Toàn Năng Khí Thiếu

Chương 531: Man Vương

Trong rừng nhiệt đới Amazon, Colombia.
Hai chiếc Apache đã rời đi, máy bay ném bom cũng không được phái đến.
Khi Adria của Trang Viên trò chuyện lần thứ hai với Tần Xuyên đã thật sự nhận được tin của hiệp hội sát thủ, Man Vương Bul Kathos đồng ý tạm thời bảo quản thần vật.
Như vậy, đương nhiên Adria cũng sẽ không bắt ép phải lập tức có được thần vật nữa, dù thế nào đi nữa cũng phải nể mặt Man Vương.
Chưa nói trong suy nghĩ của Adria, thời gian chuẩn bị càng đầy đủ thì càng có lợi cho Trang Viên, thần vật sớm muộn gì cũng lấy được.
Người có mặt biết Kiếm Ma mời Man Vương trông giữ thần vật, hơn nữa còn muốn tranh đoạt công bằng trong đại hội Tiềm Long đầu xuân sang năm đều kinh ngạc.
Không nói đến kế hoạch này thế nào, ngay cả Man Vương mà Kiếm Ma còn có thể liên hệ ngay được, đúng là không phải năng lực bình thường mà!
Là cường giả thế hệ trước còn sống sau chiến tranh thế giới thứ hai, Man Vương sớm đã gần như là một truyền thuyết.
Cường giả thế giới của thế giới ngầm còn sống sau những năm chiến tranh, người lớn lên trong thời đại hòa bình sao có thể so được đây?
Cường giả cùng thời với ông ta đa phần đã trở thành lịch sử, chỉ có ông ta sừng sững không ngã!
Từ lính đánh thuê thế giới ngầm trong thời kỳ chiến tranh, đến về sau sau khi hòa bình, trở thành sát thủ siêu cấp khiến người khác nghe tiếng đã sợ mất mật. Sau khi giành vị trí số một bảng xếp hạng sát thủ suốt mười bảy năm, ông ta rửa tay gác kiếm trở thành hội trưởng.
Có thể nói những gì Man Vương đã trải qua gần như đều là huân chương huy hoàng, có thể dùng hai chữ để hình dung là “vô địch”!
Chính vì vậy, dù gần như ông ta không quản lý chuyện của hiệp hội sát thủ nhưng người phía dưới cũng không dám đi quá giới hạn.
- Tiểu Xuyên Xuyên, rốt cục anh liên hệ với Bul Kathos bằng cách nào thế? Sao em không biết anh còn quen người đó.
Đường Vi quả thật rất tò mò, kéo Tần Xuyên nhỏ giọng hỏi.
Tần Xuyên thấp giọng, nói:
- Lúc về chúng ta nói riêng, ở đây không tiện.
Đường Vi nghe vậy trong lòng rất ngứa ngáy nhưng đành nhịn.
Trên thực tế, các sát thủ, lính đánh thuê có mặt ở đây đều vô cùng hưng phấn vì có thể nhìn thấy vị cường giả truyền kỳ thần long thấy đầu không thấy đuôi này.
Rất nhiều sát thủ đều sùng bái Man Vương như thần tượng, gần như đều ôm tâm trạng của fans.
- Ngài Kiếm Ma, ngài Man Vương thật sự sẽ đến sao?
- Ngài Kiếm Ma, lát nữa ngài có thể ký tên cho tôi không?
- Ôi trời ơi, tôi muốn Man Vương đánh tôi một quyền, dù chết tôi cũng nguyện ý!
Một đám sát thủ vui mừng đến phát điên.
Ngay cả tông sư như Thiết Sư cũng mang nét mặt khó nén chờ mong, cũng muốn hỏi xem làm sao Tần Xuyên lại quen Man Vương nhưng lại thấy không thích hợp, đành nhẫn nhịn.
Các đệ tử trẻ tuổi của Trung Quốc thì lại không biết rõ về thế giới ngầm ở nước ngoài này, dù từng nghe nói đến tên Man Vương nhưng lại không hiểu rõ về lịch sử của ông ta.
- Thiết Sư Tướng quân, tiền bối Man Vương này thật sự có thể đảm bảo thần vật không bị người khác cướp đi sao?
Nguyên Lãng rất nghi ngờ.
Thiết Sư liếc nhìn gã, hừ một tiếng:
- Khi ở tuổi của cậu, Man Vương đã có thể không cần dùng chân khí, chỉ một đấm đánh bẹp một chiếc xe tăng kiểu con báo của quân Đức rồi, cậu cảm thấy cậu có thể dùng nắm đấm đánh xuyên qua một tấm thép không?
Sắc mặt Nguyên Lãng cứng đờ, xấu hổ cười lắc đầu nhưng trong lòng có chút không tin, không dùng chân khí, chỉ một đấm đánh bẹp xe tăng á? Đây đâu phải người, là quái vật chứ?
Thời gian từng giây từng phút trôi qua, mọi người phải chờ đợi nên đã có chút bực bội.
Đợi khoảng 3 tiếng đồng hồ thì trên bầu trời có một chiếc máy bay trực thăng bay tới, chậm rãi hạ xuống phía trên rừng nhiệt đới, thả thang dây xuống.
Nhưng bóng người xuất hiện đầu tiên không hề dùng thang dây đi xuống mà nhảy thẳng ra ngoài.
"Ầm!"
Mặt đất lõm xuống một hố hình tròn nhưng người đàn ông đứng rất vững, không hề có sóng năng lượng của chân khí hay ma pháp gì đó, chỉ dựa vào hai chân của mình, chịu lực tác động.
Cùng với việc người này hạ xuống, mọi người mới nhìn rõ đây là một người đàn ông da đen cường tráng, nhìn khoảng hơn 40 tuổi, mặc áo sơ mi trắng, quần Tây màu xám, giày da dính bùn.
Tất cả mọi người đều không cảm nhận được trên người đàn ông này có tu vi gì cả, chỉ giống như là một công nhân người da đen bình thường, làm những việc vất vả, với cuộc sống khó khăn.
Nhưng tất cả mọi người có mặt trong lòng đều cảm nhận được một thứ áp lực, phảng phất như người da đen này không đứng trên mặt đất mà đang đứng trên không trung quan sát tất cả mọi người.
Hiện trường trở nên trầm mặc, không ai dám mở lời đầu tiên, tất cả đều nhìn người da đen một cách chăm chú, định làm rõ xem áp lực vô hình này là thế nào.
Đám người trẻ tuổi Trung Quốc cuối cùng cũng hiểu tại sao Sư Thiết Tướng quân lại kính sợ người đàn ông này như vậy.
- Ai ya, Bul Kathos, anh không thể leo thang dây một lần được sao? Xương cốt già rồi, thật khổ sở quá.
Một giọng nói mang theo sự oán trách vang lên, người leo từ thang xây xuống là Phó hội trưởng Cisovsky, cũng từng tham gia lễ nhậm chức của Đường Vi nên bọn Tần Xuyên đều đã từng gặp.
Hiển nhiên Cisovsky cùng Bul Kathos đến Nam Mỹ, cũng là ông ta sắp xếp máy bay, nhanh chóng đón Bul Kathos đến đây.
Tần Xuyên nhìn thấy Cisovsky, không khỏi có chút lo lắng, dù sao lúc trước khi mình gặp ông ta là với gương mặt khác.
Nhưng Cisovsky chỉ liếc nhìn Tần Xuyên, hơi sững sờ nhưng không hỏi gì, hiển nhiên là già lõi đời rồi, biết nên hỏi gì không nên hỏi gì, dù sao thì người làm sát thủ, có hóa trang cũng là chuyện thường xảy ra.
- Các vị ở đây đều làm sao vậy? Chẳng lẽ đều là lần đầu tiên thấy Bul Kathos sao? Ha ha, không cần câu nệ quá, ông ấy cũng không phải mãnh thú ăn thịt người, chỉ là một người bảo thủ thích giả vờ cool thôi.
Cisovsky cười ha ha nói.
Mọi người cười khổ, nghĩ các ông là bạn tri kỉ đã nhiều năm, đương nhiên có thể thoải mái như vậy nhưng người bình thường đâu dám nói chuyện với Man Vương chứ.
Tần Xuyên hít sâu vào một hơi, phải thừa nhận cảm giác về Man Vương của hắn y như khi hắn ở bên cạnh thủ trưởng số 2 và gặp người đó.
Nhưng cụ thể bên nào mạnh hơn thì Tần Xuyên không thể phán đoán vì hắn không phát giác được mức độ nông sâu của kiểu người này.
- Ngài Man Vương, cảm ơn ngài đã nể mặt, chính tôi đã mời ngài.
Tần Xuyên cảm thấy mình nên đứng ra, dù gì cũng là kế hoạch của mình.
Ánh mắt Bul Kathos như điện, xoay vòng quanh Tần Xuyên, đánh giá một hồi.
Đường Vi và Từ Kiếm, Tinh Thải cũng đều đi lên thăm hỏi Bul Kathos, dù sao cũng đều là công hội sát thủ, thấy hội trưởng hiệp hội, lại là sát thủ truyền kỳ, đương nhiên phải chủ động chào.
- Hi hi Bul Kathos, đây chính là Kiếm Ma tôi từng nói với anh, tiểu tử này không đơn giản đâu, anh có thể cảm giác được không? Đừng thấy hắn còn trẻ, kiếm thuật rất cao siêu đấy…
- Còn vị này là Hội trưởng Huyết Phượng Hoàng, gần đây kinh doanh Phoenix phát đạt lắm, hai vợ chồng Tà Kiếm, Tinh Thải anh cũng chưa từng tiếp xúc ở khoảng cách gần thế này đúng không. Bọn họ là…
Cisovsky ở bên cạnh cười giới thiệu.
Bul Kathos nhìn bạn cũ nói:
- Cisovsky, mắt tôi không mù, không cần anh giới thiệu chi tiết thế.
Cisovsky tự rước nhục vào người, bĩu môi, lấy một bình Vodka ra uống.
Binh Vương số 3 bước lên phía trước, cúi chào Bul Kathos, nói:
- Ngài Man Vương, cô Adria bảo tôi gửi lời hỏi thăm ân cần đến ngài, cảm ơn ngài đã cống hiến cho sự nghiệp bảo vệ trật tự của thế giới ngầm.
- Trật tự? Thế giới ngầm có trật tự từ khi nào thế? Chỉ là pháp tắc sinh tồn thôi.
Bul Kathos nhàn nhạt nói một câu rồi tự mình đi về phía thần vật đang đặt trên không gian.
Mọi người nhìn thấy ông ta đi đến bên cạnh thần vật, đều có chút căng thẳng.
Patience của Hồng Long nhắc nhở:
- Ngài Man Vương, cho dù là ngài thì cũng phải thật cẩn thận, trên thần vật này có sấm sét mà con người khó chịu được!
Bul Kathos cũng không dừng bước, ông ta đi đến vị trí cách thần vật 1m, yên lặng nhắm mắt lại, dường như đang cảm nhận điều gì đó.
Hơn 10s sau, Bul Kathos mới mở mắt, nhếch miệng cười cười:
- Thú vị, chẳng trách các người ai cũng không làm gì được nó, năng lượng ẩn chứa trong thứ này đúng là rất mạnh.
Lúc này Thiết Sư hỏi:
- Ngài Man Vương có hứng thú lấy ra xem không?
Bul Kathos quay đầu nhìn ông ta:
- Thực lực của ông cũng không tệ, sao ông không đến thử xem.
Thiết Sư đường đường là tông sư mà trong miệng Bul Kathos cũng chỉ là “không tệ”.
Nhưng Thiết Sư cũng không tức giận, ông ta khẽ cười nói:
- Tôi tự nhận không chịu được uy lực sấm sét này.
- Tôi cũng không thể.
Bul Kathos thản nhiên thừa nhận.
Mọi người nhẹ nhàng thở ra, xem ra ít nhất thần vật rất “an toàn”.
- Ngài Man Vương, ngài định bảo quản thần vật này thế nào?
Số 3 còn đang đợi báo cáo với Adria.
Bul Kathos lại cũng không sốt ruột, ông ta quay người đi về phía Tần Xuyên.
- Chuyện thần vật không vội, trước đó, tôi muốn nói mấy câu với người trẻ tuổi này.
Tất cả mọi người nhìn nhau, Tần Xuyên có dự cảm không lành, hơi ngượng ngùng nói:
- Ngài Man Vương, tôi cảm thấy chính sự vẫn quan trọng hơn, hơn nữa… Có chuyện gì từ từ nói, không cần đứng quá gần…
Lát sau, Bul Kathos đã cách Tần Xuyên chỉ khoảng một cánh tay, mặt không thay đổi chằm chằm vào hắn.
- Nghe này tiểu quỷ.
Bul Kathos dùng giọng nói không tốt nói:
- Mặc kệ cậu dùng cách gì tìm được tôi, cách làm này của cậu là không tôn trọng tôi, cậu cần phải bị dạy dỗ.
Trong khoảnh khắc vừa thốt lên câu đó, Bul Kathos giơ quả đấm khổng lồ của mình không nói hai lời đấm vào ngực Tần Xuyên!
Bạn cần đăng nhập để bình luận