Toàn Năng Khí Thiếu

Chương 581: Yêu nghiệt trước nay chưa từng xuất hiện.

Tần Xuyên biết nếu lần này thật bị ngã, không chết thì cũng tàn phế. May thay hắn đã sớm có chuẩn bị, ngay khi sắp rơi xuống, hai chân liền cuộn lại.
Như vậy, hắn và Cơ Vô Danh cách nhau rất gần, thừa dịp này, tay phải của Tần Xuyên biến thành móng vuốt lao về phía mắt của Cơ Vô Danh!
- Long Trảo Thủ của Cơ gia?
Không ai ngờ Tần Xuyên còn dùng cả chiêu bài tuyệt học của Cơ gia để đánh lại Cơ Vô Danh!
Dù cơ thể của Cơ Vô Danh có kiên cố đến đâu đi nữa nhưng mắt cũng có thể bị đâm mù, đành tạm thời lùi về phía sau, ngừng động tác, tránh khỏi Tần Xuyên.
Tần Xuyên lập tức lao về phía trước, lại lần nữa ra chiêu Long Trảo Thủ, tấn công vào cổ của Cơ Vô Danh!
Tốc độ của Cơ Vô Danh tương đối chậm, mắt thấy mình sắp trúng chiêu, không kịp lấy tay ngăn cản, không ngờ lại trực tiếp cúi đầu xuống, dùng trán đập vào Long Trảo của Tần Xuyên!
Cái đầu sắt này đã hóa giải được Long Trảo Thủ của Tần Xuyên, đồng thời còn giữ được yết hầu của Cơ Vô Danh.
Cơ Vô Danh đắc ý cười cười, song chưởng sắp chộp về phía bả vai của Tần Xuyên!
Thân ảnh của Tần Xuyên khéo léo co lại dưới đất, lại quỷ dị xuất hiện sau lưng Cơ Vô Danh, dùng cùi chỏ hung hăng đánh vào phần gáy của Cơ Vô Danh!
- Á!
Lần này đúng là Cơ Vô Danh không ngờ tới, bị đánh cho không kịp trở tay, ngã nhào xuống!
Đám đệ tử Đường Môn trên khán đài đều sắp điên lên rồi, đây rõ rang lại là khinh công của Đường Môn, “Ve sầu thoát xác”!
- Hắn… hắn thật sự không phải người của Đường Môn chúng ta sao?
- Cậu ngốc à! Đại thiếu gia Tần gia ở Đường Môn chúng ta mà chúng ta lại không biết à?
Mấy đệ tử Đường Môn mãi vẫn không lý giải được.
Trên thực tế, những người thân có liên quan với Tần Xuyên ở Tần gia, Liễu gia càng trợn tròn mắt!
Bọn họ biết rõ Tần Xuyên rất mạnh nhưng cũng không ngờ Tần Xuyên còn biết cổ võ của nhiều môn phái như vậy, quan trọng là hắn chẳng dùng chút võ công nào của Tần gia, đều dùng võ công của gia tộc và môn phái khác.
Tần Xuyên trên lôi đài cũng chẳng quan tâm xem những người kia nhìn nhận hắn thế nào, nghi ngờ hắn ra sao, lần đầu tiên hắn chiếm được tiện nghi nhưng không hề lộ vẻ vui mừng.
Vì lần dùng khuỷu tay tấn công vừa nãy của hắn đã được coi là chiêu thức vô cùng ngoan độc rồi, nếu dùng trên người võ giả tiên thiên trung cấp bình thường thì kẻ đó đã bị đánh chết rồi.
Nhưng Cơ Vô Danh lại chỉ ngã một phát, cơ thể không hề bị tổn thương gì!
- Hắc hắc, thú vị đấy, tiếc là vẫn không đau.
Cơ Vô Danh bật cười một tiếng, bật dậy khỏi mặt đất, bắt đầu vung quyền lực rất mạnh về phía Tần Xuyên.
Cú đấm sượt qua má Tần Xuyên, hắn cảm thấy đau nhói, đủ thấy được đánh ra cú đấm này cần có sức mạnh rất lớn.
Tần Xuyên cũng không dám duy trì khoảng cách quá gần với anh ta, chỉ có thể di chuyển liên tục dựa vào độ linh hoạt của mình, đồng thời nghĩ cách để tấn công vào chỗ sơ hở của anh ta.
- Trốn tới trốn lui! Mày có phải là đàn ông nữa không?! Ông đây chờ ngày hôm nay đã mấy tháng rồi, mày làm tao quá thất vọng rồi!
Tần Xuyên không để ý đến chiêu khích tướng này của Cơ Vô Danh, nếu hắn có thể lĩnh hội hàm ý sâu xa của “ lực” mà Bul-Kathos đã truyền thụ cho thì khỏi nói rồi, nhưng trước mắt, tố chất thân thể của hắn thật sự không thể sánh với Cơ Vô Danh được.
Hắn là một kiếm khách mà lại không thể thi triển Thanh Liên kiếm ý, lại càng không thể dùng năng lượng hắc ám không gì sánh được kia, bởi như vậy rất có thể sẽ giết chết Cơ Vô Danh. Hơn nữa, còn có thể không khống chế được, nếu không phải vạn đất đắc dĩ, hắn tuyệt đối không thể dùng.
Hắn phải nghĩ xem còn có cách nào có thể đánh bại được con mãnh thú điên cuồng này không.
Trong nháy mắt, khi hắn nhìn lên chỗ ngồi của Thần Kiếm Môn, hắn liền nhìn thấy bóng dáng của Lăng Lạc Tuyết, ánh mắt cô tràn đầy lo lắng.
Tần Xuyên khẽ giật mình. Xem ra Lăng Lạc Tuyết vẫn quan tâm hắn, nhưng có thể cô đã hiểu lầm gì đó cho nên mới lạnh lùng với hắn như vậy.
Khoan đã! Tần Xuyên đột nhiên nghĩ ra, đúng vậy, mình không thể dùng Thanh Liên kiếm ý nhưng không có nghĩa là không thể dùng chiêu kiếm!
Sức đối kháng thân thể của hắn không được bằng Cơ Vô Danh, chưa biết chừng dùng kiếm lại được ấy chứ?
Tần Xuyên lộn một vòng ra sau, tránh một quyền của Cơ Vô Danh, đồng thời hét lớn với bên ngoài:
- Ai cho tôi mượn một thanh kiếm!
Kiếm?
Nghe được chữ này, đám người Tống Bảo Khôn liền giật mình, thầm nghĩ cuối cùng Tần Xuyên cũng đã không chịu được nữa, hắn muốn bạo xuất thực lực rồi sao?
- Còn ngồi ngơ ra đấy làm gì! Muốn xem một trận quyết đấu oanh liệt, còn không mau đưa kiếm lên cho hắn!
Tống Bảo Khôn lớn tiếng nói.
Vừa nghe thấy câu nói này, có rất nhiều người quăng kiếm lên cho hắn. Số người sử dụng kiếm của các gia tộc cũng không phải là ít, một số người có cổ kiếm hơi quý giá một chút thì không muốn đưa lên nhưng những người dùng kiếm bình thường thì đều đưa hết lên.
Trong chớp mắt, đã nghe được rất nhiều tiếng kim loại leng keng, đã có hàng trăm thanh kiếm được ném xuống lôi đài.
Tần Xuyên tiện tay cầm lấy thanh kiếm ở gần nhất rồi múa thử vài đường, sau khi đã cảm nhận được sức nặng và độ sắc bén của kiếm, hắn liền quay đầu tấn công Cơ Vô Danh.
- Chị dâu, anh Tần Xuyên có thể dùng kiếm sao?
Tần Cầm ngồi trên khán đài hồi hộp hỏi.
Nhưng Liễu Hàn Yên dường như không nghe thấy, trong giây phút cô nhìn thấy Tần Xuyên cầm lấy thanh kiếm, thân thể đột nhiên cứng đờ, ánh mắt cũng lộ ra thần sắc khó tả, chăm chú quan sát.
Người của Tần gia đều ngơ ngác nhìn nhau, không biết Lý Hàn Yên làm sao nhưng khi bọn họ nhìn thấy Tần Xuyên dùng kiếm trên lôi đài, ai nấy cũng đều rất sững sờ.
Tần Xuyên lăng không, đổi thành hai tay cầm kiếm, thân thể trở thành một trục xoay 27o độ, kiếm quang xẹt qua, có quỹ tích giống như cầu vồng.
Một luồng kiếm khí mang theo cảm giác nặng nề, cuộn tròn thổi qua, nghiền nát gạch đá trên mặt đất, lao về phía Cơ Vô Danh.
Tuy Tần Xuyên không thể dùng Thanh Liên kiếm ý nhưng không có nghĩa là hắn không thể thi triển Thanh Liên kiếm khí.
Bởi hiện tại trong tư liệu mà quân đội Trung Hoa đang nắm giữ, Kiếm Ma không dùng kiếm thật sự mà thường đưa ra chiêu thức kiếm ý đặc biệt.
Chỉ cần Tần Xuyên không dùng kiếm ý của mình, dùng chiêu kiếm khác để đánh, vậy sẽ không chứng minh được hắn chính là Kiếm Ma.
Tuy là như thế nhưng uy lực của Thanh Liên kiếm khi tức giận không hề đơn giản, giống như cỗ máy công thành nhổ trại trong chiến tranh, có thể đập nát cổng lớn thủ thành của đối phương.
Thân người của Cơ Vô Danh đột nhiên dừng lại, anh ta cũng cảm nhận được uy lực của chiêu kiếm này, lấy hai tay chắn trước ngực, dùng chân khí bất diệt để ngăn chặn.
- Ầm ầm!
Kiếm khí mạng theo một luồng sóng chứa đầy các vụn đá, ném thẳng vào người của Cơ Vô Danh, bụi đất tung bay.
Lần này, các đệ tử của Thần Kiếm Môn đều vô cùng chấn động và kinh ngạc.
- Phá Quan Thức của Thần Môn Thất Tuyệt Kiếm?!
Mộ Tiêu Hàn nhìn thấy một màn như vậy, sắc mặt nghiêm túc quay sang nhìn Lăng Lạc Tuyết ngồi bên cạnh:
- Sư muội, tại sao anh Tần lại biết kiếm thuật cao nhất của chúng ta?
- Em… em cũng không biết!
Lăng Lạc Tuyết lắc đầu, vội vàng kiên quyết nói
– Em cũng chưa thấy hắn dùng kiếm bao giờ, em … em cũng tuyệt đối chưa từng đề cập đến Thất Tuyệt Kiếm của Thần Môn!
Không đợi đến khi người của Thần Kiếm Môn làm rõ chuyện này, ở trên lôi đài, Tần Xuyên lại bắt đầu khiến bọn họ đều trợn mắt há mồm.
Nhìn thấy Cơ Vô Danh đã phòng thủ cẩn thận, đường kiếm của Tần Xuyên lại chuyển hướng, hắn vừa dùng thân pháp bắt gió bắt bóng của Đường Môn vừa xuất ra hàng ngàn luồng kiếm khí kinh người hướng về Tần Xuyên.
Một lớp sóng kiếm khí bao quanh thân người Cơ Vô Danh, tuy không đủ để đánh cho Cơ Vô Danh trọng thương nhưng cứ tiếp tục công kích chỗ yếu vẫn có thể khiến Cơ Vô Danh đau đớn không tả xiết.
Giống như nước chảy đá mòn, khả năng phòng ngự của bất diệt kim thân cũng có hạn, bất diệt chân khí cũng cần không ngừng bổ sung.
- Hắn … hắn đang dùng khinh công của Đường Môn, kết hợp với chiêu thức Phiêu Miểu Thập Tam Kiếm Phá Lãng của chúng ta!
Các đệ tử Thần Kiếm Môn và Đường Môn đều không hiểu chuyện gì, tình huống này, e là chưa từng bao giờ xảy ra.
Một môn phái dùng ám khí, một môn phái dùng kiếm, hai phái cổ võ lại có thể kết hợp lại với nhau sao?
Cơ Vô Danh lại rất kích động, tuy anh ta đã bị đánh tơi tả, rơi vào thế bị động nhưng lại vô cùng vui vẻ.
- Haha! Hay! Rất thú vị! Đánh với một người tinh thông nhiều tuyệt học các môn phái như vậy, rất thú vị!
Người của Cơ gia ngồi trên khán đài đều cứng đờ, Tần Xuyên không ngừng xuất ra đủ loại tuyệt học, khiến bọn họ ngày càng lo lắng.
Nhưng sao Cơ Vô Danh lại vẫn đang cười? Nếu như anh ta thua thì toàn bộ giới cổ võ sẽ coi thường Cơ gia!
Danh hiệu đệ nhất Chân long của anh ta cũng sẽ bị lung lay!
Liên tục có dến 60-70 chiêu kiếm chém ra, trên người Cơ Vô Danh đã xuất hiện thêm nhiều vết thương, tuy nhiên thân thể anh ta lại giống như trâu điên, không hề thấy đau đớn, vẫn điên cuồng vật lộn với Tần Xuyên.
Chỉ tiếc là sau khi Tần Xuyên dùng kiếm, đã có thể kéo dài khoảng cách với anh ta nên vẫn chưa bị anh ta đánh trúng.
Tần Xuyên nhìn thấy thể lực của Cơ Vô Danh đã có chút tụt dốc, biết được kiểu đánh giằng co, tiêu hao chiến lực đã có hiệu quả thì định giải quyết dứt khoát luôn.
Sau khi lùi nhanh một cái về phía sau, Tần Xuyên liền nhảy lên một cái, liên tục sử dụng hai lần Thê Vân Túng, như muốn chạy trốn vào mây trời.
- Hả? chiêu này chẳng lẽ là….
Không đợi mấy người này kịp nói ra, Tần Xuyên hai tay cầm kiếm, khí lực toàn thân ngưng tụ ở thân kiếm, nhảy lên cao rồi rơi xuống.
- Phi Long Bộ của Thiết Kiếm Môn!
Lần này, người của Thiết Kiếm Môn ngồi trên khán đài đều lấy làm khó hiểu, hắn đã dùng đến hai tuyệt học của Thần Kiếm Môn, ngay đến Tàng Phong Kiếm Quyết của Thiết Kiếm môn hắn cũng có!
- Thằng nhóc này… đúng là yêu nghiệt mà…
Long Hải Hiên tự lẩm bẩm, mặt khác, các vị cấp cao trên đài nhìn thấy Tần Xuyên sử dụng kiếm ý liền xuýt xoa.
Cùng lúc đó, Tần Xuyên cũng tăng thêm lực thêm cho chiêu kiếm, giống như máy đóng cọc đã xác định vị trí, hung hăng đâm về phía Cơ Vô Danh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận