Toàn Năng Khí Thiếu

Chương 565: Yêu cầu duy nhất

Cũng không biết lúc nào, hai người thiếp đi, nhưng chẳng ngủ được bao lâu, vì trời sáng rất nhanh.
Lúc ngọn gió trên thảo nguyên Châu Phi thổi qua căn cứ của bộ đội Duy Hòa, các binh sĩ đã lục đục tập hợp, chuẩn bị rời cái nơi khiến họ cảm thấy phẫn nộ và thương cảm này.
Tướng quân Park của quân đội chính phủ Sudan cũng tới, tiễn quân đội Trung Quốc, tuy rất không muốn bộ đội Duy Hòa rời đi, nhưng bọn họ cũng biết Trung Quốc không thể cuốn vào vòng chiến vì Sudan.
Thái Văn Quân thay Liễu Hàn Yên, dẫn những chiến sĩ Hàn Thứ còn lại ra sân bay Khartoum trước, còn Trần Chí Hào thì đã cụp đuôi lủi đi sớm.
Người đi, nhà trống, trong căn cứ lập tức chỉ còn lại nhóm y bác sĩ, cùng với những chiến sĩ đã khó có thể quay về cố hương.
Tần Xuyên lấy từ nhà bếp bốn chiếc bánh mì tròn của xứ Sudan, lại hâm chút sữa bò, vừa gặm vừa uống, đi vào phòng bệnh.
Liễu Hàn Yên đang hỏi thăm tình hình các thương binh, đồng thời, đêm này có hai chiến sĩ cuối cùng không trụ được nữa, đã ra đi trước, cô phải chăm lo chuyện hậu sự cho họ.
Thấy trên mặt cô đã lộ chút yếu ớt và tiều tụy, còn đè nén sự không cam lòng... Tần Xuyên không khỏi đau lòng.
Đợi đến lúc Liễu Hàn Yên ra ngoài, Tần Xuyên tiến lên cười hỏi:
- Ăn sáng chưa?
- Ăn không nổi.
Liễu Hàn Yên nói thật.
Tần Xuyên thở dài, ý bảo cô ra ngoài với hắn, cùng đến dưới một bóng cây không có người.
Hai người ngồi trên hòn đá bên bồn hoa, Tần Xuyên lấy điện thoại di động ra, đưa cho Liễu Hàn Yên.
- Cái gì vậy?
Liễu Hàn Yên buồn bực.
- Xem thử đi.
Tần Xuyên nghiêm túc.
Liễu Hàn Yên cẩn thận mở ra xem, trên di động và một vài tài liệu, tất cả đều là tiếng Anh, đọc cẩn thận, hình như là vài đơn đặt hàng...
- Pháo M270, xe bọc thép ASV, hỏa tiễn D83, súng thả bom...
Liễu Hàn Yên càng đọc đến đoạn sau, càng cảm thấy hãi hùng khiếp vía, lông mày đen nhíu lại, nói:
- Đây là đơn đặt hàng vũ khí!? Ai mà mua nhiều vũ khí đến như vậy! Muốn phát động chiến tranh sao?!
Tần Xuyên cầm lại điện thoại, kiên nhẫn giải thích:
- Sau khi trận tập kích hôm qua xảy ra, phía Nam Sudan đã thương lượng mua vũ khí của Mỹ, đây chỉ là một phần, tuy vẫn chưa quyết định chắc chắn, nhưng nếu chiến tranh tiếp tục, đơn đặt hàng của bọn họ sẽ chỉ tăng chứ không giảm.
Ánh mắt Liễu Hàn Yên lóe lên, như hiểu ra điều gì, nói:
- Có phải anh biết được gì không?
Tần Xuyên cười tự giễu,
- Vốn không muốn nói nhiều với em về những chuyện này, vì sợ em không kìm được lại làm chuyện gì ngốc nghếch, nhưng... chúng ta đã là vợ chồng, anh không nên giấu em những chuyện này, dù sao với em mà nói, chuyện lần này vô cùng nghiêm trọng.
- Nói cho em biết...
Ánh mắt Liễu Hàn Yên sáng quắc.
Tần Xuyên gật đầu, nói:
- Căn cứ theo tư liệu anh điều tra được, thực ra kẻ đứng sau ủng hộ vũ trang cho Phái phản đối Tang ba lần này, là Trang Viên và Lầu Năm Góc...
- Vì Nga đã tham gia vào nên chiến tranh chống khủng bố Syria sắp được giải quyết, Lầu Năm Góc cần một chiến trường mới để bán vũ khí của họ, và cũng cần đội quân khủng bố giả để lừa tài chính quốc phòng, cử lính ra nước ngoài...
- Em cũng biết, mấy năm nay Trung Quốc đã giúp Sudan khai thác dầu mỏ ở đây, xây dựng nhà máy lọc dầu, lập một loạt căn cứ, dĩ nhiên Mỹ không muốn thấy điều này, nên mới phá vỡ hòa bình nơi đây. Như vậy một mũi tên bắn hai con chim.
- Vừa bắt đầu kế hoạch này rất thuận lợi, lợi dụng vấn đề tín ngưỡng và dân tộc, nâng đỡ lực lượng vũ trang Tang ba chiến đấu với quân chính phủ, để dân chúng tham gia tòng quân chiến tranh, phá hoại ngành công nghiệp dầu mỏ mà Trung Quốc xây dựng.
- Tinh fhinfh không ngừng rung chuyển, khả năng lớn nhất là lật đổ được chính phủ hiện tại, khiến lòng dân hoang mang, những quốc gia xung quanh sẽ vì nhu cầu quốc phòng, mua sắm một lượng vũ khí lớn, dù sao xung quanh có không ít quốc gia sản xuất dầu mỏ.
- Nhưng người Trung Quốc chúng ta cũng không ngu, không thể phái quân đội đánh nhau với phái phản đối, vậy thì lấy danh nghĩa bộ đội Duy Hòa liên hợp quốc để hạn chế giao chiến, vừa có thể phòng ngừa chiến tranh xảy ra, lại có được thanh danh tốt.
- Vì thế, dĩ nhiên Trang Viên không vui, dân tị nạn có nơi ẩn nấp, chiến tranh đã tránh khỏi, vậy chẳng phải đã đảo loạn thế cục sao?
- Vừa hay lần này tướng lĩnh phái đến là em, cho nên Aria của Trang Viên, một phụ nữ có chức vụ tương đương với Thư ký trưởng, cô ta đã lợi dụng Kurozuka và người của Thi Ma Môn, để họ đi bắt em.
- Kurozuka suy nghĩ kỹ càng, y dự định bắt đội y bác sĩ để em đi tìm, cuối cùng thì chui đầu vào rọ. Nhưng Adria chỉ coi Kurozuka là vật hy sinh, sau khi y bắt được họ, thì đã cử máy bay trực thăng có vũ trang ra tay với bọn em, sau đó tung tin với dư luận, là Phái phản đối Samba được “Lính đánh thuê Châu Á” của Kurozuka ủng hộ.
- Đám người Châu Á này, dĩ nhiên không liên quan gì đến người Mỹ, dù ai đó suy đoán Trang Viên và Lầu Năm Góc cung cấp vũ khí thì cũng chỉ là vu khống, kế hoạch của bọn họ vẫn tiếp tục thực thi thuận lợi...
Càng nghe về sau, sắc mặt Liễu Hàn Yên càng tái nhợt, cuối cùng cô đã hiểu rõ mọi chuyện.
Cô nghiến chặt răng, nói:
- Người của Trang Viên thiếu tiền đến thế à? Sao cứ nhất định phải phát động chiến tranh để kiếm tiền?!
Tần Xuyên cười lắc đầu,
- Cũng không hẳn vậy, tiền đối với bọn họ mà nói chẳng qua chỉ là con số, bọn họ chỉ muốn có cái cớ để liên tục nâng cao quân lực, tăng quốc phòng, để có địa vị xưng bá toàn cầu thôi.
- Là một cá nhân, một quốc gia, đã ngồi lên ngôi vương rồi, chẳng ai muốn mình bị rơi đài cả... Vì, quân vương rơi đài sẽ chết thảm hơn bất kỳ ai khác.
Hai tay Liễu Hàn Yên siết chặt, trầm mặc, khuôn mặt phảng phất phiền muộn.
Tần Xuyên híp mắt:
- Có phải không cam tâm không?
Liễu Hàn Yên hít sâu một hơi,
- Đúng thì sao, không đúng thì sao, thủ trường chắc chắn là đoán được hết những chuyện này, nhưng họ vẫn lựa chọn rút quân... Như anh nói đấy, giờ bọn họ đã xưng vương, xưng bá chủ rồi.
- Cái đó... cũng chưa chắc, tuy chúng ta không thể lật đổ bọn họ, nhưng làm vài việc khiến họ khó chịu một lúc thì vẫn có thể làm được.
Tần Xuyên cười nói.
Liễu Hàn Yên buồn bực, lập tức nghĩ ra gì đó, vội khuyên nhủ:
- Anh không được kích động! Dù võ công của anh có cao đến đâu, cũng không thể một mình chống lại Trang Viên!
- Anh đâu có ngu vậy, Trang Viên không phải do một hai người tạo thành, theo tư liệu anh điều tra, họ đã nắm được một nửa mạch máu kinh tế thế giới, hơn nữa có sức mạnh chính trị ảnh hưởng một phần ba thế giới.
- Dù giết được vài thủ lĩnh lớn nhất của họ, Trang Viên vẫn là Trang Viên, cho dù dùng bom nguyên tử san bằng cả Bắc Mỹ, Trang Viên cũng sẽ không bị hủy diệt.
Tần Xuyên nhún vai.
- Vậy anh định làm gì?
Liễu Hàn Yên nghi hoặc.
Tần Xuyên đưa tay chỉ phía nam,
- Trang Viên cử đám lính đánh thuê Sư Tử Vàng của họ đến trợ giúp vũ trang Tang ba, phái phản đối kia chinh phạt dân thường, phát động chiến tranh, hợp tác với Trang Viên, chỉ cần chủ lực của họ bị phá, vậy thì chiến tranh ở đây sẽ không được nổ ra, tính toán của Trang Viên cũng thất bại...
- Chẳng lẽ anh muốn xâm nhập vào căn cứ vũ trang của phái phản đối? Bọn họ không chỉ dùng đao súng để chiến tranh, chắc chắn họ không chỉ có ba chiếc Apache, mà còn những vũ khí hạng nặng khác, dù anh giết được vài trăm người bọn họ, nhưng bản thân anh cũng chưa chắc sống sót trở về!
Tần Xuyên cười thần bí:
- Lầu Năm Góc vừa mới tuyên bố công khai, Vũ trang Tang ba là chức khủng bố, chống lại tổ chức khủng bố là trách nhiệm của các nước lớn trên toàn thế giới. Chúng ta có thể lợi dụng điểm này, nhân lúc chúng vẫn chưa chú ý phòng bị, lập tức cho quân đội oanh tạc ổ của chúng, cho dù nổ chết bọn chúng, Lầu Năm Góc cũng chỉ có thể ngậm bồ hòn.
- Quân đội? Oanh tạc? Chúng ta kiếm đâu ra máy bay ném bom?
Liễu Hàn Yên cau mày nói:
- Ngay cả binh sĩ cũng chẳng có.
Tần Xuyên chậc chậc nói:
- Chúng ta không có, nhưng quân đội Nga có, máy bay chiến đấu Su 24 của Nga đang có hơn mười chiếc ở Syria, Tổng thống Vladimir rất thích những công trạng lộ rõ vũ lực như thế này, anh nghĩ chỉ cần tất cả các điều kiện cho phép, chắc chắn ông ta sẽ phái không quân tới oanh tạc.
- Chuyện này...
Liễu Hàn Yên cảm thấy não không xoay chuyển kịp,
- Anh quen tổng thống Vladimir?
Tần Xuyên nhếch miệng cười,
- Anh không quen ông ta, nhưng chắc chắn “bạn” anh có cách liên lạc với ông ta... Dù thế nào, anh cảm thấy có thể thử một lần, nếu vợ anh đồng ý.
Liễu Hàn Yên giật mình nhìn hắn, tuy tòng quân nhiều năm, nhưng cô chưa bao giờ đưa ra quyết sách lớn như vậy, nhìn sắc mặt tự tin của Tần Xuyên, Liễu Hàn Yên cũng không biết mình lấy đâu ra dũng khí, nói:
- Dù kế hoạch của anh ra sao, em chỉ có một yêu cầu duy nhất... anh phải đem em theo.
Tần Xuyên sững sờ, sự thoải của cô khiến hắn cảm thấy bất ngờ, nhưng rất vui mừng:
- Không thành vấn đề.
Bạn cần đăng nhập để bình luận