Toàn Năng Khí Thiếu

Chương 558: Linh và hồn tách rời

- Không…Không…Đừng làm vậy…A!
Cơ Vô Song phát hiện ra mình không còn đủ năng lượng tử vong để phục hồi các vết thương. Cuối cùng y không chịu nổi sự cướp đoạt như vậy, y điên cuồng đẩy Tần Xuyên ra, rồi quay đầu chạy!
Tần Xuyên thì sung sướng ngẩng đầu lên trời hét vang một tiếng. Hắn phát hiện ra những vết thương của mình đã hồi phục hoàn toàn!
Nguồn năng lượng màu đen hùng mạnh này đã từng giúp hắn hồi phục gân mạch đã bị tàn phá. Giờ đây, chỉ một chút thương tích như vậy, đối với hắn hồi phục quá dễ dàng!
Tần Xuyên thấy mình quá ngốc nghếch. Từ trước đến nay, hắn luôn thử dùng chân khí để điều khiển năng lượng màu đen. Hắn tưởng rằng nó giống như sử dụng chân khí, lấy ra được vậy.
Nhưng thật ra, năng lượng màu đen hoàn toàn khác với chân khí. Nó giống như hai cục nam châm cùng cực đẩy nhau. Có chân khí thì không thể sử dụng năng lượng màu đen.
Giờ đây, hắn từ bỏ chân khí, giao cơ thể mình cho nguồn năng lượng màu đen điều khiển. Khi kinh mạch trong cơ thể hắn cũng cuồn cuộn nguồn năng lượng này, tất cả mọi thứ trở nên quá thuận lợi!
Nhìn bóng người chạy trốn thê thảm của Cơ Vô Song, Tần Xuyên nhếch miệng cười một cách tàn nhẫn. Giờ đây, cơ thể hắn tỏa ra đầy sát khí. Sự kinh khủng của hắn bây giờ, ngay cả Tần Xuyên cũng không thể tưởng tượng nổi.
Đường Vi và Nạp Lan Thấm nhìn thấy vậy, thì hơi run sợ, vì họ chưa từng thấy Tần Xuyên như vậy bao giờ.
- Các em đợi ở đây, anh đi ăn sống hắn…
Tần Xuyên cười lạnh rồi định đuổi theo.
Nhưng vừa mới định đi, đã nghe thấy tiếng người nôn ra máu ở phía sau!
- Bạch Dạ!
Đường Vi hét thất thanh. Hóa ra đó là Bạch Dạ đang trị liệu vì không kháng cự nổi thi độc, nên bắt đầu ho ra máu đen.
Tần Xuyên muốn quay đầu nhìn Bạch Dạ, nhưng trong não hắn vang lên một âm thanh khác. Âm thanh này như đang kêu gọi hắn, cứ kệ mặc cô ấy đi, hãy đi ăn miếng “thịt mỡ” béo bở đang chạy trốn kia đã!
Tần Xuyên vò đầu, đầu hắn đau như búa bổ. Hắn rõ ràng cảm thấy tính mạng của Bạch Dạ quan trọng hơn, nhưng tại sao trong đầu hắn lại hiện lên suy nghĩ đi “ăn người” chứ?
Đây là suy nghĩ của hắn, hay là của một ai đó đang khống chế hắn?
- Tần Xuyên! Tần Xuyên anh mau tới đây xem sao! Hình như Bạch Dạ không trụ nổi nữa rồi!
Đường Vi thấy hắn đứng bất động ở đó, bèn rất lo lắng.
Nghe thấy tiếng cô gọi, cuối cùng Tần Xuyên cắn mạnh vào lưỡi mình. Sau một cơn đau kịch liệt, hắn cảm thấy hơi tỉnh táo hơn. Cuối cùng hắn chắc chắn rằng, mình phải cứu Bạch Dạ trước!
Hắn lao đến trước mặt Bạch Dạ, nắm lấy cổ tay cô, phát hiện ra Bạch Dạ đã hôn mê. Nhiều chỗ kinh mạch trên cơ thể biến thành màu đen do bị trúng độc rất sâu!
- Cô ấy trúng thi độc rồi.
Tần Xuyên nói.
- Có thể giải độc không? Nhất định anh có cách mà?
Đường Vi lo lắng hỏi.
Tần Xuyên nhìn Đường Vi bằng ánh mắt lạ lùng:
- Trước kia chẳng phải em rất ghét cô ấy ư?
- Đã đến lúc này rồi mà anh còn châm chọc gì nữa! Chẳng lẽ em là loại người không điều hay sao?
Đường Vi tức giận nói.
Tần Xuyên nhoẻn miệng cười, hắn sử dụng năng lượng màu đen trong cơ thể. Lập tức, quả nhiên rằng nguồn năng lượng này có thể hút thi độc trong cơ thể Bạch Dạ ra!
Gần như với tốc độ mắt thường nhìn thấy được, những chỗ kinh mạch màu đen trên cơ thể Bạch Dạ dần chuyển sang màu đỏ của máu. Khí sắc của cô cũng bắt đầu trở lại bình thường.
Bạch Dạ dần mở mắt. Đường Vi và Nạp Lan Thấm bên cạnh cũng thở phào, mọi người đều khen y thuật của Tần Xuyên thật cao cường.
Thật ra, Tần Xuyên cũng không biết nói thế nào. Hắn biết rằng lý do của tất cả điều này là do nguồn năng lượng màu đen kia thích “ăn” những thứ bẩn thỉu đó…Tử khí, độc khí, tất cả những năng lượng hắc ám, dường như đều rất hợp khẩu vị nguồn năng lượng này.
Điều Tần Xuyên lo lắng hơn nữa là, mặc dù nguồn năng lượng này rất mạnh, có cả khả năng phòng thủ và tấn công, nhưng…nó lại ảnh hưởng đến tâm trí của hắn.
Giờ đây hắn vẫn làm chủ được bản thân, để đưa ra phán đoán chính xác, nhưng trong lần ra tay đẫm máu ở Tokyo lần trước, hắn đã mất kiểm soát.
Tần Xuyên bắt đầu do dự, liệu có nên sử dụng nguồn năng lượng này trong đại hội Tiềm Long sau ba tháng nữa để giành lấy thần vật hay không…
- Cơ Vô Song đâu rồi?
Bạch Dạ vừa tỉnh lại, cô không ngạc nhiên khi thấy Tần Xuyên cứu mình, lập tức lo lắng hỏi.
Tần Xuyên bình tĩnh lại, năng lượng màu đen trên cơ thể tiêu tan, sát khí hung tàn cũng mất dần, hắn cười lắc đầu:
- Không kịp nữa rồi. Có lẽ hắn ta đã chạy xa rồi.
Bạch Dạ chau mày:
- Hắn ta bị anh đánh bại rồi sao? Tại sao không truy sát hắn? Thế này thì để lại nhiều hậu họa lắm đó…
- Anh ấy đâu còn cách nào khác. Nếu cứu cô muộn hơn chút nữa, thì cô đã chết rồi.
Đường Vi giải thích.
Bạch Dạ ngớ người, nhìn Tần Xuyên bằng ánh mắt phức tạp:
- Quà giáng sinh anh dành cho em thật đặc biệt. Không ngờ đó là cứu mạng em…
Tần Xuyên cười. Nếu có thể, hắn hi vọng mình không bao giờ phải tặng món quà này.
- Tên Cơ Vô Song đó quá kinh khủng. Cơ thể người chết rốt cuộc là gì? Sao giống như quái vật vậy.
Đường Vi nhắc ra câu hỏi chung của mọi người.
Tần Xuyên cười khổ:
- Nếu nói hắn là quái vật, thì chẳng bằng…nói hắn là một kẻ đáng thương.
- Đáng thương? Dù giờ đây hắn rất xấu xí, nhưng ít nhất hắn rất mạnh đúng không? Ngay cả anh cũng không làm gì được hắn, có lẽ những tông sư bình thường cũng không thể là đối thủ của hắn.
Nạp Lan Thấm chau mày.
Tần Xuyên lắc đầu nói:
- Các em không hiểu về cơ thể người chết. Thật ra nếu nói cơ thể người chết là một loại vu thuật, thì nên gọi nó là một loại “lời nguyền” sẽ đúng hơn. Nó là một loại phép thuật được coi là “lời nguyền cấm” trong thế giới Vu thuật.
- Bởi vì nó sẽ làm tách rời linh hồn con người, vất bỏ phần “linh”, chỉ để lại phần “hồn”…
- Tách rời linh hồn? Thế là sao?
Tần Xuyên ngồi xuống bãi cát, kiên nhẫn giải thích:
- Theo lời giải thích của giới phép thuật, linh hồn là hai thứ. Linh là một hình thái cụ thể, vạn vật trong thiên địa đều có linh khí, bởi vì linh tồn tại trong thế giới vật chất. Hồn là một loại ý thức tinh thần. Nó đi kèm với thế giới vật chất, nhưng lại vượt lên thế giới vật chất.
- Cơ thể người chết, tức là làm chết cơ thể, vất bỏ linh, chỉ giữ lại hồn. Vì cơ thể đã trở thành thi thể, một loại trung gian chỉ còn thiếu chút nữa là trở thành vật thể vô tri, không còn cần thiết nữa, nên dù có phá hủy thế nào, chỉ cần hồn còn tồn tại, là vẫn hồi phục được, từ đó đạt được “tấm thân bất tử”.
- Chỉ khi hủy diệt hồn của hắn, mới có thể phá hủy cơ thể người chết. Đương nhiên, vì đã mất phần “linh”, nên hồn không còn ổn định nữa. Nó giống như một ngọn nến đang cháy, khi năng lượng hết, nó sẽ tắt ngấm mãi mãi.
Nạp Lan Thấm nói:
- Khoa học không thể giải thích nổi điều này.
Tần Xuyên cười:
- Phép thuật là một lĩnh vực mà khoa học không thể đặt chân vào được. Các pháp sư đều không thể giải thích được hết mọi thứ.
- Dù thế nào, nói một cách khác là, dù chúng ta mặc kệ hắn, Cơ Vô Song cũng sẽ chết nhanh thôi?
Nạp Lan Thấm hỏi.
- Không, nói cho chính xác là, Cơ Vô Song sẽ đánh mất chính mình. Y sẽ trở thành một cái xác không hồn mãi mãi. Y sẽ quên cả việc mình là ai, càng không phải nói đến những điều khác nữa. Đây cũng là lý do mà anh nói rằng thật ra y là một người đáng thương…
Tần Xuyên nhún vai:
- Anh đoán là, vì muốn khôi phục thực lực, hắn hi vọng hiệp hội Vu sư giúp mình. Nhưng tiếc rằng, trên con đường tu luyện, dù giỏi đến mấy cũng phải cất công khổ luyện, đâu có gì dục tốc được.
- Bất kỳ cách nào khiến bản thân sở hữu sức mạnh khủng bố trong thời gian ngắn đều có tác dụng phụ. Cơ thể người chết tức là vất bỏ chính mình, để giành lấy sức mạnh tạm thời!
- Cũng không biết hiệp hội Vu sư có âm mưu gì, hay chỉ thuần túy muốn mượn một tên quái vật này để giết người. Tiếc rằng chúng ta cũng không biết rằng phần “hồn” của Cơ Vô Song giữ được bao lâu. Xem ra thời gian này chúng ta luôn phải cẩn thận đề phòng.
Bạch Dạ chau mày nói.
Đường Vi tò mò:
- Tiểu Xuyên Xuyên, vừa rồi anh làm thế nào mà đuổi được hắn vậy? Theo như anh nói, chân khí và kiếm khí của anh đều không làm gì được hắn mà?
Tần Xuyên nở nụ cười phức tạp. Hắn cảm thấy tạm thời vẫn nên giấu các cô việc năng lượng đen thì hơn. Để các cô không phải lo lắng. Thế là hắn đáp:
- Là một loại công phủ đặc biệt của Thanh Liên Môn bọn anh, tóm lại là…may mà có tác dụng.
Mọi người nghe vậy, bèn không hỏi thêm nữa. Dù sao thì đó cũng là bí mật của Thanh Liên Môn.
Thật ra, Tần Xuyên hiểu rất rõ, tử khí là nguồn năng lượng để cơ thể người chết duy trì “hồn”. Hấp thụ nguồn năng lượng tử vong này, có thể khiến hồn trở nên yếu đi, bị phá vỡ, thậm chí biến mất.
Có lẽ hiệp hội Vu sư và Cơ Vô Song đều không ngờ rằng, trong cơ thể hắn có nguồn năng lượng thần bí quỷ dị này, nó lại chính là khắc tinh của cơ thể người chết.
Sự việc tạm thời qua đi. Sau khi thông báo với Freyja lái máy báy đưa các cô gái về lại du thuyền, mọi người đều cảm thấy may mà không có chuyện gì xảy ra.
Nhưng xảy ra việc này, Tần Xuyên cũng không yên tâm để các cô gái tự về nhà nữa. Du thuyền đủ lớn, nên họ nghỉ luôn trên thuyền.
Đương nhiên, bàn bạc phải đối phó với Cơ Vô Song thế nào cũng là một vấn đề khó. Tần Xuyên, Đường Vi, Bạch Dạ và những người khác phải ngồi lại bàn kỹ về việc này.
Nhưng trước lúc đó, Tần Xuyên còn nhớ ra một việc khiến hắn bất an, đó chính là Liễu Hàn Yên đang ở châu Phi xa xôi.
Nếu Cơ Vô Song báo thù ở đây không được, liệu có tạm thời lánh mặt hắn, mà gây phiền hà cho vợ hắn không?
Nghĩ đến đây, Tần Xuyên không để ý đến những thứ khác nữa. Hắn vội mở hệ thống Tiên Tri, giám sát ngầm tất cả những mối hiểm họa an toàn xung quanh khu vực của Liễu Hàn Yên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận