Toàn Năng Khí Thiếu

Chương 597: Bí mật của Tần Xuyên.

- Vợ à, em coi anh là loại người nào thế? Anh giống loại đàn ông thấy phụ nữ liền tìm cách dò sóng sao?
Tần Xuyên vỗ ngực hỏi.
Liễu Hàn Yên gật đầu rất chân thành:
- Đúng rồi!
Hắn chán nản nằm vật ra salon, nhìn trần nhà thở dài:
- Được rồi, thực ra, lần trước bọn họ nói có chuyện cần đến nên anh mới liên lạc với họ, xem xem họ thấy thế nào.
Tống Viện nghe vậy lại lo lắng:
- Có phải chúng rất hận tôi không? Nếu gặp chúng, tôi nên nói thế nào?
- Nên nói thế nào thì nói thế ấy. Chuyện có lớn bằng trời cũng không thay đổi được quan hệ mẹ con giữa mấy người. Hơn nữa, không gặp mặt làm sao biết kết quả thế nào?
Tần Xuyên cười cười.
Tống Viện hơi sửng sốt một chút, đoạn thở ra thoải mái:
- Cậu nói đúng, cho dù chúng có không tha thứ cho tôi....ít nhất tôi cũng nên cho chúng một câu trả lời thỏa đáng.
...
Tỉnh Tây Nam, nhà họ Cơ.
Tuy là ở đại hội Chân Long, kẻ cuối cùng chấn nhiếp quần hùng là Kiếm Ma Tần Xuyên, nhưng biểu hiện của Cơ Vô Danh khiến cho các thế lực và gia tộc nhỏ của Cơ gia, từ trên xuống dưới, đều vô cùng hài lòng.
Mấy ngày nay, ngoài cửa Cơ gia ngựa xe như nước, người đến thăm chúc Tết còn nhiều hơn hai năm trước cộng lại.
Theo lý thuyết, hai anh em Cơ Vạn Lý và Cơ Vạn Niên phải rất hài lòng mới phải. Nhưng vì vấn đề ban thưởng của đại hội Chân Long nên họ đã đau hết cả đầu.
Cơ Vô Danh đã không muốn nhận ghế Thất Tướng quân, cũng không chịu nhận sự giúp đỡ của Viêm Long Lân, mà thử trùng kích cảnh giới Tông sư.
Giống như phán đoán trước đó của Tần Xuyên, Cơ Vô Danh đã muốn dựa vào sức mình để trùng kích Tông sư, không muốn nhờ ngoại lực.
Bởi vậy, người nổi danh nhất Cơ gia này khá xấu hổ, chỉ có thể trơ mắt nhìn phần thưởng rơi vào tay người khác.
Gió lạnh thấu xương, cho dù là ở phía Nam thì vào cái mùa này, nhiệt độ buổi đêm cũng đủ để ngưng nước thành băng.
Trong một gian phòng lớn của một câu lạc bộ tư nhân dưới cờ tập đoàn Mỹ Nghệ lại ấm áp như mùa xuân.
Cơ Mỹ Nghệ giống như một nữ kỵ sĩ cưỡi trên thân thể trẻ trung khỏe mạnh của Tần Hà, không ngừng đưa cặp mông lớn của mình, nhấn lên nhấn xuống, hai người ở cùng nhau phát ra tiếng động khiến người ta đỏ mặt.
Đêm nay, Tần Hà từ Giang Tây bay đến, sau khi tìm được Cơ Mỹ Nghệ, hai “chị em” lâu ngày không gặp vẫn đánh nhau kịch liệt đến tận bây giờ đã hơn hai tiếng đồng hồ, mấy lần giao phong.
Tần Hà thở hồng hộc, tựa như bất mãn vì bị nữ nhân này đè lên, đột nhiên vung một tay vật ngã bà ta xuống, quay người tấn công sau lưng Cơ Mỹ Nghệ.
Ôm lấy bờ mông của tình nhân, y như một con dã thú, điên cuồng mà vận động.
- Em trai Tần Hà thân yêu, hôm nay em thật dũng mãnh... a...
Cơ Mỹ Nghệ có thể cảm nhận được lửa giận của người đàn ông kia, hẳn là y đang phát tiết bất mãn trong lòng.
Có điều, phụ nữ tuổi này thường thích những người đàn ông trẻ tuổi khỏe mạnh cường tráng lại có phần thô lỗ như thế, cho nên không chú ý đến việc y làm mình đau.
Tần Hà nhìn khuôn mặt dưới thân mình không ngừng cười dâm đãng mà thầm khinh bỉ. Nếu không phải vì địa vị của mình ở gia tộc ngày càng bất ổn, y sẽ chẳng thèm tháng nào cũng phải chạy đến nơi này ba bốn chuyến, phóng đãng với ả phụ nữ như heo này.
Đương nhiên Cơ Mỹ Nghệ cũng sẽ không thực sự yêu thích y. Chỉ đơn giản là người phụ nữ này thích thịt tươi của tuổi trẻ, mà những kẻ khác lại không đủ cường tráng, một tiên thiên võ giả như Tần Hà coi như vừa vặn phù hợp.
Hai người, ai cũng có nhu cầu của mình, nên vẫn duy trì mối quan hệ này đến tận bây giờ.
Mấy phút sau, hai người ngồi phịch trên giường lớn, ga giường ướt nhẹp đã chứng kiến hết thảy.
Cơ Mỹ Nghệ vuốt ve gương mặt của Tần Hà, cười quyến rũ:
- Honey, không cần quá lo lắng. Mặc dù lúc này xem ra rất khó đối phó trực tiếp với Tần Xuyên, nhưng việc hợp tác của chúng ta với tập đoàn Đặc Lãng Tư đã có bước tiến triển nhảy vọt, cho dù chúng ta phải nhường ra một ít lợi ích nhưng coi như đầu tư từ đầu cũng có kết quả rồi. Cái công ty ăn uống liên hợp kia của Tần Xuyên không thể so được. Thi võ không bằng hắn, thi văn vẫn có thể áp chế hắn vững vàng...
- Chỉ cần nghĩ đến việc Tết năm nay toàn bộ người trong gia tộc của mình đều nịnh bợ cái thằng con hoang này, thâm tâm tôi lại bốc hỏa, không thể nhịn được... – Sắc mặt Tần Hà âm trầm – Căn bản nó không có nghĩ gì đến gia tộc hết, chỉ biết giết người, tìm phụ nữ, vui đùa bên ngoài, thật không biết mấy người kia thích nó ở điểm nào. Nên xử quyết cái loại tai họa thế gian như nó!
- Ha ha... Hắn là Kiếm Ma đó. Nhưng Kiếm Ma có rất nhiều kẻ địch, tôi đoán nhé, không bao lâu nữa, sẽ có rất nhiều phiền toái tìm đến hắn đó. Em trai Tần Hà, Tần Xuyên có đoạt được vị trí của cậu không còn phải xem hắn có sống sót được không đã...
Tần Hà híp mắt, có vẻ suy tư, gật gật đầu:
- Đúng vậy. Quốc gia không thể thật sự tin tưởng nó được. Sớm muộn gì nó cũng sẽ là gánh nặng của Tần gia. Tôi chỉ cần khiến cho mấy lão già kia hiểu ra tôi có đầu óc hơn Tần Xuyên, sớm muộn gì họ cũng sẽ ý thức được tầm quan trọng của tôi.
Đúng lúc này, điện thoại di động trên tủ đầu giường rung lên.
Cơ Mỹ Nghệ khá bực mình vị bị quấy rầy, nhưng thấy là trợ lý của mình gọi nên vẫn nghe máy:
- Có chuyện gì?
- Tổng...Tổng Giám đốc, em...em trai của chị đến hội sở...
- Em trai của tôi? Vô Danh? Sao nó lại...
Cơ Mỹ Nghệ bực mình. Cơ Vô Danh là một kẻ võ si, ngoài luyện võ và đánh nhau thì không có hứng thú với cái gì nữa.
- Không...không phải. Là... Vô Song công tử...
Mặt Cơ Mỹ Nghệ tái nhợt, thần kinh căng cứng.
Cơ gia cũng đã được Cục Quốc An thông báo, Cơ Vô Song phản bội quốc gia tham gia vào Hiệp hội Vu sư, đã trở thành tội phạm bị truy nã, ngoài việc trải thảm truy tìm ở tỉnh Giang, tất cả các nơi trong nước đều phái đặc công bất cứ lúc nào cũng có thể đối phó.
Đương nhiên Cơ gia cũng có đặc công theo dõi, nhưng ai mà ngờ được Cơ Vô Song về tỉnh Tây Ninh lại không về nhà ngay mà đi tới câu lạc bộ tư nhân của chị mình!
- Cơ Vô Song đã đến sao? Không phải nó đã mất tích sao?
Tần Hà cũng không biết những việc này, nên không rõ sự việc nghiêm trọng cỡ nào.
Sắc mặt Cơ Mỹ Nghệ lạnh như băng, đứng dậy khoác áo ngủ, hít sâu một hơi, sửa lại đầu tóc.
- Cậu ở trong phòng, đừng có đi ra. Nếu không, có chết tôi cũng không chịu trách nhiệm!
Dứt lời, bỏ lại một mình Tần Hà đang đờ đẫn, bà ta đẩy cửa bước ra khỏi phòng ngủ.
Đi qua hành lang, bà ta rẽ vào một phòng tiếp khách ngay sát hồ nhỏ. Nơi này, bốn phía đều là thủy tinh công nghiệp trong suốt, ban ngày có thể thưởng thức cảnh hồ xinh đẹp.
Lúc này đáng lẽ không có người ở đây, nhưng lại có một quái nhân toàn thân đen xì đang đứng trước cửa sổ.
Cơ Mỹ Nghệ còn kinh hãi hơn khi nhìn thấy trong vũng máu là thi thể của nữ trợ lý khô quắt!
- Á! Vô Song, em...
Cơ Vô Song chậm rãi xoay người lại, khuôn mặt dữ tợn giấu kín kia lộ ra một chút ý cười khổ sở.
- Chỉ có giết hết những ai biết rõ hành tung của mình mới có thể che giấu tai mắt người khác. Chị của em, chị không có thiếu một hai trợ lý phải không?
Ánh mắt Cơ Mỹ Nghệ biến ảo chập chờn. Sau khi cố gắng cưỡng ép mình phải trấn định, bà ta đứng nguyên tại chỗ hỏi:
- Vô Song, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Thân thể em làm sao thế?
- Không phải chị hiểu rõ chuyện xảy ra với em sao? Vấn đề này thì thôi, miễn đi!
Cơ Mỹ Nghệ đau thương hỏi:
- Vô Song...sao em phải làm tội mình như thế. Cho dù em có mất đi tu vi, cũng có thể bàn bạc tham chính, làm chuyện khác mà.
Y cười cười tự giễu:
- Bây giờ nói cái gì cũng muộn cả rồi. Em đến đây là muốn nói cho chị một vài bí mật của Tần Xuyên, như vậy em mới có cơ hội báo thù...
- Em còn muốn báo thù Tần Xuyên sao? Hắn là Kiếm Ma đó, ngay cả Tông sư cũng đánh không lại hắn, chúng ta có thể bắt hắn thế nào?
Cơ Mỹ Nghệ lắc đầu
- Muốn giết chết hắn, chỉ mình chúng ta thì không làm được.
- Đương nhiên chỉ có chúng ta thì không làm được. Em còn tưởng rằng có được thân thể người chết sẽ có thể giết hắn, nhưng tên này này giảo hoạt hơn em tưởng, dường như thực lực ẩn giấu vượt xa những gì em có thể tưởng tượng được... Sau khi bị hắn đánh, thật lâu sau em mới khôi phục được, nghĩ tới nghĩ lui, đều không ra được cách nào giết được hắn. May sao, em đã rời thành phố Đông Hoa từ lâu rồi, nếu không đã bị hắn phát hiện ra, không có cơ hội về đây tìm chị nữa.
Cơ Vô Song nghiến răng nghiến lợi.
- Vô Song... em nói Tần Xuyên có bí mật gì?
Cơ Mỹ Nghệ thăm dò thử.
Cơ Vô Song nhếch miệng cười tà:
- Bên cạnh Tần Xuyên có một ả đàn bà, tên gọi Bạch Dạ. Ả ta là một thành viên quan trọng của Thánh Giáo, là tội phạm bị Quốc An truy nã. Chỉ bằng điều này, Tần Xuyên không thể không có liên quan đến Thánh Giáo. Chỉ cần chị báo tin này cho cha, đương nhiên Tần Xuyên sẽ gặp phiền toái. Đến lúc đó, hắn chỉ có thể từ bỏ người phụ nữ của mình thôi, nếu không... quốc gia sẽ không tha cho hắn!
Bạn cần đăng nhập để bình luận