Toàn Năng Khí Thiếu

Chương 661: Máu nhuộm đầm Bích Vân.

Thuốc thấm vào cơ thể, Lăng Vân sư thái cảm thấy mũi miệng mình ngòn ngọt, lập tức tất cả mọi thứ trước mắt đều mờ đi.
- Mày cho sư phụ tao uống thuốc gì?
Thấy sắc mặt sư phụ ửng hồng, Tô Hoan Hoan lên tiếng hỏi.
Tuyết Nữ nhìn đầm Bích Vân phía sau:
- Nơi này là Thánh địa Thủy Vân Tĩnh Trai của chúng mày, tượng trưng cho vẻ đẹp mỹ ngọc vô hà, băng thanh ngọc khiết, thần thánh cũng không thể vấy bẩn.. Chưởng môn các đời của Thủy Vân Tĩnh Trai đều là xử nữ thủ thân như ngọc, dâng hiến cả cơ thể cho Thiên Huyễn Băng Ngưng…
- Thì sao?
- Sao chứ?
Tuyết Nữ nhìn Lăng Vân sư thái đang thở gấp dần, cười nói ác độc:
- Năm đó, mẹ tao bị đám đạo cô thối chúng mày làm hại tới cửu tử nhất sinh, phải chạy trốn tới hải ngoại, cuối cùng rơi vào kết cục thảm hại… Bây giờ, tao muốn trả cho Chưởng môn của chúng mày, Đại Tông sư Lăng Vân sư thái, tại Thánh địa Thủy Vân Tĩnh Trai này, hủy diệt hết danh dự hàng ngàn năm của chúng mày!
- A…..
Bỗng nhiên từ trong cổ họng của Lăng Vân sư thái vang lên một tiếng rên không thể kềm hãm, đầy dịu dàng uyển chuyển.
Khuôn mặt bà lại ưng ửng hồng, răng trắng khẽ cắn môi đỏ mọng, cực kỳ mê người.
- Sư phụ….sư phụ, người sao vậy?
Tô Hoan Hoan muốn bước tới lại bị một đệ tử khác giữ lại.
Trong mắt Lăng Vân sư thái khẽ lóe lên sự mâu thuẫn và đấu tranh, nhưng thuốc khiến cho bà không thể cố gắng tỉnh táo khống chế bản thân nữa.
Một tay bà bắt đầu di chuyển về phía giữa hai chân của mình.
Chậm rãi, bản năng đã làm lu mờ lý trí của bà…
- A… A….
Lăng Vân sư thái mò đến giữa hai chân mình, ngón tay bắt đầu xoa bóp, vì thuốc, phía dưới bà bắt đầu phản ứng, quần lót màu trắng đã bắt đầu ẩm ướt.
Một đám nữ đệ tử Thủy Vân Tinh Trai nhìn thấy vậy vô cùng đau đớn, không đành lòng nhìn thêm, lại càng cảm thấy xấu hổ vô cùng.
Tuyết Nữ cười to gần như điên cuồng:
- Đường đường là Chưởng môn Thủy Vân Tĩnh Trai, Lăng Vân sư thái, lại tự sướng bên cạnh Thánh địa tông môn. Sao nhỉ? Hình tượng này mà lan đi, chỉ sợ toàn Hoa Hạ, không, toàn thế giới đều chấn động. Ha ha ha….
Sự khoái cảm của việc trả thù khiến cho ả vui đến phát điên, gào lên với Đao Quỷ:
- Này! Anh còn quan tâm đến con bé kia làm gì? Ở đây có một mỹ nữ cấp Đại Tông sư chờ được lọt vào mắt xanh của anh đấy!
Nhìn phong thái xinh đẹp của Lăng Vân sư thái, lúc này hai mắt của Đạo Quỷ cũng dại đi đầy tà niệm, nhưng vẫn hơi e ngại:
- Không phải Khỉ La Mộng Ngâm này của cô sẽ bị mất hiệu lực sau khi đàn bà được thỏa mãn sao? Nhỡ đâu bà ta khôi phục thì sao?
- Đồ nhát gan. Cho dù bà ta có tỉnh khỏi Khỉ La Mộng Ngâm thì tôi vẫn còn có Khô Cốt Bạch Chước Tán sẵn đây rồi. Căn bản bà ta sẽ không có cơ hội khôi phục chân khí!
Ả cười lạnh:
- Huống chi, ả ta đã bị trúng rất nhiều Khỉ La Mộng Ngâm, muốn thỏa mãn được chỉ sợ cả đêm không đủ. Chúng ta không có nhiều thời gian như thế, anh cứ chơi một lúc đi, rồi ném bà ta vào trong cái hồ này là xong việc. Chúng ta còn phải thiêu hết nơi này trước khi người của bọn chúng quay về.
Ả đã lên kế hoạch từ trước, sau khi làm rồi giết Lăng Vân sư thái, sẽ giết một số người, rồi đốt một mồi lửa thiêu rụi toàn bộ Thủy Vân Tĩnh Trai, coi như báo thù hoàn toàn.
Tô Hoan Hoan nghe được bốn tiếng “Khỉ La Mộng Ngâm” từ miệng bọn chúng thì bi phẫn và vô cùng sợ hãi.
Loại thuốc cấm kỵ này được ghi trong Độc Kinh, là một loại thuốc hoan tán mà cổ võ giả công lực cao thâm cũng không thể ngăn cản.
Mới đầu, thời cổ đại, tổ sư của Thủy Vân Tĩnh Trai bọn họ đã nghe theo lệnh Đế Vương điều phối một ít cho các phi tần.
Nói rõ ra thì, có một số tiểu thư khuê các và danh viện hào phú được gả vào nhà Đế vương nhưng trên giường không thể vất bỏ thân phận, không thể tập trung hầu hạ các Đế Vương kia cho tốt.
Đế Vương mượn tiếng muốn kéo dài huyết mạch Đế Vương, muốn điều phối một ít thuốc kiểu này, ai ngờ, tổ sư hồi đó thật sự điều phối ra loại dược vật có hiệu lực kinh người này.
Chỉ có điều, xấu hổ cũng phải nói, sức thuốc của loại thuốc này quá mạnh, nếu nữ giới dùng nhiều mà không được thỏa mãn đầy đủ, sẽ vỡ hết kinh mạch xuất huyết bên trong mà chết.
Ngay từ đầu Đế Vương cảm thấy thuốc này rất sướng, đám phi tử đều như kỹ nữ, khiến cho bọn họ đều lâng lâng trên trời, nhưng sau đó, một vài phi tử không được thỏa mãn đã chết tại chỗ. Thuốc này đã trở thành độc dược cấm kỵ.
Vốn là một số dược liệu của thuốc này đã không tìm được từ lâu, nhưng kho đồ của hiệp hội Vu Sư quá đa dạng, nên đã được điều phối thành công.
Đao Quỷ nghe vậy yên tâm, nóng ruột không chờ thêm được nữa, nhìn Liễu Tiên Tiên, liếm liếm môi:
- Cô bé, xem ra Đao gia gia không có thời gian chơi với em rồi. Vĩnh biệt….
Đúng lúc Đao Quỷ muốn giết Liễu Tiên Tiên thì Tuyết Nữ kêu gã dừng lại.
Ả cau mày:
- Chờ một chút! Vừa rồi mấy cô nàng kia gọi con nhóc này là “Tiên Tiên”, hình như là em gái của Liễu Hàn Yên. Liễu Hàn Yên là pháp bảo quan trọng nhất để đối phó với Tần Xuyên. Nên nó vẫn còn tác dụng, chúng ta phải bắt nó đi!
- Hả? Còn chuyện tốt này nữa? Chẳng phải chúng ta đã lập được một đại công sao?
Đao Quỷ cười ha ha, điểm huyệt Liễu Tiên Tiên, ném cô bé vào trong bao tải.
Thấy gã đã bắt đầu cởi bỏ đai quần muốn xâm phạm Lăng Vân sư thái, một đám đệ tử không nhịn được nữa, giơ binh khí lên, cùng xông tới tấn công Đao Quỷ và Tuyết Nữ!
- Thề cùng tồn vong với Thủy Vân Tĩnh Trai!
Một đám đệ tử trẻ tuổi reo hò liều lĩnh chạy lên.
Nhưng thực lực của họ chênh lệch quá xa với Tuyết Nữ.
Ả lóe lên một cái, đột nhiên xuất hiện sau lưng hơn mười đệ tử, đánh ra một chưởng, ngàn vạn băng tinh gào thét xuất hiện.
Kết thúc một chiêu Phi Điểu, cả đám đệ tử đều bị băng tinh đánh thủng lỗ chỗ, ngã xuống vũng máu.
Tô Hoan Hoan thấy vậy tuyệt vọng quỳ sạp xuống, khóc không thành tiếng, vì tu vi bị phong bế, lại thêm bị kích thích nặng nề nên đã ngất đi.
Lúc này đầm Bích Vân lạnh lẽo đến tận xương tủy.
- Chậc chậc, thật đáng tiếc. Nhiều đàn bà thế này, lại đều là xử nữ, để cho đại gia ta hưởng thụ tất cả thì tốt quá, đem giết đi….quá đáng tiếc….
Đao Quỷ đã cởi quần, lộ ra thứ của nợ đen thùi lùi kia, cười nói đầy dâm dật.
Tuyết Nữ khinh thường liếc nhìn gã:
- Anh cũng không còn nhỏ tuổi nữa đâu, đừng có tham lam quá. Hôm nay đi theo tôi, có thể nói phúc phận cũng khá rồi. Xử xong Lăng Vân, anh còn có thể ăn nốt cả Tô Hoan Hoan nữa đó.
- Hắc hắc. hay hay hay! Coi như hôm nay Đao gia gia nợ cô!
Hai mắt Đao Quỷ nóng bỏng nhìn vào cái gáy mềm mại Lăng Vân sư thái, nuốt nước bọt, chụp xuống.
Đột nhiên, một tia sáng xanh xuyên thấu màn đêm sượt qua đầm Bích Vân, vừa vặn xuyên qua giữa hai chân gã.
- AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA
Đao Quỷ gào lên đầy thê lương, dọa cho vô số chim chóc bay lên.
Của quý của gã, bị một thứ gì đó chặt đứt, rơi xuống đất, máu tươi bắn tung tóe.
- Ai?
Tuyết Nữ quay phắt lại, không thể tin nổi vào chuyện vừa xảy ra. Nếu hai Các chủ Thủy Vân Tĩnh Trai về thì Thánh giáo phải mật báo cho ả mới đúng.
- Phù… cuối cùng cũng đuổi kịp.
Một nam một nữ từ trong rừng nhảy ra, là Tần Xuyên và Nạp Lan Thấm.
Cả hai đầu tóc rối bù. Dù sao thì suốt từ sáng sớm lên núi, chạy xuyên rừng, không tránh khỏi bị lấm bẩn, ngay cả trên đầu Nạp Lan Thấm cũng vương rất nhiều lá cây và mạng nhện.
- Kiếm Ma?
Tuyết Nữ và Đao Quỷ hoảng sợ kinh hô.
Hàn quang trong mắt Tần Xuyên đanh lại:
- Không ngờ hai người chúng mày đều ở đây. Đều là người quen cũ, cùng xuất hiện trước mặt tao, cũng tính là tri kỷ.
Cố gắng chịu đựng cơn đau kịch liệt, Đao Quỷ chạy tới bên cạnh cái bao tải, muốn lôi Liễu Tiên Tiên ra áp chế Tần Xuyên.
Nhưng thấy gã muốn chạy, hắn lập tức chém một kiếm, đầu thân Đao Quỷ chia làm hai, không có nổi cơ hội phản kháng.
Tuyết Nữ giật mình, ánh mắt đầy oán độc:
- Kiếm Ma, nếu mày giết tao, đừng mong tìm được địa điểm của Thánh giáo!
Ả muốn tìm cơ hội xem có thể lừa được hắn không. Trước mắt mạng sống quan trọng nhất.
Hắn nheo nheo mắt:
- Hàn Yên ở đâu? Nói! Thả cho mày một con đường sống!
Tần Xuyên đã để ý, trong vô số thi thể ở đây không có Liễu Hàn Yên.
Ả bực mình hỏi:
- Liễu Hàn Yên? Cô ả cũng ở đây à?
Dứt lời, ả cảnh giác nhìn tứ phía, cho rằng Liễu Hàn Yên đang trốn ở đâu đó.
Thái độ này Tần Xuyên thấy hết, hắn nhận ra quả thật ả không biết.
Chẳng lẽ thực sự Liễu Hàn Yên không ở đây? Hoặc cô đã thoát hiểm?
- Kiếm Ma, thực sự tôi không biết Liễu Hàn Yên ở đâu. Nhưng nếu anh thả tôi đi, tôi sẽ nói cho anh biết nhóm người Thánh giáo kia đang ở đâu!
Ả vội mặc cả.
Hắn lắc đầu:
- Mày không biết rằng kể cả tao không tìm người của Thánh giáo thì chúng cũng tìm tao. Cho nên…tao không cần mày nói.
Dứt lời, hắn lắc mình phóng tới, sau một loạt kiếm ý sáng xanh như hoa lê trong mưa, Tuyết Nữ bị đánh thủng lỗ chỗ.
Đã biết rõ mánh lừa người của cả nhà Hắc La Sát hắn hiểu để Tuyết Nữ còn sống chính là để lại một tai họa ngầm. Giết là xong!
Nhưng đột nhiên sau lưng hắn nóng lên, một cánh tay ngọc nóng bỏng quấn lên đùi hắn. Là một phụ nữ có dung nhan và khí chất đều tuyệt đẹp, thoạt nhìn cũng rất trẻ tuổi, nhưng lạ lẫm đang cầu khẩn nhìn hắn đầy khát vọng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận