Toàn Năng Khí Thiếu

Chương 650.1: Song Kiều

Sau đó, Lăng Lạc Tuyết và hai huynh trưởng của mình lên lôi đài.
Bởi vì Lăng gia và Tần gia có mối quan hệ phụ thuộc. Hơn nữa giao hảo cũng tốt. Cho nên Lăng gia không chọn Cơ gia và Tần gia cũng là chuyện dễ hiểu.
Chỉ sợ Lăng Lạc Tuyết đối với người của Tần gia có chút bất mãn, nhưng cũng sẽ không trong trường hợp này mà kéo gia tộc mình xuống nước.
Sau khi nhìn ánh mắt của gia chủ Lăng Thiết Tâm, một huynh trưởng của Lăng Lạc Tuyết lựa chọn mục tiêu, vẫn là Nạp Lan gia tộc.
Sắc mặt của người trong Nạp Lan gia tộc nhất thời trở nên khó coi. Thường xuyên được chọn khiến cho họ có cảm giác gia tộc của mình là yếu nhất.
Nhưng nếu bị khiêu chiến, Nạp Lan gia tộc không thể làm gì khác là tiếp tục nghênh chiến.
Nạp Lan Tề vẫn tiên phong, đứng trên lôi đài.
Còn Lăng gia trực tiếp phái Lăng Lạc Tuyết mà không thèm suy nghĩ.
Bởi vì chỉ có Lăng Lạc Tuyết mới có thực lực Tiên Thiên trung cấp. Hai huynh trưởng của cô đối mặt với Nạp Lan Tề hoàn toàn không có phần thắng.
Khi hai huynh trưởng xuống đài, sắc mặt có chút lúng túng nhưng cũng đành bất đắc dĩ.
- Lăng Lạc Tuyết, cô không thể dùng kiếm, tôi đánh thắng cô cũng chẳng vinh quang gì. Tôi khuyên các người không nên lãng phí khí lực.
Nạp Lan Tề cười nói.
- Nếu tôi có thể sử dụng kiếm, anh còn có thể ở đây đánh rắm sao? Mau ra chiêu nhanh chút đi.
Lăng Lạc Tuyết khoanh tay trước ngực, nói.
Nạp Lan Tề không thèm để ý, khoát tay:
- Ưu tiên phụ nữ.
Trong mắt không ít người, Lăng Lạc Tuyết không có kiếm cũng giống như con cọp bị rút nanh, lực uy hiếp bị giảm xuống rất nhiều.
Lăng Lạc Tuyết cũng lười nói nhảm. một bước tiến lên, chưởng ảnh như linh xà xuất động, đánh một chiêu “Phong Ngân Chưởng” tổ truyền của Lăng gia.
Chưởng pháp này cần sử dụng song chưởng, tốc độ cực nhanh, phối hợp thân pháp, vây khốn tướng địch. Khi cuồng phong lao đến, người không kịp chuẩn bị sẽ bị đánh lui.
Mặc dù khí lực của hai người ngang nhau, nhưng bởi vì Lăng Lạc Tuyết quanh năm sử dụng kiếm, có thể lĩnh ngộ được kiếm ý. Khi cô thi triển công phu quyền chưởng này, chưởng phong cũng bén nhọn, thân thủ cũng rất nhẹ nhàng.
Bí quyết của Nạp Lan gia tộc chính là dùng tốc độ và việc không thể đoán trước nhưng cũng cần không gian mới có thể thi triển được.
Khi bị Lăng Lạc Tuyết ép sát, Nạp Lan Tề không cách nào xuất ra toàn lực, đành phải rút lui về sau.
Khi bước đến mép lôi đài, thân pháp của Lăng Lạc Tuyết đột nhiên thay đổi, bay lên rồi trực tiếp đá văng Nạp Lan Tề xuống lôi đài.
- Trận đầu tiên, Lăng gia thắng.
Trọng tài tuyên bố.
Nạp Lan Tề trầm mặt xuống. Mình thậm chí ngay cả Lăng Lạc Tuyết không dùng kiếm cũng không đánh lại được. Đúng là quá mất mặt.
Trên thực tế, không ít cao thủ có mặt cũng cảm thấy không nên trách Nạp Lan Tề. Bởi vì, cho dù Lăng Lạc Tuyết không có kiếm, nhưng cô là một kiếm khách, sự hiểu biết đối với võ đạo khẳng định vượt qua những võ giả khác.
Nói cách khác, một học sinh trung học làm bài thi của một học sinh trung học cơ sở, khi giải đề nhất định có được nhiều phương pháp hơn, hiểu biết kiến thức cũng vững vàng hơn.
Kiếm khách chính là một võ giả có cảnh giới cao tầng. Khi không dùng kiếm mà dùng võ cổ khác cũng có được phong cách đặc biệt của mình.
Trưởng bối của Nạp Lan gia tộc cũng là người có ánh mắt và kiến thức, biết được võ giả Tiên Thiên trung cấp khó mà đánh bại được Lăng Lạc Tuyết.
Trận kế tiếp, Nạp Lan Thấm ra trận.
Nạp Lan Thấm cột tóc bằng một sợi dây màu đỏ. Cô cởi chiếc áo khoác đen bên ngoài, lộ ra bộ quần áo thể thao màu đỏ bó sát bên trong. Dáng người cao gầy gợi cảm hấp dẫn không ít ánh mắt của đàn ông.
Lần này, trên lôi đài phá lệ có hai cô gái xinh đẹp động lòng người tỷ thí với nhau.
Nhất là Nạp Lan Thấm, lúc trước chẳng ai biết Nạp Lan Thấm cũng là một cổ võ giả.
- Xem ra, Nạp Lan gia tộc đem Nạp Lan Thấm làm vũ khí bí mật.
- Nạp Lan Thấm có thể đánh bại Lăng Lạc Tuyết, quả thật là ẩn núp đủ sâu.
Đám khán giả rối rít bàn tán.
Tần Xuyên ngồi dưới đài, nhịp nhịp hai chân, có chút hứng thú quan sát.
Nếu Lăng Lạc Tuyết cầm kiếm, nhất định Lăng Lạc Tuyết lợi hại hơn. Nhưng hai người chỉ dùng chiêu thức của mình, vậy thì không thể nói chính xác rồi.
Trên lôi đài, Nạp Lan Thấm mỉm cười:
- Ê, tomboy, bây giờ cô ngày càng giống phụ nữ rồi đấy.
- Tôi không cần cô đánh giá. Mà cô rốt cuộc cũng lộ ra bản tính của mình rồi sao?
Lăng Lạc Tuyết hừ nhẹ.
Nạp Lan Thấm thở dài:
- Tôi cũng hết cách rồi. Gia đình bắt tôi đến, chính là sợ cô giành hết mọi thứ đấy.
- Vậy e rằng bọn họ tìm lộn người rồi. Phái cô tới cũng chỉ vô dụng thôi.
Lăng Lạc Tuyết nói.
Nạp Lan Thấm nháy mắt:
- Cái này rất khó nói.
Dứt lời, Lăng Lạc Tuyết đột nhiên đá gót chân đến trước mặt Nạp Lan Thấm.
Rầm!
Một cước của Lăng Lạc Tuyết trong nháy mắt đụng vào cánh tay trái của Nạp Lan Thấm.
Hai cô gái giống như thiên thạch đụng địa cầu, đánh nhau như hai người đàn ông, hùng hồn có lực.
- Không tệ, khí lực rất lớn.
Lăng Lạc Tuyết nheo mắt, không dò xét nữa.
Nạp Lan Thấm mỉm cười:
- Nói đi nói lại, tôi chính là đề phòng cô đá lén đấy.
- Để xem cô có thể đề phòng đến khi nào.
Trong phút chốc, hai cô tách ra ba bốn thước, sau đó lại lao vào nhau.
Mặc dù Nạp Lan Thấm không thể sử dụng Thiên Cân Thần Cước cũng như Tảo Diệp Cước Pháp…nhưng cô có thể lợi dụng bí quyết huyễn tinh của gia tộc để gia tăng tốc độ và kỹ xảo “Thiểm Cước” của Nạp Lan gia tộc cũng quỷ thần khó lường, ở trên lôi đài giống như từng cái bóng bay vút qua.
Lực chân của cô vô cùng kinh người. Cho nên, chỉ trong thời gian di chuyển ngắn ngủi đã bắt đầu chiếm cứ thượng phong.
Lúc trước, thế công của Lăng Lạc Tuyết cũng rất mạnh, nhưng đụng phải Nạp Lan Thấm, chỉ có thể thi triển cầm nã thủ pháp của Lăng gia để tiến hành phòng ngự.
Rầm rầm rầm!
Tiếng nổ va chạm vang lên dày đặc, phát ra từ thủ chưởng của Lăng Lạc Tuyết không ngừng giao phong với cước pháp của Nạp Lan Thấm.
Khán giả bên dưới cũng vô cùng sửng sốt. Hai đại mỹ nhân chiến đấu với nhau còn huyết tinh hơn cả đàn ông.
Cuộc chiến kéo dài mười mấy phút. Thể lực nhanh chóng tiêu hao. Hai người phát hiện, nếu cứ như vậy, dường như không có cách nào đánh bại đối phương.
Rốt cuộc, Lăng Lạc Tuyết không còn ý định phòng thủ bị động nữa. Mắt thấy liên hoàn cước của Nạp Lan Thấm, hai tay hóa trảo, thân ảnh dịch sang một bên, xuất ra chiêu Ưng thiết trảo công của Lăng gia.
Thân ảnh Lăng Lạc Tuyết nhảy từ trên cao xuống, vươn ra bộ trảo giống như chim ưng vồ thỏ.
Ưng Trảo Công đã được tổ tiên Lăng gia cải tạo lại, càng thêm đẹp mắt hơn, Mặc dù uy lực có yếu hơn, nhưng bởi vì công phòng nhất thể, phạm vi nhìn trống trải hơn, có thể nắm bắt được đối phương.
Nạp Lan Thấm không kịp chuẩn bị, bắp đùi bị chộp trúng, tạo thành ba lỗ thủng, đau đến phải rút lui.
Mắt thấy mình sắp bị bức về mép lôi đài, Nạp Lan Thấm cắn răng giậm chân, chân trái bắt đầu vẽ một cú đá nặng nề.
Tốc độ và sức mạnh của cú đá trong nháy mắt liền tăng lên.
Một trảo của Lăng Lạc Tuyết chộp trúng, giống như bị điện giật, cả cánh tay tê rần.
Nạp Lan Thấm bắt được cơ hội, tung mình chộp lấy cổ áo của Lăng Lạc Tuyết, ném xuống lôi đài.
Toàn trường đều sôi trào. Một chiêu này dĩ nhiên đã phân ra thắng bại. Rất nhiều người còn chưa nhìn thấy rõ chuyện gì xảy ra.
Vẻ mặt của Lăng Thiết Tâm Lăng gia trở nên buồn bã và bất đắc dĩ, không ngừng lắc đầu, còn người của Nạp Lan gia tộc lại thở phào nhẹ nhõm.
- Trận thứ hai, Nạp Lan gia tộc thắng.
Trọng tài tuyên bố.
Lăng Lạc Tuyết có chút chật vật rơi xuống mặt đất, cánh tay vẫn còn tê dại, thở hổn hển đứng dậy, chỉ vào Nạp Lan Thấm trên đài, mắng to:
- Hèn hạ. Cô không dùng công phu của Nạp Lan gia tộc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận