Toàn Năng Khí Thiếu

Chương 618: Thiên sứ

Khác với lần trước, Adria không sử dụng tiếng Anh mà lại sử dụng tiếng Ý.
Khi cô ta còn bé, cô ta vốn dĩ là đứa bé được sinh ra trong một gia đình nghèo khó ở khu vực phía nam của Italy, sau này mới chuyển đến Mỹ, chính vì vậy ngôn ngữ mà cô ta thông thạo nhất chính là tiếng Ý.
Lần trước khi nói chuyện điện thoại với cô ta, Tần Xuyên cố ý dùng tiếng Ý là để tra xét lai lịch của cô ta.
Lúc này cô ta cũng dùng tiếng Ý để nói chuyện về Thần vật cũng coi như là đòn phản kích cùng châm chọc của cô ta.
Tần Xuyên có chút tò mò nói:
- Trang viên của các người làm ăn kiếm lời từ chiến tranh, đùa bỡn chính trị các quốc gia trên thế giới, thu lợi từ các giao dịch kinh tế quốc tế. Tôi thật sự không hiểu, các người cố chấp muốn có được Thần vật để làm gì? Vật đó thì có tác dụng gì chứ? Nó cũng chỉ là một củ khoai lang nóng mà thôi!
- Thứ đồ có tác dụng hay không, trong lòng Kiếm Ma các hạ hẳn cũng đã rõ, đừng quên, chúng tôi cũng đã từng giúp đỡ cho Thánh giáo.
Ánh mắt Adria lóe lên, nói.
Tần Xuyên sửng sốt, Lôi Toa vì để nhận được sự tín nhiệm của Trang Viên ngay cả chuyện của Tinh chi Bỉ Ngạn cũng có thể nói ra.
Thảo nào mà những lão già phía sau Trang Viên lại có hứng thú đối với Thần vật như vậy.
Đối với những kẻ nhà giàu cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, tiền tiêu không hết kia mà nói thì chỉ có duy nhất một thứ mà tiền không thể mua được, đó chính là mạng của bọn họ.
Mà nghe nói Tinh chi Bỉ Ngạn có thể khống chế luân hồi, ý nghĩa bao hàm trong đó nhiều không kể hết.
- Cho dù lúc này tôi có đồng ý nhường có cô đi chăng nữa…Thì cô cũng chưa chắc có thể có được nó, mặt khác, chẳng lẽ chỉ cần tôi gật đầu đồng ý thì cô sẽ tin tưởng tôi hay sao?
Tần Xuyên cười ta nói.
Adria tự tin nói:
- Kiếm Ma các hạ, anh tốt nhất là hãy bỏ ngay suy nghĩ tôi đang nói đùa với anh đi. Nếu như anh dám cướp Thần vật, tôi nhất định sẽ dùng lực lượng của Trang Viên giết hết người bên cạnh anh, cho dù một số người có thể tự bảo vệ mình đi chăng nữa thì đại đa số vẫn sẽ chết rất thảm.
Tần Xuyên lạnh lùng nói:
- Vậy thì chị gái của cô, cháu trai, cháu gái của cô cũng sẽ chết rất thảm!
- À.
Adria mỉm cười để lộ ra lúm đồng tiền ngọt ngào, nói:
- Người nhà đối với tôi vô cùng quan trọng, nhưng tôi cũng vô cùng tin tưởng, bất cứ người phụ nữ nào bên cạnh anh đối với anh cũng đều quan trọng như tôi cả thôi.
Tôi cần Thần vật để trải thảm cho con đường tương lai của tôi, khát vọng này của tôi vượt xa so với nhu cầu của anh đối với Thần vật. Chính vì vậy theo tôi thấy nếu như anh thần chí tỉnh táo một chút thì chắn chắn sẽ không lấy tính mạng của tất cả những người phụ nữ của anh ra để lấy cứng chọi cứng với tôi, tôi nói có đúng không?
Tần Xuyên im lặng, không thể không thừa nhận, người phụ nữ này quả thật đã nắm được điểm yếu dễ bị uy hiếp nhất của hắn!
Tần Xuyên có thể không cần Thần vật nhưng hắn không thể mất đi bất cứ người con gái nào.
Không giống với Adria, đối với cô ta mà nói, nếu như lần này không thể lấy được Thần vật như vậy sẽ không thể nhận được sự tín nhiệm của Trang Viên, tương lai của cô ta sẽ hoàn toàn là một màu u ám.
Chính vì vậy Adria nhất định phải có được nó.
Tần Xuyên quan sát vẻ mặt mơ hồ của Diệp Tiểu Nhu ngồi bên cạnh mình, cô nghe không hiểu bọn họ đang nói cái gì, nhìn có chút đáng thương.
Tần Xuyên đưa tay lên vuốt vuốt tóc cô sau đó quay sang nói với Adria:
- Cô thắng rồi, Thần vật mặc dù rất quan trọng những cũng không quan trọng bằng phụ nữ của tôi. Trong đại hội Tiềm Long lần này, tôi có thể không nhúng tay vào, còn việc các người có lấy được Thần vật hay không thì tôi không quan tâm.
Adria thấy Tần Xuyên đồng ý một cách thoải mái như vậy, lúc đầu còn có chút sửng sốt, sau đó nhìn sang Diệp Tiểu Nhu, trong lòng không tránh khỏi có chút cảm giác kỳ lạ.
Nhưng dù sao thì cô cũng đã đạt được mục đích của mình, nên vẫn có chút đắc ý, cười nói:
- Chúng tôi đã nghiên cứu thành công một loại phương tiện khoa học kỹ thuật mới, có thể đảm bảo không bị sấm sét của Thần vật làm cho bị thương, chỉ cần Kiếm Ma các hạ không gây phiền phức thì Thần vật nhất định sẽ thuộc về chúng tôi.
- Nhưng tôi lại cảm thấy, sấm sét của Thần vật không hề đáng sợ như vậy.
Tần Xuyên tủm tỉm cười nói.
- À, anh dựa vào đâu mà khẳng định như vậy?
Tần Xuyên nhún vai:
- Nếu như Bul-Kathos đã có thể mang được Thần vật đến Santa Marta, điều đó cũng có nghĩa là phải có cách nào đó để vận chuyện được nó, hoặc cũng có thể nói thật ra thì Thần vật vốn rất an tĩnh không hề có sấm sét gì cả.
Quan trọng nhất chính là tôi nghe nói Vu Vương của Hiệp hội Vu sư cũng có hứng thú với Thần vật, còn có các pháp sư của Hiệp hội Ma pháp Hồng Long nữa, tất cả bọn họ cũng sẽ tới tranh đoạt Thần vật, vì vậy cho dù có thiếu một người như tôi thì các người cũng chưa chắc đã có thể yên tâm đâu.
Adria cười lạnh:
- Hiệp hội Vu sư cùng với người của Hiệp hội ma pháp Hồng Long cho dù có thần thông quảng đại đi chăng nữa thì cũng chỉ cần tặng cho bọn họ mười phát đạn hỏa tiễn thì cũng sẽ biến ngay thôi. Cho dù là Vu Vương thì cũng sẽ không thể lấy tính mạng của cả Hiệp hội vu sư ra để liều mạng được.
Tần Xuyên sửng sốt, mỉm cười nói:
- Quả không hổ danh là Trang Viên có tiền có quyền, nếu như các người đã làm tốt công tác tác chuẩn bị phát động chiến tranh như vậy rồi thì tôi đây cũng chỉ có thể chúc cho các người thành công mỹ mãn!
Nói xong, Tần Xuyên cầm chiếc ly lên định kính Adria một ly.
Nhưng Adria lại chỉ liếc nhìn chiếc ly rồi cười khẽ, vẻ mặt vô cùng ngạo nghễ đứng dậy nói:
- Tôi không cần anh chúc phúc, bởi vì đó là cái mà tôi nên có, mặt khác tôi thật sự không ngờ thì ra Kiếm Ma uy chấn thế giới lòng đất thì ra cũng chỉ đến vậy mà thôi!
Cô ta nhìn hắn với ánh mắt coi thường sau đó quay người rời đi.
Tần Xuyên suy nghĩ một chút rồi lắc đầu cười cười, cũng không tức giận mà nói:
- Món ăn gọi còn chưa mang lên mà, không định ăn tối nữa à?!
- Để lại cho các người ăn đấy.
Adria cũng không thèm quay đầu lại, xua tay.
Dưới sự bảo vệ của hai gã lính đánh thuê Sư Tử Vàng, Adria rất nhanh liền rời khỏi nhà hàng, sau khi ngồi lên chiếc Bentley màu xám bạc, liền nhanh chóng rời khỏi đó.
Sau khi đám người Adria rời khỏi, sắc mặt Tần Xuyên liền thay đổi, sau đó hắn lấy điện thoại ra, mở hệ thống Tiên tri lên, nhập vào một dãy mệnh lệnh.
Sau khi xử lý xong mọi chuyện, Tần Xuyên phát hiện Diệp Tiểu Nhu ngồi bên cạnh đang dùng một loại ánh mắt đau thương nhìn hắn.
- Tiểu Nhu, em sao thế?
Tần Xuyên quan tâm hỏi.
Diệp Tiểu Nhu tự oán tránh bản thân nói:
- Anh Tần Xuyên, anh hãy nói thật cho em biết, có phải là em đã trở thành gánh nặng cho anh đúng không?
Vẻ mặt của Tần Xuyên trầm xuống, cười nói:
- Sao có thể thế được chứ, em đừng suy nghĩ lung tung.
- Mặc dù em không hiểu hai người nói gì nhưng em có thể cảm nhận được, cái cô Adria đó nhất định là đã lấy em ra để làm điều kiện uy hiếp anh, là em làm liên lụy đến anh.
Diệp Tiểu Nhu ủy khuất muốn khóc.
Tần Xuyên thấy cô như muốn khóc, nhưng trong lúc nhất thời lại không thể nghĩ ra câu gì để giải thích an ủi cô. Thấy người phục vụ đang bưng ba đĩa bò bít tết cùng với các món ăn khác lên, hắn làm bộ nghiêm túc nói:
- Đúng vậy, em thật sự đã làm liên lụy đến anh, tình hình hiện tại của anh đang vô cùng khó khăn.
Diệp Tiểu Nhu nghe xong thì vô cùng buồn bã cùng tự trách, cúi đầu nói:
- Anh Tần Xuyên, em xin lỗi. Em thật sự là quá vô dụng lúc nào cũng cần anh phải bảo vệ em, còn em lại không thể giúp được gì cho anh.
Tần Xuyên lấy tay nâng cằm cô lên nói:
- Biết thế là tốt, vì vậy bây giờ anh cần em giúp anh làm vài việc trọng đại, em nhất định phải ngoan ngoãn nghe lời.
Diệp Tiểu Nhu “Vâng” một tiếng, vẻ mặt ngọt ngào, vừa cười vừa chảy nước mắt.
Hốc mắt Diệp Tiểu Nhu rưng rưng nước mắt, nghiêm túc gật đầu nói:
- Vâng, anh Tần Xuyên muốn em làm cái gì em cũng sẽ cố gắng hết sức để làm.
Tần Xuyên chỉ vào đồ ăn phong phú trên bàn, nói:
- Ừ, thế thì hãy ăn hết chỗ bít tết cùng rau dưa và chỗ súp khoai tây đó cho anh, một tí cũng không được để lại. Còn nữa trong mấy ngày tới em phải ngủ trong phòng của anh, không được trở lại phòng của em. À đúng rồi, anh còn có một yêu cầu nữa đó là em phải ăn đầy đủ một ngày ba bữa, ít nhất trong vòng một tháng tới phải tăng được năm cân cho anh.
Diệp Tiểu Nhu ngơ ngác nghe những cái mà người đàn ông gọi là “chuyện lớn” này, sau khi nghe xong, trong lòng cô vừa chua xót lại vừa ngọt ngào, cảm xúc khó nói nên lời.
- Làm sao lại có người như anh vậy chứ!
Diệp Tiểu Nhu lẩm bẩm.
- Sao nào? Không phải lúc nãy em mới nói sẽ cố gắng hết sức sao?
Tần Xuyên nhếch lông mày nói.
Diệp Tiểu Nhu yếu ớt nói:
- Thế nhưng năm cân thì nhiều quá.
Tần Xuyên bật cười, ôm lấy cổ cô, vỗ vỗ vào sau lưng cô, nói:
- Vậy anh sẽ đặc biệt cho phép em béo 4,9 cân, còn nữa, không nên suy nghĩ lung tung.
Nếu như em chỉ vì chút chuyện này mà cảm thấy không vui, vậy thì tất cả những gì anh làm chẳng phải là vô ích rồi sao? Đừng để anh có cảm giác mình vô dụng, được không?
- Vâng.
Vẻ mặt Diệp Tiểu Nhu ngọt ngào, vừa cười, vừa chảy nước mắt.
Tần Xuyên cầm chiếc khăn ướt lên lau mặt giúp cô, sau đó lấy điện thoại của Diệp Tiểu Nhu mở phần chụp ảnh ra.
- Anh Tần Xuyên, anh muốn làm gì vậy? Chụp ảnh chung sao?
- Đúng vậy.
Tần Xuyên nghiêm túc nói:
- Anh muốn cho tất cả bạn bè xem bức ảnh chụp chung của chúng ta.
- Đừng làm vậy, như vậy ngại lắm.
Diệp Tiểu Nhu vô cùng ngại ngùng, mặc dù cô cũng có chút xinh đẹp nhưng chưa bao giờ chụp ảnh tự sướng, nhiều lắm thì cũng chỉ chụp ảnh kỷ niệm cùng với đoàn công tác thôi.
Tần Xuyên ôm chặt cô vào lòng, mặt dán mặt, ôn nhu cười nói:
- Có gì mà phải ngại, anh muốn để bọn họ biết anh có một thiên sứ ở bên cạnh.
Diệp Tiểu Nhu im lặng, sau đó khuôn mặt cô ngay lập tức đỏ bừng, cuối cùng là xấu hổ vùi đầu vào trong lồng ngực của hắn, cả người như nhũn ra vậy.
- Đừng nịnh em nữa, chúng ta ăn cơm được không? Nếu cứ tiếp tục như vậy nữa, em… em thật sự sẽ nóng đến phát sốt lên mất!
Tần Xuyên thấy cô đã vui vẻ trở lại liền cười ha ha, cũng không tiếp tục trêu chọc cô nữa, bắt đầu ăn cơm.
Sau khi ăn cơm xong, Tần Xuyên để Diệp Tiểu Nhu đi làm việc của cô trước, hắn mượn cớ nói muốn đi gặp mặt mấy người bạn rồi sau đó liền rời khỏi khách sạn.
Ra khỏi khách sạn, trời đã tối, sau khi Tần Xuyên lên một chiếc taxi liền nói ra một địa chỉ.
Địa chỉ này không phải chỗ nào khác, đó chính là biệt thự mà đêm nay Adria sẽ ngủ lại, vị trí cách bãi biển mười km.
Từ lúc Adria rời khỏi nhà hàng, Tần Xuyên đã dùng điện thoại di động của mình để theo dõi xe của cô ta.
Bạn cần đăng nhập để bình luận