Toàn Năng Khí Thiếu

Chương 576: Ngàn cây lê nở hoa

Mộ Tiêu Hàn không khỏi thở dài cười nhẹ,
- Việc gì em phải khổ như vậy, thực lực của Tần Xuyên không tầm thường, chính sư huynh anh đây còn cảm giác được.
Nhưng thực lực của Cơ Vô Danh này, rất có thể chỉ cao chứ không thấp hơn Tần Xuyên, em tuyệt đối đừng miễn cưỡng bản thân, làm tổn thương cơ thể, nếu không mọi người sẽ lo lắng, hơn nữa lúc về làm sao mà báo cáo công việc với sư phụ?
Lăng Lạc Tuyết nghe xong mấy lời này, cũng có chút kinh ngạc,
- Sư huynh, anh rất coi trọng Cơ Vô Danh kia sao?
- Đợi khi em lên đài, tự nhiên sẽ hiểu được sự lợi hại của y. Nghe sư huynh một câu, không nên miễn cưỡng bản thân thân, có được không?
Mộ Tiêu Hàn thành khẩn nói.
Tuy Lăng Lạc Tuyết rất không tình nguyện, nhưng vẫn gật đầu, cô vốn là một cô gái vô cùng tự tin, không cảm thấy mình chênh lệch với Cơ Vô Danh quá nhiều.
Lúc ăn trưa ở nhà ăn, dường như tất cả mọi người đều đang thảo luận, trận chung kết chiều nay ai là người giành vị trí đứng đầu.
Có rất nhiều cách nói khác nhau, có người nói Cơ Vô Danh thần lực bẩm sinh, ngay cả chân khí cũng chưa từng sử dụng đến, thực lực của Lăng Lạc Tuyết tất nhiên cũng ổn định, đến giờ Lăng Lạc Tuyết chưa từng rút Nộ Lôi Kiếm, đòn sát thủ chắc chắn rất bất ngờ.
Đám Tần Xuyên ngồi trên bàn ăn, cảm thấy chẳng có gì để bàn cả, vì ngồi cùng bàn còn có Tần Khải bị thua cuộc, nhìn bộ mặt ủ rủ của Tần Khải, chẳng ai muốn kích động cậu ta.
- Ôi trời, cơm bố thí ở đây khó ăn quá, mùi vị gì thế này!
Liễu Thiển Thiển nằm bò trên bàn,vẻ mặt chán ghét phun thức ăn ra.
Liễu Hàn Yên nhíu mày, gõ nhẹ lên đầu em gái,
- Bao nhiêu tuổi rồi, không thích ăn cũng không thể nhổ ra như vậy.
Liễu Thiển Thiển rụt đầu, nhỏ giọng nói:
- Thật sự không ăn nổi mà, dù sao cũng đâu phải ở trong nhà đâu, chẳng sao đâu.
Tần Xuyên nhìn màu xanh trong hộp, lắc đầu:
- Hoàng kỳ, đỗ trọng diệp, chử thực tử, nhục thung dong, giảo cổ lam... cơm bố thí của Thanh Long tự, còn bỏ thêm mấy vị dược thảo bổ khí dưỡng thần, bỏ dược thảo này vào trong món ăn, hương vị chẳng ra làm sao cả.
- Haha, người xuất gia đâu để ý những thứ này, đã đến đây, phải theo quy củ của Thanh Long tự.
Ông cụ Tần Minh nói.
- Anh Tần Xuyên, miệng anh lợi hại quá, ăn một miếng có thể biết được bên trong có dược liệu gì.
Tần Cầm rất hâm mộ,
- Em uống thuốc mấy chục năm rồi mà chẳng có được bản lĩnh này.
Tần Xuyên mỉm cười,
- Cô bé ngốc, em không phải bác sĩ, cần bản lĩnh này làm gì?
- Bệnh lâu thành lương y mà.
Tần Cầm cười nói.
Mọi người chuyện trò vui vẻ, đã qua giữa trưa, nghỉ ngơi hai tiếng, đã đến thời khắc diễn ra trận chung kết Đại hội Chân Long.
Khi Cơ Vô Danh và Lăng Lạc Tuyết lên đài, bên dưới vang lên tiếng vỗ tay nhiệt liệt, ba ngày luận võ này, đã khiến họ được giới cổ võ khẳng định.
Cơ Vô Danh có vẻ hơi bất mãn, thầm nói:
- Ông đây không thích đánh phụ nữ, cô tự xuống dưới đi.
Lăng Lạc Tuyết cười lạnh,
- Bà đây cũng ghét đánh cái loại ngốc như anh! Đừng phí lời, ra tay đi!
Cơ Vô Danh sững sờ, lập tức cười ha ha nói:
- Thú vị, tôi thích tính cách này của cô, nhưng cô dám gọi tôi là “loại ngốc”, tôi phải cho cô trả giá một chút.
- Người Cơ gia các người đều nói nhiều vậy sao? Rốt cuộc có muốn đánh nữa không?!
Lăng Lạc Tuyết liếc mắt.
Cơ Vô Danh khẽ hừ một tiếng,
- Cô rút kiếm ra đi, để ông đây xem xem, cô biến Nộ Lôi thành cái thứ gì?
- Rút kiếm? Vậy thì phải xem cảm xúc của bà đây thế nào đã!
Lăng Lạc Tuyết nói xong, thân ảnh bỗng nhiên khởi động, như một tia chớp màu trắng, chạy đến trước mặt Cơ Vô Danh, nhưng cô biết mặt đối mặt trạm trán cô không phải đối thủ của Cơ Vô Danh, cho nên lựa chọn nhanh chóng vây lấy Cơ Vô Danh, không ngừng vung ra kiếm khí.
Một chiêu Vân Hải trong Phiêu Miểu Thập Tam Kiếm tung ra, kiếm khí như hóa thành mây mù, bao lấy xung quanh cơ thể Cơ Vô Danh.
Nhưng Cơ Vô Danh vẫn bất động, vẻ mặt cười tự tin,kiếm khí mỏng như cánh ve này, có thể đả thương được gã sao.
Rồi đột nhiên có một đạo kiếm khí xông ra khỏi mây mù, tay trái của Cơ Vô Song lục tìm, xuất ra một Long Trảo Thủ, như một móng vuốt thép đập vỡ tảng đá, chấn nát kiếm khí!
- Tấn công trình độ này thì tỉnh táo lại đi, giống như gãi ngứa cho ông đây thôi.
Cơ Vô Danh khinh thường nói.
Lăng Lạc Tuyết cũng không bất ngờ với kết quả này. Cô cũng chỉ muốn thăm dò vài hiệp.
Bay về sau một bước, xung quanh cơ thể Lăng Lạc Tuyết cuốn lên Xuy Tuyết kiếm khí, những bong tuyết bắt đầu nhảy múa tàn sát bừa bãi, ánh sáng dưới sự chiết xạ của ánh mặt trời khiến cho mọi người hoa mắt.
Cô nàng khoát tay, kiếm khí tạo thành một vòi rồng bông tuyết lượn trước mặt cô, vòi rồng lại theo sự phân cách của kiếm khí, tạo thành vô số những vòi rồng nhỏ.
- Xuy Tuyết Kiếm Ý, ngàn cây lê nở hoa!!
Kiếm khí bộc phát, vô số bông tuyết bỗng nhiên tuôn ra từ trong những vòi rồng kia, tạo thành vô số kiếm khi như dòng loạn lưu, từ tất cả các góc độ, lao về phía Cơ Vô Danh!
Trong lúc nhất thời, gần như nửa lôi đai bắt đầu có hoa tuyết tung bay, nhưng những bông hoa tuyết này dễ dàng chém cho mặt đá màu xanh đầy những lỗ hổng, tuyệt đối không hề tốt đẹp như bề ngoài của nó.
Phạm vi kiếm chiêu lớn như vậy, muốn trốn dường như không thể, trừ phi chạy khỏi phạm vi lôi đài, mà làm vậy đồng nghĩa đã thua!
Cơ Vô Danh cảm nhận được uy lực của kiếm ý Xuy Tuyết này, cuối cùng đã thu lại bộ dạng tươi cười, hơi nghiêm túc hơn.
Y hét lớn một tiếng, bắp thịt cả người phồng lên, trên người dâng lên một cổ chân khí hùng hậu, chân phải giẫm mạnh một cái, cả lôi đài run rẩy!
- Đến đây!!
Cơ Vô Danh ngẩng đầu ưỡn ngực, căn bản không định tránh né, dự định cứ ngang ngạnh tiếp kiếm ý này.
Cùng với kiếm khí Xuy Tuyết từ bốn phương tám hướng bao vây lấy Cơ Vô Danh, một tia ý thức cuốn y vào trong, tất cả mọi người đều toát mồ hôi thay y.
Trên chỗ ngồi của Cơ gia, Cơ Vạn Lý năm ngón tay xiết chặt thành ghế, vô cùng căng thẳng.
Kiếm khí Xuy Tuyết đang tạo thành một cơn lốc tuyết mạnh mẽ trên lôi đài phát ra những tiếng “rầm rầm” như tiếng sấm rền.
Gần nửa phút trôi qua, Lăng Lạc Tuyết cảm thấy kiếm khí của mình không thể nào duy trì được nữa, mới thu hồi kiếm ý của mình.
Trong tích tắc, tuyết tan đi.
Khi tất cả mọi người nhìn thấy cảnh trên lôi đài, vô số người sợ đến ngây người!
Chỉ thấy Cơ Vô Danh đang đứng như một bức tượng Phật đá, đứng sừng sững giữa lôi đài, vẻ mặt ngang ngược, trên người tuy có những vị trí bị kiếm khí chém rách da rách thịt, nhưng lại cũng chỉ chảy chút máu, căn bản không bị tổn thương bao nhiêu!
Y lau một dòng máu nơi khóe miệng, nhếch miệng cười nói:
- Chỉ thế thôi à? Sao mà tôi chưa dùng chút sức lực nào, cô đã thở hồng hộc rồi vậy? Phụ nữ đúng là thể lực chẳng ra làm sao.
Lăng Lạc Tuyết tức giận đến mức nghiến chặt răng, thấp giọng nói:
- Quái vật...
- Sao lại như vậy!? Thằng này làm bằng sắt à!?
Trên khán đài, Nguyên Ba của Thần Kiếm Môn kinh ngạc kêu lên.
- Không, người sắt thì cũng phải có trăm ngàn lỗ thủng rồi... chân khí của gã, không phải chỉ là Chiến Long chân khí của Cơ gia, gã có tu luyện thêm công
- Bất Diệt chân kinh của Thanh Long tự!?
Cuối cùng Tần Xuyên đã nhận ra huyền cơ trên người Cơ Vô Danh, có chút bất ngờ, nói:
- Hắn... có thể học tuyệt học của Thanh Long tự?
Nơi này dù sao cũng là sân nhà của Thanh Long tự, rất nhiều người đều nhận ra, lực phòng ngự biến thái của Cơ Vô Danh, là “Bất Diệt Kim Thân” nổi danh thiên hạ của Thanh Long tự!
Bất Diệt Kim Thân và Thiết Bố Sam là loại khí công khổ luyện khác nhau, nhưng dều là những cổ võ phòng vệ huyền diệu.
Tu luyện Bất Diệt Kim Thân, cần phải Bất Diệt Chân Kinh cực kỳ thâm hậu, dùng chân khí đồng thời bảo hộ mệnh môn toàn thân, rồi lại đem chân khí lưu động toàn thân trong ngoài, hình thành một dòng chân khí không ngừng trợ giúp và bổ sung.
Khi có tấn công ngoại giới lên cơ thể tu luyện giả, những sức mạnh này sẽ bị tan biến,thậm chí là bắn ngược lại.
Nhìn từ vài góc độ, tương đối giống với Thanh Liên kiếm giáp của Tần Xuyên, có điều Bất Diệt Kim Thân toàn diện hơn.
Nếu thật sự bị công kích, lực phòng ngự của Bất Diệt Kim Thân so với Kim Chung Tráo Thiết Bố Sam chỉ có hơn chứ không kém.
Vì sao lại như vậy, vì nghe nói ngay cả kiếm của Dược Thương Hải cũng không thể công phá được Bất Diệt Kim Thân của Kim Thiền pháp sư.
Cùng lúc đó, Cơ Vạn Lý của Cơ gia cười ha hả, vô cùng đắc ý, trước ánh mắt hoài nghi của mọi người, ông đứng dậy chắp tay, nói:
- Các vị đang ngồi đây, khuyển tử Vô Danh, từ nhỏ đã có thần lực trời sinh, tư chất hơn người, được Kim Thiền pháp sư của Thanh Long tự trỉa hạt, chính là đệ tử tục gia đích truyền của pháp sư, Vô Danh không học lén tuyệt học của Thanh Long tự.
Hai hộ pháp cao nhất của Thanh Long tự là Khổ Hải và Khổ Bi pháp sư không phản đối, chỉ yên lặng gật đầu, thừa nhận thân phận của Cơ Vô Danh.
- Ồ!
Toàn trường vang lên tiếng hồi sợ hãi thán phục, đây đúng là một việc không ai ngờ được, sư phụ của Cơ Vô Danh, lại là Kim Thiền pháp sư một trong ba đại Tông Sư!?
Như vậy, hai người trong trận đấu hôm nay, đều là đệ tử Tông Sư!
Tần Xuyên nhíu mày, nhớ đến mười chín viên Kim Cương bồ đề trên tay Cơ Vô Danh, có vẻ, là món đồ Kim Thiền pháp sư đưa cho Cơ Vô Danh, chả trách trên đó lại có một tia phật tính.
- Hay lắm, anh là đệ tử pháp sư, xuất phát từ lòng tôn kính tôi dành cho pháp sư, không thể nương tay được.
Lăng Lạc Tuyết nghe thấy vậy, không hề sợ hãi, ngược lại càng dâng cao ý chí chiến đấu.
Tay trái của cô nắm chặt vỏ kiếm, tay phải rốt cuộc đã đặt lên chuôi kiếm Nộ Lôi...
Bạn cần đăng nhập để bình luận