Toàn Năng Khí Thiếu

Chương 489: Giành tình nhân

Trong mắt geisha này, Tần Xuyên đã nằm cả ngày ở đây, cho nên bẩn thỉu là điều dễ hiểu.
Tần Xuyên cầu còn không được, liên tục gật đầu, đứng dậy đi theo, cẩn thận đi sau lưng geisha, vào hộp đêm từ cửa sau.
Thực ra cho dù geisha này không dẫn đường giúp, với thân thủ và tốc độ của Tần Xuyên, né tránh người trong hộp đêm, chạy lên lầu hai cũng chẳng sao.
Sau khi vào gian phòng trang trí hoa mĩ, trong không khí có mùi nước hoa và đồ trang điểm.
- Đây là phòng trang điểm của bọn tôi, bên cạnh có phòng tắm, tiên sinh vào tắm một chút đi, tôi đi tìm quần áo cho anh, ở đây có ít đồ bẩn của khách, cho nên cũng có nhiều đồ để thay.
Geisha nói.
Tần Xuyên nói “cảm ơn”, không dám ở bên ngoài chờ lâu, chạy vào phòng tắm, tùy tiện tìm một chỗ trống để tắm rửa.
May là lúc này chẳng có ai khác tắm rửa, Tần Xuyên cũng không sợ gặp phải phụ nữ khác, để họ hiểu lầm là mình lén vào phòng tắm nữ.
Sau khi dội nước nóng từ trên xuống, cuối cùng Tần Xuyên mới an tâm, bắt đầu cẩn thận hồi tưởng lại những hình ảnh trước đây và kế hoạch tiếp theo.
Nhưng, khi hắn cố gắng nhớ lại trận chiến ở Roppongi xong hắn đột nhiên hoảng sợ mở to hai mắt!
Tần Xuyên khó có thể tin nhìn hai tay mình, dường như giờ khắc này, trên hai tay hắn còn lưu lại dấu tích của hơn một trăm cảnh sát bình thường, thậm chí là có một số máu tươi của dân chúng...
- Sao có thể...
Tần Xuyên thầm tự trách, tuy hắn không cố ý giết người, nhưng hắn không khống chế được bản thân, để năng lượng đen xám kia làm chủ cảm xúc, đây là trách nhiệm của hắn!
Tần Xuyên hối hận, nếu mình mạnh thêm chút nữa, nếu mình không cần dựa vào năng lượng quỷ dị kia cũng có thể đối kháng với Hắc La Sát thì đã không khiến nhiều người chết oan như vậy/
Mình đã hủy diệt hơn một trăm mạng người, còn cả hơn một trăm hộ gia đình bình thường.
- Rầm!
Tần Xuyên đấm mạnh vào tường, xi măng và gạch men đều bị đấm lõm thành một lỗ nhỏ.
Cơ bắp toàn thân căng cứng, Tần Xuyên cảm thấy đầu mình sắp nổ tung, năng lượng chết tiệt kia rốt cuộc là thứ gì!? vì sao lại khiến hắn trở nên hung tàn như vậy!?
Nếu không có Liễu Hàn Yên kịp thời xuất hiện, hắn có thể đã giết luôn cả cô bé kia, thậm chí, có thể mình còn giết cả Liễu Hàn Yên.
Đang lúc Tần Xuyên chìm trong đau khổ và hối hận, tấm màn tắm bị vén lên.
- Minako à? Xảy ra chuyện gì vậy?
Một cô gái Nhật tướng mạo xinh đẹp quấn khăn tắm, để lộ khe ngực sâu hoắm, khoảng chừng hai lăm hai sáu tuổi, kinh ngạc nhìn Tần Xuyên, cùng với cái lỗ trên vách tường.
- Ah!
Cô gái kinh ngạc hét lên, phát hiện đây là đàn ông, dĩ nhiên không giống với những gì cô nghĩ.
Tần Xuyên cũng giật mình tỉnh lại, xấu hổ che vị trí quan trọng, cười khổ:
- Xin lỗi, tôi không phải Minako, cô có thể thả tấm rèm xuống không?
Cô gái hồi thần lại, không khỏi cẩn thận đánh giá cơ thể Tần Xuyên, cơ bắp và đường cong khỏe mạnh cân đối, vì Tần Xuyên đang căng cứng lên, nên rất hấp dẫn ánh mắt người khác.
Quan trọng là, cái thứ to lớn phía dưới của Tần Xuyên, rất có vốn liếng, hoàn toàn khác với những người đàn ông châu Á bình thường.
Cô gái ánh mắt xuân tình, không khỏi liếc thêm cái nữa, cười hi hi nói:
- Anh chàng đẹp trai, anh là khách của ai? Em tên Keiko, còn anh?
Tần Xuyên “á” một tiếng, lập tức nhìn cặp đùi trắng như ngọc của Keiko, nói:
- Cứ gọi tôi là Ryugasaki Ikuo, tôi uống nhiều quá, một đồng nghiệp của cô dẫn tôi vào đây.
- Ồ... hóa ra là như vậy.
Keiko tỏ vẻ đã hiểu,
- Rất hân hạnh được biết anh, vậy anh cứ tắm đã nhé.
Keiko nói xong, mắt phượng cổ quái nhìn phía dưới của Tần Xuyên, cười nũng nịu rồi buông màn phòng tắm xuống.
Tần Xuyên mặt mũi phiền muộn nhìn người anh em của mình, đã nhô lên cao, chọc thẳng lên trời rồi!
Mình đúng là càng ngày càng không có sức chống cự đối với phụ nữ, chỉ như vậy đã không khống chế được, cô nàng Keiko kia chắc là nghĩ hắn rất háo sắc—dĩ nhiên, con người hắn vốn là như vậy.
Không lâu sau, geisha trước đây quay lại, nghe thấy có hai tiếng nước trong nhà tắm, vẻ mặt cô hoang mang, không biết Tần Xuyên ở bên nào.
- Tiên sinh... tiên sinh?
Geisha đành phải gọi nhỏ.
Kết quả, cùng lúc Tần Xuyên vén tấm màn lên, Keiko kia cũng không ngần ngại vén màn, đồng thời, cơ thể hoàn toàn trần truồng, trên da thịt trắng nõn toàn là bọt nước.
- Hay quá, Minako, tìm đâu ra anh chàng đẹp trai dữ vậy?
- Keiko?
Minako chu miệng,
- Cô đừng hiểu lầm, vị tiên sinh này không phải khách của tôi.
Keiko nghe xong, lập tức nói: "
- Vậy sao? Vậy thì tốt, dù sao tối nay cũng không có khách, tôi sẽ tiếp đãi anh chàng đẹp trai này nhé?
Minako không chịu được,
- Cô đói khát quá rồi à? Vị tiên sinh này chẳng có đồng nào, chẳng phải cô đều nhìn vào số tiền để chọn khách sao?
- Hứ, ngày nào cũng mấy ông già với mấy chú đầu trọc, không có tiền ai thèm ở cùng với họ chứ, còn anh chàng đẹp trai trẻ trung này thì khác.
Keiko nói xong, còn phóng điện về phía Tần Xuyên.
Minako liếc cô một cái, nói với Tần Xuyên:
- Tiên sinh, anh đừng để ý đến cô ấy, tôi để y phục ở đây giúp anh, tôi ra ngoài chờ anh nhé.
- Hì hì, Minako, bản thân cô cũng vừa mắt anh chàng, đúng không? Đừng nhỏ mọn như vậy, tôi có thể cùng hầu hạ anh chàng đẹp trai này với cô.
Keiko cười nói.
Minako đỏ mặt, sau khi nhìn lướt cơ thể Tần Xuyên, liền bước nhanh ra ngoài, không muốn trả lời.
Tần Xuyên đã nghe được cuộc nói chuyện của hai người, không kìm được thỏa mãn, quả nhiên, mình quá đẹp trai! Xem ra hai geisha này đều đang tranh giành tình nhân rồi!
Nhìn kỹ, Keiko và Minako, tuy không giống mấy hồng nhan kia của mình, là những đại mỹ nhân, nhưng dù sao khuôn mặt cũng khá xinh xắn, dáng cười cũng hoàn mập yến gầy, ai cũng có nét đẹp riêng.
Nghe nói khu này có một quy định, thông thường không cho khách và geisha được quan hệ thật. Nhưng có sao chứ, những việc thế này, ai có thể khống chế được?
Trước đây từng nghe Holman nói, Tokyo có rất nhiều chỗ “vui chơi”, Tần Xuyên lập tức cảm thấy, lời tên kia đúng là đáng tin thật.
Lẽ nào... trước khi mình đi, còn được hưởng dịch vụ chỉ có trai đẹp mới có? Nếu vậy cũng được, thịnh tình của con gái nhà người ta... Tần Xuyên đành “chịu khổ” thôi.
Sau khi tắm xong, Tần Xuyên bước ra khỏi phòng tắm, mới phát hiện mình không có khăn để lau, chỉ đành bước ra cửa phòng tắm, hỏi Minako có khăn không.
Không ngờ, Minako lại cầm khăn tắm vào, bảo Tần Xuyên giang hai tay, giúp hắn lau người.
- Tiên sinh, đừng nhúc nhích, tôi lau người giúp anh.
Mặt Minako đỏ ửng, ánh mắt thỉnh thoảng lại dừng ở vị trí nào đó trên người Tần Xuyên.
Tần Xuyên giả vờ ngại ngùng,
- Như vậy có được không?
- Không sao, đây là chuyện tôi nên làm.
Minako ngữ khí ôn nhu nói.
Tần Xuyên thầm nghĩ, sao trước giờ mình chẳng nghe thấy mấy cô nàng khác nói mấy câu thế này chứ.
- Minako tiểu thư, gọi tôi là Ryugasaki, thật sự phải nhờ cô rồi.
- Không sao... tiên sinh, mời giang chân ra một chút.
Minako nói xong, thay bằng một tấm khăn mềm hơn, giúp Tần Xuyên lau người anh em.
Chuyện lau thì không sao, nhưng quan trọng là bàn tay nhỏ bé lành lạnh của Minako cũng vuốt ve nó, như vô tình, nhưng thực ra là cố ý kích thích vùng nhạy cảm của Tần Xuyên.
Tần Xuyên đã không thể kìm được nữa, lúc này dĩ nhiên gươm giáo sẵn sàng, trông rất khí phách hiên ngang!
Hai mắt Minako tỏa sáng, ngón tay càng vuốt ve tỉ mỉ “bảo thương” của Tần Xuyên, mị nhãn lộ vẻ khát khao, cắn môi nhìn về phía Tần Xuyên,
- Ryugasaki, anh định khi nào đi? Có muốn vào phòng tôi ngồi một chút không?
Geisha ở đây hầu như đều làm toàn thời gian, quanh năm đều ở đây tập múa, tập đàn, nên đều có phòng riêng của mình.
Tần Xuyên nuốt một ngụm nước bọt, tuy hắn không phải con chim non, nhưng cũng lần đầu gặp phải chuyện như thế này, được phụ nữ hầu hạ như vậy.
- Cái đó... tôi muốn liên hệ với bạn, đến chỗ cô, có thể cho tôi mượn điện thoại không?
Minako che miệng cười khẽ, gật đầu,
- Đương nhiên là được, để tôi mặc quần áo giúp anh đã, rồi anh cùng tôi đến đó.
Dường như lo lắng Keiko kia đột nhiên tắm xong chạy đến dây dưa, sau khi Minako nhanh chóng giúp Tần Xuyên mặc quần áo tử tế, liền đưa Tần Xuyên ra khỏi phòng trang điểm, đi qua hành lang phía sau, bước và một gian phòng mang phong cách cổ điển.
Nhìn vật dụng bài trí bên trong, cũng đều mang phong cách cổ điển, lịch sự tao nhã, và không thiếu quần áo hoa lệ, cùng một vài đạo cụ để biểu diễn.
- Vì hôm qua bên Kabukichō xảy ra chuyện, khắp nước Nhật đều đang đau thương, nên hôm nay không có khách, bình thường giờ này là chuẩn bị làm việc rồi.
Minako nói xong, đi lấy điện thoại di động của mình, đưa cho Tần Xuyên.
- Ryugasaki tiên sinh, điện thoại anh cần đây.
Sau khi Tần Xuyên cầm lấy, không để ý đến ánh mắt mong chờ của Minako, dù sao an nguy của vợ mình vẫn quan trọng hơn.
Giờ mình đã khôi phục diện mạo vốn có, không cần thiết phải dùng thân phận Kiếm Ma để hành động nữa, chi bằng nhân cơ hội này, tìm đại một lý do nói với Liễu Hàn Yên mình vừa đến Nhật.
Vì không có số của Liễu Hàn Yên ở Nhật, Tần Xuyên đành gọi cho Iga Hisakura trước.
Không lâu sau, điện thoại được kết nối, truyền đến giọng nói hơi oán trách của Hisakura:
- Tần tiên sinh, anh đi đâu vậy? Sao giờ mới liên hệ với tôi?!
Bạn cần đăng nhập để bình luận