Toàn Năng Khí Thiếu

Chương 572: Cũng chẳng thiếu chuyện như vậy

Tần Xuyên ngây người một lúc, cười cứng nhắc:
- Bà xã, em đừng hiểu lầm, anh chỉ nghĩ là hình như cô ấy không vui khi thấy chúng ta.
- Trông thấy em cô ấy dĩ nhiên sẽ không vui rồi, còn về phần anh thì em không biết tại sao.
Liễu Hàn Yên nói.
- Giữa anh với cô ấy cũng không được tính là có quan hệ thân mật, chỉ là bạn bè.
Tần Xuyên nghĩ thầm, cái hôn kia chẳng đáng vào đâu.
- Em không quan tâm, dù sao… Cũng chẳng thiếu chuyện như vậy.
Liễu Hàn Yên nói.
Tần Xuyên cười khổ:
- Hào phóng, vẫn là bà xã hào phóng…
Tô Hoan Hoan nghe xong, có phần kỳ quái nói:
- Sao lại không thiếu chuyện như vậy? Hàn Yên sư muội, chẳng lẽ chồng em còn không chỉ lạc lối một lần sao? Thế thì không được, chị phải nói cho sư phụ biết! Sư phụ nhất định sẽ làm thịt hắn, xả giận giúp em!
Mặt Tần Xuyên như muốn vỡ ra, cuống cuồng giải thích:
- Đại sư tỷ, chị nghe em nói đã, chuyện không phải như vậy đâu…
Liễu Hàn Yên thở dài thườn thượt:
- Sư tỷ, đây là chuyện giữa chúng em… Mọi chuyện đều do em cho phép hết, chị đừng nói thêm gì trước mặt sư phụ nhé.
- Thật không vậy…
Tô Hoan Hoan nhìn Tần Xuyên bằng ánh nhìn kỳ lạ, nói:
- Mặc dù Mộ sư huynh cảm thấy cậu rất mạnh, về mặt đó cậu thật sự có sức nặng, nhưng mà cậu đừng tưởng là ức hiếp được sư muội của tôi nhá.
Tần Xuyên nhẹ nhàng thở ra, nếu Lãng Vân sư thái chạy tới đuổi giết hắn, hắn biết làm gì cho phải, đành gật đầu như bổ củi tỏ vẻ đồng ý.
Tô Hoan Hoan lập tức nở một nụ cười xấu xa, lay lay cánh tay Liễu Hàn Yên:
- Sư muội, chị thấy âm nguyên của em còn chưa bị phá, chẳng lẽ vì vậy mà chồng em ra ngoài tìm người con gái khác?
Lời này vừa nói ra, Lâu Duyệt và trần Dao đang ngồi trong xe đỏ lựng cả mặt, Liễu Tiên Tiên thì cười thẹn thùng.
Liễu Hàn Yên bình tĩnh trả lời:
- Có một phần là nguyên nhân này, nhưng không phải hoàn toàn.
- Không hổ là Hàn yên sư muội của chị, khi bé sư tỷ thấy em dưới chân núi đã biết em không giống người thường, nào ngờ đến khi kết hôn cũng khác người như vậy.
Tô Hoan Hoan tặc lưỡi lắc đầu cảm thán rồi lườm Tần Xuyên:
- Tiện nghi cho cậu rồi, hừ!
Mọi người cuối cùng đã đến công ty bách hóa sang trọng nhất và lớn nhất Lạc Thành, trước khi vào Tô Hoan Hoan hỏi:
- Tiểu Tần à, trong thẻ của cậu có bao nhiêu tiền thế?
Tần Xuyên biết rõ đây là một cơ hội tốt để vuốt mông ngựa, vội vỗ ngực cam đoan:
- Đủ để mua lại cả tòa nhà bách hóa!
- Bốc phét, đến lúc chị mua đừng nói là không đủ tiền nhá.
Tô Hoan Hoan nói.
- Yên tâm đi sư tỷ, em không có nhiều ưu điểm, ngoại trừ thân hình đẹp trai, chỉ còn thừa tiền mà thôi!
Tần Xuyên nói với giọng rất chân thành.
- Uhm, tuy cậu không đẹp trai, nhưng chị hi vọng là cậu có tiền.
Tô Hoan Hoan cười cười, bắt đầu đưa hai sư muội xông vào cửa hàng bách hóa, điên cuồng mua sắm.
Đợi đến khi ba người đi dạo xong rồi, bao to bị nhỏ có hơn 20 đồ đắt tiền, cách ăn mặc của Lâu Duyệt và Trần Dao cũng ra dáng mỹ nhân.
Tần Xuyên móc thẻ ra quẹt một cái, quẹt bay 47 vạn mà không hề nháy mắt một lần nào.
Lúc bấy giờ Tô Hoan Hoan mới tin là Tần Xuyên có rất nhiều tiền, lại ngay lập tức đòi đi ăn ở nhà hàng đắt tiền nhất Lạc Thành.
Đương nhiên Tần Xuyên chẳng quan tâm, dẫn các cô vào một tòa nhà có nhà hàng bàn xoay ở trung tâm Lạc Thành, đây cũng là nhà hàng Michelin duy nhất trong khu vực.
Nhà hàng chủ yếu kinh doanh những món đắt tiền trong Mãn Hán toàn tịch, trong đó có món heo sữa quay càng là chiêu bài của nhà hàng, vừa mang ra đã kích thích tuyến nước bọt của Tô Hoan Hoan và Liễu Tiên Tiên hoạt động tích cực.
Hai cô gái nhanh chóng giải quyết gọn gàng chú heo sữa, lại kêu Tần Xuyên gọi thêm hai con nữa, tổng cộng ăn đến ba con heo sữa, dọa cho mấy vị đầu bếp nhà hàng sợ đến ngây người.
Như thế vẫn chưa đủ, Tô Hoan Hoan còn chọn vài bình rượu Tây đắt giá, cắn miếng thịt lớn uống ngụm rượu to, trông hệt như một nữ thổ phỉ.
Nửa đêm, trên xe trở lại núi Thanh Long, Tô Hoan Hoan vuốt vuốt cái bụng căng tròn, thở ra đầy mùi rượu. Tuy rằng cô có thể đẩy men rượu ra khỏi cơ thể bằng chân khí, nhưng cô lại thích cảm giác say rượu quay cuồng như thế, suốt đường cô còn ca hát sơn ca chọc cho những người khác trên xe không ngậm được miệng.
Tần Xuyên không khỏi cảm thấy thật ngạc nhiên, Lăng Vân sư thái thật sự ngiêm túc khi muốn truyền chức chưởng môn lại cho “bảo vật sống” này sao? Vậy thì thật quyết đoán!
Hôm sau, tuy bầu trời vẫn âm u như trước, nhưng từ Thanh Long Tự nhìn qua Long Đài, trên đài cao rộng lớn, người người đông đúc đứng thành từng dải, náo nhiệt vô cùng.
Vì là hội lớn của Cổ võ, cho công chúng biết thì không hợp, nhưng nhóm bọn họ thì lại vô cùng quan tâm.
Trước khi đại hội Thanh Long chính thức khai mạc, là một bài diễn văn dài đọc trực tiếp qua video, đại ý là hi vọng tất cả cá gia tộc và môn phái Cổ võ phải tuân thủ nghiêm ngặt các chuẩn mực đạo đức của Võ giả, luận võ công bằng và công khai, cũng hi vọng sau này những Cổ võ giả trẻ tuổi họ có thể ra sức vì nước nhà.
Đến lúc đọc diễn văn xong xuôi, là lúc Tống Bảo Khôn, Long Hải Hiên và Quốc An cùng các đại lão trong quân đội lần lượt lên đài, nói lại sơ qua quy tắc của đại hội.
Đặc biệt là Sở trưởng sở Nghiên cứu quân đội Trung Quốc, đại gia Long gia Long Hải Hoa thì giảng giải phần thưởng đặc biệt của đại hội lần này.
- Tôi tin rằng không ít các vị trong giới Cổ võ đang ngồi đây đều đã nghe thấy, lần này phần thưởng lớn nhất có liên quan tới thần vật Viêm Long Lân mà chúng tôi đang nghiên cứu, về phần chi tiết chúng tôi không tiện tiết lộ. Nhưng chúng tôi cũng muốn nói với các vị là, phần thưởng này không mang tính cưỡng chế, bởi vì khá nguy hiểm, người nổi trội nhất có thể một bước lên trời, tấn thăng làm tông sư kế tiếp, nhưng cũng có thể thất bại thảm hại…
Nghe lời nói của Long Hải Hoa, mọi người đều lộ vẻ kinh ngạc, chẳng ai ngờ rằng phần thưởng lần này lại tà môn đến thế.
Tần Xuyên thì nhíu nhíu mày, hắn đã từng thấy vài khối thần vật, quả có thể cảm nhận được thần vật có uy lực rất lớn, nhưng nếu nó nó có thể giúp người khác tấn thăng tông sư, thì Tần Xuyên cảm thấy không đáng tin… Không biết ttrong hồ lô của quân Trung Quốc có bán thuốc gì đây.
Đối với phần đông mọi người, tuy họ không rõ thần vậy Viêm Long Lân là gì, giúp Võ giả tấn thăng tông sư bằng cách nào, nhưng ít ra những võ giả có lòng can đảm tuyệt đối không buông tha cho cơ hội ngàn năm có một này!
Long Hải Hoa cười cười, nói tiếp:
- Ngoài ra, vì một vài nguyên nhân mà trong Thiết Phù Đồ Thất Tướng đã trống mất hai cái ghế, danh hiệu vinh dự của tướng quân thứ sáu và thứ bảy, sau khi đại hội kết thúc sẽ do hai người đứng đầu kế thừa.
Cùng với mức thưởng được đưa ra lại khiến cho càng nhiều người thèm khát, tấn chức tông sư làm sao, vẫn khiến mọi người bất an, nhưng cái ghế Thất Tướng quân, có ý nghĩa là có thể trực tiếp tiến vào cao tầng của quân đội, còn có được bộ đội, đây chính là một cơ hội cực có lợi.
Sau khi tuyên bố phần thưởng chấm dứt thì phần rút thăm chính thức bắt đầu.
Cơ gia, Liễu gia, Sở gia, Nạp Lan gia tộc và Tần gia, cùng những cổ võ thế gia trong top 10 đều tự mình phái ra một đệ tử dự thi.
Ba đại tông là Thần Kiếm Môn, Thủy Vân Tĩnh Trai và chủ nhà Thanh Long Tự, cùng với bảy đại phái là Long Hổ Sơn, Bá Đao Môn, Lạc Nhật Sơn Trang, Bạch Long Tự, Đường Môn, Côn Luân và Thiết Kiếm Môn mỗi bên phái ra một đến ba đệ tử tham gia đại hội.
Tuy rằng trong quy tắc đã nói rõ là mỗi môn phái đều có quyền cử ra ba đệ tử dự thi, nhưng loại luận võ này không phải cứ nhiều người là thắng, nên các phái vẫn lý trí chọn đệ tử nào có cơ hội nhất.
Những số còn thừa lại tức thì bị các đệ tử trong phái được cao tầng chú ý và con em các gia tộc chia cắt, tổng cộng có 50 cái, võ giả từ 18 đến 25 tuổi, tiến hành đấu vòng loại.
Trong nhóm người này, những hạt giống tuyển thủ đứng đầu đương nhiên là được chú ý đặc biệt.
Cơ gia Cơ Vô Danh, Thần Kiếm Môn Lạc Lăng Tuyết được cho là hai người có khả năng giành được vị trí quán quân nhất.
Có rất nhiều lời đồn xoay quanh Cơ Vô Danh, cộng thêm cảm giác được khí thế đè ép mọi người trên đài cao, vô cùng nổi bật.
Lạc Lăng Tuyết thì là vì 5 năm trước không phân thắng bại với Liễu Hàn Yên, vì lúc ấy Liễu Hàn Yên đeo công chức và vài nguyên nhân khác nữa nên thân phận mẫn cảm không thể tham gia thi đấu, nên Lạc Lăng Tuyết lại được sư môn phái tới tái chiến một lần, đây chứng tỏ điểm xuất phát của họ cao hơn người khác rất nhiều.
Tần Xuyên ngồi trong trận doanh của Tần gia, ngáp ngắn ngáp dài, nhìn đám người trẻ tuổi trên đài, có những người hắn đã gặp trong chuyến đi Colombia, kể cả Hoa Nguyệt của Lạc Nhật Sơn Trang, Viên Thông hòa thượng Bạch Long Tự…
Nhưng Tần Xuyên chẳng cảm thấy những người này có cơ hội gì, trong mắt hắn, quán quân của đại hội Thanh Long lần này đã có chủ rồi.
- Tần Xuyên cháu thấy Tần Khải của chúng ta có thể vào được top 8 hay không?
Tần Minh chờ rút thăm mà lòng nóng như lửa đốt, buột miệng hỏi.
- Xem rút thăm đi, vận may tốt thì có lẽ sẽ có cơ hội.
Tần Xuyên nói thật lòng, dù sao chẳng may gặp phải Cơ Vô Danh, có yên ổn xuống đài được không là cả một vấn đề.
Tần minh thở dài:
- Vào top 8 sẽ được không ít lợi, vốn cho rằng năm nay đã nắm chắc nhưng lúc bắt đầu mới phát hiện ra nước sâu quá.
- Đúng vậy, 5 năm trước, hơn 20 tuổi mà có thực lực tiên thiên sơ cấp đã là giỏi lắm rồi. Kết quả là hiện tại tiên thiên võ giả đã thành điều kiện của Cổ võ thế gia rồi. Bảo những người chưa đột phá như chúng ta biết sống ra sao đây?
Tần Tử Hằng buồn bực nói.
Tần Mãnh đánh đầu con trai mình:
- Biết mình yếu mà còn không chăm chỉ luyện công! Cao tầng Trung Quốc chú trọng bồi dưỡng người trẻ tuổi, vài chục năm tới là lúc giới cổ võ thịnh vượng phồn vinh, nếu các con không cố gắng, ta đành đuổi các con vào công ty làm việc!
- Anh Tần Xuyên, anh mà chịu dự thi thì tốt rồi, chúng ta nhất định lấy được giải quán quân.
Giọng Tần Cầm đầy tiếc rẻ.
Tần Xuyên nhún nhún vai:
- Dù sao anh cũng bỏ lỡ thi võ rồi, cũng phải làm việc theo quy củ, cho người trẻ tuổi cơ hội. Thằng nhóc Tần Khải này cũng tập luyện rất khắc khổ!
- Hừ! Nói chuyện cứ như nhiều tuổi lắm vậy.
Tần Minh lắc đầu thở dài, cảm thấy Tần gia chịu thiệt nhiều quá. Nhưng nhìn qua Liễu Hàn Yên ngồi bên cạnh, bụng nghĩ Liễu gia cũng không chọn cô đi thi thì cảm thấy dễ chịu hơn vài phần.
Sau khi rút thăm xong, danh sách đã được công bố trên bảng lớn.
Mấy nhà vui vẻ mấy nhà buồn. Tần Khải xem như may mắn, không bị phân vào một tổ với những người đứng đầu, khiến người của Tần gia thở phào nhẹ nhõm.
Chẳng qua là, những kẻ bị phân đấu trận đầu với tuyển thủ đứng top, từng người từng người cúi gằm đầu xuống, rũ rượi, xám xịt đi xuống.
5 năm mới có một cơ hội duy nhất, ai lại không muốn biểu hiện thật tốt trước mặt các cao tầng chưởng môn. Như vậy thì con đường sau này sẽ được trải gấm. Nhưng bị loại ngay từ vòng thứ nhất, chẳng khác nào nguyện vọng của họ bị bóp chết từ trong trứng nước.
- Anh Liễu Nham, anh rút thăm được ai vậy?
Lúc Liễu gia Liễu Nham đi xuống, nhìn gương mặt cắt không còn giọt máu của anh ta, Liễu Tiên Tiên ngạc nhiên bước lên trước hỏi.
Liễu Nham cười mà trông còn khó coi hơn cả khóc, run rẩy đưa thẻ gỗ trên tay ra cho mọi người xem.
- Cơ Vô Danh!?
Lần này tất cả mọi người lúng ta lúng túng, chẳng ai nói được lời nào, mà đều nhìn cậu trai trẻ bằng ánh mắt đồng cảm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận