Toàn Năng Khí Thiếu

Chương 546: Khí tráng sơn hà

Ánh mắt lấp lánh, Tần Xuyên nói:
- Tính đi tính lại, rốt cuộc đối với ván cờ này, tôi đều bị bất lợi, không muốn đánh, vẫn phải đánh, vì sao tôi phải đánh ván cờ này chứ?
- Bày bàn cờ xong, thật sự là lão già này không tìm được người chơi cờ!
Sở Ly cười ha hả.
Tần Xuyên hơi dở khóc dở cười, việc giết người hết sức nghiêm trọng, nhưng qua lời lẽ của vị tướng quân già này, lại trở thành chuyện vui đùa.
Tuy nhiên hắn cũng không quá để tâm tới chút thời gian này, thôi thì nhân dịp này đánh cờ, lại khiến Sở Vân Tiêu ở bên cạnh từ từ rơi vào sự sợ hãi đối với cái chết, khiến y chịu đủ sự tra tấn về tinh thần.
- Được, tôi chơi một ván với ngài.
Tần Xuyên rất tự nhiên đi tới bên cạnh chiếc bàn đá ngồi xuống.
Sở Ly nói:
- Nói như vậy, cậu đã đồng ý với đề nghị của tôi? Thua, sẽ phải tự động rời đi, không được động thủ đối với cháu trai của tôi đấy nhé!
Tần Xuyên hoàn toàn không nghĩ rằng ông lão này có thể thắng được mình, trước khi xuống núi, hắn nghĩ rằng kỳ thuật của mình quá bình thường, nhưng sau khi xuống núi mới biết, chỉ khi đánh cờ với người quá tài giỏi như Phó Thanh Y trước đây, hắn mới không thắng nổi, còn những kỳ thủ chuyên nghiệp khác, đối với hắn chỉ là người mới nhập môn.
Thấy dáng vẻ như đã tính trước mọi việc của ông lão, Tần Xuyên cũng lười giải thích thêm, gật đầu nói:
- Được, tôi đồng ý.
Sở Ly cũng không biết Tần Xuyên nghĩ như thế nào, ông ta cười thầm, xét về tài đánh cờ, thời trẻ ông ta được xem là hảo thủ trong quân đội, có kinh nghiệm rèn luyện mấy chục năm, từ lâu kỳ nghệ đã vượt qua kỳ thủ chuyên nghiệp cao cấp, người thanh niên này muốn thắng ông ta, hầu như là điều không thể.
Sở Vân Tiêu cũng lộ vẻ mừng thầm, y cảm thấy mình có thể chuyển nguy thành an rồi!
Rất nhanh, Sơ Ly để Tần Xuyên chọn quân trắng, đen, quyết định ai là người đi tiên, rồi liền bắt đầu triển khai ván cờ.
Sở Ly cầm quân đen, nước đi có phần cẩn trọng, phong cách chơi cờ vừa thận trọng vừa kiên cường, mỗi nước đi đều là đóng vững đánh chắc.
Tần Xuyên ra nước đi nhanh hơn nhiều, quân trắng của hắn nhẹ nhàng trôi dạt trên bàn cờ lúc bên đông lúc bên tây, thoạt nhìn hoàn toàn không theo một chiến lược nào, cũng không có tính mục đích mạnh mẽ nào.
Sở Vân Tiêu đánh cờ không giỏi, ngồi xem cũng bắt đầu cười nhạt, xem ra ngay cả những quy tắc mấu chốt nhất, tên sát thủ xa lạ này cũng không biết, chỉ toàn đi lung tung!
Ngược lại, đôi mày Sở Ly càng lúc càng nhíu chặt, ban đầu ông ta cũng nghĩ Tần Xuyên đi bừa, nhưng rồi khi quân cờ xuất hiện càng lúc càng nhiều trên bàn cờ, ông ta chợt phát hiện, mình càng lúc càng khó hạ quân cờ xuống!
Điều này giống như, Tần Xuyên hờ hững ném ra một đống đá vây quanh ông ta, lúc đầu hoàn toàn không ngăn được bước tiến của ông ta, nhưng khi đá càng lúc càng nhiều lên, ông ta lập tức cảm thấy bị vây trong một mê cung, tìm không ra phương hướng nữa!
Sở Ly hít sâu một hơi, ông ta chưa từng gặp người nào đánh cờ kiểu như vậy, nhưng rõ ràng là kiểu chơi cờ như thế này khiến đối thủ khó lòng phòng bị, lại ẩn giấu sát cơ!
- Hay lắm! Lão già này sống đã lâu, không ngờ cờ vây còn có những nước đi như thế này!? Thật sự kiến thức nông cạn mất rồi!
Sở Vân Tiêu kêu lên kinh ngạc, cho là mình nghe lầm, cũng không giải thích được, chẳng lẽ ông chú (ông nội chú) của mình sắp thua?
Tần Xuyên bắt đầu sốt ruột:
- Này, lão tướng quân, xin ngài ra nước đi nhanh hơn, tôi giết người xong còn phải lên máy bay!
Sở Ly hết sức tập trung, muốn tìm cơ hội phản công, tốc độ chơi càng lúc càng chậm.
Nhưng Tần Xuyên đã bày ra thế thiên la địa võng, quân đen của Sở Ly xông về phía nào, cũng chỉ là vùng vẫy giãy chết mà thôi.
Rốt cuộc, Sở Ly nhận thấy, mình đặt quân cờ ở chỗ nào cũng sẽ rơi vào tử lộ, khuôn mặt liền lộ vẻ chán nản và khiếp sợ.
Một cách khó khăn, ông lão ngẩng đầu lên, nhìn Tần Xuyên:
- Chẳng lẽ...cậu không phải là một thanh niên trẻ tuổi, mà là một vị cao nhân có thuật trụ nhan (giữ khuôn mặt trẻ lâu)?
Sở Ly ngờ vực, hay là Tần Xuyên cũng đã cao tuổi rồi, chứ thanh niên mà có được kỳ nghệ cao siêu như thế này, thật không thể tin nổi!
Cho dù xem nước đi của kỳ thủ 9 đẳng (9-dan, cấp cao nhất trong xếp hạng kỳ thủ cờ vây chuyên nghiệp), ít ra ông ta cũng có thể hiểu được, nhưng cách đi cờ của Tần Xuyên hoàn toàn như ngựa thần lướt gió tung mây, rất khó đoán!
- Suy cho cùng, tôi bao nhiêu tuổi cũng không quan trọng, ván cờ đã kết thúc, mạng của cháu trai ông, tôi cũng phải lấy.
Đã lặng lẽ đứng ra xa từ nãy, nghe Tần Xuyên nói như vậy, Sở Vân Tiêu sợ tới nỗi mặt mày tái nhợt, lập tức lao ra ngoài sân, vừa chạy vừa lớn tiếng kêu cứu.
- Người đâu mau tới! Có thích khách!
Tần Xuyên thở dài, phản xạ chạy trốn của gã này cũng nhanh thật, nhưng đáng tiếc là chân cẳng ngắn quá, hoàn toàn không thể thoát khỏi Ngũ Chỉ Sơn của hắn.
Hắn vung tay, một đạo kiếm khí màu xanh như bóng với hình, bắn tới phía sau lưng Sở Vân Tiêu!
Nhưng tốc độ của Sở Ly cũng không chậm, biết rõ chắc chắn sẽ có một trận chiến xảy ra, đã chuẩn bị sẵn sàng, một luồng chân khí cháy rực màu đỏ sẫm, lập tức mạnh mẽ đánh tan đạo chân khí của Tần Xuyên!
Tần Xuyên thấy vậy, thân hình chớp động, thi triển khinh công Súc Địa Thành Thốn (thu nhỏ khoảng cách, khiến một khoảng cách rộng lớn chỉ nhỏ như một tấc), trong trong nháy mắt đã sắp đuổi kịp Sở Vân Tiêu.
Nhưng Sở Ly cũng đã theo sát phía sau, từ bên cạnh hung hãn tung ra một chiêu Thông Bối Quyền trong quân đội, nện về phía mạn sườn Tần Xuyên.
- Muốn giết giọt máu của Sở gia, phải bước qua xác ta trước đã!
Tần Xuyên cau mày, tu vi chân khí của Sở Ly hẳn là còn chưa tới cảnh giới tông sư, nhưng cũng không kém hắn, nếu không cẩn thận, rất có thể bị thất bại trong gang tấc.
Bất đắc dĩ, Tần Xuyên đành xoay người, dùng chưởng đối quyền, sau khi tiếp nhận một chiêu, liền tung người lên cao, đá vào cằm của Sở Ly.
Tuy tuổi đã cao, nhưng gân cốt Sở Ly vẫn còn khá dẻo dai, liền ngửa người ra sau, tay trái gạt ngang trước ngực, hất chân Tần Xuyên ra.
Tần Xuyên vừa rơi xuống đất, liền khai triển Kim Xà Linh Ti Thủ của phái côn Lôn, hai tay cùng ra chiêu, nhanh như chớp tấn công Sở Ly.
Tay Tần Xuyên như hai con kim xà nhảy múa, lao tới cắn xé, khiến Sơ Ly hoa mắt, khó lòng phòng bị.
Những chiêu thức nhanh nhẹn, lại biến hóa khó lường như thế này, rõ ràng là có tác dụng trước một đối thủ tương đối lớn tuổi.
Quả nhiên, chỉ trong một thời gian ngắn, đòn tấn công của Tần Xuyên đã mang lại hiệu quả, Sở Ly liên tục thối lui, quần áo trên người đã có mấy chỗ bị rách nát.
- Hay lắm! Còn biết cả tuyệt học của Côn Luân!
Sở Ly hét lớn:
- Cho ngươi biết uy lực của “Khí Tráng Sơn Hà” (Khí thế ngất trời) của Sở gia ta là như thế nào!
Công pháp “Sơn Hà Bí Quyết” gia truyền của Sở gia, là một môn võ công được tôi luyện từ sa trường, trước kia tương đối thô ráp, khó đạt tới sự thanh thoát, nhưng trải qua sự mài dũa của mười mấy cao thủ của Sở gia, kết hợp với kinh nghiệm của tướng lĩnh trên sa trường, hiện nay đã trở thành một môn tuyệt học gia truyền nổi tiếng một phương.
Sơn Hà chân khí chú trọng ở phóng khoáng, thoải mái, liền mạch, thẳng tiến không lùi, tâm trí vững vàng, từ đó không gì cản nổi.
Tu luyện đến mức cao thâm, có thể thi triển kỹ xảo “Khí Tráng Sơn Hà”, kết hợp máu huyết và chân khí, lập tức nâng cao năng lực toàn thân, sức mạnh bộc phát trong một thời gian ngắn ngủi.
Suy cho cùng, trên sa trường chú trọng nhất là nhất cổ tác khí (một tiếng trống làm tinh thần thêm hăng hái), tinh thần mạnh mẽ có thể quyết định sinh tử.
Sơn Hà chân khí trong cơ thể Sở Ly kích động huyết mạch, máu huyết sôi trào, cơ bắp trên người ông ta càng lúc càng cường tráng!
Một ông lão gầy còm trước đó, trong nháy mắt như đã trở thành một lực sĩ cường tráng!
Gừng càng già càng cay, Sở Ly biết mình đánh không lại Tần Xuyên, buộc phải lấy công làm thủ.
- Song Long Nhập Hải!
Một chiêu bình thường trong Long Hổ La Hán Quyền, được ông ta sử dụng, thế công hung mãnh, nắm đấm như một bao cát lớn, đột nhiên đánh về phía Tần Xuyên.
Tần Xuyên thấy tuy mình có thể đánh trúng Sở Ly, nhưng mình cũng sẽ bị trúng đòn nội thương, đương nhiên không dám liều lĩnh.
Hai người đánh qua đánh lại, quyền cước giao phong, trong nhất thời khó phân cao thấp.
Lúc này Sở Vân Tiêu đã chạy ra sân, mười mấy thân binh chạy vào viện, vốn định bắt sát thủ, nhưng nhìn thấy cảnh tượng này, hoàn toàn không thể xen vào!
- Dũng Tướng Quyền!
Sở Ly sải bước tiến tới, xoay người tung ra một quyền.
Tần Xuyên đưa tay trái lên đỡ, cảm thấy cánh tay hơi đau.
Không hổ là lão tổ của Sở gia, đã tu luyện Sơn Hà Bí Quyết đến trình độ cao thâm, đến tuổi này rồi mà vẫn có thể dũng mãnh như vậy.
Tần Xuyên biết cứ tiếp tục như vậy, sẽ vô cùng nguy hiểm, liền lùi lại hai bước, thuận tay bẻ một cành cây nhỏ gần đó, chém về phía Sở Ly.
- Trảm Không!
Một đạo chân khí hình trăng lưỡi liềm chém về phía Sở Ly, Sở Ly thúc đẩy mười phần Sơn Hà chân khí, dùng cương khí hộ thể, nghiến răng lao tới kiếm khí, không lùi một bước!
- Ầm!
Kiếm ý Trảm Không và Sơn Hà chân khí không phân hơn kém, tuy Tần Xuyên đẩy lui Sở Ly về phía sau hai bước, nhưng cũng không thể làm ông ta bị thương.
- Sở lão tướng quân, tôi không muốn giết ông, tốt nhất là ông đừng ngăn cản tôi nữa!
Tần Xuyên biết ông lão này chinh chiến cả đời, coi như là anh hùng hảo hán, không cần thiết phải làm khó dễ đối với ông ta.
Nhưng Sở Ly cười ha hả:
- Nếu đã là kiếm khách, thì nên dùng kiếm ý từ sớm! Có bản lĩnh gì, cứ việc sử dụng, cái mạng già này lẽ ra đã chết trên chiến trường mấy chục năm trước, bây giờ chết ở trong tay cao thủ, cũng đáng giá lắm!
Nói xong, Sở Ly nhảy vào một ngôi nhà ngói cổ kính, đưa tay về phía dưới mái ngói.
- Loảng xoảng!
Trong tiếng kim khí va chạm, một cây thương huyền thiết đen nhánh lập tức xuất hiện!
Bá Vương Thương của Sở gia? Tần Xuyên sực nhớ ra, mạnh nhất trong Sơn Hà Bí Quyết, không phải là công phu quyền cước, mà là thương pháp bá vương độc đáo của Sở gia!
Bá Vương Thương là một tuyệt kỹ trên sa trường, do một danh tướng sáng chế ra, tung hoành ngang dọc, càn quét thiên quân, mà bao đời danh tướng về sau đều từng học tập và hoàn thiện.
Đương nhiên Sở gia cũng có thương pháp Bá Vương của mình, nhưng phần lớn thời điểm mang thương theo bất tiện, hơn nữa chiến tranh cận đại cũng không cần đến tướng cầm thương xung trận, cho nên dần dần bị người ta quên lãng.
- Đã ba mươi mấy năm ta chưa từng lấy cây thương này ra, nó đã sắp gỉ sét, hôm nay phải đại chiến với kẻ hậu sinh này ba trăm hiệp!
Bạn cần đăng nhập để bình luận