hai ngàn con không phải là giới hạn, một đỉnh núi không chứa nổi, có thể tìm trong thôn lại xin một đỉnh núi, trong thôn mình có không ít đỉnh núi mà? Thực sự không được, còn có thể đi tìm công xã, nhận thầu luôn cái trại nuôi heo ở phía tây đỉnh núi. Chúng ta đặt mục tiêu nhỏ thôi, mục tiêu nhỏ giai đoạn thứ nhất, chính là ở chuồng heo sống, đạt tới mười ngàn con. Không cần lo lắng heo đực không đủ, một con đại pháo trứng bận không kịp thở, chúng ta lại vào núi đi bắt hai con về. Rồi mình tự bồi dưỡng lợn nái để tiến hành phối giống." Lưu Hồng Quân hào hứng nói.
"Mười ngàn con heo mục tiêu nhỏ? Hồng Quân, chỉ có mình ngươi mới dám nói lời này! Nhưng mà nghe cũng rất phấn khởi!" Tiền Thắng Lợi kích động cười nói.
"Ha ha, nghe phấn khởi ha? Thế nhưng mà, muốn thực hiện được mục tiêu nhỏ này cũng không phải dễ dàng như vậy. Muốn bắt đầu từ bây giờ, liền phải nghiêm khắc chấp hành các quy định về vệ sinh, tiêu độc do chuyên gia giúp đưa ra, đừng nói tình người hay là mặt mũi gì hết. Ân tình và mặt mũi không phải thể hiện ở việc quản lý dễ dãi. Người của hợp tác xã nuôi heo có khó khăn, chúng ta dang tay giúp đỡ, đó mới là ân tình và mặt mũi. Ăn Tết, đến Tết, phát thêm phúc lợi, đó là ân tình và mặt mũi. Còn về trình độ văn hóa của chúng ta, đó chính là một nhược điểm cản trở sự phát triển của mình. Đừng xem thường người có học, có lẽ họ làm ruộng không bằng chúng ta, nhưng mà, ngươi không thể không thừa nhận, có văn hóa, học cái gì cũng nhanh hơn nhiều. Nghĩ lại mà xem đám tri thức thanh niên đến đợt đầu, đợt hai thì biết. Thắng Lợi ca, ta đề nghị là, các người bên ban quản lý, tốt nhất có thể cho toàn bộ nhân viên tham gia lớp học buổi tối, để bổ túc thêm về văn hóa. Đừng để khi thực hiện được mục tiêu nhỏ rồi, người trong trại nuôi heo còn không biết chữ." Lưu Hồng Quân cười vài tiếng, rồi sau đó lại nghiêm nghị nói.
"Ôi! Chẳng trách bí thư và thôn trưởng đều nói ngươi lười! Chỉ với những nhận thức và hiểu biết của ngươi thế này, nếu như ngươi đến làm hội trưởng ấy, trại nuôi heo phát triển, chắc chắn còn tốt hơn bây giờ rất nhiều." Tiền Thắng Lợi cảm khái nói.
"Thắng Lợi ca, cái này thì ngươi sai rồi! Ta thuộc loại người đứng nói chuyện không đau lưng, ta đứng bên cạnh đưa ra ý kiến cho các người thì được, chứ bảo ta tự mình đến quản lý, ta chưa chắc đã làm tốt bằng ngươi." Lưu Hồng Quân cười lắc đầu nói.
Lời này vừa là khiêm tốn, lại không phải khiêm tốn. Biết dễ hành khó, Lưu Hồng Quân đứng ở vị trí siêu nhiên, dựa vào kiến thức vượt trước bọn họ bốn mươi năm, nên đưa ra ý kiến cho thôn, cho trại nuôi heo, trại nuôi gà thì rất dễ dàng. Nhưng mà, tự mình ra tay, thì không phải dễ dàng như vậy, các loại quan hệ, các loại nhân quả dây dưa, Lưu Hồng Quân khẳng định không cách nào giữ được vẻ siêu nhiên như bây giờ. Lưu Hồng Quân thật không dám chắc mình làm tốt hơn Tiền Thắng Lợi.
Nói chuyện một hồi với Tiền Thắng Lợi, lại đi thăm một lượt trại nuôi heo, rồi hẹn với Tiền Thắng Lợi tối gọi bên Núi Lớn và Đá đến nhà uống rượu, mới cáo từ ra về. Về đến nhà, thì đã hơn bốn giờ chiều.
Cùng Dương Thu Nhạn âu yếm một hồi, lại ôm con gái Tuyết Lớn hôn một cái, Lưu Hồng Quân mới bắt đầu chuẩn bị bữa tối. Đã hẹn Tiền Thắng Lợi buổi tối uống rượu, bây giờ phải bắt đầu chuẩn bị.
Lưu Hồng Quân lấy mấy cái gậy ngô viên, sau đó cầm theo vợt lưới đi đến ao cá bên cạnh. Rải ngô viên xuống nước, không lâu sau đã có không ít cá tụ lại, bắt đầu tranh nhau ăn ngô viên. Đám cá này đều đã đói một mùa đông rồi, thức ăn trong ao vốn cũng ít, bây giờ Lưu Hồng Quân thả một nắm ngô viên, đương nhiên là thu hút được rất nhiều cá lớn. Câu cá sau này, dùng ngô viên đánh ổ, cần phải xử lý ngô viên, như tăng thêm mùi hương dụ mồi. Không cần lo lắng, bây giờ không cần, tùy tiện vung một nắm ngô viên, liền có khả năng thu hút được không ít cá lớn đến tranh ăn.
Lưu Hồng Quân đứng ở bờ ao, nhìn chằm chằm mặt nước, tay mắt lanh lẹ, một vợt xuống, nhất thời một con cá trắm mười mấy cân, bị Lưu Hồng Quân vớt lên, vứt ra trên bờ. Ngay sau đó, Lưu Hồng Quân lại vớt được một con cá trắm khác cũng hơn mười cân. Hai con cá trắm hơn mười cân, đã đủ ăn. Lưu Hồng Quân định làm một nồi canh cá dưa chua, rồi xào thêm mấy món, như vậy cũng tương đối đơn giản, nhưng cũng không hề sơ sài.
Canh cá dưa chua được biến tấu từ cách làm cá cay tê, canh cá Tứ Xuyên. Cách làm canh cá dưa chua rất đơn giản, nguyên liệu cũng rất đa dạng, cá chép, cá trắm, cá lóc, cá sạo, vân vân đều dùng được. Lưu Hồng Quân trực tiếp cầm dao ở bên ao cá làm thịt cá, nội tạng cá, vảy cá gì đều vứt xuống ao. Không cần lo lắng nội tạng và vảy cá này sẽ làm ô nhiễm ao. Trong ao cá của hắn không chỉ có cá ăn cỏ, mà còn có cả cá ăn thịt và các loại cá tạp khác. Chút cá vụn này, căn bản không đủ để mấy con cá kia ăn.
Nhìn mặt nước cá nháo nhào, Lưu Hồng Quân nghĩ thầm, cũng nên nuôi thêm một chút, không thì, mấy con cá ăn thịt đói điên lên, có thể sẽ ăn sạch cả đàn cá trong ao mất.
Cầm cá đã làm thịt vào trong sân, lại dùng nước rửa lại một lần, sau đó đem cá phi lê thành từng lát mỏng. Sau đó lấy ra hơn hai mươi quả trứng gà, tách riêng lòng đỏ và lòng trắng, đánh tan lòng trắng trứng rồi cho vào chậu đựng cá, để các lát cá đều được phủ một lớp lòng trắng trứng.
Đáng tiếc, bây giờ món canh cá dưa chua vẫn chưa được chính tông. Tuy dưa chua là loại dưa chua thượng hạng, cá cũng là cá trắm hoang dã, nhưng hoa tiêu không phải xuyên tiêu. Dù là cá cay tê, canh cá Tứ Xuyên hay là món canh cá dưa chua Lưu Hồng Quân làm bây giờ, cách làm chính tông nhất vẫn phải dùng hoa tiêu xuất xứ từ Tứ Xuyên mới đúng vị. Cá cay tê với cá nấu nước, ớt tốt nhất cũng phải là ớt Tứ Xuyên. Đừng có mà không phục, dùng hoa tiêu và ớt ở chỗ khác sinh ra, chính là không đúng vị. Tỉ như, ở kiếp sau có một thương hiệu mỳ nổi tiếng, cũng chỉ vì thay đổi ớt sản xuất ở nơi khác, đem ớt Tứ Xuyên đổi thành ớt Hà Nam, kết quả làm doanh số giảm mạnh.
Sau khi hầm canh cá dưa chua xong, Lưu Hồng Quân lại xào một đĩa trứng hẹ, một đĩa tôm nõn cải thìa, một đĩa đậu phụ cà chua, nộm dưa chuột. Chờ Lưu Hồng Quân bận xong xuôi, thì Tiền Thắng Lợi, Núi Lớn và Đá cũng lục tục mang theo vợ con đến. Cái này là do Lưu Hồng Quân trước đó đã nói, phải mang cả vợ con theo. Nhất là Núi Lớn và Đá mới kết hôn, họ đi ra ngoài uống rượu, để vợ ở nhà thì không ra gì. Nên dứt khoát cũng tới luôn, dù sao chừng ba mươi cân canh cá dưa chua, coi như có vợ con họ đi nữa, thì cũng đủ ăn.
Lưu Hồng Quân chia canh cá dưa chua và đồ ăn ra làm hai phần, Dương Thu Nhạn cùng phụ nữ và trẻ con, vào phòng trong nhà trên ăn cơm. Lưu Hồng Quân cùng bốn người thì ở ngoài nhà chính uống rượu tán gẫu.
"Núi Lớn, chúc mừng nhé!" Sau khi ngồi vào chỗ, Lưu Hồng Quân nâng ly rượu lên cười nói.
"Chúc mừng gì?" Núi Lớn sửng sốt một chút, ngơ ngác hỏi. Gần đây hình như hắn cũng không có gì đáng để chúc mừng.
"Ha ha, chúc mừng ngươi sắp được làm ba!" Lưu Hồng Quân cười nói. Lúc nãy nhìn thấy vợ của Núi Lớn, Lưu Hồng Quân liếc mắt một cái đã thấy ngay, vợ Núi Lớn mang thai, nên lúc này mới nói chúc mừng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận