Toàn Năng Khí Thiếu

Chương 497: Anh đừng ngốc nữa

Căn phòng trở nên yên lặng.
Liễu Hàn Yên cúi đầu nhìn con gấu bông trên tay mình, yên lặng một hồi lâu, rồi lặng lẽ quay đi, lưng quay về phía Tần Xuyên.
Cô mím chặt môi, vành mắt đỏ hoe, nước mắt rưng rưng.
Nhưng cô không khóc, mà hít vào một hơi thật sâu, để khiến mình bình tĩnh lại.
Sau đó, Liễu Hàn Yên đặt con gấu về lại trong hộp.
Tần Xuyên nhìn thấy vợ làm vậy, liền ngớ người:
- Vợ à, em sao thế? Em không thích con gấu này à? Em đừng hiểu lầm, anh không có ý lấy con gấu này để thay cho con gấu mà bố vợ để lại cho em. Anh chỉ muốn nói…
- Đủ rồi!
Liễu Hàn Yên lạnh lùng cắt đứt lời Tần Xuyên, rồi lặng lẽ nhìn hắn:
- Tần Xuyên, anh đừng ngốc nữa được không? Anh đừng làm những việc phí thời gian này nữa. Chẳng lẽ anh phải để em nói trắng ra, anh mới hiểu ý của em sao?
Tần Xuyên chớp mắt, khó hiểu nói:
- Ý…gì cơ?
Liễu Hàn Yên thở dài, mặt lạnh tanh nói:
- Chẳng lẽ anh tưởng rằng, vì em không chịu nổi vết thương lòng, nên mới không muốn anh cùng mạo hiểm với em ư?
- Chẳng lẽ không phải sao? Chẳng phải em vẫn luôn sợ những ký ức trong quá khứ ư?
Tần Xuyên hỏi lại.
Liễu Hàn Yên lắc đầu:
- Em biết anh không muốn gia nhập quân đội, cũng không muốn phục vụ cho Bộ An Ninh Quốc Thổ. Điểm này anh không cần tự lừa người lừa mình nữa.
Nếu như anh vì em mà từ bỏ tự do, hoặc là vì em mà xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, thì có nghĩa là cả đời này em sẽ nợ anh.
Hơn nữa, em sẽ nợ cả những cô gái khác của anh ngoài kia. Bởi vì họ thật lòng với anh, còn em thì chỉ kết hôn với anh để hoàn thành hôn ước giữa hai chúng ta.
Với em, kết hôn với anh, làm vợ anh, kéo gần mối quan hệ giữa Liễu gia và Tần gia, đây là tất cả những điều em phải làm.
Em chỉ muốn báo thù cho mẹ, chỉ muốn khiến võ công mình mạnh hơn. Em không tin vào tình yêu, vì thế em sẽ không bao giờ yêu anh, anh hiểu không?
Những lời vô tình lạnh lùng của vợ khiến Tần Xuyên không biết phải làm sao. Mặt hắn ngớ ra, ngây ngốc nhìn cô.
Liễu Hàn Yên mất kiên nhẫn, nói:
- Trước khi kết hôn, em đã nói rất rõ rồi. Sau khi kết hôn, chúng ta sẽ không can thiệp vào việc của nhau. Nhưng anh cứ vượt quá giới hạn hết lần này đến lần khác.
Những điều anh làm cho em, em sẽ không hề cảm kích đâu. Em cũng chẳng thể cảm nhận được những tình cảm vớ vẩn của anh.
Anh càng làm nhiều điều cho em, càng hiến dâng nhiều, chỉ làm em càng cảm thấy nặng nề, càng áy náy, càng muốn rời xa anh.
Liễu Hàn Yên nói xong, dường như rất mệt mỏi, cô quay đầu bước lên tầng.
Nhưng khi cô đi được một nửa, Tần Xuyên đứng ở chỗ cũ đột nhiên lớn tiếng nói:
- Em đang nói dối!!!
Cơ thể Liễu Hàn Yên run lên, cô cố gắng che đậy những dòng cảm xúc trong lòng, tiếp tục đi lên tầng.
Tần Xuyên nhìn thẳng vào bóng lưng cô, lớn tiếng nói:
- Nếu như trái tim em làm bằng đá thật, nếu như em không hiểu được tình cảm của anh thật, thì em sẽ không thấy nặng nề, không thấy áy náy!
Tại sao trên xe khi trở về, em phải giải thích cho anh rằng em không có gì với Kiếm Ma? Bởi vì thật ra em đã biết, em cũng có lúc xúc động!
Chúng ta đã không chỉ một lần cùng vượt qua những thử thách sinh tử rồi. Rốt cuộc bao giờ em mới có thể gạt bỏ công cuộc trốn chạy ấu trĩ này?
Em tưởng rằng, dù em có chết ở bên ngoài, anh cũng có thể giả bộ như không có việc gì xảy ra, thay tên một người con gái khác trên giấy đăng ký kết hôn, rồi vui vẻ sống tiếp sao?
Với anh, điều đáng sợ nhất không phải là cùng chết, mà là em chết, mà anh vẫn sống. Em hiểu không?
Mặc dù Tần Xuyên hét lớn, nhưng Liễu Hàn Yên vẫn chỉ bước nhanh hơn, lên tầng hai, nhốt mình trong phòng, không có phản ứng gì hết.
Tần Xuyên tức đến độ ngực phập phồng, hắn muốn lao lên phá cửa ra, nói rõ ràng với vợ, nhưng cuối cùng vẫn nhịn.
Liễu Hàn Yên cũng là một người cứng rắn, không thể dùng vũ lực. Hắn chỉ có thể dùng thời gian để mở khóa trái tim cô.
Yên lặng dưới tầng một lúc, Tần Xuyên bước lên gác, đi vào phòng mình, mở máy tính ra.
Liễu Hàn Yên vẫn muốn báo thù, điều này có nghĩa là sớm muộn gì cũng có ngày cô phải giao đấu với Hắc La Sát.
Tần Xuyên muốn điều tra thử xem có thể tìm được Hắc La Sát hay không. Nếu không có gì ngoài ý muốn, Hắc La Sát bị đánh trọng thương, thực lực Tông Sư cũng giảm sút không ít. Nếu nắm được cơ cội, có khi giết được hắn.
Chỉ cần Hắc La Sát chết, cũng có thể giúp Liễu Hàn Yên diệt trừ một mối họa ngầm.
Tần Xuyên bèn tự cười mình. Hắn cũng thật đê tiện. Cô ấy toàn nói những lời làm tổn thương hắn, thái độ với hắn không tốt, vậy mà hắn vẫn nghĩ hết cách giúp cô ấy, bảo vệ cô ấy, thậm chí còn phải giả làm một người khác để cùng mạo hiểm với cô ấy…
Mặc dù hắn không phải là một người chồng chung thủy, nhưng ít ra cũng là một người chồng dốc lòng dốc sức.
Lắc lắc đầu, không nghĩ đến những chuyện lung tung đó nữa, Tần Xuyên muốn điều tra hành tung của Hắc La Sát qua đầu mối của quân đoàn và trang viên Mỹ đóng tại Nhật. Nhưng rất đáng tiếc, Thi Ma Môn quá kín kẽ, không tìm được manh mối nào.
Tần Xuyên suy nghĩ một lát, đột nhiên nghĩ đến một việc. Thi Ma Môn làm thí nghiệm kích động nội tâm, nhất định phải được sự ủng hộ của một vài người của trang viên thậm chí là của lãnh đạo cao cấp Mỹ.
Nếu hắn tung tin này ra ngoài, thì Thi Ma Môn sẽ trở thành điểm tâm của dư luận, người người sẽ chỉ trích nó.
Nếu vậy, có lẽ những tổ chức và thế lực ngầm bảo vệ Thi Ma Môn sẽ không dám tiếp nhận việc này nữa.
Vừa nghĩ vậy, Tần Xuyên lập tức dùng tên hacker của mình tung tin ở những trang mạng và diễn đàn quan trọng trên thế giới.
Nội dung của thông tin chính là mối quan hệ giữa Thi Ma Môn và bang Inagawa, địa điểm làm thí nghiệm của Thi Ma Môn trước đó, sau đó là những vụ án mất tích của rất nhiều cô gái địa phương ở Nhật, rồi hắn nói đến cả mối quan hệ giữa Inagawa và quân đội Mỹ, quan hệ giữa quân đội Mỹ và trang viên.
Mặc dù những nội dung này không có ảnh và chứng cứ, nhưng nó lại quá trùng hợp với việc bang Inagawa bị bắt, và sự kiện đẫm máu ở Tokyo.
Rất nhiều người còn đang thắc mắc, tại sao Ma Kiếm lại có liên quan đến Inagawa chứ. Tung một quá đạn nặng ký này ra, mọi người đều sẽ nghĩ rằng, rất có thể Ma Kiếm nhận lệnh của ai đó, muốn phá hủy tổ chức tà ác này nên mới xuất hiện ở Tokyo.
Những công cụ truyền thông lớn có thể bị người cấp cao khống chế. Nhưng những luồng thông tin ở thế giới ngầm thì không phải cứ có tiền là khống chế được.
Cộng thêm tài năng hacker siêu việt của Tần Xuyên và danh hiệu rất nổi tiếng, sau khi công bố tin tức này, đã khiến thế giới ngầm được một phen sôi trào!
Đến đêm, tin tức này đã đồn khắp các tổ chức lớn, chính phủ các nước, thậm chí một vài nhân vật đi theo cả hai bên trắng đen, đã bắt đầu công khai bàn về nó.
Tần Xuyên thấy hiệu quả tốt, mới duỗi lưng, nở một nụ cười hài lòng.
Hắn đã giăng lưới rồi, giờ chỉ xem có con cá nào vướng vào lưới hay không. Dù cho Hắc La Sát và những tên khác không hiện thân, ít nhất về sau chúng cũng sẽ bị trói buộc nhiều hơn, không dám hành động liều lĩnh nữa.
Đúng lúc này, màn hình máy tính hiện lên một khung đối thoại.
- Anh ở đâu, cạnh anh có ai không?
Người tìm hắn là Nạp Lan Thấm.
Tần Xuyên hơi ngớ người, hắn bèn trả lời:
- Ở nhà, không có ai cả.
Nạp Lan Thấm không nói thêm nữa, gọi luôn video sang cho hắn.
Tần Xuyên nhấp vào, nhìn thấy Nạp Lan Thấm không ở trong biệt thự trong trường của cô, mà đang ở trên khoang thuyền của một chiếc du thuyền lớn.
Nhưng, trên giường của cô đầy rẫy những cuốn truyện tranh tiếng Anh và một đống đồ ăn vặt. Mặt còn đang đắp mặt nạ, trông như một nữ quỷ mặt trắng vậy.
- Hèn gì em hỏi anh bên cạnh có ai không. Đúng là chẳng có ai làm được một hoa khôi trường thứ hai như em.
Tần Xuyên cười thở dài.
Nạp Lan Thấm đang nằm bò trên giường, nhìn vào laptop, hai gót chân trắng đang nhẹ nhàng đá vào mông mình. Dù sao thì cô cũng là người luyện võ chân, nên chân cô rất dẻo.
- Sao, em đắp mặt nạ anh cũng có ý kiến à?
- Em không sợ hình tượng mỹ nữ của em trong anh bị sụp đổ sao?
Tần Xuyên tò mò.
Nạp Lan Thấm hứ một tiếng:
- Trong mắt của Ma Kiếm các hạ, tiểu nữ tử là một đại thẩm gảy chân, phải không?
Tần Xuyên cười khổ:
- Em đang ở Luân Đôn sao, Tiểu Vi Vi nói cho em à?
- Hừ, bổn cô nương thông minh xuất chúng. Khi anh tới Petersburg, bị người trong suốt nhắm đến, em đã đoán được rồi. Chỉ là chưa chắc chắn thôi!
Nạp Lan Thấm hơi nói phét.
Tần Xuyên gật đầu, cũng phải, dù sao thì Nạp Lan Thấm biết không ít bí mật của hắn.
- Em chat voice với anh, không phải chỉ để anh nhìn em đắp mặt nạ chứ?
Nạp Lan Thấm chống tay vào cằm, mắt sáng lên:
- Đương nhiên không phải rồi. Em muốn nói với anh, công ty hoạt hình mà em muốn có được đã đưa cho em giấy giao dịch quyền chủ sở hữu rồi. Người của anh làm việc thật nhanh chóng. Cảm ơn anh.
- Chỉ vì chuyện này thôi sao? Có gì đâu, đáp tiền vào thôi mà. Em cứ bảo đám người đó làm những bộ phim hoạt hình mà em thích.
Tần Xuyên thấy mình như đang dỗ đứa trẻ con.
Nạp Lan Thấm vui vẻ cười hì hì, như nghĩ đến rất nhiều việc làm cô hứng thú. Sau đó, cô lại nhìn Tần Xuyên thật kỹ rồi hỏi:
- Anh…Không sao chứ?
- Hả? Anh làm sao?
Tần Xuyên không hiểu.
Nạp Lan Thấm lắp bắp nói:
- Cũng không có gì, em muốn bảo anh nghĩ thoáng ra một chút. Dù sao mọi việc cũng qua rồi…Anh cũng không cố ý…
Tần Xuyên nghĩ một lát, mới nhận ra rằng, Nạp Lan Thấm đang an ủi hắn đừng tự trách mình vì những sinh mạng vô tội kia.
Phải công nhận rằng, trình độ an ủi của cô rất tệ. Nhưng Tần Xuyên vẫn cảm thấy ấm lòng.
- Nạp Lan tiểu thư, chẳng lẽ em thích anh rồi à? Em trở nên tinh tế vậy từ bao giờ thế?
Tần Xuyên cười tà.
- Chết đi! Trông cái bộ dạng ti tiện của anh kìa! Em thà thích con bọ đang đục thuyền trên thuyền này cũng không thích anh!
Nạp Lan Thấm trợn mắt.
Tần Xuyên không biết nói gì:
- Chiếc du thuyền em đang dùng có phải thuyền gỗ đâu mà có bọ đục thuyền?
- Nói chung là anh cứ nghĩ mình hấp dẫn lắm ấy! Hừ! Vốn còn định đi like mấy bài viết của anh để nó thêm sức nặng cơ đấy. Giờ nhìn anh đã thấy tởm rồi. Cúp máy đây!
Nạp Lan Thấm tắt luôn video, không cho Tần Xuyên có cơ hội phản bác lại.
Tần Xuyên cũng không giận. Hắn thấy cô tiểu thư Thủy Tinh này cũng rất thú vị.
Bạn cần đăng nhập để bình luận