Toàn Năng Khí Thiếu

Chương 528: Các người điên rồi sao?

Thật ra lúc này Tần Xuyên cũng hơi sững sờ. Vừa nay hắn không để ý. Sau lần lao người về phía Ferger này, vị trí của hai tay hắn hơi đặc biệt…
Tay hắn cảm thấy rất mềm mại. Cũng rất đầy đặn. Trước đó vì có lớp áo choàng trùm bên ngoài, nên hắn không nhận ra rằng, cơ thể của cô pháp sư này không hề tầm thường chút nào.
Có lẽ vì tu luyện phép thuật từ nhỏ, cứ ở trong nhà, chỉ học tập và suy nghĩ, không phải làm việc gì nặng nhọc, cũng không vận động nhiều, nên cơ thể rất mềm mại!
Nhưng, Ferger vừa khóc, Tần Xuyên liền cảm thấy vô cùng xấu hổ. Hắn vội vàng xin lỗi, lồm cồm bò dậy.
Nhưng chưa hết, vì đứng dậy vội quá, tay hắn ấn luôn vào ngực Ferger, khiến Ferger lại kêu lên!
- Ưm…
Bây giờ Ferger mới ý thức được tay của Tần Xuyên vừa rồi đặt ở chỗ nào của cô.
Lập tức, Ferger liền đỏ mặt. Đôi mắt sáng màu xám của cô nhìn Tần Xuyên bằng sự phẫn nộ và xấu hổ.
Tần Xuyên sợ toát mồ hôi hột. Hắn thầm nghĩ liệu cô ấy có phóng ra một đòn hủy diệt, tiêu diệt luôn hắn hay không? Vì vậy hắn vội vàng đứng dậy chạy mất.
May mà Ferger không còn tâm trạng đâu để ý đến những việc này. Việc đâu tiên cô làm sau khi bò dậy là gạt đống bùn đất trên người mình, cô bĩu bĩu môi, nước mắt lã chã.
Tần Xuyên ho khan một tiếng, giả bộ rất nghiêm túc:
- Các vị, tôi nghĩ, các vị đừng động vào thần vật nữa. Hình như thần vật có thể gây sét bất kỳ lúc nào. Không ai có thể chống lại được uy lực của sét đâu.
Patience và Sacchi cũng ngầm gật đầu. Ferger không nói gì cả, cô cũng đã ý thức được rằng, cô không thể chống đỡ được sức mạnh của thần vật.
- Kiếm Ma các hạ, vừa rồi anh lại cứu Ferger, hiệp hội Hồng Long chúng tôi nợ anh lần này. Sau khi quay về tôi nhất định sẽ báo với Đại Tế Ti việc này.
Patience cảm kích nói.
Ferger khẽ hừ một tiếng, không thèm để tâm:
- Đã không lấy được thần vật, thì chúng ta mau đi thôi. Bẩn chết đi được! Tôi muốn về khách sạn tắm!
Sacchi bèn nói:
- Đợi một chút. Chẳng lẽ cứ để mặc thần vật ở đây sao? Liệu có người lấy mất nó không? Tôi thấy người của hiệp hội Vu sư chưa đi xa đâu.
Tần Xuyên cũng chau mày. Đây đúng là một việc khó khăn. Đặt ở đây thì không yên tâm. Mà mang đi thì không mang được.
Chính trong lúc này, Thiết Sư dẫn theo một đám đệ tử cổ võ bước đến.
- Mọi người không lấy đi được,vậy thì hãy để chúng tôi xử lý. Chúng tôi sẽ ở đây trông, đến khi nghĩ được cách thì thôi.
Tần Xuyên bèn ngạc nhiên, đưa mắt nhìn:
- Tướng quân Thiết Sư, Hắc La Sát và Tuyết Nữ đâu rồi?
- Vừa rồi hiệp hội Vu sư chạy trốn, họ cũng rời đi luôn rồi. Với thực lực của hai người họ, nếu muốn trốn, chúng ta cũng không cản được.
Thiết Sư thản nhiên nói.
Tần Xuyên buồn bực vỗ trán. Vừa rồi nếu không phải vì cứu Ferger, hắn tham gia vào trận chiến, có thể đã giữ được Hắc La Sát lại.
Lần này thì hay rồi, chẳng biết bao giờ mới phải đối đầu với tên tông sư nham nhiểm giảo hoạt này nữa. Điều quan trọng nhất là, Hắc La Sát không chết, Liễu Hàn Yên cũng sẽ vẫn còn một mối họa ngầm.
- Với thực lực của cậu, lần sau gặp phải Hắc La Sát, giết bà ta luôn là được. Chẳng lẽ còn cần ta giúp ư?
Thiết Sư hỏi.
Tần Xuyên gượng gạo cười. Hắn biết là Hắc La Sát đã đánh giá nhầm thực lực của hắn. Nên Thiết Sư mới thấy Hắc La Sát không phải là đối thủ của hắn.
Hắn cũng không thể phủ nhận việc này. Nếu không sẽ gây bất lợi cho hắn. Nhiều khi phô trương thanh thế lại có thể đảm bảo an toàn.
Nhưng chính lúc này, bên bìa rừng đột nhiên có một số bóng người lếch thếch chạy ra. Đây là đám sát thủ mà Đường Vi dẫn theo.
Chân khí băng ngưng màu đen xuyên qua khu rừng, làm nước mưa đông lại, khiến rất nhiều cây cối bị đâm thành hàng nghìn vết thương.
- Hắc La Sát?
Tần Xuyên bừng tỉnh. Không phải bà ta chạy trốn, mà là đi chi viện cho đám quân đoàn của trang viên!
Tần Xuyên vội lao ra, ôm lấy Đường Vi, ân cần hỏi:
- Em sao rồi? Có bị thương không?
Đường Vi lắc đầu, mắt đầy sự căm phẫn:
- Bọn chúng đến chi viện. Ba sát thủ của công hội chúng ta đã bị bà ta giết chết rồi. Nếu không nhờ Tà Kiếm chặn được bà ta lại, thì bọn em cũng đều gặp họa!
Vừa dứt lời, trong rừng bèn có một đường kiếm khí long trời lở đất đánh ầm ầm xuống!
Một bóng hình màu đen lao lên trời từ phía sau đường kiếm khí này, tránh được mũi nhọn của kiếm khí. Đó chính là Hắc La Sát!
Hắc La Sát đánh một chưởng băng ngưng ở giữa không gian, bàn tay mang sức mạnh lớn, khiến Mạc Tà vừa xuất một chiêu kiếm ý không kịp chống đỡ.
Phụt!
Tà Kiếm Mạc Tà phun ra một luồng máu tươi, cố hết sức dùng trọng kiếm Huyền Thiết đỡ trước mặt, bảo vệ những chỗ yếu điểm, mới không bị thương nặng.
Thấy thế cục bất lợi, Mạc Tà quay người chạy trốn, không dám chiến đấu đơn độc với Hắc La Sát nữa.
Hắc La Sát cũng không đuổi theo, mà cười lạnh lùng ở phía sau:
- Người đứng thư ba ở bảng sát thủ - Tà Kiếm, cũng chỉ vậy mà thôi. Dù ngươi có kiếm ý, nhưng kiếm ý của ngươi cồng kềnh như vậy, có làm gì được ta?
- Phu quân!
Đông Phương Tinh Thải thấy chồng mình chạy ra, mới thở phào, vội chạy lại xem y có bị thương không.
Thiết Sư nhíu mày, dẫn người chạy đến, hét lên với Hắc La Sát;
- Hắc La Sát! Ngươi rụt rè khép nép như thế đâu có giống một tông sư? Ngươi có giỏi thì bước ra đây, Thiết Sư ta sẽ chơi với ngươi đến cùng!
Tiếng của Hắc La Sát giống như vang vọng khắp khu rừng, bà ta cười khanh khách:
- Thiết Sư, ngươi nghĩ ta ngốc sao? Bên cạnh ngươi còn có Kiếm Ma, thế cũng được coi là 1 đấu 1 à?
- Khinh công của ngươi không bằng ta, ngươi không thể đuổi kịp tốc độ của ta. Nếu ngươi dám đuổi theo ta, thì giờ ngươi đã ở trong rừng rồi, đâu để ta chạy thoát dễ dàng?
- Ta ở trong rừng, ta không ra ngoài đấy. Các ngươi, ai dám vào đây, thì cứ việc thử xem!
Dù sao thì võ cổ của Hắc La Sát phần nhiều có nguồn gốc từ Thủy Vân Tĩnh Trai. Mà khinh công của Thủy Vân Tĩnh Trai cũng rất tuyệt. Thiết Tuyến Quyền và những võ công luyện sau này của Thiết Sư mặc dù rất mạnh, nhưng nếu xét về tốc độ thì không phải là đối thủ của Hắc La Sát.
Tần Xuyên nheo nheo mắt, nói:
- Hắc La Sát, Thiết Sư tướng quân đã nói đánh 1 chọi 1 với ngươi. Ta nhất định sẽ không nhúng tay vào. Nếu như ngươi còn có chút tôn nghiêm của một cao thù thì đứng ra đây.
- Ha ha ha, ngươi coi ta là đứa trẻ lên ba ư? Trong trận đấu ở Tokyo, ta đã suýt bị ngươi giải quyết. Hôm nay ngươi lại cố ý không để lộ thực lực thật của mình. Ngươi lại định làm gì đây? Sao, ngươi sợ bản tính của một con quỷ giết người bộc lộ trước mặt quá nhiều người, khiến họ nghĩ ngươi là quái vật ư?
Đám người lập tức nhìn Tần Xuyên bằng ánh mắt cổ quái. Chỉ có Đường Vi biết nguyên nhân của sự việc, nên rất bất bình.
Tần Xuyên thì không để tâm đến ánh mắt của người khác. Hắn cười ôn hòa với mọi người, không giải thích gì hơn.
- Hắc La Sát, ngươi thật gian trá. Ngươi tưởng làm vậy là có thể lấy được thần vật sao? Chẳng phải ngươi đang làm việc cho trang viên ư? Chẳng lẽ ngươi không muốn lấy được thần vật?
Thiết Sư hỏi.
Hắc La Sát hơi thở dài:
- Ôi, muốn chứ, nhưng…Hình như các ngươi cũng không lấy được thần vật thì phải. Mọi người đều không lấy được, thì ta việc gì phải vội vàng? Không lâu nữa, có lẽ tất cả các ngươi đều phải bỏ mạng tại nơi đây.
Nghe lời bà ta, tất cả mọi người đều cảm thấy bất ổn.
Đông Phương Tinh Thải giận dữ chất vấn:
- Hắc La Sát, ngươi nói vậy là có ý gì?
Hắc La Sát nói đầy khinh bỉ:
- Nói chung là, bổn tọa đi đây. Nếu các người thích lấy thần vật thì cứ việc. Ha ha ha ha…
Tiếng cười của Hắc La Sát xa dần, bà ta đã đi xa.
Chính trong lúc này, binh vương số 3 vừa bị thương dẫn theo mấy tên binh sĩ, bước ra khỏi khu rừng.
Quân đoàn sư tử vàng đã gần như bị các sát thủ giết hết. Ngoài hai chiếc trực thăng đang lượn vòng trong không trung, chỉ còn binh vương số 3 và những người khác.
Số 3 lạnh lùng nói:
- Chủ quản Trang Viên – tiểu thư Adria đã ra lệnh, tối đa 30 phút sau, sẽ phái máy bay ném bom đến đây. Đến lúc đó, sẽ ném bom xuống khu rừng này. Nếu các ngươi muốn chết cùng thần vật, thì có thể ở lại rừng, thưởng thức ngọn lửa địa ngục đó!
- Gì cơ? Các người điên rồi sao? Đây là rừng Amazon! Các ngươi muốn phóng lửa đốt Amazon à?
Nếu ném bom đốt cây cối trong rừng, ngọn lửa có thể sẽ cháy đến mấy ngày, khó dập tắt được.
Đối với người còn chút lương tâm, đều sẽ biết rằng, rừng Amazon rất quý giá, hành động này của Trang Viên quả thực không còn chút nhân tính nào.
Đương nhiên, nếu cả khu rừng biến thành biển lửa. Thì những người trong rừng cũng sẽ chết hết. Dù không bị nổ tung, cũng sẽ ngạt thở.
Số ba lạnh lùng:
- Quyền lựa chọn nằm trong tay các vị. Nếu các vị có thể ngoan ngoan để lại thần vật, thì rừng Amazon sẽ được bảo toàn.
Đám lính đánh thuê này đã chuẩn bị sẽ phải chết bất kỳ lúc nào. Không hề sợ đám người xung quanh lao lên giết chúng.
Nếu tất cả mọi người ở đây không đi, thì họ sẽ dùng tầm nhìn phía trên để ném bom. Sau khi mọi người chết hết, họ sẽ xuống lấy thần vật.
- Chư vị chỉ có nửa tiếng để suy nghĩ thôi đấy. Nếu muộn thì không kịp chạy nữa đâu.
Số 3 cười gằn.
Đám võ giả trẻ tuổi bắt đầu hoảng loạn. Họ đến đây với hi vọng lập công. Nhưng họ không muốn bị chết ở nước ngoài thật. Ai nấy đều sợ hãi nhìn về phía Thiết Sư, đợi mệnh lệnh của ông.
Thiên Sư thở dài. Mặc dù ông ta cũng rất nghi ngờ liệu Trang Viên có làm vậy thật không. Nhưng nghĩ đến tầm ảnh hưởng tuyệt đối của Trang Viên trên trường quốc tế, ông ta nghĩ rằng Trang Viên sẽ làm vậy thật.
- Thôi vậy, xem ra chúng ta chuẩn bị vẫn chưa đầy đủ. Chư vị, chúng ta đi trước đây.
Thiết Sư nhìn về phía Tần Xuyên và hai vợ chồng Tà Kiếm gật đầu, định bỏ đi.
Nhưng Tần Xuyên cúi đầu suy nghĩ một lát rồi nói:
- Đợi một chút! Tướng quân Thiết Sư, việc này vẫn chưa xong đâu!
Bạn cần đăng nhập để bình luận