Toàn Năng Khí Thiếu

Chương 519: Đến đây là hết

Rất nhiều kiếm ảnh xuất hiện trước mặt Đường Vi. Đường Vi cũng không sợ hãi. Cô đã nhìn quen những chiêu kiếm của Tần Xuyên, cô thấy Viên Lãng còn thua xa.
Trên tay cô ngưng tụ một quả cầu chân khí màu đỏ như máu, đánh về phía kiếm quang đang tấn công tới. Lập tức bèn xảy ra một khoảng nổ đỏ rực, đánh bay kiếm khí của Nguyên Lãng.
- Hừ, cũng có chút bản lĩnh đấy.
Nguyên Lãng chưa dốc toàn lực, vì thế thấy đường kiếm của mình bị chặn lại, y cũng không quá ngạc nhiên. Lời nói của y hơi có tính châm chọc.
Đường Vi hừ lạnh:
- Ngươi mạnh như vậy, sao không đi mà đấu với những người của hiệp hội Vu sư, mà lại ở đây giương oai múa võ với một cô gái như ta?
Tần Xuyên thấy động thủ như vậy không hay lắm. Dù sao thì nếu như bên hắn khích bên Thiết Sư trước, thì không đáng lắm.
Hơn nữa, Nguyên Lãng là nhị đệ tử của Chưởng môn, có lẽ là sư huynh của Lăng Lạc Tuyết, để nể mặt Lăng Lạc Tuyết, cũng không thể làm quá đáng.
Thế là Tần Xuyên làm người giảng hòa, cười nói:
- Vị huynh đệ Thần Kiếm Môn này, thôi đừng đánh nữa. Tôi trông anh đẹp trai phong độ, kiếm thuật lại giỏi, giữ sức mà phục vụ cho nước nhà. Hà tất phải so đo với bạn gái tôi chứ?
- Đúng thế, Nguyên Lãng sư huynh, hình như họ không có địch ý đâu.
Hoa Nguyệt đứng bên cạnh, nói đỡ cho Đường Vi vài câu.
Nhưng Nguyên Lãng là người đứng thứ hai trong Thất kiếm khách của Thần Kiếm môn, khó khăn lắm mới có được cơ hội ra nước ngoài chứng minh bản thân, làm sao có thể bỏ qua cơ hội này được.
- Hoa Nguyệt sư muội, đám người này không dám nói mình đến từ môn phái nào, nhất định có uẩn khúc trong đây. Dù sao thì bây giờ cũng không xông vào đám khói độc đó được. Chúng ta có thể xử lý họ trước.
Đường Vi lườm, đẩy Tần Xuyên nói:
- Anh yêu, anh lui ra. Tên này đầu óc có vấn đề, muốn nổi tiếng quá đấy mà. Địch ta, trên dưới cũng không phân biệt được nữa. Để em đánh cho anh ta tỉnh ra.
Tần Xuyên thấy vậy, đành mặc bạn gái. Dù sao thì chỉ cần Đường Vi không sao, hắn cũng chẳng nề hà gì.
- Người đầu óc có vấn đề là cô. Dám cướp thần vật với ta, thì phải trả giá.
Nguyên Lãng hét lên một tiếng, phóng lại gần, xuất kiếm liên tục về phía Đường Vi. Lập tức, hàng loạt kiếm khí khiến cây cối xung quanh bị cắt tung tóe.
Đường Vi nhanh nhẹn nhẹ nhàng lao qua đám kiếm quang, xuất chiêu lần lượt giữa tay và chân, biến đổi vô cùng tận.
Gần đây, nhờ Tần Xuyên cho cô rất nhiều pha lê, cùng với việc tu vi tăng gấp bội, Đường Vi cũng đã nghiên cứu các loại kỹ thuật chiến đấu của sát thủ mà hội trưởng nhiệm kỳ trước để lại. Mặc dù không phải là những chiêu thức nổi tiếng, nhưng đó đều là những môn võ tinh túy, thích hợp với Huyết Hoàng Công.
Tu vi của hai người đều là tiên thiên trung cấp. Mặc dù Nguyên Lãng là một kiếm khách nên uy lực kiếm khí khá lớn, nhưng Huyết Hoàng Công của Đường Vi không phải là loại công pháp bình thường, nên cũng không hề kém cạnh.
Nhưng kiếm chiêu của Thần Kiếm Môn vẫn tinh diệu hơn. Nguyên Lãng thấy sau mười mấy chiêu vẫn chưa thắng được, bèn chuyển đường kiếm, sau khi đạp chân lên một gốc cổ thụ, anh ta quay người tăng tốc tấn công.
Trường kiếm trên tay y chém từ dưới lên trên, dẫn theo một làn kiếm khí, giống như một ngọn lửa địa ngục thổi bùng lên trên.
Chiêu này chính là thế thứ nhất trong Thất Tuyệt Kiếm của Thần Môn: Phong Hỏa.
Đường Vi không ngờ luồng kiếm khí này có hướng từ dưới lên trên và không ngừng khuếch tán và dâng cao, cô hơi không kịp trở tay. May mà cô còn có vũ khí bí mật rất cao siêu của Huyết Hoàng Công.
Cô lùi lại, đồng thời hai tay mở ra một bức tường chắn màu đỏ như máu. Kiếm Khí rơi lên chân khí huyết hoàng, liền bị hấp thu, uy lực giảm sút rõ rệt.
Cảnh này khiến những võ giả khác có mặt ở đó đều cả kinh. Các sát thủ của công hội Phoenix đều tấm tắc khen.
- Đây là loại công pháp yêu tà gì vậy?
Nguyên Lãng ngớ người, và cũng kinh ngạc.
Hấp thụ chân khí của người khác không phải việc hiếm gặp. Như chiêu Lãnh Nhược Băng Tâm trong Thiên Huyễn Băng Ngưng cũng làm được điều đó.
Nhưng chiêu này của Đường Vi không giống như vậy. Bởi lẽ chân khí của Đường Vi vốn đã mang đặc tính này.
- Đánh không thắng được bèn nói người ta là yêu tà. Hừ, đồ tiểu nhân.
Đường Vi khinh bỉ.
Nguyên Lãng lòng lo lắng. Y là người chủ động muốn xử lý Tường Vi. Nhưng giờ lại trở thành xuất bao nhiêu chiêu mà cũng không làm gì được cô. Y còn biết giấu mặt vào đâu đây.
- Là cô ép tôi đấy nhé.
Nguyên Lãng nhếch mép, ánh mắt sắc bén, kiếm khí khắp người trở nên vô cùng sắc nhọn.
Trường kiếm trong tay y tỏa ra một kiếm khí màu trắng xanh hoàn toàn khác với trước đó. Dường như có thể nghe thấy tiếng thủy triền trên biển vậy.
Tần Xuyên bèn chau mày. Tên này đã lĩnh ngộ được kiếm ý. Nếu như y xuất kiếm y ra lúc này thì Đường Vi sẽ không trụ được.
Nhưng, hai người này có thù hận lớn đến đâu, mà phải xuất kiếm ý khi chưa dùng đến hai chục chiêu chứ.
- Lãng Triều kiếm ý, Triều Sinh.
Đường kiếm của Nguyên Lãng phóng ra. Ngay lập tức, kiếm khí như trở thành một cơn sóng biển rất lớn, cuốn hết cả cây cối trong phạm vi gần hai mươi mét, một luồng kiếm khí đen sì đổ ập về phía Đường Vi.
Đám đệ tử môn phái cổ võ đều kinh hồn. Họ thầm nghĩ, đúng là kiếm khách, vừa xuất kiếm ý đã có uy lực đáng sợ đến như vậy.
Còn đám người của công hội Phoenix thì đều lo lắng, sợ Đường Vi bị đánh trúng.
Đường Vi không có nhiều thời gian để đắn đo. Phản xạ dầu tiên của cô là trốn vào phía sau một cây đại thụ lớn, sau đó mở bức tường chân khí.
Cùng lúc cơn sóng kiếm khí ập xuống, cây cổ thụ phía trước Đường Vi bị đánh đến nỗi thân đầy vết.
Đường Vi nhân lúc có cây đại thụ đỡ cho, bèn dùng chân khí Huyết Hoàng hấp thụ lấy một phần kiếm khí, đỡ được chiêu kiếm ý này.
- Hừ, trốn nhanh lắm.
Nguyên Lãng liếc mắt, nhìn về phía đám người của Phoenix:
- Cô đã giỏi trốn như vậy, thì tôi sẽ giải quyết đám thủ hạ của cô trước đã.
Vừa thi triển kiếm ý, Nguyên Lãng bèn trở nên rất tự tin. Y muốn thị uy trước mặt những người của môn phái khác, để Thiết Sư phải ngạc nhiên về y.
Nhưng chính trong lúc này, Nguyên Lãng phát hiện ra rằng, người thanh niên trước đó còn làm người giảng hòa đang thầm nhặt một khúc cành cây gãy trên mặt đất lên.
Sau đó, hắn cầm cành cây gẫy đó, nhắm chuẩn vào y.
- Sao, anh muốn bảo vệ cho bạn gái của anh à? Tôi khuyên anh, đừng đùa với tính mạng của mình. Chúng tôi là danh môn chính phái, đừng nói tôi chưa nhắc anh trước. Giờ đây các anh có thể rời đi, đừng nhăm nhe vào thần vật nữa. Nhưng nếu không chịu đi, thì đừng trách tôi vô tình.
Nguyên Lãng ngạo nghễ nhìn đám người của Phoenix.
Nhưng, các sát thủ của Phoenix đều không sợ y. Bởi lẽ khi họ nhìn thấy Tần Xuyên cầm cành cây lên, họ đã dồn hết sức chú ý lên người Tần Xuyên rồi, trong mắt họ đầy sự sùng bái.
Đường Vi thì buồn bã bĩu môi. Cô biết thực lực của mình vẫn chưa đối phó được với Nguyên Lãng – người đã nắm được kiếm ý. Dù sao thì một võ giả tiên thiên trung cấp có kiếm ý tương đương với một tiên thiên cao cấp rồi. Nên đành phải giao cho Tần Xuyên thôi.
Tần Xuyên cười nhẹ:
- Tôi cũng cho anh hai lựa chọn. Một là, đến đây thôi. Hai, vẫn là đến đây thôi.
- Ha ha.
Nguyên Lãng cảm thấy quá nực cười. Một tên mà y còn chẳng cảm nhận được tu vi, cầm một chiếc cành cây ư. Y cười nói:
- Vậy nếu tôi chọn thứ ba thì sao.
Tần Xuyên nhún vai:
- Vậy thì anh sẽ hối hận.
- Khẩu khí lớn quá nhỉ. Tiếc là Nguyên mỗ tôi không sợ đâu.
Nguyên Lãng không hề khách khí, y bèn vung kiếm xuất chiêu Triều Sinh kiếm ý. Kiếm khí lần này lao về phía những người của công hội Phenix, rồi đột nhiên chồm lên, giống như cơn sóng vậy.
Tần Xuyên thở dài, một đường kiếm khí Thanh Liên bọc lấy cành cây, y ngước về phía luồng kiếm khí trông rất vĩ đại này, ung ung xẹt một đường kiếm từ dưới lên trên, mỗi chi tiết đều gần như hoàn hảo, không hề thừa thãi.
Mọi người có mặt ở đó đều cảm thấy chiêu này của Tần Xuyên hơi quen quen. Sau khi nghĩ kỹ, mọi người đều ngớ ra. Đây chẳng phải là thất tuyệt kiếm Thần Môn mà Nguyên Lãng vừa xuất lúc nãy – Phong Hỏa sao?
Chỉ có điều, chiêu Phong Hỏa này của Tần Xuyên, vừa xuất ra đã mạnh hơn rất nhiều so với Phong Hỏa của Nguyên Lãng.
Nếu nói ngọn lửa mà Nguyên Lãng nhóm lên có thể đốt cháy một cái cây, thì ngọn lửa của Tần Xuyên có thể đốt cháy cả khu rừng.
Mặt đất như bị nứt ra một đường rãnh vậy. Ngọn lửa hình thành bởi kiếm khí màu xanh lập tức lao lên điên cuồng, đập vào với ngọn sóng kiếm khí của Nguyên Lãng.
“Ầm” một tiếng vang lên, ngọn sóng vỡ tung.
Nguyên Lãng ngớ người, chỉ thấy trước mắt là một đám kiếm khí lấp lánh, ánh sáng tung ra, không thể nhìn rõ bên trong là gì.
Chính lúc này, Tần Xuyên đã xuất hiện ở vị trí chưa đầy ba mét trước mặt y.
Kiếm quang màu xanh lớn dần lên, chớp mắt đã như hàng vạn ngôi sao.
- Toái tinh.
Lần này Nguyên Lãng không thể phản xạ kịp. Chiêu Tần Xuyên sử dụng cũng là chiêu trong Phiêu Miểu Thập Tam Thức mà y dùng vừa nãy.
Chỉ có điều, chiêu này của Tần Xuyên nhanh như một “cơn mưa sao băng”.
Những người xung quanh cũng ngây người, chẳng lẽ người này cũng là người của Thần Kiếm Môn sao?
Ngay cả Thiết Sư tướng quân cũng nhìn chăm chú, hơi bất ngờ.
Nguyên Lãng đưa kiếm lên trước mặt để đỡ theo bản năng. Nhưng làm vậy cũng không hề có ích gì, y đã không còn đường thoát.
Phụt phụt phụt phụt
Kiếm khí liên tục đâm xuyên qua không gian xung quanh cơ thể Nguyên Lãng, dưới chân, trên đầu y đều là tiếng xé gió sắc bén.
Mười giây sau, Nguyên Lãng mới thở ra một hơi, y mở mắt dậy, mặt trắng dã.
Không ngờ y chưa chết.
Nguyên Lãng ngồi sụp xuống đất, sợ đến nỗi mồ hôi đầm đìa. Y phát hiện ra rằng, hai bên tay áo của mình đều đã bị cắt mất mấy miếng vải.
Người thanh niên này rõ ràng đã cố ý điều khiển kiếm ý, để cho y toàn mạng.
Tần Xuyên nhìn y, cười mà như không, vất cành cay trong tay đi:
- Ngay cả những chiêu cơ bản mà vẫn chưa nghiên cứu cho thật thấu đáo, dù anh có kiếm ý, thì cũng khó mà lĩnh ngộ được sâu sắc.
- Tôi dùng những chiêu của Thần Kiếm Môn đánh bại anh, cũng không phải muốn Thần Kiếm Môn mất mặt, mà chỉ muốn nói với anh rằng, kiếm thuật của anh còn kém lắm.
Nguyên Lãng chỉ muốn tìm một cái lỗ nẻ để chui vào. Y bị chính những chiêu thức của mình đánh bại. Hơn nữa lại bại trước mặt nhiều người thế này, tạo nên sự khác biệt rõ ràng như vậy.
- Anh, không, xin hỏi các hạ, các hạ là vị tiền bối nào trong Thần Kiếm Môn chúng tôi?
Nguyên Lãng không nhịn được, bèn run rẩy hỏi.
Đây cũng là điều mà những người của môn phái khác có mặt ở đây muốn hỏi. Chẳng lẽ Thần Kiếm Môn cũng có những người như Tà Kiếm, Tinh Thải đã ra nước ngoài sao.
Bạn cần đăng nhập để bình luận