Toàn Năng Khí Thiếu

Chương 687: Cuộc chiến số mệnh

Sau khi nuốt thần vật vào trong cơ thể, Liễu Hàn Yên dường như nhận được sự thỏa mãn, khóe miệng nở nụ cười yêu mỵ.
- Con gái…con…con làm sao vậy?
Tử La thì thào, không dám tin vào mắt của mình.
- Cô ấy không phải Liễu Hàn Yên. Rốt cuộc cô là ai?
Nạp Lan Thấm nhìn ra bản chất của sự việc, liền chất vấn.
Liễu Hàn Yên mỉm cười:
- Nhân loại các ngươi đúng thật là nhàm chán. Đã sắp chết đến nơi, còn hỏi nhiều như vậy để làm gì?
Nói xong, trên tay Liễu Hàn Yên ngưng tụ một luồng năng lượng tử vong màu đen, đánh về phía Nạp Lan Thấm.
Nhìn quả cầu năng lượng màu đen như muốn nuốt trọn Nạp Lan Thấm, Đường Vi còn chưa bị trúng độc liền lao ra, ngăn cản trước mặt Nạp Lan Thấm, song chưởng đánh ra một ngọn lửa màu đỏ thẫm.
Đường Vi cũng chỉ theo bản năng muốn ngăn cản, chính bản thân của cô cũng không tin được thực lực của mình lúc này có thể ngăn cản được “Liễu Hàn Yên”. Dù sao Man Vương cũng đã thua người này.
Ai ngờ, khi ngọn lửa va chạm năng lượng hắc ám, sau khi nổ tung liền bị triệt tiêu.
Oanh!
Đường Vi chấn động rút lui ba bước. Khi thấy mình và người đứng sau không bị gì, cô vừa mừng vừa sợ.
Gương mặt Liễu Hàn Yên trở nên âm trầm, ánh mắt oán độc:
- Ta biết ngay mà, loại đàn bà như cô từ lâu đã là thứ phiền phức.
Đường Vi sững người, không khỏi nhớ đến điều gì, liền hoảng sợ nói:
- Là ngươi? Là ngươi khống chế Tần Xuyên muốn giết tôi?
- Hừ, là ta. Vốn ngươi sớm đáng chết rồi.
- Nhưng lại bị tiểu tử kia làm hỏng việc, còn giúp ngươi cứng cáp không ít.
Liễu Hàn Yên cười lạnh.
Ferger thấy Đường Vi có thể chiến đấu, liền bước lên phía trước:
- Huyết Phượng Hoàng, chúng ta cùng đánh.
Đường Vi nghe xong, vội nói:
- Không được, nó đã chiếm được cơ thể của Liễu Hàn Yên, ma pháp hủy diệt của cô cũng sẽ giết Liễu Hàn Yên đấy.
- Đến lúc này rồi mà cô còn bất kể chết sống của cô ta sao?
Ferger không quan tâm nhiều như vậy, trực tiếp đánh ra một luồng sóng xung kích.
Nhưng Liễu Hàn Yên chỉ vung tay lên, đánh tan sóng xung kích này.
Nhìn thấy vẻ mặt kinh ngạc của Ferger, Liễu Hàn Yên khinh thường nói:
- Vừa rồi là do ký chủ quá yếu, không thích hợp cho ta phát huy thực lực. Hiện tại ta đã có được cơ thể chí âm, chút thủ đoạn đó của ngươi chẳng làm gì được ta.
Đường Vi nghe xong, càng thêm khẳng định suy đoán trong nội tâm, nói:
- Ferger, cô hãy lấy giải dược trên người Tuyệt Ảnh đưa cho mọi người dùng, để tôi ngăn cản nó.
Ferger nghe xong, cảm thấy chỉ có thể làm như vậy, liền vội vàng chạy đến lấy giải dược trên cơ thể Tuyệt Ảnh.
Liễu Hàn Yên cũng mặc kệ, ánh mắt nhìn Đường Vi chằm chằm:
- Đến đây đi, cho ta xem thử Huyết Hoàng Công mà lão gia hỏa kia sáng tạo ra để đánh bại ta rốt cuộc có thật sự đánh bại ta hay không.
- Quả nhiên ngươi muốn giết ta là vì Huyết Hoàng Công của ta là khắc tinh của ngươi sao?
Chân khí Huyết Hoàng trong cơ thể Đường Vi sáng lên, chẳng khác nào con phượng hoàng trong lửa, bước về phía Liễu Hàn Yên.
- Thật là lửa vàng khiến người ta chán ghét. Nhưng Tiểu Phượng Hoàng, ngươi mới thay đổi, vẫn còn quá non.
Liễu Hàn Yên cười khẩy.
Đường Vi vẫn bình thản:
- Vậy sao? Vậy để ta xem thử ngươi có khôi phục đến thời kỳ cực thịnh không?
Liễu Hàn Yên nheo mắt, cười lạnh không nói.
Đường Vi khẽ động, đột nhiên phóng người lên, hai tay như phượng hoàng giang cánh, nhanh chóng lao xuống, đồng thời phát ra hai luồng lửa vàng đánh về phía Liễu Hàn Yên.
Liễu Hàn Yên đứng yên tại chỗ, đánh ra một chưởng, chỉ thấy một luồng năng lượng màu xanh thẳm, lạnh thấu xương, chẳng khác nào băng tuyết bao vây Đường Vi.
Đường Vi không nghĩ tới, nguồn năng lượng mà Liễu Hàn Yên thi triển không phải là năng lượng màu đen mà là nguồn năng lượng băng sương, vừa vặn khắc chế lửa vàng của cô.
Với tu vi Huyết Hoàng Công của cô lúc này chẳng phải là đối thủ của năng lượng long hồn. Lần nào cũng lọt vào thế yếu, không hề có lực chống đỡ.
Đường Vi chật vật lui về phía sau hơn mười thước, toàn thân lạnh run.
- Ngươi cho rằng ta chỉ biết dùng năng lượng tử vong hắc ám? Ngươi không khỏi quá coi thường ta rồi, Tiểu Phượng Hoàng.
Liễu Hàn Yên cười nhạo.
Đúng lúc này, Ferger đã tìm được giải dược, phân phát cho mọi người dùng. Phong Thần, Tử La và những người khác đều khôi phục chân khí.
- Đường cô nương, cô đi đi, để chúng tôi đối phó.
Phong Thần đứng dậy, cầm Vô Phong Kiếm nói.
Đường Vi lắc đầu:
- Không, tướng quân Phong Thần, mọi người đi mau đi. Chân khí Huyết Hoàng của cháu mới là thứ duy nhất có thể chống cự được năng lượng hắc ám của nó. Mọi người có đánh cũng chỉ thua thôi.
Liễu Hàn Yên cười khanh khách:
- Không cần tranh nhau chết đâu. Dù sao tất cả các ngươi đều phải chết.
Nói xong, Liễu Hàn Yên mở ra hai tay, chỉ thấy càng nhiều năng lượng hắc ám ngưng tụ trên không, phảng phất một đám mây đen bao phủ trong sơn cốc.
Đồng thời, năng lượng hỏa diễm nóng rát, năng lượng kim xà cuồng vũ tựa như lôi điện, gió tuyết băng hàn bắt đầu lượn lờ trên người Liễu Hàn Yên.
Lần này, mọi người vốn đang muốn tiến lên cùng tác chiến lập tức cảm nhận được sự tuyệt vọng.
- Là thần vật? Cô ấy có cách khống chế thần vật?
Ferger kinh hô lên.
- Đúng là nhân loại ngu xuẩn. Thần vật trong miệng các người chính là long tâm của Thất Huyền Minh Long ta. Nếu không bị phong ấn và bị móc long tâm làm chìa khóa, lại còn phân giải thành bảy khối, Thất Huyền Minh Long ta làm sao lại bị lưu lạc đến tận đây?
Mọi người vô cùng ngạc nhiên. Ferger và Đường Vi thì giật mình hiểu ra, đống xương cốt dưới mặt đất thật sự là rồng.
Thất Huyền Minh Long tức giận, cái bóng đầu rồng cực lớn xuất hiện trên cơ thể Liễu Hàn Yên.
- Hôm nay chính là ngày ta thoát khỏi giam cầm. Trước dùng máu của các ngươi để huyết tế.
Một nguồn năng lượng hắc ám cực lớn và năng lượng các loại ngũ hành như muốn hủy diệt hết thảy xuất hiện.
Một đạo kiếm quang cực lớn phóng lên trời, mang theo uy thế hủy thiên diệt địa ầm ầm chém xuống.
- Sát na vĩnh hằng.
Tần Xuyên đuổi tới cửa động, thấy cảnh tượng như vậy, lập tức thi triển kiếm ý thanh liên bất hủ.
Cho dù đối phương mà hắn đánh xuống là Liễu Hàn Yên, hắn cũng không còn lựa chọn nào khác.
Hắn biết rõ, Thất Huyền Minh Long là quái vật chí âm, lúc trước tổ tiên đạo môn đem xác của nó ngâm vào dung nham cấm địa, chính là muốn dựa vào nhiệt độ cao trong Bỉ Ngạn để trấn áp nó.
Còn cơ thể thủy linh của Liễu Hàn Yên xác thực chính là lựa chọn ký chủ tốt nhất của Thất Huyền Minh Long.
Nó muốn khôi phục thực lực, nhất định phải tìm được một cơ thể giúp nó hấp thu chân khí thật nhanh.
Thật ra, cẩn thận suy nghĩ lại, lúc trước Tần Xuyên không hiểu vì sao năng lượng hắc ám trong cơ thể hắn lại có thể chế ngự huy chương Hải Thần. Dù sao, kiếm ý thanh liên bất hủ của hắn cũng không hủy diệt được huy chương.
Nhưng huy chương lại là long tâm, một trong những chìa khóa mà tổ tiên đạo môn chế tạo ra, Tần Xuyên đương nhiên không thể phá hủy được nó.
Hơn nữa, Minh Long vì bảo toàn cơ thể thủy linh Tiên Thiên của Liễu Hàn Yên, cũng sẽ không cam lòng để cho cô chết, nhất định sẽ khống chế một phần trái tim mình.
Hết thảy đều có nhân quả. Đây có lẽ là số mệnh mà Liễu Hàn Yên phải đối mặt. Lòng Tần Xuyên có đau như dao cắt cũng phải chấp nhận mà thôi.
Mọi người thấy Tần Xuyên xuất hiện, ai nấy đều mừng rỡ nhưng cũng khẩn trương vô cùng.
Ngược lại Thất Huyền Minh Long cũng không bất ngờ, tựa hồ đã sớm có chuẩn bị.
Một kiếm này vung lên, uy lực to lớn khiến cho Thất Huyền Minh Long cũng không dám ngạnh kháng, không để ý chuyện gì khác, trước tiếp một đòn này của Tần Xuyên.
Kiếm quang và năng lượng hắc ám, hỏa quang, lôi điện, băng sương…đụng vào nhau, sinh ra phong bạo kịch liệt, bao trùm tất cả sơn cốc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận