Sống Lại 1978: Trường Bạch Sơn Săn Y

Chương 20 Cẩu Đản tổ bốn người vào núi đánh gấu ngựa 2

Chương 20 Cẩu Đản tổ bốn người vào núi đánh gấu ngựa 2 Không phải vì thịt heo rừng không đáng bao nhiêu tiền, cũng không phải vì gấu đáng tiền. Đương nhiên, gấu thật sự rất đáng tiền, hơn nữa có thể nói toàn thân đều là bảo vật. Tay gấu, thịt gấu thì không cần phải nói, còn dầu gấu lấy ra làm đồ ăn thì tốt hơn bất kỳ loại dầu nào. Ngay cả vào mùa đông, đem bánh có dùng dầu gấu ép vào trong tuyết, dù nhiệt độ xuống đến âm bốn mươi độ, thì bánh cũng không cứng, vẫn mềm. Hơn nữa thịt gấu, dầu gấu mang xuống chân núi, còn quý hơn thịt heo rừng không ít. Điều quan trọng hơn là trên người gấu có những thứ tốt đáng tiền. Lỗ mũi gấu đem rang bằng mảnh ngói, mài thành bột, dùng với rượu vàng, có thể chữa động kinh. Xương bánh chè gấu, được gọi là giả hổ cốt, có thể chữa phong thấp, các loại phong thấp. Dầu gấu cũng là một dược liệu quý để bồi bổ. Đắt nhất là mật gấu. Cái thời này, một viên mật gấu đem xuống chân núi đến HTX mua bán hoặc là tiệm thuốc, bán năm trăm, sáu trăm tệ cũng không thành vấn đề. Nếu là mật gấu loại thượng hạng, thậm chí có thể bán được hơn ngàn tệ. Lần này bọn họ vào núi đánh gấu ngựa, đã không còn vì kiếm tiền, mà là vì tranh một khẩu khí. Không phải tranh khẩu khí để hấp bánh màn thầu. Bốn người Cẩu Đản tổ phải chứng minh cho mọi người trong thôn thấy, bọn họ không hề kém gì Lưu Hồng Quân. Hắn Lưu Hồng Quân có thể đánh hùng bi, bọn họ cũng có thể đánh gấu ngựa. Mục đích hôm nay của bốn người Cẩu Đản rất rõ ràng, chính là đánh gấu, để chứng minh với mọi người trong thôn rằng họ không hề kém cỏi. Vì vậy, mặc cho chó vàng mở lời mấy lần, Cẩu Đản vẫn không buông tay. Bởi vì hắn không biết chó vàng phát hiện ra cái gì, có thể là heo rừng, có thể là hươu, thậm chí có thể là lửng. Đương nhiên, cũng có thể là gấu. Nhưng tỉ lệ quá nhỏ, đội trưởng đã nói là có gấu ngựa ở Lão Ưng Nhai, thật là nhiều người cũng thấy rồi. Bốn người dắt theo bốn con chó, đi đến Lão Ưng Nhai. Cẩu Đản liền tháo dây buộc cổ chó vàng ra, chó vàng bắt đầu đánh hơi xung quanh, ngửi tới ngửi lui không ngừng. Dần dần, chó vàng đi về phía tây bắc, đám người Cẩu Đản dắt ba con chó còn lại đi theo phía sau. Lúc này, chó vàng chạy, Cẩu Đản bọn họ cũng không nóng ruột. Chó nhà mình, mình biết, chó vàng vốn gần nhà, chạy không quá ba dặm đâu. Quả nhiên, chó vàng chạy một hồi rồi quay lại. Sau khi hội hợp với Cẩu Đản tổ bốn người, lại quay đầu chạy tiếp. Địa phương Lão Ưng Nhai cũng không nhỏ, khu vực gò đồi trong phạm vi một ngàn mét đều thuộc Lão Ưng Nhai, hơn nữa xung quanh cây rừng rậm rạp, cỏ dại um tùm. Lúc ấy chỉ nói phát hiện gấu ngựa ở Lão Ưng Nhai, chứ không nói rõ địa điểm cụ thể. Bọn họ chỉ có thể dựa vào chó vàng, để tìm gấu ngựa. Cứ như vậy, đi đi lại lại cũng đến hơn ba giờ chiều. Bốn con chó tản ra khắp nơi nghỉ ngơi, Cẩu Đản đám người ngồi dưới một gốc đại thụ, ăn bánh nướng mang từ nhà. Lúc này, Cẩu Đản thở dài, nói: "Cho dù có thể tìm thấy, sợ cũng chẳng săn được a!" "Đều tại lão thúc!" Tam Lại Tử lên tiếng nói: "Hôm nay còn không cho ta mượn chó." Nhị Ngưu Tử vội vàng lo lắng kéo Tam Lại Tử một cái, nếu lời này mà truyền đến tai Tiền Thắng Lợi, thì còn có kết quả tốt cho bọn họ sao? Cẩu Đản nhai xong miếng bánh bột trong miệng, nuốt xuống, nhìn ba người anh em tốt của mình, mở miệng nói: "Hôm nay cũng phải cẩn thận chút, nếu không được thì chúng ta rút lui." Vừa nghe Cẩu Đản nói vậy, Nhị Ngưu Tử bọn người sửng sốt. Mới vừa còn nói là phải đánh gấu ngựa, trở về chứng minh bọn họ không hề thua kém Lưu Hồng Quân, sao giờ chưa thấy gấu ngựa mà đã nói lời ủ rũ rồi. "Chẳng phải chỉ vì con chó sao?" Tứ Cường khinh khỉnh nói: "Chỉ cần chó nhà ta tìm được gấu ngựa, ta bắn một phát là làm gục nó." Cẩu Đản không lên tiếng, từ dưới gốc cây đứng dậy, thổi một tiếng huýt sáo, bốn con chó đang nghỉ ngơi xung quanh lập tức bật dậy. Cẩu Đản vẫy tay, chó vàng lập tức lao ra, điệu bộ rất mạnh mẽ, rất giống một con chó ngoan. Mà ba con chó còn lại thì đi theo phía sau chó vàng qua lại dạo bước, rất nhàn nhã, thỉnh thoảng còn chạy vào bụi cỏ bắt châu chấu. "Ta đi trước, các ngươi cũng làm cái cán dao vào rồi đi cùng!" Cẩu Đản rất ra dáng đại ca, phân phó Nhị Ngưu Tử đám người một tiếng, tự mình vác súng đi trước một bước. Nhị Ngưu Tử đám ba người rất nghe lời, Nhị Ngưu Tử và Tam Lại Tử lấy dao quắm mang theo ra, tìm những cây nhỏ thích hợp xung quanh, chẻ thành gậy rồi ghép cùng với dao quắm. Còn Tứ Cường thì tháo súng săn hai nòng trên người mình, cầm ở trong tay. Bốn người họ đi vòng vòng ở phía dưới Lão Ưng Nhai, đến hơn bốn giờ chiều, đột nhiên nghe phía trước truyền đến liên tiếp tiếng chó sủa. "Đi mau!" Vẻ mặt Cẩu Đản vui mừng, hét lớn một tiếng, tháo súng săn từ trên vai xuống. Khẩu súng của Cẩu Đản là súng săn một nòng số 16, loại nòng súng bán tự động treo ngoài, bắn đạn 7.62mm. Nhưng súng này không thể bắn liên tục, mỗi khi bắn xong một phát, phải lấy vỏ đạn bên trong ra, nhét một viên đạn khác vào. Cẩu Đản lắp súng, từ trong túi áo lấy ra ba viên đạn, một viên nhét vào nòng súng, hai viên còn lại thì cầm trong tay. Khép súng lại, nạp đạn lên nòng, Cẩu Đản bước nhanh về phía đồi, Nhị Ngưu Tử, Tam Lại Tử, Tứ Cường cũng vội vàng đuổi theo. Bốn con chó săn ở phía trước, Cẩu Đản và Tứ Cường cầm súng đi ở giữa, Nhị Ngưu Tử, Tam Lại Tử theo ở phía sau. Leo lên đầu gò, dưới một cây dương gai, có một bụi việt quất, một con gấu ngựa đang ngồi xổm ở đó, lần lượt hái việt quất cho vào miệng. Ngay cả khi phía sau truyền đến từng tràng tiếng chó sủa, nó cũng không thèm để ý, vẫn tiếp tục hái việt quất cho vào miệng. Lúc này không xa nó lắm, chó vàng nhà Cẩu Đản chạy một đường, một đường kêu. Nó gọi để gọi đồng bọn, đây chính là tác dụng của chó đầu đàn. Đừng xem chó vàng vụng về, nhưng rất hung, sau khi thấy gấu ngựa, nó nhanh chóng chạy đến bên dưới cây lớn chỗ gấu ngựa, lao tới. Có điều, khi nó lao đến chỗ còn cách gấu ngựa ba mét, nó đột nhiên dừng lại, sau đó nhanh chóng lùi về phía sau, đứng đó điên cuồng sủa về phía gấu ngựa. Nếu như bình thường, bất kể là heo rừng hay gấu ngựa, phản ứng đầu tiên khi thấy chó là sẽ bỏ chạy. Đó là sự thật, cho dù chúng có lớn hơn chó rất nhiều, thì chúng vẫn chạy. Người thường đi núi đều biết, ở trong núi mà gặp phải gấu ngựa, trong tình huống bình thường, gấu ngựa cũng không chủ động tấn công người, bạn chỉ cần ở xa gõ gõ vào cây, làm ra chút động tĩnh, gấu ngựa sẽ tự khắc chạy đi. Nhưng, có ba trường hợp gấu ngựa sẽ chủ động tấn công người. Một là khi người và gấu ngựa đi đối đầu, khoảng cách giữa hai bên không đến mười mét, gấu ngựa nhất định sẽ nhào tới người. Cái này gọi là tiên hạ thủ vi cường. Hai là khi gấu ngựa mẹ mang theo gấu con nhỏ, làm mẹ bảo vệ con là lẽ thường, chuyện này không có gì đáng nói. Trong thế giới động vật, cũng có những người phụ nữ mềm yếu, lại vì con mà trở nên mạnh mẽ. Không chỉ gấu ngựa, rất nhiều động vật khác khi mang con cũng trở nên nguy hiểm hơn so với bình thường (heo rừng thì không tính). Loại thứ ba chính là gấu ngựa bị thương. Gấu ngựa bị thương cũng là loại nguy hiểm nhất. Con gấu ngựa này tuy không phải là gấu ngựa bị thương. Nhưng rất không may, nó là loại tình huống thứ hai, gấu ngựa cái mang theo con. Nghe theo tiếng chó sủa, một con gấu nhỏ nặng khoảng bốn, năm mươi cân từ bụi việt quất chui ra. Mang vẻ sợ hãi kêu hai tiếng với gấu ngựa mẹ. Gấu ngựa mẹ vừa rồi còn đang an tĩnh ăn, đột nhiên đứng thẳng lên, phát ra một tràng tiếng gầm gừ của gấu. "Ngao...gào..." Trong núi rừng, tiếng gầm của gấu vang vọng không dứt, cùng với âm thanh nhánh cây rung chuyển tạo thành càng đáng sợ. Cả bốn người Cẩu Đản khi nghe thấy tiếng gấu ngựa kêu, không những không hưng phấn mà ngược lại thì cảm thấy da đầu tê rần. Đây là tiếng gấu ngựa kêu, quá con mẹ nó dọa người, ai nói muốn tới đánh gấu ngựa vậy? Một tiếng gầm qua, chỉ thấy gấu ngựa nhào về phía trước, bốn chân chạm đất, thân hình béo tốt nhưng lại vô cùng linh hoạt, giống như một Hồng Kim Bảo béo, trong nháy mắt đã đến trước mặt chó vàng, vung móng vuốt ra đánh vào chó vàng. Chó vàng nhanh chóng né sang một bên, gấu ngựa vuốt hụt, ngay lập tức thân người đứng thẳng lên, bàn tay phải từ dưới đánh lên, làm một chiêu gấu đen trộm đào. Chó vàng lại lách người, phát ra một tràng tiếng kêu dồn dập, gọi đồng bọn đến giúp sức. Trong tiếng chó vàng sủa, hai con chó đen và một con chó xám cũng chạy đến hiện trường chiến đấu, bốn con chó vây quanh gấu ngựa. Gấu ngựa lại rống to một tiếng, nhắm ngay con chó mực ở trước mặt, vung một trảo, chó mực vội vàng tránh. Lúc này, chó vàng bắt được cơ hội, đột nhiên nhảy lên, cắn vào chân sau của gấu ngựa. Bị chó cắn từ phía sau, gấu ngựa cũng không hoảng hốt, nó khác với heo rừng, tay nó như tay người, xoay người lại là một chiêu móc. Trảo của gấu ngựa cực nhanh, chó vàng không tránh kịp, liền bị gấu ngựa túm được. Gấu ngựa tung hoành trong núi rừng, dựa vào lớp da dày thịt béo, và răng móng lợi. Chó vàng vẫn chưa đủ kinh nghiệm, đổi thành 'Lê Hoa' tuyệt đối sẽ không cắn vào thân gấu ngựa. Gấu ngựa toàn thân đều có lông dài dày, chó cắn vào căn bản không gây thương tích gì. Chỉ có hai chỗ, một là hậu môn, một là phía sau túi (nói nhảm, hậu túi của gấu đực và gấu cái không giống nhau). Nơi đó mới là chỗ yếu. Trước đây, chó của Tiền Thắng Lợi cắn vào phía sau túi của hùng bi, thiếu chút nữa khiến ông ấy vứt cả súng. Chó vàng bị gấu ngựa móc trúng, móng vuốt sắc nhọn đâm vào trong da thịt. Đau quá chó vàng kêu thảm một tiếng. Lập tức thả miệng ra, phát ra tiếng kêu thảm thiết, tứ chi giãy dụa vùng vẫy, nhưng vẫn không thoát được móng vuốt của gấu ngựa. Trên bàn tay gấu ngựa mọc ra móng vuốt sắc bén, hơn nữa nó không phải động vật họ mèo, nên móng vuốt không thu vào được, giữ chặt lấy người chó, móng vuốt cắm vào da thịt. Gấu ngựa một trảo kéo chó vàng về phía mình, tay còn lại đánh về phía chó vàng. Chó vàng tốn rất nhiều sức lực mới thoát ra khỏi trảo của gấu, nhưng còn chưa kịp né thì đã bị tay gấu khác đánh vào người. Chó vàng bay một khoảng năm, sáu mét, ngã xuống đất, phát ra những tiếng kêu thảm thiết, tứ chi co giật, không nhúc nhích được. Xương sống của chó vàng bị trúng một chưởng lúc nãy bị gãy, có thể thấy những mảnh xương vụn trắng xóa đâm rách da lông, lộ ra ngoài. Da lông bị móng vuốt gấu xé ra cũng có máu tươi chảy ra. Chó vàng này đã tàn phế, dù tạm thời chưa chết, nhưng cũng không cầm cự được bao lâu nữa. Nếu không nói, tỉ lệ chó bị thương khi đi săn gấu ngựa còn lớn hơn rất nhiều so với khi săn heo rừng. Săn gấu ngựa, chỉ cần móng vuốt cực lớn của gấu đánh vào người chó thì sẽ chẳng có kết cục tốt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận