Toàn Năng Khí Thiếu

Chương 532: Lực

Đương nhiên Tần Xuyên có đề phòng trước, lúc này thấy Bul Kathos quả thật muốn đấm mình, dưới chân hắn liền bốc khói, quay người trốn sang một bên.
Cú đấm của Bul Kathos đấm vào không trung, dù đã thu lại một phần sức nhưng vẫn kéo theo một luồng khí rất mạnh, thổi bay tóc của mấy sát thủ đứng cách đó hơn chục mét!
Mọi người có mặt đều hoảng sợ, chỉ một quyền tiện tay như vậy, vẫn chưa dùng sức đã có quyền phong như vậy sao?
Thiết Sư cùng luyện quyền thấy cảnh này, hai mắt khó nén rung động, mặt mũi tràn đầy sự bội phục.
Sắc mặt Tần Xuyên thì đắng chát, lần này không phải hắn khiêm tốn mà thật sự không đánh lại được!
- Ngài Man Vương, hà tất phải như vậy chứ? Tôi biết sai rồi, lần sau sẽ không thế nữa!
Bul Kathos nhíu mày:
- Xem ra… cậu không vui vì tôi chỉ đấm cậu một quyền đúng không?
Còn chưa nói hết, Bul Kathos đạp một chân xuống đất, thân thể như một quả đạn pháo bay ra khỏi nòng súng, lao về phía Tần Xuyên!
Tần Xuyên gần như là tạo ra kiếm giáp Thanh Liên theo bản năng, cũng mặc kệ có làm Bul Kathos bị thương hay không, hắn chỉ vững tin rằng mình không thể tránh được lần tấn công này bởi khoảng cách gần như vậy, tốc độ lại nhanh như thế!
Bul Kathos không để ý đến kiếm khí xung quanh người Tần Xuyên, đưa bả vai bên trái về phía trước húc thẳng vào kiếm giáp.
"OÀ..ÀNH!!"
Kiếm giáp Thanh Liên không hề có tác dụng gì, bị người Bul Kathos đập nát, ngực của Tần Xuyên bị húc trúng. Hắn không kịp kinh ngạc tại sao kiếm giáp Thanh Liên của mình lại như là tờ giấy thì người đã té bay ra ngoài!
“Phụt!”
Tần Xuyên phun ra một ngụm máu, văng gãy ba cây to mới té lăn xuống một bụi cỏ.
- Á!
Tần Xuyên nhịn không được đau đớn rên rỉ, đúng là mất cả nửa cái mạng, ngực không cần sờ cũng biết, ít nhất phải gãy mất bốn cái xương sườn!
Nội tạng cũng lộn tùng phèo, không bị chấn động đến vỡ gan rách mật cũng là nhờ Bul Kathos không có ý định giết người.
Đường Vi cùng Chu Phương Tình đều hét ầm lên, chạy như điên đến bên cạnh Tần Xuyên, xem thương thế của hắn.
Ngoài Cisovsky sớm đã biết thực lực của Man Vương, tất cả những người khác đều sợ ngây người. Người nổi danh khắp thế giới ngầm như Kiếm Ma, ngay cả Hắc La Sát cũng không dám đánh chính diện mà lại bị một phát va đập của Bul Kathos làm hộc máu?
Sắc mặt đệ tử các phái của Trung Quốc ở sau lưng Thiết Sư đều trắng bệch, vốn dĩ Kiếm Ma đã mạnh đến nỗi khiến bọn họ cảm thấy cao không thể chạm, ai ngờ dưới tay Man Vương, Kiếm Ma cũng chỉ là vặt vãnh!
Mà lúc này ngay cả Ferger của Hồng Long cũng chẳng còn chút kiêu ngạo nào, vẻ mặt khiêm tốn, lại có chút căng thẳng nhìn Man Vương, đồng thời lại không nhịn được nhìn Tần Xuyên ngã dưới đất.
- Ngài Man Vương! Ngài quá đáng quá! Kiếm Ma chỉ vì giảm bớt số người chết, bị thương nên mới tìm ngài, hắn có ý tốt!
Đường Vi nhịn không được, dù có thể sẽ mạo phạm Man Vương thì cô cũng phải biện hộ giúp Tần Xuyên.
Bul Kathos hơi liếc nhìn vai trái của mình, ống tay áo chỗ đó bị kiếm khí cuốn nát, hơn nữa ông ta cũng bị thương ngoài da, bị kiếm khí cọ rách.
Hiển nhiên, ông ta cũng chỉ là người thường, kiếm khí của Tần Xuyên vẫn có thể gây tổn thương nhất định đến ông ta.
Nhưng dù vậy thì tố chất thân thể của ông ta đã mạnh đến mức độ biến thái.
- Yên tâm đi, người trong lòng của cô sẽ không chết đâu, tôi chỉ muốn cho cậu ta chút bài học… Nếu không phải vì kế hoạch này của cậu ta khá hay, tránh cho nhiều người vô tội phải bị thương, bị chết thì chắc hắn đã mất mạng rồi.
Bul Kathos thản nhiên nói.
- Làm gì có ai như ông! Nếu hắn đã làm chuyện tốt thì sao còn đánh hắn? Ông cũng thật nhỏ mọn quá!
Đường Vi tràn đầy đau lòng, rất tức giận.
- Sai là sai, đúng là đúng, làm gì có cò kè mặc cả?
Bul Kathos hơi mất kiên nhẫn, nhíu mày nhìn Đường Vi chằm chằm, dọa cô nàng sợ đến mức sắc mặt trắng bệch.
Tần Xuyên vội bò từ dưới đất dậy, ho khan nói:
- Được rồi… được rồi, đừng nói nữa, tôi không sao… Ngài Man Vương đã cố ý giảm bớt lực rồi, đúng là tôi hơi đường đột.
- Anh còn nói không sao à… Anh vẫn đang thổ huyết đây này.
nước mắt Chu Phương Tình ngập khóe mi, cầm ống tay áo lau máu bên khóe miệng cho Tần Xuyên, cũng mặc kệ có bẩn hay không.
Tần Xuyên nhếch miệng vui vẻ:
- Yên tâm đi, bị thương chút thôi, nghỉ ngơi mấy ngày là khỏe.
Ngoài miệng nói không có việc gì nhưng đúng là Tần Xuyên đau chết đi được. Hắn không khỏi cảm khái, chẳng trách Man Vương không có bất cứ tu vi nào, ông ta không tu luyện võ cổ, ma pháp hay dị năng, hiển nhiên là ông ta dựa vào tố chất cơ thể sinh ra đã vô cùng mạnh, luyện “man lực” !
Nói là man lực (cậy mạnh) nhưng khi vận dụng sức mạnh lại đạt đến mức độ cao siêu, khiến người ta cảm thấy vô cùng kinh khủng.
Có thể nói dù Bul Kathos không có tu vi chân khí nhưng tuyệt đối là nhân vật tông sư, thậm chí là người đẳng cấp trong các tông sư!
“Ý” mà ông ta lĩnh ngộ được là sức mạnh thuần túy!
Kiếm khách sử dụng kiếm khí làm vũ khí, đao khách dùng đao khí làm vũ khí, Bul Kathos dùng thân thể của mình làm vũ khí!
Cái này khác với võ công quyền chưởng bình thường, ông ta không dựa vào chiêu thức mà dựa vào chính mình.
Tay, chân, vai, thậm chí là đầu, lồng ngực, mỗi một cơ bắp trên cơ thể của ông ta đều có thể tạo ra sức mạnh mang tính hủy diệt.
Đây cũng là lý do tại sao tốc độ của ông ta có thể mạnh mẽ như vậy, vì hai chân, hai tay của ông ta cũng có sức mạnh kinh người.
Tần Xuyên cũng coi như được mở rộng tầm mắt, trên thế giới này đúng là không thiếu chuyện lạ, cách để trở nên mạnh mẽ hơn của nhân loại cũng tầng tầng lớp lớp.
Trong đầu Tần Xuyên xuất hiện một tia sáng —— bản thân hắn có thân thể thần mộc, thể chất khác hẳn với người thường, theo lý mà nói dù thế nào đi nữa cũng sẽ không kém Bul Kathos lúc còn trẻ.
Nếu hắn có thể học như Bul Kathos, vận dụng sức mạnh nâng lên độ cao mới thì liệu có thể tăng sức chiến đấu của bản thân trong thời gian ngắn không?
Bul Kathos xuất thân bần hàn, lại là ở hoang mạc Châu Phi, không hề có cơ hội học võ cổ hay tiếp xúc với võ học cao thâm. Sức mạnh bản thân hoàn toàn là tấn công nguyên thủy, không phải một đấm đánh bay thì là một cước đạp bay, hoặc là lao người đến như vừa nãy.
Hắn thì khác, hắn vốn đã tinh thông các loại võ nghệ, lại có kiếm ý, nếu có thể khai thác được tiềm năng của cơ thể nữa thì tương đương với việc nâng uy lực của những kỹ năng chiến đấu hiện có!
Giống như cùng vung một kiếm, càng dùng sức vung, vung càng nhanh thì uy lực của kiếm chắc chắn sẽ càng mạnh.
Khi Tần Xuyên đang suy tư thì Bul Kathos đã quay đầu đi xử lý thần vật rồi.
Tất cả mọi người không dám lên tiếng, đều thận trọng, yên lặng nhìn xem vị cường giả truyền kỳ này định làm gì.
Chỉ thấy Bul Kathos liếc mắt nhìn quanh hoàn cảnh xung quanh rồi lại cúi người nhìn bùn đất, cây cỏ và nham thạch dưới đất.
Sau đó, Bul Kathos gật gật đầu, đi đến một khối đất trống, nhấc một chân lên đạp mạnh xuống!
“Bụp!”
Trong lúc nhất thời, đất rung núi chuyển, vô số chim trong rừng mưa bị dọa cho bay loạn xạ!
"Ầm ầm . . ."
Rất nhiều nham thạch văng tung tóe, từ vị trí Bul Kathos đứng lan đến tận khu vực có thần vật, mặt đất đều bị sụp xuống mấy chục thước!
Hóa ra phía dưới lại có một số lượng lớn hố rỗng. Theo tầng nham thạch vỡ vụn, thần vật và một đống đá đều lún xuống.
Giống như một vị thần linh, chỉ dậm chân một cái liền núi lở đất sập!
Sau khi nhảy ra khỏi hố, Bul Kathos nói:
- Trước khi đại hội Tiềm Long được tổ chức, thần vật sẽ nằm nghỉ dưới đất này, đại hội Tiềm Long sẽ tổ chức đúng thời hạn vào tháng 3, địa điểm ở thành phố gần đây nhất.
- Bul Kathos tôi dùng danh dự cá nhân đảm bảo trừ khi tôi chết, nếu không thần vật sẽ bình yên vô sự.
Trong lòng những người có mặt cười khổ, thầm nghĩ ông biến thái như vậy rồi, ai còn dám không muốn sống đến đoạt thần vật chứ?
Tranh đoạt thần vật cuối cùng cũng có một kết thúc, ít nhất từ giờ đến tháng 3 sang năm, thế lực các phương sẽ không nảy sinh tranh chấp vì nó.
Hồng Long, Thiết Sư… đều lục tục tạm biệt Man Vương, nhìn thấy truyền kỳ thật sự của thế giới dưới lòng đất, mọi người đều cảm nhận được chân lý núi cao còn có núi cao hơn.
Đương nhiên Tần Xuyên cũng phải đi gấp, dù sao thì hắn cũng đã bị thương, nhỡ bị Hắc La Sát đánh lén thì xong đời. Vốn dĩ hắn còn muốn thử hỏi Bul Kathos xem có thể nghiên cứu thảo luận về chuyện tu luyện sức mạnh không nhưng tạm thời hắn cũng chỉ có thể nén sự tò mò.
Sau khi liên hệ với máy bay trực thăng, mọi người rời khỏi rừng nhiệt đới, đi đến thành phố gần đó.
Sau khi về đến khách sạn Đường Vi đã đặt trước, Tần Xuyên tiến hành điều trị cho mình, nhưng muốn xương sườn đứt gãy và phần nội tạng bị thương tốt lên thì cũng phải mất một số ngày, hắn đành nằm trên giường trong khách sạn nghỉ ngơi.
Đường Vi cùng Chu Phương Tình vội lau sạch người cho Tần Xuyên, lại dùng ngân châm kích thích một số huyệt vị như những gì Tần Xuyên nói để tăng tốc độ chữa thương.
Bận rộn đến tận khi trời tối, hai người phụ nữ mới đột nhiên ý thức được lúc này không khí trong phòng có chút xấu hổ.
Dù Đường Vi cùng Chu Phương Tình trước kia từng gặp nhau ở thành phố Đông Hoa nhưng cũng không quen biết, nay trải qua nhiều chuyện như vậy, lại biết hai người cùng thích một người đàn ông nên giữa hai người phụ nữ luôn có cảm giác là lạ.
- Hai người đã lâu không gặp nhau, chắc có không ít chuyện để nói, tôi thấy đêm nay Phương Tình hãy ở đây cùng Tần Xuyên đi, tôi đi ngủ ở phòng bên cạnh.
Đường Vi khéo léo, không muốn bầu không khí cứ thế này mãi nên cười đứng dậy ra khỏi cửa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận