Sống Lại 1978: Trường Bạch Sơn Săn Y

Chương 810 tiền tài động lòng người, thiên ma nóng

Chương 810: Tiền tài làm động lòng người, cơn sốt thiên ma
Khi xe ngựa của năm người Lưu Hồng Quân trở về Du Thụ Truân thì trời đã hơn tám giờ tối. Mọi người cùng nhau xuống tay, dỡ các bao bố vào sân, sau đó Lưu Hồng Quân nhanh chóng nhào bột mì, bắc một nồi nấu cháo mặt. Ăn qua chút dưa muối, cả nhà đơn giản dùng bữa tối, sau đó ai về nhà nấy. Lưu Hồng Quân đi vào phòng tắm phía sau nhà tắm rửa trước, gột rửa sạch sẽ người mình rồi mới vào phòng ngủ. Đây là thói quen của Lưu Hồng Quân, sau khi vào núi trở về đều phải tắm rửa sạch sẽ mới vào phòng ngủ tiếp xúc với bọn trẻ. Có lẽ có người nói Lưu Hồng Quân đây là mê tín. Lưu Hồng Quân lại không nghĩ vậy, s.á.t khí thứ này có thật hay không, không ai nói rõ được. Nhưng là, là một thầy t.h.u.ố.c Đ.ô.n.g y, hắn biết có rất nhiều bệnh không thể nói rõ, không kiểm tra ra. Dù các loại máy móc y học và kiến thức y khoa không có cách giải thích, nhưng dùng các phương thuốc t.h.i.ê.n phương được Đ.ô.n.g y truyền lại thì có thể chữa khỏi. Tỷ như, người đi đường về ban đêm, nếu trực tiếp đi ôm trẻ sơ sinh, thì chuyện gì sẽ xảy ra? Nhưng có rất nhiều sự thật đã chứng minh, nếu trực tiếp đi ôm trẻ sơ sinh sẽ khiến trẻ khóc không ngừng, thậm chí còn có thể bị sốt không rõ nguyên do. Vì thế, mỗi khi trở về, Lưu Hồng Quân đều sẽ tắm trước, rồi mới tiếp xúc với bọn trẻ.
"Lần này vào núi thế nào?" Thấy Lưu Hồng Quân lên giường, Dương Thu Nhạn từ trong ổ chăn của mình nhích ra, len lén chui vào chăn của Lưu Hồng Quân, tựa sát vào người hắn, khẽ hỏi. "Cũng tạm, đào được hai mươi mốt bao bố t.h.i.ê.n ma, còn có sáu bao bố ếch núi." Lưu Hồng Quân ôm Dương Thu Nhạn vào lòng, nhẹ nhàng đáp. "Nhiều t.h.i.ê.n ma vậy sao?" Dương Thu Nhạn nhỏ giọng kinh hô. "Mấy thứ này tính là gì! Trong núi t.h.i.ê.n ma nhiều lắm, lần này chúng ta chỉ đi một chỗ thôi. Trong núi lớn này, chỗ có t.h.i.ê.n ma sợ là có đến mấy trăm nơi." Lưu Hồng Quân cười nói. Trường Bạch Sơn với điều kiện tự nhiên ưu đãi đã trở thành thiên đường sinh trưởng của t.h.i.ê.n ma. T.h.i.ê.n ma là một loại t.h.ả.o d.ư.ợ.c quý hiếm, nó có yêu cầu nghiêm ngặt về môi trường sinh trưởng, thích khí hậu mát mẻ, ẩm ướt, và quan trọng nhất là phải có cộng sinh thể là nấm mật hoàn khuẩn. Nấm mật hoàn khuẩn lại thích các loại đất chua, ẩn mình ở dưới gốc rễ của các cây lá kim và cây lá to, hoặc trong những cây lập mộc khô héo nhưng lại tràn đầy sức sống. Rừng lá kim phong phú của Trường Bạch Sơn, như tùng, sam đã cung cấp điều kiện lý tưởng để nấm mật hoàn khuẩn và t.h.i.ê.n ma cộng sinh, làm cho t.h.i.ê.n ma nơi đây cực kỳ phong phú. Cho nên, t.h.i.ê.n ma trong núi thực sự rất nhiều.
Bất quá, Lưu Hồng Quân đoán không lâu nữa sẽ có vô số người đổ xô vào núi để đào t.h.i.ê.n ma. Theo giá t.h.i.ê.n ma trên thị trường tăng lên, đặc biệt là khi giá t.h.i.ê.n ma loại một tăng tới bảy mươi tệ một cân, thậm chí có khả năng đột phá một trăm tệ, thì làn sóng tài sản này ắt sẽ thu hút vô số người đổ vào vùng núi vốn yên tĩnh này. Cám dỗ của tiền tài đủ để khiến người ta quên đi hiểm nguy, cho dù rừng sâu núi thẳm nguy cơ tứ phía, cũng không thể ngăn được bước chân theo đuổi tài sản của mọi người. T.h.i.ê.n ma xung quanh làng đã sớm bị đào gần hết, đó cũng là lý do bọn họ không thể không vất vả chạy mấy giờ vào sâu trong núi. Nhưng Lưu Hồng Quân biết, sự yên tĩnh và trù phú ngắn ngủi này sẽ không kéo dài. Một khi kết quả ngày hôm nay của họ lan ra, chắc chắn sẽ dấy lên một "cơn sốt t.h.i.ê.n ma", mọi người sẽ ào ào như thủy triều đổ vào núi sâu, tìm kiếm thứ tài sản khiến người ta động lòng. Vậy mà, Lưu Hồng Quân cũng không vì thế mà cảm thấy khủng hoảng hay bất an. Hắn có lợi thế riêng của mình. Người bình thường dù có vào núi sâu, cũng bị giới hạn bởi thể lực, kinh nghiệm và yếu tố an toàn, khó có thể đến được những khu rừng rậm nguyên sinh sâu hơn. Còn hắn, dựa vào kinh nghiệm đi săn nhiều năm trên núi rừng, thể năng xuất sắc và hiểu biết sâu sắc về vùng đất này, hoàn toàn có khả năng xâm nhập vào những khu rừng nguyên sinh, những nơi không có người qua lại. Tỷ như, khu vực không người bên Hổ Dược Câu, dù dân làng bình thường có phát đ.i.ê.n c.u.ồ.n.g cũng không thể đến được. Về sau, hai người không còn nói chuyện t.h.i.ê.n ma nữa. Dù sao, ở trong chăn, có những chuyện khác có thể trao đổi, làm sao có thể để chuyện t.h.i.ê.n ma chậm trễ chính sự.
Ngày thứ hai, các bà vợ Núi Lớn và bà vợ Đá Lớn đã đến nhà Lưu Hồng Quân từ sớm. Các nàng tối hôm qua cũng đã biết, chồng mình đã đào được hai mươi mốt bao bố t.h.i.ê.n ma mang về. Hôm nay các nàng bế con đến nhà Lưu Hồng Quân là để làm việc. Còn đám trẻ, đương nhiên là đi theo Tuyết Lớn bọn họ chơi đùa. Vì Xuân Ny còn nhỏ, Dương Thu Nhạn phải trông nom con, không giúp được nhiều việc. Vợ Tiền Thắng Lợi thì không đến, hôm nay nàng phải đi làm. Một ngày năm đồng tiền tuy nhiều, nhưng không bằng cái bát sắt của nàng. Lưu Hồng Quân ra cửa gọi mấy phụ nữ làm công trong thôn, là những người trước đây từng làm cho hắn, ví dụ như Lưu Chiêu Đễ, qua phụ giúp xử lý ếch núi. Bắt đầu phải xử lý ếch núi trước. Ếch núi dù chết trong thời gian ngắn thì không sao, nhưng để lâu không được. Vì thế phải ưu tiên xử lý ếch núi. Giá ếch núi cũng không hề rẻ. Tiền công tự nhiên cũng tính theo năm đồng một ngày. Nếu nợ khoản tiền công này thì sẽ phải nợ nhân tình. Dù sao người ta ở nhà làm trứng Bắc Thảo một ngày cũng kiếm được mấy đồng rồi. Gọi người đến xong, Lưu Hồng Quân lấy các ống nước trong nhà ra, nối lại với nhau, dẫn nước suối đến hậu viện. Hiện tại hậu viện rất lớn, mọi người đều làm việc ở đây. Chế biến ếch núi còn phiền phức hơn so với bào chế t.h.i.ê.n ma. Đầu tiên phải lấy bàn chải mềm chà sạch ếch núi, rửa sạch bùn đất trên người ếch, không được dùng bàn chải cứng làm hỏng da ếch. Chờ rửa sạch xong, lại dùng nước nóng để làm chết ếch. Khi thấy da ếch chuyển màu, thịt co cứng lại thì vớt ra, sau đó nhanh chóng ngâm vào nước lạnh để hạ nhiệt. Đợi ếch nguội, dùng dây thép hoặc tăm tre để xuyên qua ếch. Cuối cùng treo ếch ở nơi thông gió, đủ nắng để phơi khô. Cho đến khi ếch hoàn toàn khô thì mới coi như đã chế biến xong. Bảy tám người, bận rộn hai ngày mới xử lý xong ếch núi. Tiếp theo lại bắt đầu bào chế t.h.i.ê.n ma. Bào chế t.h.i.ê.n ma có thể chia làm ba bước: rửa sạch, chưng, phơi. Quả nhiên giống như Lưu Hồng Quân nghĩ, việc nhóm Lưu Hồng Quân vào núi đào được bốn xe ngựa t.h.i.ê.n ma đã bị người khác truyền ra ngoài. Chuyện này căn bản không thể giấu được. Cứ truyền đi truyền lại, thành ra mười xe ngựa t.h.i.ê.n ma, mấy vạn cân t.h.i.ê.n ma. Sau đó, người Du Thụ Truân cũng không làm trứng Bắc Thảo ở nhà nữa mà rủ nhau vào núi đào t.h.i.ê.n ma. Tiếp theo, người các làng khác cũng nghe thấy chuyện này, cũng rủ nhau vào núi. Trong lúc nhất thời, núi lớn trở nên cực kỳ náo nhiệt. Giống như Dã Trư Lĩnh, Bàn Tràng Sơn, Dã Trư Cốc, những nơi vốn chỉ có thợ săn mới đến, thì bây giờ cũng có rất nhiều người kéo nhau vào, đào t.h.i.ê.n ma. Khi Lưu Hồng Quân từ trong núi trở về lần thứ hai, thì đã nghe người ta nói có người vào Lộc Giác Cốc, phát hiện sừng hươu rụng ở đó. Đến lúc này Lưu Hồng Quân mới hiểu ra, thì ra ở kiếp trước là do vào núi tìm t.h.i.ê.n ma nên mới phát hiện ra Lộc Giác Cốc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận