Toàn Năng Khí Thiếu

Chương 561: Ngờ vực vô căn cứ

Tần Xuyên cười khoan thai:
- Chi tiết sẽ giải thích với em sau, để anh giúp họ cứu người cái đã.
Dù sao cũng là bác sĩ, Tần Xuyên không thể trơ mắt nhìn bao nhiêu người bị thương như vậy mà không để ý đến.
Liễu Hàn Yên cũng nhớ ra, tên này có trình độ y thuật rất cao, vì vậy vội điều động những chiến sĩ còn lại, đem vật dụng cấp cứu cho Tần Xuyên sử dụng.
Trần Chí Hào dần dần thoát khỏi hoảng sợ, tuy chưa từng gặp Tần Xuyên, nhưng y vẫn nhận ra, không khỏi cau mày hỏi:
- Liễu tướng quân, sao chồng cô lại xuất hiện ở đây? Cô bảo anh ấy tới à?
Liễu Hàn Yên lắc đầu:
- Tôi cũng không biết.
- Cô cảm thấy câu trả lời này tôi sẽ tin sao? Cô cho rằng nhiệm vụ Duy Hòa là trò đùa? Có thể dẫn theo người thân đến cũng được?
Trần Chí Hào trách cứ.
Nếu là bình thường, có lẽ Liễu Hàn Yên sẽ tranh luận cãi lý, nói với anh ta mình thật sự cũng không biết gì.
Nhưng, trải qua trận tập kích ban nãy, cô mệt mỏi vô cùng, chẳng có hơi sức đâu mà tranh luận với Trần Chí Hào.
Tần Xuyên đang cầm máu cho một thương binh, nghe Trần Chí Hào nói vậy, vừa băng bó xong, liền bước đến với sắc mặt âm trầm.
- Tôi đến tìm vợ tôi, liên quan gì đến anh, anh ngang ngược như vậy, lúc nãy sao không tới tiêu diệt cái đám lái máy bay kia đi?
Trần Chí Hào hừ lạnh,
- Tần Xuyên, đừng tưởng có Tống gia để mắt đến anh, thì có thể chơi xấu trước mặt ban tham mưu chúng tôi. Tiền tuyến quân sự không phải chơi nhà chòi, anh tùy tiện tham gia sẽ gây ra sai lầm! Có tin tôi báo cáo với Bộ chỉ huy, hai vợ chồng anh đều không gánh nỗi trách nhiệm đâu!
Tần Xuyên không kiên nhẫn thở dài, bước lên trước, nắm lấy cổ áo Trần Chí Hào!
Vừa nhấc lên, Trần Chí Hào đã bị treo lơ lửng giữa không trung!
- A! A!... Thả… thả tôi ra!
Đám binh sĩ bên cạnh đều sợ ngây người, trước kia có nghe nói chồng của Liễu tướng là kẻ hung ác ngay cả Cơ Vô Song cũng dám làm cho tàn phế, giờ gặp mặt quả đúng như tin đồn. Tần Xuyên cũng dám hành động thô lỗ với tham mưu Trần như vậy!?
Liễu Hàn Yên cũng kinh ngạc, vội cản,
- Tần Xuyên, anh đừng xúc động! Giờ không phải lúc để ý đến những chuyện này!
Trần Chí Hào không đáng là gì, nhưng vợ gã là em gái gia chủ Long gia, đây mới là vấn đề.
- Báo cáo Bộ chỉ huy? Tố cáo chúng tôi? Tùy anh!! Nếu không phải do vợ ông khuyên, ông đây bóp chết ngươi ngay tại chỗ!!
Tần Xuyên vứt Trần Chí Hào ra xa ba mét, Trần Chí Hào nằm trên mặt đất run rẩy, một lát sau mới dám đứng dậy.
Gã cảm nhận được ánh mắt khinh thường của những binh lính xung quanh, hận không tìm được cái lỗ nào để chui xuống, chỉ biết nhìn Tần Xuyên và Liễu Hàn Yên với ánh mắt độc ác.
Tần Xuyên chỉ ngại tên này làm om sòm, sau khi xử lý xong lập tức đi cứu người tiếp.
Liễu Hàn Yên liên lạc với Bộ chỉ huy, sau khi báo cáo tình huống khẩn cấp, liền cử hai chiếc xe vận chuyển, đưa thương binh rút đi.
Bận rộn mãi cho đến chạng vạng tối, tất cả mọi người lục tục trở về.
Tần Xuyên lái chiếc Hummer đã tìm về được kia, Liễu Hàn Yên ngồi bên cạnh, lần trước trong điện thoại hai người đều không thoải mái, nhưng không ai nhắc đến chuyện đó.
- Sao anh đột nhiên tới vậy?
Liễu Hàn Yên hỏi.
Tần Xuyên nhún vai,
- Không biết vì sao Cơ Vô Song lại hợp tác với Hiệp hội vu sư, có cơ thể người chết. Y muốn tìm chúng ta báo thù, anh lo cho em, muốn xem thử tình hình em thế nào, ai ngờ lại phát hiện Kurozuka muốn đối phó em… Anh lo cho em, nên đến tìm em.
- Đợi đã… Anh nói, Cơ Vô Song? Cơ thể người chết gì nữa? Kurozuka cũng đến à?
Liễu Hàn Yên không ngờ, mọi chuyện phức tạp như vậy.
Tần Xuyên nhếch miệng, bắt đầu từ từ kể lại những chuyện đã trải qua cho cô nghe.
Kể ra, sau khi Tần Xuyên đến, vẫn chưa quen cuộc sống nơi đây, từ Khartoum tới chỗ này tốn khá nhiều thời gian, cũng may có sự hỗ trợ của hệ thống tiên tri, cuối cùng hắn cũng tìm được đến đây.
Thông qua tình báo lấy được, hắn biết người của Kurozuka muốn cắt đứt đợt vật tư và nhân viên cứu viện.
Tần Xuyên vốn tưởng, đây là “mồi” Kurozaka dùng để dụ Liễu Hàn Yên, cho nên hắn mới chạy đi tìm đội chữa trị đang bị bắt cóc này.
Ai ngờ, cũng không biết do phản ứng của bọn Liễu Hàn Yên chậm, hay Kurozuka có mục đích gì khác, mà vẫn chưa gặp Liễu Hàn Yên!
Tần Xuyên cũng không thể bỏ đi, không để ý đến đám bác sĩ quốc tế đồng hành, hắn đành giết chết đám lính đánh thuê trông coi trước, cứu đội này ra, lái hai chiếc xe còn có thể sử dụng được đến nơi trú quân.
Từ xa nhìn thấy Apache tập kích đường không, Tần Xuyên vô cùng lo lắng, dù nói với tu vi của Liễu Hàn Yên chỉ cần để ý bản thân một chút là sẽ không bị thương, hơn nữa Kurozuka muốn bắt sống Liễu Hàn Yên, nên sẽ không dùng tên lửa bắn cô, nhưng Tần Xuyên vẫn rất lo lắng.
Cũng may, tạm thời Liễu Hàn Yên không xảy ra chuyện gì, Tần Xuyên cũng thở phào nhẹ nhõm.
Sau khi Liễu Hàn Yên nghe xong, nhìn Tần Xuyên với ánh mắt trong trẻo nhưng lạnh lùng, hỏi:
- Sao anh biết Kurozaka?
Tần Xuyên sững sờ, lúc này mới nhớ ra, tên đối ngoại của Kurozuka là Kiyota Jiro, cho dù tra được ghi chép xuất nhập cảnh của y, cũng không thể biết được cái tên Kurozuka này.
Thậm chí, trong bất kỳ tình huống nào, tư liệu điều tra bằng thủ đoạn hacker, cũng sẽ không xuất hiện cái tên “Kurozuka”!
Còn mình mở miệng ngậm miệng đều là Kurozuka, dĩ nhiên sẽ khiến Liễu Hàn Yên nghi ngờ.
- Uầy… Chẳng phải do anh quan tâm đến em nên đã điều tra rất nhiều tư liệu về Hắc La Sát, biết hắn có một đứa con trai, vốn tên là Kurozuka, haha… Nói chung anh tự có cách của anh là được rồi.
Tần Xuyên cười ha hả.
Liễu Hàn Yên nhìn hắn bằng ánh mắt phức tạp, “Ừ” một tiếng, không truy vấn nhiều nữa.

Cùng lúc đó, trong một thôn trang nhỏ bỏ hoang cách khu vực giao chiến hơn ba mươi cây số, đám người của Đội đột kích Báo Biển da vàng, ăn mặc đẹp đẽ, nhảy xuống từ ba chiếc xe bọc thép.
Người dẫn đầu, là Kurozuka mặc áo đen, bên hông đeo đao võ sĩ.
Ở đây vừa xảy ra giao chiến, đám vũ trang của hội Inagawa hơn hai mươi người, toàn bộ đều bị người ta cắt đầu, chết ngay tại chổ!
- Baka! Chuyện gì thế này!? Mau tìm thử xem còn thằng nào sống sót không!!
Kurozuka giận dữ.
Đúng lúc này, một âm thanh khiếp đảm phát ra từ một bức tường bị đổ cách đó không xa.
- Hội trưởng! Cuối cùng hội trưởng đã tới!
Một thành viên mặt mày bẩn thỉu chạy tới, ngã nhào xuống đất.
Kurozuka túm lấy cổ áo người này, trợn mắt nói:
- Là ai làm!? Đội chữa trị bảo các người bắt cóc đâu!?
Tên đàn ông vẻ mặt cầu xin trả lời:
- Em cũng không biết tên đàn ông kia là ai, hắn đột nhiên xông tới, ra tay quá nhanh, người của chúng ta căn bản chẳng có cơ hội nổ súng đã bị hắn giết sạch! hắn còn lái chiếc Hummer còn lại và xe chữa thương đi mất, nếu không phải ban nãy em đi trước kiểm tra tình hình giao thông, thì em cũng không có cơ hội báo tin cho hội trưởng rồi!
Kurozuka nhíu mày,
- Cái gì? Chỉ có một người!?
- Hội trưởng, chẳng lẽ quân đội Trung Quốc có cao thủ cổ võ âm thầm bảo hộ?
Người bên cạnh nói.
Kurozuka lắc đầu,
- Không thể, chỉ có Liễu Hàn Yên mới có thể làm được điều này, nhưng cô ta cũng không thể tìm đến đây nhanh như vậy được.
Sau khi suy nghĩ, Kurozuka lấy điện thoại vệ tinh ra ấn một dãy số.
Không lâu sau, điện thoại kết nối, Kurozuka hỏi:
- Thượng tá Jimmy, tiểu đội trực thăng của các anh đang ở đây? Sao không phối hợp bảo vệ chiếc xe mà chúng tôi bắt cóc! Nó chính là mồi nhử quan trọng dụ dỗ mục tiêu đấy!
Để hành động lần này không chút sơ hở, ngoài một lượng binh lính Mỹ được Trang Viên còn trang bị cho Kurozuka còn có ba chiếc máy bay trực thăng vũ trang Apache của Đoàn lính đánh thuê Sư Tử Vàng, một trực thăng vận tải H47, hỗ trợ Kurozuka bắt Liễu Hàn Yên từ chiến khu đi.
Vốn Kurozuka nghĩ có sự trợ giúp và hỏa lực lớn như vậy, nhất định sẽ dễ dàng, nhưng không ngờ, vừa tiến hành bước đầu tiên đã bị cản trở rồi.
Trong điện thoại thượng tá Jimmy cười quái dị nói:
- Kurozuka tiên sinh, chúng tôi chỉ phụ trách giúp anh bắt cóc đội xe nhanh chóng, không chịu trách nhiệm hộ tống, chúng tôi còn phải hoàn thành những nhiệm vụ khác nữa!
- Cái gì? nhiệm vụ khác gì!? Các người còn phải làm gì nữa? Chẳng phải tất cả đều nghe theo sự chỉ huy của tôi sao!?
- Xin lỗi, chúng tôi chưa từng nói sẽ nghe theo sự chị huy của anh, số lính mà Trang Viên giao cho anh không bao gồm trực thăng vũ trang, chúng tôi do tiểu thư Adria phụ trách.
Trong giọng nói của thượng tá Jimmy mang theo sự khinh miệt,
- Chúc anh may mắn, hẹn gặp lại!
Điện thoại bị cắt ngang, Kurozuka tức giận định gọi lại, nhưng không cách nào gọi được!
Lập tức, Kurozuka cảm thấy có gì đó không ổn, điều khiến y lo lắng nhất, đó là không biết rốt cuộc đám lính đánh thuê Sư Tử Vàng này đang làm gì!
- Hội trưởng! Anh nhìn tin này xem!
Một thành viên đem theo máy tính bảng tín hiệu vệ tinh, vội vã chạy đến trước mặt Kurozuka!
Kurozuka liếc nhìn, trán bắt đầu chảy mồ hôi lạnh!
Tiêu đề của đoạn tin tức rất bắt mắt, đây là tin tức về những chuyện xảy ra ở Sudan sáng nay!
- Phái phản đối Samba thuê lính đánh thuê Châu Á, bắt cóc đội y tế của hội chữ thập đỏ, bộ đội Duy Hòa lọt vào trận tập kích của trực thăng Apache... Quân đội Trung Quốc nghiêm túc kháng nghị những hành vi khủng bố bạo lực, áp dụng biện pháp chế tài quân sự nghiêm khắc... Đồng thời cho rằng tình hình buôn lậu vũ khí của quân đội Mỹ quá nghiêm trọng, phải chịu trách nhiệm lớn...
- Người phát ngôn của Lầu Năm Góc Mỹ bày tỏ, ông cảm thấy rất đâu lòng vì hành vi buôn lậu vũ khí Mỹ vào chiến trường Sudan, và sẽ điều tra nghiêm khắc, đồng thời nhận định phái Phản đối Samba là tổ chức khủng bố, bằng lòng cung cấp tất cả viện trợ theo chủ nghĩa nhân đạo, phối hợp với Bộ đội Duy Hòa Trung Quốc ổn định hòa bình khu vực...
Toàn thân Kurozuka run rẩy, rốt cuộc y đã hiểu, vì sao thượng tá không quân Jimmy lại nói:
- Chúc anh may mắn.
- Hội trưởng, đám lính đánh thuê Trang Viên chết tiệt đã đi tập kích quân đội Trung Quốc! món nợ này lại tính lên đầu chúng ta... phải làm sao bây giờ!?
Những thành viên của Inagawa đứng cạnh đều sợ đến mức chân run rẩy.
Nên biết, chịu trách nhiệm bắt cóc, là người Nhật da vàng bọn họ, đám lính đánh thuê Sư Tử Vàng Trang Viên kia chỉ chịu trách nhiệm điều khiển trực thăng trên trời, căn bản không hề lộ diện.
Nói cách khác, đống phân này được đổ cả cho bọn y, Trang Viên bắt bọn y trở thành người chịu tội thay, nhét bọn y vào vùng chiến loạn chết tiệt này!
- Adria!!!
Sự phẫn nộ của Kurozuka khiến khuôn mặt y vặn vẹo, nổi gân xanh, khàn giọng rống to.
Chuyện đã đến nước này, làm sao y còn không hiểu đầu đuôi câu chuyện, mục tiêu của Adria không phải Liễu Hàn Yên, thậm chí cũng không phải Hắc La Sát...
Người phụ nữ này chỉ muốn thiên hạ đại loạn!
Bạn cần đăng nhập để bình luận