Toàn Năng Khí Thiếu

Chương 640: Băng

Mộ Tiêu Hàn đến nhà Liễu gia, sau vài ba câu qua lại với các trưởng bối cầm quyền, y đến hậu viên nói chuyện với chị em Liễu Hàn Yên, Liễu Tiên Tiên.
Làm cho mọi người mở rộng tầm mắt chính là Mộ Tiêu Hàn trò chuyện với Liễu Tiên Tiên thật vui. Sau khi bữa tối kết thúc, còn trưng cầu sự đồng ý của người nhà họ Liễu, mang theo Liễu Tiên Tiên ra ngoài tìm thế giới của hai người.
Điều này làm cho các trưởng bối Liễu gia vừa mừng vừa sợ. Liễu Hàn Yên giúp Liễu gia lôi kéo Long gia, còn Liễu Tiên Tiên có thể lôi kéo Thần Kiếm Môn. Chuyện tốt nào cũng có. Chỉ có thể nói, Liễu Trung Nguyên vừa chết, ngược lại còn “giúp một chút”.
Đêm nay, Liễu Tiên Tiên không về nhà.
Hôm sau, Mộ Tiêu Hàn gửi đến một tin tức, muốn dẫn Liễu Tiên Tiên đến Thần Kiếm Môn. Bởi vì Liễu Tiên Tiên muốn tham quan phong cảnh ở Thần Kiếm Môn một chút.
Các trưởng bối Liễu gia tất nhiên là cam tâm tình nguyện, ước gì chuyện tình hai người nhanh chóng định ra, cũng không có nhiều băn khoăn.
Dù sao, Mộ Tiêu Hàn nổi danh quân tử kiếm, cũng không thể tùy ý làm ẩu.
Dưới ngọn đèn mở ảo nơi thủ đô, trong một câu lạc bộ tư nhân tên Hoàng Tộc tọa lạc ven hồ nhân tạo.
Chỉ có con cháu cấp bậc quyền quý mới có thể đến nơi này. Đồ ăn thức uống đều dùng loại có chất lượng cao nhất để phục vụ.
Long Ngạo Vân là khách quen ở đây. Mỗi tháng đều phải nghỉ bảy tám ngày, bỏ ra số tiền không dưới sáu con số.
Trong một căn phòng mờ ảo, tiếng nhạc vang dội, Long Ngạo Vân và đám bạn của mình tìm mười cô gái trẻ tuổi, mặc quần áo mỏng dính chạy tới chạy lui trong phòng.
Long Ngạo Vân bịt mắt, vừa đuổi bắt vừa hôn tới hôn lui, cười ha hả. Thỉnh thoảng còn uống ly rượu mấy cô tiếp viên đưa lên.
- Long thiếu gia hãy tranh thủ cơ hội tận hưởng. Mấy ngày nữa cưới Liễu Hàn Yên rồi sẽ không còn cơ hội nữa.
- Haha, nói mò gì đấy. Bất quá cũng chỉ là một người đàn bà dâm đãng. Long thiếu gia nhìn trúng cô ta nên mới thu. Dùng được thì dùng, không dùng được thì trả.
Đám thiếu gia say khướt kiêu ngạo nói. Càng về sau càng nói những lời khó nghe.
Long Ngạo Vân cười hắc hắc, bổ nhào vào ngực một cô tiếp viên, bắt đầu găm cắn khiến cô tiếp viên không ngừng cười khanh khách.
- Mẹ kiếp, lúc trước tao không chơi được gã họ Tần kia, lần này tao sẽ chơi vợ của nó, để cho nó chết không nhắm mắt.
Long Ngạo Vân điên cuồng cười lên, giống như còn chưa hết giận, dùng sức đánh vào mông nữ tiếp viên, khiến cô ta phải kêu đau.
Trong lúc Long Ngạo Vân cảm thấy sảng khoái vô cùng, bỗng nhiên trong phòng yên tĩnh một cách kỳ lạ.
Nhiệt độ không ngừng hạ thấp, lạnh đến nỗi Long Ngạo Vân phải run rẩy.
- Cái điều hòa này bị gì vậy? Đứa nào hạ thấp nhiệt độ thế? Muốn lão tử chết cóng sao?
Long Ngạo Vân đang muốn mắng to một trận, nhưng khi nhìn thấy cảnh tượng trước mặt, ánh mắt càng mở lớn hơn.
Băng băng băng.
Tất cả đều là băng.
Căn phòng dường như biến thành một cái tủ lạnh. Tường, trần nhà, mặt đất, ghế salon, mặt bàn, tất cả đều là băng sương.
Hàn khí trắng xóa, băng phong bắc cực không ngừng lao về phía Long Ngạo Vân.
Mười cô tiếp viên và năm sáu công tử ca của gia tộc khác chung quanh toàn bộ đã tắt thở.
Tim, cổ họng, trán đều bị băng tinh sắc bén giống như lưỡi dao đâm vào, lập tức mất mạng.
Ngoại trừ Long Ngạo Vân, những người khác chỉ trong thời gian ngắn đã đóng thành băng.
Một thân ảnh cao gầy xinh xắn từ trong bóng tối bước ra. Mỗi bước đi của cô đều kích động từng trận hàn khí.
- Liễu…Liễu…Liễu…
Sau khi nhìn thấy rõ là ai, Long Ngạo Vân bởi vì rét lạnh cùng sợ hãi đến nói không ra lời.
Sắc mặt của gã tái xanh, từng bước lui về phía sau, toàn thân run rẩy.
Mặt Liễu Hàn Yên không thay đổi. Ánh mắt sáng của cô lóe lên một màu xanh da trời chói mắt, chẳng khác nào hai tinh linh màu u lam.
- Lúc trước Tần Xuyên không nên cứu mày. Độc xà thì vẫn là độc xà. Cứu được mày, vẫn còn nghĩ đến cắn người.
Liễu Hàn Yên khinh miệt nói.
Long Ngạo Vân không còn nghĩ đến chuyện gì đã xảy ra. Gã chỉ muốn mạng sống của mình, không ngừng quỳ trên mặt đất, hô to:
- Tôi sai rồi, tôi là một con cóc, không nên nghĩ đến ăn thịt thiên nga. Liễu đại tiểu thư, xin hãy tha cho tôi.
Gã không ngừng đập đầu xuống nền băng, nhưng gương mặt Liễu Hàn Yên vẫn không chút dãn ra.
- Quả nhiên, đám đàn ông các người đều là phế vật.
Liễu Hàn Yên thở dài.
Long Ngạo Vân thấy mình cầu khẩn không có tác dụng, quyết định ngẩng đầu lên:
- Tôi là thiếu gia của Long gia. Cha của tôi là Long Hải Hiên. Dám đả thương tôi, lão tổ tông nhà tôi sẽ không tha cho cô.
Xì!
Không đợi Long Ngạo Vân nói hết lời, Liễu Hàn Yên đã chém một đạo băng tinh vào tim của gã.
Rắc rắc!
Băng tinh nhanh chóng tan ra, biến cả người Long Ngạo Vân thành băng côn.
Liễu Hàn Yên đá một cước vào thi thể đóng băng của Long Ngạo Vân, ngay cả bộ vị hoàn chỉnh cũng không còn.
- Đây là do ngươi tự tìm.
Liễu Hàn Yên lẩm bẩm một câu, sau đó xoay người bước ra khỏi phòng.
Lúc này, trên hành lang cũng đóng băng dày đặc, biến tòa nhà thành Bắc cực lẫn Nam cực.
Cô gái dẫm trên mặt băng, bước ra bờ hồ nhân tạo bên ngoài.
Cô cũng không đi vòng quanh bờ hồ, trực tiếp lao thẳng xuống hồ. Mặt hồ bắt đầu kết băng, đủ cứng để một chiếc ô tô lái bên trên.
Nếu để cao thủ giới võ cổ nhìn thấy phần công lực này, tất sẽ phải bị thuyết phục.
Chẳng ai ngờ rằng, một Liễu Hàn Yên vừa mới mất chồng mất cha lại giải khai được gông xiềng trong lòng, tu luyện Thiên Huyễn Băng Ngưng, tiến nhập vào tốc độ phi thường trước nay chưa từng có.
Có được thân hình tươi ngon mọng nước, lại được sự ảnh hưởng của thần lực Hải thần, khiến cho chân khí của cô càng thêm thuần túy. Liễu Hàn Yên lại càng thêm trác tuyệt.
Hiện tại, lòng của cô đã lạnh, máu cũng lạnh, suy nghĩ cũng lạnh. Liễu Hàn Yên đối với sự hiểu biết về Thiên Huyễn Băng Ngưng đã đạt đến một cảnh giới mới.
Cô âm thầm hoàn thành Băng Tâm Ngọc Hồ tầng tám đến Băng Phong Thiên Lý tầng chín.
Sau khi nghe gia tộc muốn cô tái giá, cả người Liễu Hàn Yên giống như tiêu hao hết chút ánh sáng cuối cùng.
Thiên Huyễn Băng Ngưng đối với người bên ngoài mà nói chỉ là một môn công pháp tuyệt đỉnh hệ Thủy chỉ có chín tầng, nhưng kỳ thật nó có đến mười tầng.
Tầng mười này không có phương pháp tu luyện và hiệu quả cố định. Từng tu giả có thể luyện tầng mười của riêng mình.
Chỉ cần một cơ duyên, cộng thêm ngộ tính cường đại mới có cơ hội luyện thành.
Trước kia Liễu Hàn Yên cũng không hy vọng xa vời. Sư phụ của cô là Lăng Vân sư thái đã lĩnh ngộ được tầng mười. Nhưng kinh nghiệm của bà nhiều như mưa gió, sau khi cảm nhận được hàn ý thế gian mới ngộ ra được.
Tuy tu vi của cô vẫn còn khiếm khuyết, nhưng cảnh giới đã đạt đến bậc tông sư.
Đối với Liễu Hàn Yên mà nói, muốn đạt được sự tiến bộ trong tu luyện, nhất định phải trải qua một khoảng thời gian dài.
Băng qua mặt hồ đóng băng, Liễu Hàn Yên bước lên chiếc Posrshe 918 màu xanh da trời, vừa lái xe vừa gọi điện thoại.
- Liễu sư muội.
Bên kia vang lên giọng của Liễu Hàn Yên.
- Mộ sư huynh, Tiên Tiên sao rồi?
Liễu Hàn Yên hỏi.
- Dựa theo yêu cầu của em, đã đưa cho Hoan Hoan sư muội chăm sóc. Con bé cũng đã đến Thủy Vân Tĩnh Trai, có Lăng Vân sư thái chiếu cố, hẳn sẽ không có việc gì.
Mộ Tiêu Hàn nói.
Khóe miệng Liễu Hàn Yên nhếch lên một nụ cười an ủi:
- Cảm ơn Mộ sư huynh. Em biết chuyện này đối với anh không dễ dàng gì. Dù sao anh cũng không thích gạt người.
- Haha, nói gì vậy chứ? Tần Xuyên đối với anh có ân cứu mạng, lại giúp anh cởi bỏ không ít hoang mang. Mộ Tiêu Hàn anh vẫn chưa có cơ hội báo đáp. Thay chị em các em làm chút chuyện gì đó, xem như đền bù.
Mộ Tiêu Hàn cảm khái nói.
- Vâng.
Liễu Hàn Yên gật đầu:
- Cảm ơn anh.
Mộ Tiêu Hàn lo lắng nói:
- Liễu sư muội, so với việc của em gái em, anh lo cho em nhiều hơn. Em hãy ngàn vạn bảo trọng. Có chuyện gì khó xử, cứ đến Thần Kiếm Môn tìm anh. Mộ Tiêu Hàn có thể giúp đỡ được, sẽ nghĩa bất dung từ.
- Em rất khỏe. Nghe được Tiên Tiên không có việc gì là đủ rồi.
Liễu Hàn Yên nói xong liền cúp máy.
Khi Liễu Vân nói cho cô biết, gia tộc muốn cô tái giá, từ giờ phút đó, Liễu Hàn Yên đã triệt để thất vọng với gia tộc.
Cô không thích làm khó người khác, cũng không thích tranh quyền đoạt lợi, nhưng điều này cũng không có nghĩa là cô ngốc, người khác dễ dàng khi dễ cô.
Những người ở Liễu gia không xem cô là người thân, vậy thì cô cũng không muốn xem họ là người thân nữa.
Đám gia hỏa Liễu gia muốn tạo mối quan hệ thông gia với Long gia. Vậy thì cô sẽ giết Long Ngạo Vân. Hơn nữa còn dùng Thiên Huyễn Băng Ngưng để tru sát.
- Các người bất nhân thì đừng trách tôi bất nghĩa.
Ánh mắt Liễu Hàn Yên lạnh lại.
Dưới bóng đêm, chiếc Porsche màu xanh nhạt giống như một đốm u linh, biến mất trong ngàn vạn ngọn đèn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận