Phong Khí Quan Trường

Chương 958: Đòi mạng (2)


Chương 958: Đòi mạng (2)
Thẩm Hoài gọi điện cho Vương Vệ Thành, tìm hiểu được Chu Phong
Nghị của tập đoàn Phong Lập cuối năm 97 đã có nghĩ đến xây dựng hạng mục tấm
thép phủ, kế hoạch ban đầu là muốn xây dựng hạng mục ở Tân Phổ.
Sau khi hạng mục xây xong, hàng loạt tấm thép phủ kẽm bất luận
là xuất khẩu nước ngoài, hay là vận chuyển đến các tỉnh thành trong nước, thì
Tân Phổ vào cuối năm 97, điều kiện vận chuyển đường bộ đường thủy cũng đều có
ưu thế vượt hơn Bình Giang rồi.
Mà cảng Tân Phổ, ngoài trừ sắt thép Tân Phổ và cơ sở sản xuất
lò thép điện Mai Khê thêm vào sắt thép Tân Tân đang xây dựng đều có thể cung cấp
vật liệu nguyên tấm mỏng chất lượng cao cho hạng mục tấm thép phủ. Chủ yếu hơn
là sức chống đỡ của thành phố Đông Hoa dành cho kinh tế dân doanh là điều hiếm
thấy ở những địa phương khác.
Chính sách ưu đãi về mặt thuế phí, những địa phương kinh tế
tương đối mở đều không hơn kém bao nhiêu, khác biệt chủ yếu nhất là thể hiện ở
việc giúp đỡ tài chính.
Ngân hàng quốc hữu khi cho địa phương vay, ngoài trừ xây dựng
chiếm dụng một phần cho địa phương ra, chủ yếu hơn là nghiêng về phía xí nghiệp
quốc tư.
Ngoài trừ luật pháp có yêu cầu rõ ràng kiên quyết lất kinh tế
quốc hữu làm chủ thể, xí nghiệp quốc tư ở địa phương thường có chính phủ chống
đỡ, ngân hàng thương nghiệp cho xí nghiệp quốc tư vay, thông thường không cần
suy xét đến việc mạo hiểm chính sách.
Xí nghiệp quốc tư càng kinh doanh khó khăn, thì mức độ ỷ lại
ngân hàng cho vay càng cao, mà chính quyền địa phương ngoài trừ cần xí nghiệp
quốc tư mở rộng quy mô sản xuất bù đắp các khoản nợ ra, thì những công nhân xí
nghiệ nhà nước luôn miệng kêu than càng là gánh nặng mà chính quyền không thể
phủi tay không lo.
Cho nên tổng lượng khoản nợ còn thừa có thể chảy đến kinh tế
dân doanh của cá ngân hàng thương nghiệp quốc hữu ở địa phương mỗi năm thường cực
kỳ có hạn.
Khi Thẩm Hoài thúc đẩy Nghiệp Tín, Mai thép bắt tay với Liên
xã tín dụng thành phố Đông Hoa, tổ chức ngân hàng thương nghiệp thành phố, đầu
tiên là làm rõ phương châm Mai thép hệ phát triển không chiếm dụng các khoản
vay của ngân hàng thương mại thành phố, chủ yếu là ủng hộ kinh tế dân doanh
thành phố Đông Hoa phát triển.
Gần đây, ngân hàng thương nghiệp thành phố Đông Hoa cùng với
xí nghiệp dân doanh trong phạm vi thành phố Đông Hoa xây dựng hạng mục cho vay
lũy kế gần ba tỷ, là chuyện mà các địa phương khác cả nghĩ cũng không muốn
nghĩ.
Mà một số hạng mục chế tạo kỹ thuật cao có thể bù đắp khoản
trống trong nước chỉ cần xây dựng trong khu công nghiệp Tân Phổ, huyện Hà Phổ
càng trực tiếp tiến hành rút trích tài chính ủng hộ cho kinh phí hạng mục cao
nhất đạt đến mười triệu. Đây là chính sách nuôi cá mà Thẩm Hoài định ra ở Hà Phổ.
Hạng mục tấm thép phủ của Phong Lập nếu xây dựng ở Tân Phổ,
cái khác đừng nói, ngân hàng thương nghiệp thành phố Đông Hoa chí ít cũng có thể
cho bọn họ vay ba năm trăm triệu giúp đỡ, chuyện này có thể giải quyết một phần
áp lực tài chính của bọn họ.
Chỉ là phía Phong Lập bước đầu trù tính hạng mục vẫn chưa tiếp
xúc với Mai thép, thành phố Bình Giang đã nhận được tin tức từ trước.
Thành phố Bình Giang lệ thuộc tình Giang Đông, không có quan
hệ cạnh tranh trực tiếp với Đông Hoa, nhưng Giang Nam, Giang Bắc liền kề Chử
Giang rộng ba bốn kilomet, quy mô kinh tế cứ thế bị Đông Hoa vượt qua, chính
quyền Thành ủy Bình Giang dĩ nhiên không thể nói không mất mặt.
Hạng mục công nghiệp lớn như thế, thành phố Bình Giang dĩ
nhiên cũng không dễ dàng để lọt sang địa phương khác.
Một số người già có quan hệ với Phong Lập của thành phố Bình
Giang ra mặt tiến hành một loạt công việc.
Tuy rằng mấy ngân hàng thành phố Bình Giang không thể cung cấp
nhiều khoản vay xây dựng như thế, nhưng Thành ủy Bình Giang lại tìm mấy xí nghiệp
dân doanh đến hợp tác với Phong lập, để giảm bớt áp lực tài chính của Phong lập.
Trong tình huống này, Chu Phong Nghị cũng chặt đứt ý niệm liên hệ với Mai thép,
chuyên tâm một lòng muốn xây dựng hạng mục này ở khu công nghiệp ven sông huyện
Thanh Sa.
Sự thay đổi tiếp theo chính là hai xí nghiệp hợp tác mà Thành
ủy Bình Giang ở giữa tác hợp, kinh doanh nghiệp vụ ngoại thương công nghiệp nhẹ
năm ngoái tụt dốc, không lấy ra vốn để hợp tác được, lựa chọn rút lui, cả hạng
mục đều bị gác lại.
Lại thêm Phó Bí thư Thành ủy Bình Giang Cát Tổ Quân quan hệ với
Phong Lập mật thiết nhất, ban đầu cũng cực lực giữ hạng mục tấm thép phủ ở lại
Bình Giang năm ngoái đã lui về tuyến hai rồi, khoản nợ trước đó ngân hàng công
thương tỉnh Giang Đông hứa cho hạng mục tấm thép phủ vay đã bị hộ quan hệ khác
cướp mất, cả hạng mục càng không nhìn thấy tia hi vọng khởi động xây dựng ở
Bình Giang.
Kinh tế trong ngoài nước từ cuối năm ngoài đã có dấu hiệu
khôi phục rõ ràng, thị trường tấm thép phủ thậm chí xuất hiện sự khan hiếm,
Phong Lập sợ cứ kéo dài như thế, mà bỏ lỡ cơ hội thị trường, dĩ nhiên là muốn
nhảy khỏi thành phố Bình Giang tìm người hợp tác và tài nguyên mới, cũng quay lại
với suy nghĩ ban đầu, tìm Mai thép, tìm Tân Phổ hoặc Mai Khê hợp tác
Chu Phong Nghị cũng sợ chọc phải thành phố Bình Giang, do vậy
cũng không trực tiếp tìm Thẩm Hoài liên hệ, mượn hội nghị công tác kinh tế dân
doanh mà Giang Ninh cử hành lần này, một phó tổng của Phong Lập chủ động tìm
Vương Vệ Thành đồng thời đến tham gia hội nghị ở Giang Ninh bàn về chuyện này.
Vương Vệ Thành cũng muốn tìm hiểu tình huống tỉ mỉ một chút rồi
mới báo cáo với Thẩm Hoài, từ Giang Ninh về thì trực tiếp đến tổng bộ của tập
đoàn Phong Lập, chưa từng nghĩ tin tức lại bị lộ ra trong quá trình này.
Thẩm Hoài muốn Vương Vệ Thành tìm hiểu tình huống hạng mục
chi tiết một chút, ngày mai về huyện tìm anh báo cáo rồi gác máy.
Thẩm Hoài ngồi trong viện uống trà, ngẫm nghĩ chuyện này, Khấu
Huyên và Tôn Á Lâm lần lượt tắm xong thì đi vào viện.
Cuối tháng tư, đêm lạnh như nước, Tôn Á Lâm mặc chiếc áo
phông cao trên gối chừng mười phân, trên người tuy có khoác chiếc áo dệt kim hở
cổ mỏng, nhưng bắp đùi trắng tuyết đẫy đà thẳng tắp, lộ ra ngoài cực kỳ khiêu
khích thần kinh người khác. Tôn Á Lâm kéo một cái ghế mây sang ngồi cạnh Thẩm
Hoài, cầm khăn lông khô lau mái tóc màu nâu đậm ước đẫm, nhấc tay lên, áo liền
bị kéo lên, lộ ra phân nửa quần lót viền tơ đỏ, vòng quanh bắp đùi bó chặt cực
kỳ, lại không có chút đường cong dung tục
Thấy Thẩm Hoài liếc mắt nhìn bên đó không đủ, Tôn Á Lâm liền
kéo kéo áo phông xuống dưới, che đi nơi nhạy cảm, rất khinh thường nói: - Anh
chỉ có chút tiền đồ này.
Tôn Á Lâm vừa mới tắm xong, tú nữ ướt sũng bị khăn lông lau đến
bung xõa, lộ ra gương mặt xinh đẹp ngũ quan tinh xảo phảng phất như hoa sen mới
nở.
Lúc này Khấu Huyên cũng đi ra, mặc một chiếc áo sơ mi ca rô
màu xanh, cũng lộ ra cặp đùi trắng nõn. Cô vừa đi vừa lấy khăn lông lau tóc, vạt
áo kéo lên, quần lót bằng bông màu trắng như ẩn như hiện.
Khấu Huyên không cao như Tôn Á lâm, nhưng trong các cô gái
cũng coi như là cao ráo, thân hình cô không có vẻ đẫy đà thành thục của phụ nữ,
mà mảnh mai một chút, nhưng lại có vẻ xinh đẹp thanh thuần mà phụ nữ thành thục
không có.
Khấu Huyên nói với Thẩm Hoài: - Áo ngủ tôi để bên này đã lâu
không phơi, đã mọc mốc đến không thể mặc được, liền lấy một chiếc áo sơ mi của
anh làm áo ngủ, anh không có ý kiến chứ
Thẩm Hoài lấy tay che mặt, buồn bực kêu: - Hai người các cô
có còn để cho tôi sống hay không?
Tôn Á Lâm rõ ràng là quyến rũ anh nhưng không để anh ăn được,
cô nàng Khấu Huyên dáng vẻ mặc người hái càng thêm mê người, nhưng anh lại
không thể xuống tay, ngoại trừ cầm di động bỏ trốn về phòng mình, anh còn có thể
làm gì?
Tạ Chỉ đương nhiên không biết sự buồn bực lúc này của Thẩm
Hoài, sau khi cô bị vạch trần tâm cơ liền lúng túng rời khỏi Thượng Khê Viên.
Ngồi lên xe rồi mới phát hiện thành phố Đông Hoa rộng lớn không nơi nào cô ta
có thể đi, cũng không ai có thể nói chuyện, trong lòng khó chịu không nói nên lời,
rất hụt hẫng.
Tạ Chỉ lái xe lượn một vòng không mục đích trong thành phố
Đông Hoa rồi mới quay về chỗ ở.
Cô hơi lười trực tiếp gọi điện cho Tống Hồng Kỳ nói về chuyện
này, cũng rất lâu sau mới gọi điện cho anh cô. Cho dù không suy xét đến tình trạng
tình cảm ngày càng không chịu được giữa cô và Hồng Kỳ, chỉ là chuyện liên quan
đến Tạ gia và cả lợi ích chỉnh thế phía họ, không cho phép cô đứng ngoài sự việc.
Nhưng nghĩ đến ánh mắt trầm mặc nhìn chăm chú của Thẩm Hoài,
trong lòng Tạ Chỉ lại có cảm giác nói không nên lời, giống như bị cái gì đè nén
vậy. Cô rót cho mình một ly rượu đỏ, cầm một cái gối ôm ngồi trước cửa sổ, ôm
chặt gối ôm vào lòng, giống như có cảm giác bắt được cái gì đó, mím môi cố gắng
xua đuổi ánh mắt và gương mặt trầm mặc của Thẩm Hoài ra ngoài.
Tạ Chỉ dĩ nhiên sẽ không ở một mình trong trang viên trống trải.
Chỗ ở của cô ở Đông Hoa là một tòa nhà có thang máy gần bờ tây Thúy Hồ, có thể
nhìn thấy Thúy Hồ sóng gợn nhấp nhô trong bóng đêm.
Có đôi khi cô cũng không biết giữa cô và Hồng Kỳ rốt cuộc làm
sao, là vì anh có người phụ nữ khác sao? Đây chẳng phải là chuyện nằm trong dự
đoán từ sớm sao, tại sao chuyện đã nhìn thấu từ sớm lại khiến cô xa cách và mệt
mỏi như thế?
Hai năm qua Quách Thành Trạch làm công trình chiếu sáng Thúy
Hồ, muốn cải tạo Thúy Hồ thành một nơi nổi tiếng của Đông Hoa, đầu tư không ít
tiền vốn, đích thực cũng có chút thành quả, ánh sáng ven bờ khu thương mại Thúy
Hồ ngập tràn sắc màu, trong bóng đêm nhìn vô cùng đẹp.
Tạ Chỉ cứ thế không nghĩ gì cả, nhìn Thúy Hồ trong bóng đêm
thật lâu.
Điện thoại di động rung lên, cô cầm lấy liếc nhìn, là máy
riêng từ Bình Giang gọi qua, sau khi tiếp nhận cuộc gọi thì thanh âm hơi khàn của
Hồng Kỳ từ đầu bên kia truyền sang:
- Thẩm Hoài nhất định muốn làm cho gà bay trứng vỡ, chuyện
này cũng sẽ không đúng ý muốn của anh ta. Lát nữa anh đi tìm Vương Vân Thanh,
Vương Vân Thanh sẽ không khoanh tay đứng nhìn.
Nghe Tống Hồng Kỳ giận đến thở hổn hển, ngữ khí lại gằn giọng,
trong lòng Tạ Chỉ có sự mệt mỏi nói không nên lời, không có ý tranh cãi với anh
ta lần này có thể bọn họ đã nhìn lầm Thẩm Hoài rồi, chỉ khẽ ừ một tiếng, đoạn
nói: - Bí thư Vương hẳn sẽ không khoanh tay đứng nhìn. Thời gian không còn sớm,
em phải đi ngủ, anh đi đường cẩn thận
Cúp điện thoại, Tạ Chỉ đặt điện thoại lên bệ cửa sổ, lại nhìn
bóng đêm ngoài cửa sổ xuất thành, trong lòng nghĩ, Bí thư Thành ủy Bình Giang
Vương Vân Thanh tham gia chuyện này, phía Thẩm Hoài làm sao ứng phó đây?
Bạn cần đăng nhập để bình luận