Phong Khí Quan Trường

Chương 740: Nói chuyện trong phòng sách.


Chương 740: Nói chuyện trong phòng sách.
Nghe được Thẩm Hoài có ý định ở Thanh Hà đầu tư xây dựng một
khu viên vật liệu hậu cần sắt thép, Thành Văn Quang hứng thú nói:
- Cháu nói rõ chi tiết đi…
Thẩm Hoài biết rằng mức độ mẫn cảm Thành Văn Quang đối với việc
phát triển sản nghiệp địa phương mạnh mẽ hơn một chút so với bác hai của hắn,
gãi đầu, giải thích với Thành Văn Quang dự tính ban đầu và hình thức triển khai
hoạt động cụ thể của việc hắn lần này quyết định đầu tư xây dựng khu viên vật
liệu hậu cần sắt thép ở Thanh Hà:
- Công nghiệp sắt thép trong nước trải qua thời kỳ tăng trưởng
cao đã hơn mười năm, tiềm lực phát triển trong tương lai vẫn to lớn như trước.
Nhưng hệ thống lưu thông thị trường sau khi trải qua biến động đường sắt hai
chiều, còn xa mới nói tới hoàn thiện, thị trường vật liệu xây dựng sắt thép các
nơi cũng cũng có chút hỗn loạn. Lấy ngay xí nghiệp sắt thép mà nói, tương lai
kinh doanh, khai thác thị trường như thế nào, cái nhìn của mọi người đều còn có
chút khác nhau. Xu hướng chính trước mắt, ngoại trừ khách hàng lớn cố định, thị
trường sắt thép tương đối phân tán đều chủ trương giao cho các doanh nghiệp sắt
thép lớn phụ trách giữ gìn, xây dựng. Nhưng loại mô hình này đối với xí nghiệp
sắt thép đặc biệt lớn thì có vẻ không đủ chủ động tích cực. Cháu cùng cấp quản
lý của Mai thép thảo luận một hồi lâu, trước đây cũng có một chút kinh nghiệm.
Mai thép là xí nghiệp thép tân sinh, tất yếu tham gia tích cực xây dựng dây
chuyền sản xuất lạc hậu, nên quyết định mò mẫm hợp tác với xí nghiệp mua bán sắt
thép. Ngoại trừ căn cứ xây vật liệu sắt thép của Tân Phổ, Mai Khê ra, chúng
cháu còn tính toán tái lựa chọn hai ba vùng để xây dựng kho vật liệu sắt thép.
Chúng cháu hy vọng coi đây là đầu mối then chốt, xúc tiến sản phẩm vật liệu
thép Mai thép có thể thâm nhập tốt hơn đối với thị trường khu vực. Đương nhiên,
bây giờ còn có một vài nhân tố chưa xác định, chẳng hạn như sau khi kho hậu cần
sắt thép xây dựng thành công, hình thức lợi nhuận vẫn còn tương đối mơ hồ, trước
mắt xem ra chủ yếu là tiền thuê thu vào, không phải đặc biệt lý tưởng. Tuy
nhiên đối với xây dựng kho hậu cần sắt thép địa phương mà nói, ngoại trừ các
khâu cất vào kho, hậu cần, mua bán có thể được tăng cường ra, dựa vào kho hậu cần
còn có thể tiến cử một vài xí nghiệp tinh chế gia công sắt thép, ngoài ra ở các
lĩnh vực ẩm thực, chỗ nghỉ chân, buôn bán cũng có thể có phát triển toàn diện.
Trước đây vẫn luôn nói với Kỷ Thành Hi, hai bên phải tăng cường hợp tác địa
phương, cho nên mới quyết định lấy dự án này ra đến Thanh Hà thử một lần...
Thành Văn Quang cười nói:
- Cũng khó trách mấy người Đàm Thạch Vĩ đều có thiện cảm đối
với cậu. Quan điểm suy xét vấn đề của cậu, đúng là làm người khác ưa thích. Như
vậy xem ra, Mai thép không thể tiếp nhận xây dựng bến tàu than, ngược lại có
chút đáng tiếc?
Thẩm Hoài cười, nói:
- Bến tàu vận chuyển than cảng Ký Hà và căn cứ hậu cần sắt
thép cùng với khu gia công vật liệu thép hoàn chỉnh, khu phục vụ, quả thật có
thể tổng hợp lại làm một dự án lớn hơn, đối với Mai thép, đối với phát triển địa
phương của thành phố Thanh Hà, đều vô cùng tốt. Tuy nhiên, cuối cùng do Tập
đoàn Trường Thanh tiếp nhận tiếp tục xây dựng bến tàu vận chuyển than đá, cũng
không có cái gì không tốt, hai bên vẫn có thể tiến hành hợp tác. Dù sao Tập
đoàn Trường Thanh xây dựng thành công bến tàu, chẳng lẽ không hy vọng bên ngoài
có thể hình thành hệ thống hậu cần lớn, nhằm đảm bảo lượng hàng hóa xuất nhập cảng
hay sao? Cháu cảm thấy, xây dựng khu viên hậu cần,ngược lại còn có thể từ Tập
đoàn Trường Thanh thu hút được đầu tư...
Thành Văn Quang lắc đầu cười, nói:
- Tất cả mọi người có thể có thái độ cởi mở như cậu vậy, rất
nhiều chuyện cũng sẽ đơn giản hơn rất nhiều.
- Cởi mở cũng là bị ép ra thôi.
Thẩm Hoài nói.
- Cháu ép người khác không được, vậy thì lựa chọn hợp tác.
Nói nghe hay một chút chính là kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt...
Thành Văn Quang cười ha hả, còn nói:
- Thạch Môn là đầu mối giao thông then chốt của khu vực tỉnh
Ký tỉnh Tấn. Nếu Mai thép có thể đến Thanh Hà đầu tư xây dựng kho vật liệu sắt
thép hậu cần, cũng hoàn toàn có thể đến Thạch Môn xây dựng một cái...
Thẩm Hoài nói:
- Khu vực phía nam tỉnh Ký có mấy xí nghiệp sắt thép, nhưng
quy mô đều khá nhỏ, mà tỉnh Tấn trước mắt cũng đã có Tập đoàn Thái Cương, không
gian thị trường khá lớn.Nếu có thể quy mô lớn bước vào thị trường sắt thép Ký Tấn,
tiến tới có thể thâm nhập vào thị trường sắt thép của hai thành phố trực thuộc
trung ương Yến Kinh, Tân Hải,Mai thép sẽ sẵn lòng. Đây cũng là một trong những
nhân tố chủ yếu chúng tôi quyết định trước tiên xây dựng quy mô kho hậu cần sắt
thép quy mô vừa ở Thanh Hà. Tuy nhiên hành động của chúng tôi cũng không dám
quá lớn, tứ địa thị trường sắt thép Tấn-Ký-Bắc Kinh-Thiên Tân trước mắt chủ yếu
là do mấy xí nghiệp sắt thép của Yến Kinh và bắc tỉnh Ký chi phối, tuy rằng
cũng không gạt bỏ sản phẩm sắt thép bên ngoài tiến vào, nhưng nếu Mai thép hiện
tại lấy bốn năm trăm triệu thậm chí tiền vốn nhiều hơn, trực tiếp ở Thạch Môn
nơi đầu mối then chốt tỉnh Ký, Bắc Kinh-Thiên Tân-Thạch Môn xây dựng khu mua
bán vật liệu sắt thép quy mô lớn nhất phía bắc, sợ là bất lợi đối với chú Thành

Mai thép vào Thanh Hà đầu tư khu sắt thép hậu cần, ảnh hưởng
cũng sẽ không đặc biệt lớn, có lợi Mai thép chậm rãi thâm nhập vào thị trường tỉnh
Ký, hàng năm đưa vào ba trăm nghìn đến năm trăm nghìn tấn thậm chí một triệu tấn
sản phẩm sắt thép, đối với thị trường sắt thép của Tấn-Ký-Bắc Kinh-Thiên Tân
nhu cầu hàng năm gần hai mươi triệu tấn, sẽ không sinh ra nhiễu loạn gì.
Thạch Môn không chỉ là thủ phủ của tỉnh Ký, hơn nữa còn là
trung tâm đường bộ hậu cần của tứ địa Tấn-Ký-Bắc Kinh – Thiên Tân, Mai thép đầu
tư món tiền khổng lồ ở Thạch Môn xây dựng khu mua bán vật liệu sắt thép đại
hình, khiến cho xí nghiệp sắt thép đại hình của bản địa tỉnh Ký phản đối là tất
nhiên. Mà ông trùm của cái xí nghiệp sắt thép phía bắc là Yến Kinh sắt thép
cũng rất có khả năng sẽ nhảy ra nói này nói nọ.
Nói cho cùng Mai thép làm như vậy, đối với các xí nghiệp sắt
thép Yến Kinh mà nói, đây hoàn toàn là chiến thuật tiếp cận.
Tâm tư của Thành Văn Quang cũng muốn đẩy mạnh kinh tế địa
phương phát triển, nhưng sẽ phải chịu áp lực cạnh tranh giữa Yến Kinh sắt thép
và xí nghiệp thép bản địa tỉnh Ký rất nhiều. Hơn nữa sức ảnh hưởng của những xí
nghiệp này đối với cục diện chính trị không thể xem thường.
Còn đối với Mai thép mà nói, nghiệp vụ luyện thép tương lai
trong vòng hai ba năm không có kế hoạch mở rộng quy mô lớn, sẽ căn cứ vào dòng
tiền hiện có sẽ xây dựng một vài dây chuyền sản xuất thép quy mô nhỏ hoặc là
thu mua một vài xí nghiệp thép vừa và nhỏ ở địa phương, để phong phú dòng sản
phẩm, tăng cường sức thâm nhập vào thị trường, năng lực sản xuất sẽ từng bước mở
rộng đến quy mô bảy tám triệu tấn.
Trước các phương diện xây dựng thị trường, kỹ thuật tiêu hóa
chưa tiến thêm một bước hoàn thiện, Thẩm Hoài sẽ cân nhắc không khởi động kỳ
hai kiến thiết nhà máy thép Tân Phổ quy mô càng lớn hơn nữa.
Lấy ngay sản lượng trước mắt của Mai thép mà nói, cũng không
cần phải làm ra thái độ hung hăng gây thù chuốc oán đối với Yến thép và mấy xí
nghiệp sắt thép tỉnh Ký.Thị trường Hoa Đông tăng trưởng cao, đã có thể hoàn
toàn tiếp nhận sự phát triển hiện tại của Mai thép.
Thành Văn Quang gật đầu, biết suy nghĩ của Thẩm Hoài là hoàn
thiện, toàn diện, chẳng qua là ông ta vẫn có cách nhìn khác, nói:
- Suy xét của cậu rất tốt, tuy nhiên, cạnh tranh có chỗ tốt của
cạnh tranh. Theo sự chậm chạp của con người mà nói, ghét cay ghét đắng cạnh
tranh, bởi vì cạnh tranh mang đến áp lực. Nhưng chúng ta cũng phải nhìn thấy cạnh
tranh đồng thời cũng mang lại động lực tăng trưởng. Hiện tại muốn thay đổi chế
độ doanh nghiệp nhà nước, nguyên nhân căn bản không phải là bởi vì sức cạnh
tranh hầu hết doanh nghiệp nhà nước không đủ. Nếu doanh nghiệp nhà nước có thể
đứng vững trong thị trường cạnh tranh mở cửa, thì không cần phải sửa cái gì? Thị
trường là chuẩn mực, thực tiễn là tiêu chuẩn duy nhất để kiểm nghiệm chân lý.
Cũng như tình hình hiện tại của thành phố Đông Hoa,tôi thấy cũng không chắc sẽ
bất lợi với Mai thép, có lợi đối với sự phát triển của địa phương Đông Hoa thì
càng không cần phải nói...
- Nếu nguyện vọng của chú Thành là cháu tới đây làm cá nheo,
cháu hiển nhiên là bụng làm dạ chịu...
Thẩm Hoài nói.
- Không cần nói đáng thương như vậy.
Thành Văn Quang cười ha hả, quay sang căn dặn Trần Dũng Quân
vẫn đứng nghe cuộc nói chuyện của họ nhưng không tham gia:
- Tôi cảm thấy ở tỉnh có thể ra mặt đẩy mạnh thu hút đầu tư dự
án khu sắt thép hậu cần và gia công đại hình, để Tập đoàn sắt thép Thạch Môn
tham dự vào, nhưng mà phát triệu tập thư mời với các xí nghiệp Mai thép, Yến
thép, Đường thép, Giang Ninh sắt thép. Ở tỉnh không thiên vị, để mấy xí nghiệp
công khai cạnh tranh, nếu Yến thép và các xí nghiệp khác đều lựa chọn từ bỏ, cuối
cùng quyền xây dựng rơi vào trong tay Mai thép, bọn họ cũng không thể trách tôi
đem chỗ tốt giữ lại cho người nhà...
Trần Dũng Quân gật đầu, nói:
- Lời của tỉnh trưởng Thành và Thẩm Hoài, tôi nhớ kỹ rồi, buổi
sáng tôi sẽ chỉnh lý lại...
Lúc này Thành Di đẩy cửa bước vào, thúc giục bọn họ ra ngoài
ăn sán. Ánh sáng mặt trời phía ngoài chiếu ánh nắng màu vàng xuyên thấu qua
trên bệ cửa sổ đặt giỏ hoa lá,chiếu lên phòng sách thông thấu sáng rực.
Trần Dũng Quân dậy sớm đã ăn sáng rồi nên không từ chối.
Bọn họ mới đến tỉnh Ký, rất nhiều chuyện đều chưa quen, Thành
Văn Quang sắp xếp công việc buổi sáng. Ông cũng muốn liên lạc xác nhận một lần,
còn phải dành thời gian ghi nhớ những chỗ quan trọng của cuộc nói chuyện trong
phòng sách vừa rồi, tránh lỡ quên mất.
Trần Dũng Quân gấp sổ lại, cất vào trong túi áo, cũng ngầm cảm
thấy chủ ý đặt kế hoạch xây dựng một kho sắt thép hậu cần quy mô càng lớn hơn nữa
ở Thạch Môn rất hay.
Thành Văn Quang đến tỉnh Ký làm việc, không chỉ gánh trách
nhiệm của hai nhà Tống-Kỷ, mà địa phương cũng gửi gắm hy vọng. Ngoại trừ điều
chỉnh kết cấu sản xuất của vùng đất phía bắc tỉnh Ký, còn có các nhiệm vụ quan
trọng như phục hồi nền kinh tế phía nam tỉnh Ký, đẩy mạnh tuyến đường phía Nam
tỉnh Tấn, xây dựng cảng Ký Hà.
Mới đến nhâm chức, lúc nào cũng là một mớ lộn xộn, về phát
triển kinh tế và công nghiệp, ngoại trừ tỉnh Ký tự thân sẵn có một vài thiếu
sót lạc hậu, sự ảnh hưởng của khủng hoảng tài chính Châu Á-Thái Bình Dương
với tỉnh Ký không mạnh như các tỉnh thành phố phía nam vậy, nhưng ít nhiều cũng
có chút lan đến. Công tác phải triển khai như thế nào mới có thể có hiệu quả
nhanh chóng, phải như thế nào tỉnh Ký mới có thể đứng vững, tập hợp lòng người,
tăng cường sự tín nhiệm của Kỷ-Tống và các lãnh đạo trung ương khác, không chỉ
có Thành Văn Quang phải suy xét, Trần Dũng Quân những cấp dưới đi theo đi làm
việc cũng cần suy xét, cung cấp đề nghị có sức nặng cho Thành Văn Quang, mới
coi là đủ tư cách, mới xem là không phụ sự tin tưởng giao trách nhiệm.
Dự án khu sắt thép hậu cần và tinh chế gia công Thạch Môn quy
mô sẽ không quá lớn, nhưng tổng đầu tư có lẽ có thể lên đến xấp xỉ một tỷ. Điều
này đối với thành phố Thạnh Môn phát triển kinh tế vẫn luôn lạc hậu là một sự
thúc đẩy phát triển mạnh mẽ. Nhưng có lẽ quan trọng hơn chính là tác dụng thúc
đẩy đối với Yến thép và mấy xí nghiệp sắt thép đại hình phía bắc tỉnh Ký.
Nếu họ không muốn Mai thép hùng hổ tiến quân thị trường sắt
thép Tấn-Ký-Bắc Kinh-Thiên Tân, thành phố Thạch Môn là trận địa chủ chốt tấn
công sau cùng của bọn họ,khả năng còn có thể vào Thanh Hà thép tiến hành chặn
đánh đối với Mai thép. Bởi vậy, phát triển kinh tế của vùng đất phía nam tỉnh
Ký đột nhiên nhiều sức sống hơn.
Tuy rằng cuộc nói chuyện của Thẩm Hoài và Thành Văn Quang
không đặc biệt nhắc đến Tập đoàn sắt thép Thạch Môn, nhưng Trần Dũng Quân tin rằng
Thẩm Hoài và Thành Văn Quang đều để ý tới Thạch Môn sắt thép.
Quy mô Tập đoàn sắt thép Thạch Môn không lớn, lúc này mỗi năm
sản xuất ba trăm năm mươi nghìn tấn sắt, sản xuất bốn trăm nghìn tấn thép, ở
thành phố Thạch Môn có thể coi là xí nghiệp lớn, nhưng đặt ở công nghiệp sắt
thép trong nước, lại là xưởng nhỏ không đáng kể.
Tập đoàn sắt thép Thạch Môn năm 94 đã thay đổi chế độ rồi,
ngoại trừ chính quyền thành phố Thạch Môn giữ lấy cổ phần nhất định, cổ đông lớn
thực sự không phải nhà khác, hoàn toàn là nhà họ Hồ kiểm soát doanh nghiệp
trung ương nhà nước Tập đoàn quốc tế Kim Thạch.
Lúc này vở kịch hay đã xuất hiện rồi, Thạch Môn sắt thép làm
xí nghiệp thép cổ phần địa phương, Thành Văn Quang chỉ đích danh do Thạch Môn sắt
thép tham gia dự án khu hậu cần, xem như là bảo vệ ích lợi địa phương. Nhưng Thạch
Môn sắt thép bất kể là thực lực tài chính hay là năng lực sản xuất thực tế vừa
không có năng lực, cũng không có thực lực để nhận thầu trọn dự án kho hậu cần.
Lúc này sẽ xem phản ứng của cổ đông lớn Tập đoàn quốc tế Kim
Thạch sau lưng Thạch Môn sắt thép.
Nếu nhà họ Hồ sau lưng Tập đoàn quốc tế Kim Thạch muốn đích
thân ngăn chặn Mai thép tiến vào thị trường sắt thép Tấn-Ký-Bắc Kinh-Thiên Tân,
ngoại trừ tham gia xây dựng kho sắt thép hậu cần quy mô lớn, đồng thời vì phù hợp
với quy mô thực tế hậu cần thượng mại của khu sắt thép hậu cần, tất nhiên cũng
phải tăng sản lượng của Thạch Môn sắt thép quy mô lớn hơn nữa.
Nghĩ đến đây, Trần Dũng Quân cũng có thể xác định rõ vì sao
Thành Văn Quang coi trọng cậu con rể tương lai này như vậy. Mai thép cho dù nắm
giữ trong tay ai, hoàn toàn là một tấm kim bài sức mạnh lớn. Thậm chí cũng chưa
hẳn phải dùng lá bài này, chỉ cần thế lực đủ, có thể sinh ra đủ hiệu quả kinh sợ,
sẽ có thay đổi mà bọn họ muốn có.
Bạn cần đăng nhập để bình luận