Toàn Năng Khí Thiếu

Chương 639: Tác hợp

Tần Xuyên cảm thấy trong đầu mình lướt qua vô số hình ảnh, nhưng rất nhiều hình ảnh lại mâu thuẫn với nhau. Hắn không biết cái nào là thật cái nào là giả.
Nạp Lan Thấm hiểu ra, não Tần Xuyên nhất định là bị đám người kia động tay động chân, trong lòng nóng như lửa đốt, hô lớn:
- Anh đừng nghe bọn họ nói. Là bọn họ muốn hại em. Chẳng lẽ anh không nhìn thấy sự thật trước mắt sao?
Giáo sư Klopp nghiêm mặt nói:
- Kiếm Ma, cậu không nên vọng động. Chúng ta là bạn. Adria tiểu thư sẽ không cho phép cậu hại chúng tôi. Chỉ là hiểu lầm thôi. Vị tiểu thư này mang bạn xông vào đây.
- Hiểu lầm? Anh có biết bọn họ đã làm gì với cái đầu của anh không? Anh hãy quay sang nhìn đống dụng cụ kia thì biết.
Nạp Lan Thấm kêu lên.
- Kiếm Ma, cậu đừng bị lời nói của cô ta ảnh hưởng. Nếu Adria tiểu thư biết được cậu vì người ngoài mà thương tổn chúng tôi, cô ấy sẽ rất đau khổ.
Klopp làm ra vẻ thành khẩn, nói.
Tần Xuyên nhắm hai mắt, trong đầu giống như một mớ đay rối. Hắn thậm chí không phân biệt được đâu là thật hay là cảnh trong mơ.
Bỗng nhiên, Nạp Lan Thấm nhớ đến điều gì đó, vội nói:
- Nếu hết thảy là giả, vì sao ông ta lại sợ chết? Nếu đây là thật, tại sao bọn họ lại trói anh lại? Chẳng lẽ anh không dùng đầu óc của mình để ngẫm sao?
Tần Xuyên khẽ giật mình. Suy luận của Nạp Lan Thấm lần này giúp cho hắn tìm được một đầu mối.
- Tần huynh đệ, cậu thà nhận ra mấy người kia cũng không nhận ra tôi. Trong đống trí nhớ rác rưởi mà bọn họ thảy cho cậu, khẳng định là không có tôi.
Holman hô to.
Người biết gã không nhiều. Ngay cả Adria và đám người trong trang viên chắc chắn cũng không biết thân phận thật sự của gã. Cho nên không cách nào mô phỏng được nhân vật giống như gã.
Giáo sư Klopp phát hiện, biểu hiện của Tần Xuyên chậm rãi trở nên kiên định, ánh mắt cũng không còn mơ hồ nữa, trong lòng liền khẩn trương lên.
Bước chân của ông ta dần dần lui về phía sau, ánh mắt ra hiệu đám lính đánh thuê Sư Tử Vàng tùy thời dùng tính mạng của Holman để uy hiếp.
Lúc này, Tần Xuyên lắc đầu, thở dài:
- Tuy trong đầu vẫn còn rất mơ hồ. Nhưng dù sao cũng chỉ giết một đám râu ria. Giết nhầm rồi cũng chẳng có vấn đề gì.
Nói xong, trong khi đám lính đánh thuê còn chưa hiểu ra chuyện gì.
Thân ảnh của Tần Xuyên đã biến mất.
Một luồng ánh sáng xuất hiện sau lưng gã cầm súng uy hiếp Holman, cùng với bảy tám gã Sư Tử Vàng khác, tất cả đều bị cắt mất đầu.
Trùng kích cảnh giới Tông sư, Tần Xuyên thi triển Thanh Liên kiếm ý càng thêm huy sái, tự nhiên.
Khi Tần Xuyên xuất hiện lại đã đứng trước mặt giáo sư Klopp, lẩm bẩm nói:
- Xem ra, bị trói quá lâu rồi, cơ thể có chút lạnh.
Gã giáo sư Klopp thầm kêu không ổn. Mọi chuyện diễn ra quá đột ngột, làm rối loạn kế hoạch mô phỏng của bọn họ. Vốn chỉ cần thêm hai tháng nữa, Tần Xuyên sẽ không phân rõ thật giả được nữa. Nhưng hôm nay bị hai người Nạp Lan Thấm gây rối, Tần Xuyên đã thật sự tỉnh lại.
- Đừng giết tôi. Tôi biết rất nhiều bí mật của trang viên. Giữ lại mạng sống của tôi, khẳng định sẽ giúp cho cậu rất nhiều.
Klopp tranh thủ thời gian đưa ra điều kiện, chỉ cầu mạng sống.
Tần Xuyên nhếch miệng cười, một tay nắm chặt cổ áo Klopp, kéo ông ta đến góc tường bên cạnh đống dụng cụ.
Tần Xuyên cầm lấy một sơi dây điện đã bị đứt một đoạn đầu, nhắm ngay đầu Klopp:
- Tôi chẳng dùng được mấy thứ chứa trong đầu ông. Nhưng để đáp lễ, tôi cảm thấy nên để cho ông thể nghiệm một chút tư vị của chuột bạch.
Nói xong, Tần Xuyên nhìn Nạp Lan Thấm, ánh mắt ra hiệu.
Nạp Lan Thấm vui vẻ chạy đến bên cạnh nguồn điện, cười nói:
- Mau nướng não con gián đó đi.
Gương mặt Klopp trắng bệch, đang muốn kêu cứu mạng, một dòng điện vọt vào đầu ông ta.
Xì xì xì!
Tóc của Klopp cháy đen, trên ót xuất hiện một vết sẹo đen thùi lùi. Khói trắng bốc lên. Chưa được vài giây, miệng đã sùi bọt mép, triệt để tử vong.
Tần Xuyên ném thi thể người đàn ông này qua một bên, quay người ôm lấy Nạp Lan Thấm.
Cô gái bị ôm bất thình lình, hơi chút sửng sốt nhưng rồi vẫn đưa tay ôm lại.
- Cảm ơn!
Tần Xuyên nghiêm túc nói.
Ánh mắt Nạp Lan Thấm lóe lên một tia ôn hòa và sầu não:
- Em cũng là vì chính mình thôi. Hơn nữa cũng chẳng phải công lao một mình em.
Tần Xuyên nhớ đến Holman bên cạnh, bước đến trước mặt gã da đen, cười nói:
- Lúc này thì tôi tin rồi, cậu chính là anh em của tôi.
- Không phải chứ? Bây giờ mới biết?
Holman cười khà khà.
Nạp Lan Thấm bĩu môi:
- Có người đăng tin tức về anh ở chỗ này lên hệ thống tiên tri. Chỉ tiếc là em không tra ra được người đó là ai.
Tần Xuyên cau mày. Trên thực tế, sau khi hắn tự sát, những chuyện xảy ra đối với hắn và trong khoảng thời gian này, hắn cũng không rõ ràng lắm.
Cho nên, hắn đành nói:
- Chúng ta đi lên trước đi, khống chế toàn bộ chỗ này. Em hãy nói cho anh biết tình hình một chút.
Nạp Lan Thấm tất nhiên không có ý kiến. Dù sao, bên trên cũng còn không ít bảo tiêu. Nếu cứ kéo dài thời gian, khó mà tránh khỏi xuất hiện đám thiêu thân nào đó.
Thang máy chạy lên phía trên. Khi lên đến thư phòng, đám bảo tiêu trong toàn bộ trang viên đều bị giết chết, và chỉ tốn của Tần Xuyên chưa đến ba phút.
Nạp Lan Thấm và Holman đều trơ mắt nhìn người đàn ông chạy đằng trước. Anh ta đi đến chỗ nào, kiếm khí bắn phá ra chỗ đó, căn bản không có người nào sống quá một giây.
Trong mắt Tần Xuyên, giết chết những người này chẳng khác nào giết con kiến. Hơn nữa cũng chẳng chút do dự. Mặc kệ họ là nhân viên nghiên cứu khoa học bình thường hay đám bảo tiêu đang phản kháng.
Nạp Lan Thấm và Holman liếc nhìn nhau. Bọn họ cảm nhận được, Tần Xuyên ngoại trừ mạnh hơn lúc trước, tựa hồ tính tình cũng có sự thay đổi.
Đương nhiên, bọn họ cũng hiểu được loại tình huống này. Dù sao Tần Xuyên bị giam lâu như vậy, bị đem ra làm chuột bạch thí nghiệm, lửa giận trong lòng cần phải phát tiết, đây cũng là chuyện bình thường.
Khi cả tòa trang viên yên tĩnh trở lại, Tần Xuyên quay về thư phòng, mở máy tính điều tra tin tức trên hệ thống tiên tri.
Bởi vì hệ thống tiên tri đã khống chế toàn bộ mạng lưới thông tin của trang viên, cho nên bao gồm luôn cả thời gian Tần Xuyên khôi phục và nghiên cứu thần vật đều được ghi lại.
Sau khi xem xong, Tần Xuyên phát hiện mình khôi phục không phải công lao của trang viên, mà là năng lượng hắc ám trong cơ thể hắn tạo thành.
Hiện tại, năng lượng hắc ám trong cơ thể hắn dường như đã kết hợp với chân khí, rất khó phân cách.
Nhưng như vậy cũng tốt, tu vi của Tần Xuyên đã đạt tới cảnh giới tông sư. Nói cách khác, tuổi của hắn muốn đạt đến Thanh Liên thất phẩm là rất khó khăn.
Tần Xuyên cũng không thể giải thích năng lượng hắc ám trong cơ thể hắn và bản thể của thanh âm là gì, nhưng hắn cũng chẳng còn lòng dạ nào mà đi đoán mò. Bởi vì hắn còn rất nhiều việc cần làm.
- Anh xem xong chưa? Để tiên tri lưu giữ lại tài liệu này. Chúng ta mau trở lại Hoa Hạ thôi.
Nạp Lan Thấm sốt ruột nói.
Tần Xuyên hỏi:
- Tại sao phải trở về Hoa Hạ?
- Anh đúng thật là ngốc. Không ai dám khi dễ em, nhưng Tiểu Nhu và Tích Nhan đều bị người ta khi dễ đến chết. Nếu anh không quay về, khó mà bảo đảm được đám rùa rụt cổ ở Tần gia anh làm ra chuyện gì nữa.
Nạp Lan Thấm nói.
Ánh mắt Tần Xuyên hiện lên một chút âm trầm:
- Bọn họ tất nhiên là muốn lấy lại thật nhiều. Thừa dịp chúng ta vẫn còn ở Mỹ, anh phải giải quyết cái trang viên này, rồi mang thần vật về.
Nạp Lan Thấm sững sờ:
- Giải quyết đám nhân vật phía sau trang viên cũng chẳng phải một hai người. Ít nhất là có tám tập đoàn siêu cấp. Chờ sau khi anh tìm được là ai, cũng không biết ngày tháng năm nào.
Tần Xuyên cười bí hiểm:
- Không cần tìm, Adria đã dẫn đường cho chúng ta rồi.
Thủ đô, Liễu gia.
Mấy ngày nay, bên trong Liễu gia đang thảo luận kịch liệt, chính là chuyện Liễu Hàn Yên tái giá. Mà người được lựa chọn không ai khác chính là Long Ngạo Vân của Long gia.
Lúc trước, Long Ngạo Vân vì Nạp Lan Thấm mà phát sinh mâu thuẫn với Tần Xuyên. Nhưng sau khi được Tần Xuyên cứu từ chỗ Vu sư, cũng không nhắc lại chuyện này nữa.
Nhưng hôm nay, Tần Xuyên đã “chết”, sắc tâm Long Ngạo Vân lại trỗi dậy. Có thể lấy được Liễu Hàn Yên, Long Ngạo Vân y chẳng khác nào đoạt được vợ của Tần Xuyên.
Rất nhiều người có thể đoán được tên tiểu tử này đang suy nghĩ điều gì. Nhưng với tư cách người đứng đầu bốn đại gia tộc, nếu có thể kết thành thông gia, Liễu gia nhất định sẽ không nguyện ý từ bỏ.
Cho nên, Liễu Trung Hưng rất nhanh đem chuyện này nói cho Liễu Hàn Yên nghe.
Liễu Hàn Yên cũng không có ý định kháng cự. Tâm tư của cô dường như đã đặt toàn bộ lên người Liễu Tiên Tiên.
Sau lần lên Thanh Long sơn, Liễu Tiên Tiên đã mê luyến Mộ Tiêu Hàn của Thần Kiếm Môn đến trà không nhớ, cơm không nghĩ.
Cho nên, Liễu Hàn Yên yêu cầu người nhà liên lạc với Thần Kiếm Môn, mời Mộ Tiêu Hàn đến thăm, xem có thể tác hợp với Liễu Tiên Tiên hay không.
Dưới cái nhìn của Liễu gia, chuyện này rất hoang thường. Mộ Tiêu Hàn hơn bốn mươi tuổi, Liễu Tiên Tiên lại chẳng biết võ, làm sao có thể tác hợp hai người chứ.
Mọi người chỉ ôm tâm trạng thử một chút, mời Mộ Tiêu Hàn đến, ai ngờ y lại đồng ý.
Bạn cần đăng nhập để bình luận