Toàn Năng Khí Thiếu

Chương 653: Đạo trường tử vong

- Ngại quá, theo quy tắc, chúng tôi không cho phép anh khiêu chiến hai đại gia tộc, anh chỉ có thể chọn một.
Sau khi hỏi thăm quan viên, trọng tài nói.
Tần Xuyên nhếch miệng cười cười, ánh mắt đảo về phía Tần gia và Liễu gia,
- Nhưng họ đều yếu như vậy, tôi cảm thấy để lại nhà nào cũng không phù hợp.
- Ngông cuồng! Thằng nhóc cuồng vọng, mày muốn mượn hai nhà chúng tao để nổi danh, cũng phải có điểm dừng, mày thực sự cho rằng Liễu gia sẽ để cho mày lợi dụng sao?
Liễu Trung Kỳ giận dữ nói:
- Để Liễu gia bọn tao xử lý mày!
- Không, cứ để Tần gia chúng tôi lên trước.
Tần Hà đứng dậy, nói nói đầy kiêu ngạo:
- Các vị trưởng bối, những kẻ ngông cuồng kiêu căng thế này, cứ để tôi xử lý là được rồi.
Hai nhà Tần, Liễu tranh giành, không ai muốn rơi vào thế hạ phong, như kiểu sợ bị khiêu chiến.
Tần Xuyên không ngờ, lại xảy ra chuyện này, thực ra hắn đang đợi Liễu Hàn Yên xuất hiện, nhưng cô cứ chậm chạp chưa đến, nên hắn định làm nhục cái đám kia một trận, đào thải hai nhà này ra khỏi ngũ đại thế gia.
Thấy bọn họ định cãi nhau, Tần Xuyên lớn tiếng nói:
- Cho dù các người có lên cùng lúc, cũng không phải đối thủ của tôi.
Vừa nói xong câu này, giống như thêm dầu vào lửa, hoàn toàn chọc giận người của Tần và Liễu gia.
Lập tức, Tần Hà và Liễu Anh cùng nhảy lên lôi đài.
Hai người này đều mong muốn nhanh chóng lập được uy danh cho gia tộc, cho nên mới để bụng, những cơ hội bảo vệ danh dự gia tộc thế này, dĩ nhiên không dễ dàng bỏ qua rồi.
Tần Xuyên cười thầm, hai người này lên càng tốt, nếu Tần Khải, Liễu Nham bước lên thì cả hai đều là những người có quan hệ khá tốt với mình, hắn không nỡ ra tay.
- Liễu huynh,
- Để tôi!
Tần Hà bước lên trước.
Liễu Anh rên nhẹ một tiếng, tay vận Tử dương chân khí, không nói lời nào, bay lên trước, tung một chưởng định đánh cho Tần Xuyên trọng thương.
Nhưng trong mắt Tần Xuyên, chiêu này quá chậm, hắn chỉ khẽ nhấc tay lên, liền đón được chưởng này.
Thanh Liên chân khí nhẹ nhàng hóa giải toàn bộ Tử Dương chân khí, một chân của Tần Xuyên lập tức đá vào bên dưới của Liễu Anh...
- Á!!!
Liễu Anh hét lên một tiếng thê lương, một cỗ chân khí đột nhiên tiến vào cơ thể y, khiến mệnh căn của y bị phế không nói, nó còn tiến vào đan điền của y làm cho chân khí chạy tán loạn, như muốn nổ tung!
Thực lực của Tần Xuyên hiện tại đã thăng tiến lên Tông Sư, đối phó với loại võ giả Tiên Thiên trung cấp này, một chiêu không giết người, chỉ phế đi công phu của y, cắt mệnh căn của y, coi như lưu tình rồi.
Những người đứng xem đều há hốc mồm, vì tốc độ của Tần Xuyên quá nhanh, bọn họ chỉ không chú ý một chút, đã chẳng thấy được Tần Xuyên làm thế nào mà đá bay Liễu Anh, khiến Liễu Anh kêu lên thê thảm như vậy.
Tần Hà đứng đó cũng trợn mắt há mồm, gã chưa kịp nghĩ gì, thì Tần Xuyên đã xuất hiện trước mặt gã!
- Tới phiên cậu!
Ánh mắt Tần Xuyên vô cùng lạnh lùng, giữ chặt vai trái của Tần Hà.
- Rắc!!
Ngón tay Tần Xuyên như sắt như thép bóp nát xương vai của Tần Hà!
Tần Hà hét lên một tiếng thê thảm, tay phải định phản kích, nhưng lại bị Tần Xuyên đá mạnh vào bụng!
- Rầm!
Tần Hà bay đi, sau khi lăn vài vòng trên mặt đất liền nhổ ra một ngụm máu tươi.
Chân khí hộ thể của gã căn bản chẳng có chút tác dụng ngăn cản, nội tạng bị tổn thương rất nghiêm trọng.
- Dừng lại! Quý Vân! Dừng lại ngay! Thi đấu không cho phép giết người!
Tất cả mọi chuyện xảy ra quá nhanh, khiến trọng tài chính chưa kịp phản ứng thì đệ tử hai nhà Tần Liễu đã bị thương nặng cả rồi!
Nhưng Tần Xuyên đâu thèm quản mấy chuyện này, từng bước bước đến trước mặt Tần Hà, trước mặt mấy ngàn người, một tay tóm gã lên.
Tần Xuyên quay đầu, nhìn về phía của Cơ gia xa xa, lớn tiếng nói:
- Cơ Mỹ Nghệ, thằng trai trẻ của cô, sau này không xài được nữa rồi...
Câu nói này, chính là đang chọc tức Cơ gia, tất cả mọi người ở hiện trường đều cảm thấy tên Quý Vân này không biết đầu óc có vấn đề hay không, sao cứ muốn gây thù chuốc oán vậy?
Quan hệ giữa Tần Hà và Cơ Mỹ Nghệ, không phải bí mật của các thế gia, nhưng bị nói thẳng ra như vậy, Cơ Mỹ Nghệ vẫn xấu hổ giận dữ.
Tần Hà sợ hãi, cầu khẩn kêu khóc:
- Đừng... đừng đánh tôi...
Tần Xuyên nhếch miệng, ánh mắt lạnh lùng, không khách khí đá mạnh vào vị trí quan trọng của Tần Hà...
- Á!!!
Sau một tiếng kêu thảm thiết thê lương, Tần Hà ngất đi.
Chưa đến nửa phút ngắn ngủi, Liễu Anh và Tần Hà bị đánh cho biến thành thái giám tàn phế rồi.
Tần Minh và đám Liễu Trung Kỳ vội vàng lên lôi đài, thấy hai cháu trai của mình bị đánh cho sống không bằng chết, sắc mặt đều tái nhợt.
- Hay cho Quý Vân, mày có biết mày đang làm gì không...
Ánh mắt Liễu Trung Kỳ như ác thú muốn ăn thịt người.
Tần Xuyên cũng chẳng thèm giấu giếm, cúi đầu, mấy giây sau ngẩng đầu lên, khuôn mặt đã trở về khuôn mặt cũ của mình.
- Đương nhiên tôi biết mình đang làm gì.
...
Trên lôi đài hoàn toàn tĩnh mịch, sau khi mọi người bừng tỉnh, đều hít lạnh một hơi.
- Tần Xuyên!?
- Cậu còn sống!?
Tất cả mọi người ở hội trường đều nhận ra, thân phận thật của Quý Vân, chính là Kiếm Ma Tần Xuyên nghe nói đã chết cách đây nửa năm, cả hội trường trở nên sôi sục!
Đám tầng lớp cao của Long gia và Tống gia, bắt đầu châu đầu ghé tai, đồng thời báo cáo tin tức về Bắc Kinh.
Cơ Vô Danh của Cơ gia cười ha hả, như cảm thấy mừng vì Tần Xuyên chưa chết, còn sắc mặt của những người khác trong Cơ gia thì âm trầm.
Người của Tần gia và Liễu gia, nửa vui vửa buồn, có người vô cùng vui mừng, còn có người mặt xám như tro.
- Hình như rất nhiều người ước cho tôi chết... Trong thời gian tôi không ở đây, các người cướp đoạt tài sản của tôi, ức hiếp những người phụ nữ của tôi, bận rộn đủ bề nhỉ...
Ánh mắt Tần Xuyên găm trên người Tần Hàng và Tần Dĩnh ở phía sau, khiến hai tên này lạnh run, hận không thể bỏ chạy thật nhanh.
- Tần Xuyên, đã là người nhà, bọn nó có làm sai, cháu phạt bọn nó cũng được, nhưng đừng giết người!
Tần Minh ý thức được tính nghiêm trọng của vấn đề, chỉ đành nhượng bộ, hy vọng Tần Xuyên có thể xử lý rộng lượng.
- Người một nhà?
Tần Xuyên cười lạnh,
- Nhưng bọn họ không coi tôi là người một nhà...
Đám người Tần gia lặng câm, không phản bác được.
Trong lúc không khí đang căng như dây đàn, rất nhiều người thầm khiếp sợ, thì một tiếng nổ mạnh vang lên, khiến mấy ngàn người ở hiện trường đều giật mình!
- Rầm rầm!
Hơn mười ánh lửa, từ trên khán đài Ngọc Long đạo trường bùng cháy, như mấy chục con rồng lửa đang bay lên trời, nuốt trọn đám người cổ võ thế gia trên khán đài!
Giống như sơn băng địa liệt, như ngày tận thế, khói đen cuồn cuộn.
Tiếng phụ nữ la hét, tiếng đàn ông kêu thảm, cộng thêm những tiếng động khác, thời khắc này đều bị chôn trong tiếng nổ tung.
- Tập kích!! Có tập kích!!! Bảo vệ thủ trưởng!!!
Bộ đội bảo vệ xung quanh đạo trường,nhanh chóng đến gần chỗ mấy vị cao tầng trên đài chủ tịch.
Long Hải Hiên giận dữ hỏi:
- Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì!? Sao ở đây lại chôn bom!?
- Là bom thịt người!! Có mấy chục quả bom người tập kích khủng bố kiểu tự sát đứng lẫn trong đám đông để kích nổ!
- Lúc.... lúc này có bao nhiêu người chết!
Đám tầng lớp cao luống cuống chân tay, trợn mắt há hốc mồm, vì vốn trên khán đài có mấy ngàn đệ tử cổ võ thế gia, giờ chỉ còn lại thưa thớt chưa đến một phần ba.
Đám người Tần gia và Liễu gia, do bận tranh luận với Tần Xuyên, nên mới tránh được kiếp nạn này.
Sau khi Tần Xuyên kinh ngạc, liền hoàn hồn, điên cuồng lao về phía vị trí gia tộc Nạp Lan.
- Thấm nhi! Em tỉnh lại đi! Mau tỉnh lại!!
Tần Xuyên nhìn thấy, Nạp Lan Thấm mặt mũi bẩn thỉu, trên trán bị rách, chảy máu, đã hôn mê mất.
Dĩ nhiên cú nổ mạnh lúc nãy đã khiến cô bị thương, chỉ biết là chưa tỉnh lại, không biết có nghiêm trọng hay không.
Vào lúc này, xung quanh đạo trường, có mấy chục tên bịt mặt mặc quần áo đặc biệt, xông vào đạo trường bằng khinh công trác tuyệt.
Đám người này vừa ra tay, ai nấy đều có chân khí Tiên Thiên, dùng đao dùng kiếm dùng thương đủ cả, không hề để ý đến người của các đại thế gia trong đạo trường, bắt đầu giết người!
Máu tươi bắt đầu bay ra khắp nơi, đầu người không ngừng rơi xuống đất, nội tạng bị nổ nát.
Trong lúc nhất thời, đạo trường Ngọc Long đã trở thành địa ngục nhân gian!
- Sao vậy... lẽ nào là Thánh giáo!?
Đám Tống Bảo Lâm trên khán đài sợ hãi nói.
Long Hải Hiên nghiến răng nghiến lợi nói:
- Chắc chắn là nội ứng Thánh giáo phái tới, rõ ràng chúng ta đã kiểm tra hệ thống an ninh, trong số những người chịu trách nhiệm bảo vệ, có gian tế!!
- Bên tỉnh Thanh xảy ra chuyện, chúng ta đã cử quân đội qua bên đó bớt, giờ phiền phức rồi, đây là chiêu giương đông kích tây.
- Mục tiêu của bọn họ là Thần vật! Mau nhìn kìa!!
Không biết ai hét lên, mọi người mới phát hiện, có hai người bịt mặt, mục đích rất rõ ràng, đang đi đến rương kim loại đựng Thần Vật.
Chân khí của hai người này vô cùng mạnh, dẫn đầu là võ giả tóc xám, tuổi có vẻ hơi lớn, tung ra một chưởng, chân khí màu xanh như thủy triều cuồng dâng, trực tiếp đánh về những đệ tử tinh nhuệ của Thần Kiếm Môn đang bảo vệ Thần vật khiến họ chia năm xẻ bảy vô cùng thê thảm!
- Chẳng lẽ đây chính là Thương Lãng Phá Băng Chưởng trong truyền thuyết sao!? Chưởng pháp này không phải đã thất truyền rồi sao?!
Có vài người già ở hiện trường suy đoán, nhưng không dám chắc.
Cơ bắp Tần Xuyên căng lên, sắc mặt trắng bệch, ngực phập phồng, nghiến chặt răng...
Đó đúng là Thương Lang Phá Băng chưởng, đã thất truyền ở ngoại giới, nhưng có một nơi, vẫn có thể học được chưởng pháp này—Thanh Liên môn!
Tần Xuyên chỉ nhìn chân khí lão giả vừa rồi đánh ra, không cần nhìn chiêu thức, cũng có thể đoán ra được người này là ai!
Quả thật, Tần Xuyên nhận ra những người xuất hiện trong đạo trường, điên cuồng giết chóc, đều đến từ Thanh Liên Môn!
Bạn cần đăng nhập để bình luận