Toàn Năng Khí Thiếu

Chương 683: Cự Thú dưới đất

Đám người Tần Xuyên thở phào, cuối cùng phải dựa vào kiếm ý Bất Hử Thanh Liên để chờ đám người Man Vương tới.
- Vậy thì sao? Ta nhất định phải báo thù cho sư phụ!
Cát Thiên Tinh đã muốn giết người đến mức đỏ hết cả hai mắt.
Cát Thiên Tinh giống hệt Tần Xuyên, từ nhỏ đã được Sở Trần Sa nuôi lớn nên dĩ nhiên tình cảm với Sở Trần Sa không cần nói cũng biết.
Tuyệt Ảnh hừ lạnh:
- Đồ ngu ngốc! Vậy ngươi chịu chết đi!
Nói xong, toàn thân Tuyệt Ảnh loé sáng, không hề quan tâm đến chuyện bên ngoài mà xông thẳng vào cấm địa trong sơn động.
Cát Thiên Tinh không vào theo, y vừa ngăn cản ở cửa động. Tuyệt Ảnh tin rằng dựa vào tốc độ của mình, cộng với những điều tra trước đây về cấm địa, hoàn toàn có thể lấy được Tinh chi bỉ ngạn sớm.
Với tốc độ của y, căn bản không ai có thể ngăn cản nổi.
- Không xong rồi!
Thuốc giải Tần Xuyên muốn còn chưa lấy được, thì làm sao có thể yên tâm để Tuyệt Ảnh đi vào đó chữ. Chưa nói đến việc rốt cục có để y lấy được Tinh chi bỉ ngạn hay không, nếu hắn không lấy được thuốc giải thì người thân của hắn sẽ gặp nguy hiểm.
Cũng may hắn hồi phục khá nhanh, lại có thực lực cấp tông sư, thi triển vĩnh hằng còn có thể duy trì trạng thái cơ bản.
Tần Xuyên hét lên:
- Đuổi theo Tuyệt Ảnh với tôi!
Hắn cũng không kịp giải thích, chỉ có thể nhờ đám người Man Vương cùng hắn ngăn Tuyệt Ảnh lại mà thôi.
Thế nhưng Cát Thiên Tinh hình như đã hoàn toàn phát điên rồi. Toàn thân gã phóng ra toàn bộ kiếm khí Tinh La, cắm kiếm trong tay xuống mặt đất.
- Hư nguy kiếm chủng!
Lần phóng thích này kéo theo vô vàn kiếm khí Tinh La, dần dần biến thành những vong linh kêu gào thảm thiết, phát ra những tiếng kêu rên, điên cuồng chạy trốn vào trong sơn động.
Trong tích tắc, từng cơn gió lạnh với sát khí, tử khí xuất hiện xoay quanh mọi người.
Hư nguy bắt nguồn từ thất tinh túc phương bắc. Hư túc chủ tinh của một trong 4 loại có tên là Thiên Tiết, có điềm xấu. Hư tinh chủ thu có biểu tượng khắc nghiệt, vạn vật khô cằn.
Bên trong Nguy túc có chòm sao của phần mộ, chòm sao Hư Lương, chòm sao xây nhà phản ảnh nội tâm bất an của người xưa khi mùa thu đông đang tới.
Sát chiêu cuối cùng trong kiếm ý Tinh La của Cát Thiên Tinh chính là Hư Nguy kiếm chủng.
Chôn địch cũng chôn luôn kiếm của mình!
- Tránh ra!
Tần Xuyên đối mặt với Cát Thiên Tinh, cũng không phải dùng kiếm ý Bất Hủ Thanh Liên nên trực tiếp xuất chiêu.
Kiếm tròn màu xanh xuất hiện, mang theo tiếng xé gió ghê rợn như thể muốn lấy thủ cấp của Cát Thiên Tinh xuống.
Thế nhưng, chỉ thấy khi Thanh Liên kiếm khí chuẩn bị trúng mục tiêu lại tiêu tán, hoá thành vô hình!
Tần Xuyên vô cùng ngạc nhiên. Mọi chuyện tới quá đột ngột, hắn không hiểu vì sao kiếm của mình lại bị hoá giải dễ dàng như vậy.
- Ngu xuẩn… Trong Hư Nguy kiếm chủng của ta, bất cứ cảnh giới nào không vượt qua kiếm ý của ta đều sẽ bị tiêu tan. Ngươi có bản lĩnh thì thử dùng lại chiêu vừa rồi đi, chỉ sợ ngươi còn chưa kịp làm gì bản thân đã ngã xuống trước rồi. Ha ha ha…
Cát Thiên Tinh tự mãn.
Tần Xuyên không ngờ Cát Thiên Tinh lại lĩnh ngộ thứ kiếm ý biến thái như vậy. Vậy chẳng phải là những kiếm khách dưới cảnh giới Thiên Kiếm đều không phải là đối thủ của gã sao?
Chỉ thấy kiếm khí Tinh La đầy trời càng ngày càng dày đặc, hoá thành hàng vạn cơn gió lốc tử vong cuốn về phía đám người Tần Xuyên.
Tần Xuyên có thể né tranh, nhưng những người sau lưng sẽ gặp nguy hiểm.
- Ngừng lực trường lại!
Bỗng nhiên, kiếm khí đầy trời bỗng dừng lại trước mặt mọi người!
- Đáng chết! Cái quỷ gì vậy?
Cát Thiên Tinh trợn mắt nhìn về phía mấy người đang tới, rồi lại thấy Kiệt Mễ Lai của chòm sao song tử đang bay trong không trung, sử dụng quả cầu thuỷ tinh ma pháp của gã, phóng ma pháp tinh thần ra xa.
Lực trường khống chế tinh thần khiến kiếm khí này trở nên vô cùng chậm chạp.
- Phất Cách!
Jaymelai hô lên một câu.
Ferger áo xám tóc bạc đã bay lên, giữ khoảng cách vừa đủ, hai tay đẩy hai luồng xung kích huỷ diệt về phía Cát Thiên Tinh.
Xung kích màu xám bạc vừa đẩy đến trước mặt Cát Thiên Tinh, gã định dùng kiếm để ngăn trở.
Thế nhưng, xung kích đó không e ngại phá tan thanh kiếm thành những mảnh nhỏ rồi xuyên thủng thân thể của Cát Thiên Tinh.
Toàn thân của Cát Thiên Tinh run lên, khó tin mà cúi đầu, nhìn bụng ngực mình trống rỗng:
- Sao lại có thể…
- Ma pháp của ta không phải kiếm khí.
Ferger kiêu ngạo hừ lạnh.
Cứ như vậy, kiếm khí Tinh La của Cát Thiên Tinh tiêu tán trong không khí.
Tần Xuyên cũng không kịp nói cảm ơn mấy người này mà vội vàng thi triển khinh công, chạy như điên vào trong động huyệt.
Mấy người Man Vương thấy mọi người bị trúng độc, không cần biết cũng đoán thời gian rất gấp, không nghĩ được gì hơn mà chỉ biết chạy nhanh vào trong.
Huyệt động sâu hơn nhìn từ bên ngoài rất nhiều, sâu thăm thẳm.
Trên mặt đất là những bậc đá dài bất tận, như thể đang đi đến chỗ sâu nhất của địa cầu.
Nhưng càng đi xuống, trên vách tường lại càng ngày càng sáng, đó chính là nhờ các khoáng thạch tự nhiên dưới lòng đất đang phát ra ánh sáng óng ánh.
Nếu không phải đám người Tần Xuyên đang rất gấp để tìm được Tuyệt Ảnh, chắc chắn họ sẽ dừng chân, xem xét thứ đặc biệt này rốt cục là gì.
- Sao còn chưa tới cuối? Đã hơn 2000m rồi?
Đường Vi theo sát Tần Xuyên vào huyệt động, vừa chạy vừa khẩn trương hỏi.
Tần Xuyên mồ hôi đầy người, cau mày nói:
- Khó trách lúc đứng ở cửa động, Tuyệt Ảnh không hề vội vã. Chắc chắn trước đây, y đã từng tới nên biết trong này đường rất dài, điều này rất có lợi cho tốc độ của y.
- Y chuẩn bị nhiều năm như vậy, hơn nữa, năm đó y đã từng cầm bản vẽ của Tinh chi bỉ ngạn chắc chắn đã tính toán rất kỹ càng…
- Vì thế chúng ta phải nhanh hơn nữa.
Tần Xuyên cắn răng, không cần để tâm đến tần suất của khinh công mà cố gắng tiếp tục tăng tốc.
Tốc độ bay của Ferger mà Jaymelai thì không bằng đám người Tần Xuyên. Ferger đành phải hét lên:
- Hay là để các hạ Man Vương đánh sập cái huyệt động này đi! Ta sẽ huỷ hết chỗ này, coi như xong mọi chuyện.
- Không được! Tinh chi bỉ ngạn là cái gì, không ai trong chúng ta biết cả. Ngộ nhỡ làm vậy lại kéo theo nhiều tai hoạ khác, có hối hận cũng không kịp!
Bul Kathos trực tiếp bác bỏ chuyện này.
Đường càng dài, nhiệt độ dưới lòng đất lại càng cao, không khí càng ít.
Rốt cục, sau khi đã chạy khoảng gần 5000m, con đường phía trước càng ngày càng rộng, đột nhiên xuất hiện một cảnh tượng khác.
Một không gian dưới lòng đất dai khoảng mấy trăm mét, rộng cũng khoảng mấy trăm mét, cao tầm hơn 10 trượng.
Các khối nham thạch khổng lồ đứng vững bốn phía gồm thuỷ tinh và kim loại, khiến nơi này lại càng trở nên kỳ quái.
Thế nhưng, thứ khiến mọi người thấy bất ngờ là toàn bộ phần rìa của không gian là những luồng nham thạch nóng chảy.
Chỉ nhìn từ xa là đã cảm nhận được sự nóng bỏng của luồng nham thạch đang chảy chầm chậm. Hình như còn toả ra một mùi hương gay mũi từ nơi sâu nhất trong lòng đất.
- Đó là cái gì vậy?
Ferger lơ lửng trong không trung, chỉ vào một góc không gian.
Chỉ thấy trong dòng nham thạch đó có một vật thể cực lớn, như đầu lâu của một loài thú, rộng vài chục mét, hoàn toàn không giống bất cứ loài sinh vật nào trên địa cầu này!
Trên đầu lâu đó có hai khối màu đen dựng đứng, nhìn như sừng hươu nhưng lại cao hơn mười mấy mét!
- Rồng?
Tần Xuyên giật mình nghĩ đến nó. Chủ nhân nguyên bản của đầu lâu này chẳng lẽ lại là rồng trong truyền thuyết?
Bạn cần đăng nhập để bình luận