Phong Khí Quan Trường

Chương 587: Cha con thù hận.


Chương 587: Cha con thù hận.
Tạ Chỉ tuyệt đối không có cảm tình với Thẩm Hoài, nhưng nghe
Thẩm Hoài đập phá chiếc xe suýt chút nữa đụng vào Tạ Đường, cũng cảm thấy an ủi.
Nhưng ngẫm lại chú nói cũng có lý, Tạ Đường rất có thể là nhìn
thấy Thẩm Hoài vội vàng né tránh, mới không chú ý đến xe.
Về phần chú oán giận Thẩm Hoài khắp nơi, Tạ Chỉ cũng có thể
hiểu được.
Nhà họ Tống từ trước đến này cùng với hệ Kế Kinh do Phó thủ
tướng Vương Nguyên dẫn đầu vốn không hòa thuận, đến sau khi cha của Hồng Kỳ
cùng với Điền Gia Canh tranh giành Bí thư Tỉnh ủy Hoài Hải thất bại, quan hệ
càng thêm xấu đi.
Cuộc tranh giành giữa Thẩm Hoài và Đàm Khải Bình, cuối cùng
nhà họ Tống và trong tỉnh đều lựa chọn Thẩm Hoài, cùng thúc đẩy khai thác xây dựng
nhà máy thép Tân Phổ và cảng Tân Phổ, không nghi ngờ gì là tạo cơ hội làm cho mối
quan hệ của nhà họ Tống và hệ Kế Kinh hòa hoãn một chút.
Đại hội Đảng lần thứ 15 sắp họp, Vương Nguyên thay Hồ Chí
Thành đảm nhiệm Thủ tướng đã quyết định rồi, ngoài hệ Kế Kinh nắm quyền trong nội
các Chính phủ ra, các mặt khác như quân ủy cũng đều sẽ là thế thượng phong của
phái cải cách chiếm cứ tuyệt đối.
Nhà họ Tống cần đảm bảo được ba vị trí ở Ủy ban trung ương
trong năm tới, lúc này cần phải làm chính là bước lớn chuyển hướng về phái cải
cách, thay đổi diện mạo bảo thủ, điều này cũng cần tiến thêm một bước hòa hoãn
quan hệ với hệ Kế Kinh.
Tạ Chỉ biết cha của Hồng Kỳ lần này có kế hoạch thị sát Đông
Điện, cũng có suy xét phương diện này trong đó, nếu thời cơ thích hợp, còn có
thể gặp mặt Điền Gia Canh.
Từ Bái là người tiên phong của hệ Kế Kinh ở tỉnh Hoài Hải, Thẩm
Hoài nói chuyện ngày hôm nay với Từ Bái, tuy rằng có thể bức Từ Bái truy cứu những
người lái xe tốc độ nhanh gây ra tai nạn, nhưng trong lòng Từ Bái có chắc sẽ
thoải mái?
Tạ Chỉ biết rằng theo suy nghĩ của ba cô và chú, cho rằng thủ
đoạn của Thẩm Hoài xử lý việc này nên thành thục một chút, mà không nên xúc động
như vậy nói đến chỗ Từ Bái.
Nhưng Tạ Chỉ ngẫm lại, trong lòng lại có chút thoải mái, nghĩ
thầm:
“Thật sự phải cho tên làm ăn
xằng bậy này một trận giáo huấn mới được.”
Tạ Chỉ lại muốn Thẩm Hoài có một số việc làm hơn thua với những
người kia, mình cũng còn có lỗi lầm lại cứ đi bắt lỗi người khác thật có chút nực
cười, sẽ càng làm cho người ta không vui
Tạ Chỉ trong lòng nghĩ ngợi lung tung, cuối cùng là lo lắng
tình hình của Tạ Đường bèn nói:
- - Cha, dượng, con lên lầu thăm Tiểu Đường và cô út đây, đêm
nay cũng ngủ ở nhà dượng…
Bước đến chỗ bậc thang, nghĩ đến Thẩm Hoài nói hai ngày nay
muốn trở về Yến Kinh, do dự không biết có nên báo cho cha và dượng không.
- - Còn có chuyện gì sao?
Tạ Hải Thành thấy con gái dừng ở chỗ bậc thang vẻ mặt do dự
bèn hỏi.
- - Hôm nay thành phố Đông Hoa mời dự cuộc họp thảo luận phát
triển sản nghiệp đóng tàu, con gặp Thẩm Hoài trong cuộc họp, anh ta nói hai
ngày nữa muốn về Yến Kinh một chuyến, có thể là vì chuyện cha của Hồng Kỳ thị
sát Đông Điện.
Tạ Chỉ nói.
Tạ Chỉ nhìn khuôn mặt âm trầm của dượng, le lưỡi một cái,
chân sáo bước lên lầu, cô sớm biết rằng dượng và Thẩm Hoài là cha con mà như
thù địch, nghe chuyện này sẽ không vui, nhưng cô cũng không thể không nói.
Tạ Hải Thành chống cằm khẽ than, cũng không khó lý giải khuôn
mặt của Tống Bính Sinh sao lại trở nên khó coi như vậy.
Đàm Khải Bình trước khi bị bức đi khỏi Đông Hoa, sự vụ của
nhà họ Tống đối với Thẩm Hoài phải tiến hành can thiệp, trên cơ bản đều phải trải
qua Tống Bính Sinh trung chuyển, hoặc là nói những quyết sách đó, ý kiến của cá
nhân Tống Bính Sinh đều rất quan trọng.
Mà từ đó đến nay, Tống Bính Sinh vẫn là Phó chủ tịch tỉnh,
nhưng trọng tâm kinh doanh của nhà họ Tống ở Hoài Hải thì lại chuyển đến hai điểm
là Mai Cương và Tập đoàn Hoài Năng, cha của Hồng Kỳ có chuyện gì liệu có thông
báo cho bọn họ một tiếng, mà Thẩm Hoài và Tống Văn Tuệ bên kia, trên cơ bản sẽ
không cùng với bên này chào hỏi rồi.
Nếu không phải Tạ Chỉ, bọn họ ai biết được Thẩm Hoài vì chuyện
Tống Kiều Sinh thị sát Đông Điện mà về Yến Kinh một chuyến?
Tống Kiều Sinh thị sát Đông Điện, Thẩm Hoài nếu chỉ là quan
tâm đến đại cục của nhà họ Tống, hắn ở lại Đông Hoa phụ trách tiếp đãi, làm một
trận náo nhiệt là được rồi.Hắn đặc biệt vì chuyện này trở về Yến Kinh, đa phần
là có suy nghĩ và cách làm của hắn, phải kết hợp với kế hoạch thị sát của Tống
Kiều Sinh.
Mà Thẩm Hoài rốt cuộc có suy nghĩ gì, có động tác gì, lại
hoàn toàn không có ý thông báo với bên này một tiếng, ông bố rốt cuộc lại bị đứa
con gạt sang một bên rồi, nếu là ai đứng ở vị trí của Tống Bính Sinh đều thấy tức
giận khó mà chịu nổi?
Đối với lời ông cụ năm trước răn dạy Tống Bính Sinh, Tạ Hải
Thành vẫn còn nhớ rất rõ.
Tuy rằng thái độ của ông cụ mấu chốt là nhà họ Tống cuối cùng
loại bỏ Đàm Khải Bình lựa chọn Thẩm Hoài, nhưng Tạ Hải Thành không kìm nổi lại
nghĩ, ông cụ đã 82 tuổi rồi, còn khỏe mạnh được mấy năm nữa?

Thẩm Hoài lái xe trước tiên đưa Tiểu Thượng cô gái ở cùng ký
túc xá với Chu Nghi trở về ký túc xá, mưa ngày càng lớn dần, tiếng sấm không ngớt,
đường như tỏ rõ tận nơi sâu của thành phố này cũng nổi gió bão.
Trở về khu chung cư, thang máy còn chưa sửa xong, Thẩm Hoài
đành kêu số khổ, Chu Nghi ở trên lưng Thẩm Hoài cười không ngớt.
- - Em áp sát lại đi.
Thẩm Hoài muốn cả người Chu Nghi áp sát vào, lúc này lên lầu,
Chu Nghi nếu muốn tránh cho bộ ngực cọ sát vào sau lưng hắn, cứ phải nâng người
lên, trọng tâm hai người sẽ không vững.
Chu Nghi nhất thời không hiểu dụng ý của Thẩm Hoài, khuôn mặt
xinh đẹp đỏ lên, nũng nịu nói:
- - Không cần…
Tay chống vào lưng Thẩm Hoài để thân mình cách xa hơn một
chút, đúng lúc này một tiếng sét dường như đánh ngang tai, Chu Nghi sợ đến mức
vội vàng áp sát vào lưng Thẩm Hoài, ôm cổ hắn nói:
- - Đã tháng 11 rồi, sao vẫn còn sét lớn như vậy.
Để bộ ngực đẫy đà của Chu Nghi áp sát vào, sau lưng Thẩm Hoài
tê dại không nói nên lời, bèn cười nói:
- - Thu Đông sét đánh tương đối ít, nhưng cũng không phải là
không có, hơn nữa anh cũng không làm việc gì trái với lương tâm, thiên lôi đánh
xuống cũng không sợ…
- - Như anh mà gọi là không làm việc gì trái với lương tâm à?
Chu Nghi vừa bị sấm sét làm cho sợ hãi đã bình tĩnh lại, lại
cười khanh khách nói:
- - Cô gái gặp ở văn cảnh Đông Hoa là ai vậy?
- - Nói say rượu loạn tính có lẽ chỉ là cái cớ. Cô ta tên là
Tạ Đường, là con gái của mẹ kế anh, anh từng suýt nữa làm tổn thương đến cô ta,
hoặc có thể nói làm cho cô ta bị tổn thương.
Thẩm Hoài thở dài một hơi, hỏi Chu Nghi,
- - Em nói anh có phải rất khốn nạn?
- - Đúng
Chu Nghi gật gật đầu nhưng tay ôm chặt lấy cổ Thẩm Hoài không
rời, nhỏ giọng nói,
- - Thật muốn để cho anh đứng ra ngoài trời mưa, xem ông trời
có mắt hay không, sét có đánh tới anh không. Nếu ông trời không đánh sét vào
anh, vậy chứng tỏ anh đã cải tà quy chính rồi….
Thẩm Hoài cười cười, cảm giác má của Chu Nghi đang áp vào, hắn
nghiêng qua để áp sát hơn với khuôn mặt nõn nà của cô, cảm giác tâm hồn đơn thuần
của cô mang lại an ủi cho mình.
- - Đồ xấu xa này, người ta đang an ủi anh, anh còn làm tới
à?
Chu Nghi ngượng ngùng tránh mặt, cô chuyển động thân mình, cộng
thêm trọng tâm của Thẩm Hoài không vững, thiếu chút nữa thì trượt xuống cầu
thang.
Thẩm Hoài vỗ lên mông Chu Nghi một cái nói:
- - Không được động đậy, hai người đều lăn xuống thì thảm rồi…
Chu Nghi hoảng sợ liền ngoan ngoãn nằm sấp trên lưng Thẩm
Hoài, tựa cằm lên vai của hắn nói:
- - Em nói với anh một chuyện, anh không được nghĩ linh tinh…
- - Chuyện gì?
Thẩm Hoài hỏi
- - Em sợ sét đánh, lát nữa anh đừng để em một mình trong
phòng được không?
Chu Nghi hỏi, lại sợ Thẩm Hoài hiểu lầm, cố tình nhỏ giọng
nói thêm một câu,
- - Anh đừng nghĩ linh tinh, em bây giờ không có hứng thú làm
một trong nhiều bạn gái của anh …
- - Là em nghĩ nhiều rồi, anh ở trong bệnh viện với em mấy tối
rồi, lần nào anh không phải ngủ ở ghế chứ? Hôm nay được ngủ ở sô fa xem như là
đãi ngộ lắm rồi, anh không dám có quá nhiều yêu cầu, em yên tâm.
Thẩm Hoài cười nói.
- - Vậy là tốt rồi, dù sao cũng làm phiền anh một đêm, mẹ em
ngày mai sẽ đến rồi…
Chu Nghi nói.

Mặc dù giáo dục lý luận ý thức của trường đảng là một mặt vô
cùng quan trọng, nhưng trước đó cán bộ cấp huyện trách nhiệm chủ yếu nhất trên
cương vị đảng chính vẫn là phát triển kinh tế, trọng điểm của chương trình học
thực tiễn vẫn là đến doanh nghiệp và địa phương có đặc sắc phát triển kinh tế
giao lưu học hỏi.
Tiếp theo chương trình thực tiễn của 1 tuần, đều bố trí ở một
số doanh nghiệp có tiếng ở thành phố Từ Thành, Tập đoàn điện khí Phổ Thành năm
94 lắp đặt dây chuyền sản xuất 200 nghìn chiếc tủ lạnh cũng là một trong những
doanh nghiệp có tiếng cần tham quan.
Tuy rằng mấy năm nay phát triển kinh tế của Đông Hoa rất
nhanh, các doanh nghiệp như Mai Cương, Hoài Năng, Bằng Duyệt, công nghiệp nặng
Hoài Liên và cũng có quy củ, nhưng so với Từ Thành từ khi dựng nước liền trọng
điểm xây dựng phát triển công nghiệp toàn tỉnh còn chênh lệch rất lớn.
9 công ty chứng khoán toàn tỉnh, Từ Thành có đến 6 công ty, đồng
thời còn có một loạt doanh nghiệp như Tập đoàn thép tỉnh cũng đang tích cực trù
bị đưa lên sàn chứng khoán, mà Đông Hoa bây giờ còn chưa có một doanh nghiệp
nào đi vào giai đoạn thực hiện chào bán.
Bây giờ ban ngành giám sát chứng khoán yêu cầu doanh nghiệp
liên tục 3 năm có lãi mới cho phép niêm yết trên thị trường chứng khoán, Mai
Cương dù cho chỉ đưa độc một nhà máy niêm yết, còn gần một năm. Hơn nữa Mai
Cương có thành phần đầu tư bên ngoài, mặc dù không phải không thể niêm yết,
nhưng phê duyệt sẽ càng phức tạp,rối rắm.
Mà Bằng Duyệt là doanh nghiệp tư nhân, niêm yết càng bị hạn
chế nghiêm khắc, chưa chắc có thể giành được hạn ngạch với các doanh nghiệp tư
nhân khác trong tỉnh.
Trừ phi mượn xác đưa ra thị trường hoặc là khiến Tập đoàn
Hoài Năng đi lên đường trên, bằng không Thẩm Hoài gần đây không suy xét khả
năng niêm yết ở trong nước.
Nếu không cố gắng đặc biệt, đây rất có thể cũng có nghĩa đến
năm 97, 98 thành phố Đông Hoa không thể có một công ty chứng khoán nào xuất hiện.
Ngoài công ty chứng khoán ra, Từ Thành trong phương diện chế
dược sinh vật, nguyên liệu mới, công nghiệp đóng tàu, máy móc cơ điện, hóa thạch,
công nghiệp tinh hóa đều có cơ sở thâm hậu hơn nhiều so với Đông Hoa.
Mà Từ Thành có gần 40 trường cao đẳng, trong việc tích lũy thực
lực ở phương diện khoa học và bồi dưỡng nhân tài chuyên nghiệp cũng còn hơn xa
Đông Hoa vẻn vẹn bốn trường cao đẳng
Nhân khẩu thường trú ở thành phố Từ Thành tương đương với
Đông Hoa, đều khoảng 7 triệu người, nhưng tỷ lệ nhân khẩu thị trấn thành phố củaTừ
Thành đạt 55%, gần như là gấp đôi Đông Hoa, cho nên quy mô và giá trị sản lượng
về phương diện công nghiệp và sản nghiệp thứ ba của Từ Thành đều vượt xa Đông
Hoa.
Nhưng Tân Hải của Đông Hoa gần biển, đang phát triển về dự án
công nghiệp quy mô lớn, có ưu thế lớn hơn so với thành phố Từ Thành, tài nguyên
đất đai cũng dồi dào hơn.
Năm 94, giá trị sản lượng công nghiệp của Từ Thành đạt gần 50
tỷ, thành phố Đông Hoa thậm chí không đến 15 tỷ, Từ Thành còn gấp ba Đông Hoa.
Cho đến năm nay, giá trị sản lượng công nghiệp thành phố Từ
Thành dự tính có thể đạt được 65 tỷ, thành phố Đông Hoa thì lên đến 30 tỷ, rút
ngắn chênh lệch còn hơn hai lần một chút.
Đợi đến năm sau một loạt dự án lớn như nhà máy thép Tân Phổ
xây xong và liên tục tiến cử các dự án lớn, giá trị sản lượng công nghiệp của
thành phố Đông Hoa sẽ tiến đến mục tiêu 50 tỷ, rút ngắn khoảng cách với thành
phố Từ Thành.
Có lẽ đối với hai thành phố Từ Thành và Đông Hoa mà nói, điều
cần làm là xây dựng liên hệ càng mật thiết hơn để bù đắp cho nhau, để đạt được
mục đích thúc đẩy phát triển, công trình đường sắt đôi và cải tạo điện khí hóa
đường sắt Từ Thành càng đặc biệt quan trọng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận