Phong Khí Quan Trường

Chương 1010: Thị trường Hoa Khê (2).


Chương 1010: Thị trường Hoa Khê (2).
Nếu tôi cố ý ra vẻ mơ hồ, nội bộ Văn phòng quản lý giám sát
tài sản nhà nước, Bí thư Tưởng, Chủ nhiệm Đinh cũng tham gia đánh giá sẽ không
thông qua.
Thẩm Hoài lại rất kiên nhẫn giải thích với Diệp Tuyển Phong tại
sao anh lại khăng khăng nhìn trúng Quách Đình, cười nói:
- Cuối năm 98 Quách Đình mới rời khỏi Tỉnh Khí. Trước đó ông
ta ở Tỉnh Khí trước sau phụ trách bộ phận kỹ thuật xe thương dụng và xe saloon,
năng lực chuyên môn và lãnh đạo đã được công nhận từ sớm. Phía Phổ Thành mời
Quách Đình qua phụ trách hạng mục xe con, cũng đã nghiêm túc cân nhắc qua. Mà sở
dĩ tôi tiến cử Quách Đình,thật ra phải xét theo con đường phát triển nội bộ mấy
năm qua của Tỉnh Khí. Trong những năm 80, Tỉnh Khí có cơ sở nhất định trong sản
xuất và thị trường xe khách cỡ trung, giai đoạn đầu năm 90, xí nghiệp xe khách
hải ngoại nhao nhao góp vốn hoặc kỹ thuật để hợp tác tiến vào thị trường Trung
Quốc, Tỉnh Khí cũng muốn nắm bắt thời cơ này. Trong đàm phán hợp tác, nội bộ Tỉnh
Khí xuất hiện chia rẽ nghiêm trọng, Quách Đình khi đó là đại biểu chủ trương ủng
hộ hợp tác kỹ thuật, tăng cường tiêu thụ kỹ thuật, thúc đẩy bộ phận linh kiện tự
chủ sản xuất của Tỉnh Khí. Tuy chủ trương của Quách Đình không được thực hiện,
mà Tỉnh Khí về sau dồn tinh lực vào con đường sản xuất xe saloon. Thành tích bộ
phận xe saloon trượt dốc nghiêm trọng, Quách Đình nhận mệnh lúc nguy chủ trì bộ
phận kỹ thuật saloon mà không có năng lực cứu vãn,nhưng tôi vẫn cảm thấy đối với
phương hướng phát triển tương lai sản phẩm xe khách của Nguyên Dã, có thể thử
đi theo suy nghĩ của ông ấy…
Thẩm Hoài kiên nhẫn giải thích như thế, cũng không thể nói là
nể mặt Diệp Tuyển phong. Lưu Kế Chu nhận thầu kinh doanh cưỡng xe hơi Đông Sư gần
mười năm, hình thành đầy đủ, hiệu quả cao đồng thời đoàn hội mà ông ta dùng để
sai khiến, độ khó khi bắt tay chỉnh hợp bộ phận xe chuyên dụng không lớn lắm.
Nhưng Quách Đình ở tập đoàn công nghiệp xe hơi Nguyên Dã cấp bậc chỉ là Phó
Phòng, rời khỏi xe hơi Nguyên Dã cũng đã được một năm rưỡi rồi, tuy Thẩm Hoài sẽ
đuổi sạch đám người Chu Đại Niên, Kỳ Kiến Thành khỏi Nguyên Dã, nhưng nhân viên
quản lý cấp trung đại đa số trẻ trung khỏe mạnh vẫn phải để lại cho Quách Đình
lựa chọn sử dụng.
Quách Đình trở về Nguyên Dã phải xác lập quyền uy, phải quán
triệt thúc đẩy tư tưởng phát triển của Tân Nguyên Dã của ông ta, cần Thẩm Hoài ủng
hộ ông ta nhiều thêm ở bên ngoài. Đồng thời Thẩm Hoài cũng cần Tưởng Ích Bân,
Đinh Kiến Quốc và Từ Bái có thể tin tưởng Quách Đình, cho nên cần phải giải
thích cũng là chuyện nên làm.
Diệp Tuyển Phong và Thẩm Hoài giao tế nhiều năm như thế, dĩ
nhiên hiểu rõ anh dùng người có chỗ độc đáo của anh, đây cũng là một cơ sở mà
Mai thép có thể phát triển,có thể quật khởi.
Y lúc này có thể nghe thấy Thẩm Hoài giải thích tường tận như
thế, cũng giật mình sinh ra một loại ảo giác, có lẽ Thẩm Hoài có thể coi như là
một người tương đối ôn hòa,nhưng nhìn thấy đám người Lý Cốc, Chu Vĩ Dân ngồi
bên bàn đều như đang suy nghĩ, mới biết dụng ý lớn hơn của Thẩm Hoài là tạo thế
lực thay cho Quách Đình, để người khác hiểu Quách Đình này từ sớm đã có tư duy
phát triển độc đáo của cá nhân ông ta trong việc hình thành sản nghiệp xe hơi rồi.
Tạ Thành Giang thấy hôm nay Thẩm Hoài nói chuyện khá thoải
mái, không khiến người ta thấy câu nệ, cũng mượn cơ hội hỏi thăm:
- Tôi nghe người ta nói Văn phòng quản lý giám sát tài sản
nhà nước tỉnh gần đây muốn thành lập tập đoàn khai thác bất động sản mới, kế hoạch
trong tương lai năm ba năm khai thác xây dựng thương nghiệp vượt hơn vạn mẫu ở
Từ Thành, xây dựng nhà ở - tin tức này có thật không?
- Tin tức của anh cũng thật linh thông, nội bộ Văn phòng quản
lý giám sát tài sản nhà nước tỉnh mới thảo luận thôi, Thị trưởng Lý còn chưa biết
nữa.
- Tin tức của tôi không không bế tắc như thế, Thành Giang
không hỏi vấn đề này, tôi cũng sẽ tìm cậu bàn chuyện này.
Lý Cốc cười nói. Có thể ngồi trong bàn này cũng đều là người
có tư cách nghe được cơ mật, cũng muốn bảo Thẩm Hoài nói tường tận cách nghĩ của
anh.
- Tôi hi vọng, bây giờ vẫn chỉ là trong lòng tôi hi vọng như
thế, có thể thành hay không cũng có hai cách nói nha.
Thẩm Hoài cười nói. Anh muốn thúc đẩy kế hoạch của mình, dĩ
nhiên phải mở rộng thuyết phục nhiều người ủng hộ, tham dự vào hơn, mới có thể
thành công được.
- Tôi hi vọng Văn phòng quản lý giám sát tài sản nhà nước tỉnh
thành lập một tập đoàn bất động sản độc lập, trong tương lai năm năm có thể
cùng với tập đoàn xây dựng tỉnh xây dựng khai thác hơn sáu triệu mét vuông, bao
gồm nhà ở, sản nghiệp mới, văn phòng, thương nghiệp…ở Từ Thành.
- Sáu triệu mét vuông?
Lý Cốc hai hôm nay đã muốn tìm Thẩm Hoài bàn cụ thể chuyện
này, nhưng nghe thấy anh nói ra con số này, cũng ngây người một lát, đoạn nói:
- Xây dựng thành phố của Từ Thành mấy năm nay vẫn đang tăng tốc,
nhưng diện thích xây dựng năm ngoái của thành khu cũng chưa đến một triệu rưỡi
mét vuông. Theo mong đợi của cậu, chỉ một tập đoàn bất động sản mà Văn phòng quản
lý giám sát tài sản nhà nước xây dựng năm năm sau bình quân mỗi năm phải khai
thác một triệu hai trăm mét vuông kiến trúc mới. Mấy thương nghiệp bất động sản
lớn như Dung Tín, xây dựng Chử Giang cộng lại, mỗi năm cũng phải khai thác một
triệu hai trăm mét vuông nhà ở, thương nghiệp và văn phòng, lại cộng thêm doanh
nghiệp khai thác bất động sản vừa và nhỏ khác, tốc độ xây dựng thành phố của Từ
Thành, chỉ e sẽ nhiều hơn gấp ba lần lúc trước…
Buổi chiều Tạ Thành Giang ở công trường nghe Diệp Tuyển Phong
nói Thẩm Hoài muốn thành lập tập đoàn bất động sản thuộc tỉnh, muốn đưa đất di
dời nhà xưởng xí nghiệp thuộc tỉnh đi vào trong tập đoàn bất động sản, đoán rằng
quy mô sẽ không nhỏ, nhưng cũng không ngờ miệng của Thẩm Hoài lại há lớn như thế.
Thành phố hiện đại Bằng Duyệt và quảng trường Tân Thế Giới của Dung Tín, hai hạng
mục bất động sản khai thác tổng hợp siêu lớn này, tổng diện tích xây dựng cộng
lại ước chừng một triệu sáu trăm mét vuông, ước chừng sẽ khai thác hoàn tòa
trong năm năm. Mà bây giờ tập đoàn bất động sản Quốc tư tỉnh mà Thẩm Hoài muốn
xây dựng, việc khai thác trong thời gian năm năm ở Từ Thành sẽ còn lớn gấp bốn
lần thành phố hiện đại Bằng Duyệt và quảng trường Tân Thế Giới.
Lượng cung ứng đột nhiên khuếch đại nhiều như thế, Tạ Thành
Giang không dám tưởng tượng Hồ Lâm, La Hiểu Thiên của Dung Tín sẽ mắng chửi thế
nào, cũng không thể tưởng tượng Thẩm Hoài làm sao thuyết phục những ý kiến phản
đối trong nội bộ Mai thép?
Lượng cung ứng đột nhiên khuếch đại nhiều như thế, cũng sẽ
làm suy yếu lượng tiêu thụ của thành phố hiện đại Bằng Duyệt một cách nghiêm trọng.
Tạ Thành Giang cũng không biết trọng tâm phát triển của bất động
sản Kim Đỉnh sau này, có phải sẽ dời khỏi Từ Thành hay không. Y chỉ biết người
ngoài muốn thay đổi suy nghĩ của Thẩm Hoài khó bao nhiêu.
Thẩm Hoài nhìn thấy thần sắc trên mặt hai người Tạ Thành
Giang, Diệp Tuyển Phong, lại cười giải thích với Lý Cốc, nói:
- Tình hình chuyến thăm hôm nay, anh cũng nhìn thấy rồi, điều
kiện nhà ở của đại đa số gia đình thị dân ở Từ Thành đều không thoải mái hơn
tình hình mà chúng ta nhìn thấy hôm nay bao nhiêu. Bây giờ ba triệu nhân khẩu
thị khu Từ Thành, tổng diện tích nhà ở không đủ ba mươi lăm triệu mét vuông,
bình quên diện tích đầu người không đến mười hai mét vuông, tương lai thành phố
Từ Thành còn phát triển thành thành phố siêu lớn hơn năm triệu nhân khẩu, diện
tích bình quân đầu người phải nâng cao gấp đôi, cũng có nghĩa là chỉ một chữ
nhà ở thôi thì đã có lỗ hổng tám mươi lăm triệu mét vuông rồi. Phía tỉnh tổ chức
một tập đoàn bất động sản, bao gồm cả việc cải thiện nhà ở của nhân viên, xây dựng
văn phòng, xây mới khu dùng cho phát triển thương nghiệp, tổng hợp thương nghiệp,
trong năm năm ở Từ Thành tổng cộng khai thác sáu triệu mét vương kiến trúc mới
thì có gì mà đáng sợ chứ?
- Mấu chốt là muốn phát triển kinh tế, thương nghiệp, đồng thời
yêu cầu về nhà ở ngày càng tăng cao, thu nhập bình quân đầu người tăng, năng lực
mua sắm tăng, tương lai Từ Thành lại có nhu cầu tăng thêm ba mươi năm mươi mét
vuông về nhà ở, đích thực sẽ không khiến người ta ngạc nhiên lắm.
Lý Cốc gật đầu. Ông cũng thưởng thức việc có thể đứng ở vai
trò vĩ mô hơn để quan sát sự phát triển thành phố của Từ Thành, chứ không chỉ
giới hạn ở lợi ích một phía của Mai thép.
Tạ Thành Giang thầm tặc lưỡi, yêu cầu lý luận chỉ là lý luận
mà thôi, nhưng y cũng không phản đối Thẩm Hoài. Lời của Lý Cốc, nhân khẩu thành
khu Đông Hoa chỉ bằng một phần ba Giang Ninh, mà diện tích kiến trúc thành thị
mới của thành khu Đông Hoa, tân khu Mai Khê thêm vào thành phố mới Lâm Cảng Hà
Phổ năm ngoái cũng phải vượt qua một triệu mét vuông. Trong những số liệu này
đích thực có thể nhìn thấy tác dụng xúc tiến hùng mạnh của việc phát triển
thương nghiệp hóa đối với phát triển thành thị; mà Thẩm Hoài cũng đích thực từ
sớm đã nhắc qua lý luận phát triển thương nghiệp thúc đẩy phát triển thành thị…
Nhưng cho dù là thế, Thẩm Hoài thành lập tập đoàn bất động sản
quốc tư tỉnh, đối với sự phát triển thương nghiệp bất động sản trong thành phố
Từ Thành đều sẽ tạo thành áp lực cực lớn, lượng cung ứng lớn như thế, giá nhà
trong năm ba năm đều sẽ không tăng lên cực lớn.
Thẩm Hoài lại cười nói với Lý Cốc:
- Văn phòng quản lý giám sát tài sản nhà nước tỉnh sẽ không
kéo dài đến hạn cuối năm 2003 mới đình chỉ phúc lợi chia phòng của xí nghiệp
thuộc tỉnh, trong năm nay đã dự định sẽ bỏ bớt các bộ phận đơn vị có liên quan
đến việc góp vốn xây nhà, để quá độ, phía tỉnh cũng có yêu cầu thành lập tập
đoàn khai thác bất động sản. Mặt khác, cũng nên nói là một phương án mà Khu Bắc
Đường nhắc đến đã đả động đến tôi…
- Phương án nào của Khu Bắc Đường đả động đến cậu?
Lý Cốc hỏi.
Phương án mà huyện khu đề xuất cho tỉnh, chương trình nghị án
rất nhiều, Lý Cốc nhất thời không nghĩ ra có phương án nào trực tiếp liên quan
đến Văn phòng quản lý giám sát tài sản nhà nước tỉnh, hơn nữa còn có thể đả động
đến tâm tư Thẩm Hoài.
- Đương nhiên, phương án này không trực tiếp trình lên Văn
phòng quản lý giám sát tài sản nhà nước, tôi cũng chỉ tìm hiểu tình huống liên
quan khi được điều đến Tập đoàn dệt của tỉnh, đây cũng là nguyên nhân tôi muốn
tìm Phó Bí thư Chu bàn chuyện.
Thẩm Hoài nói.
Thẩm Hoài nói thế, Lý Cốc liền nghĩ ngay đến chuyện gì, hỏi:
- Cậu đang nói chuyện mở rộng thị trường bán sỉ tổng hợp Hoa
Khê?
Thị trường bán sỉ tổng hợp Hoa Khê khu Bắc Đường là một hạng
mục mà sau khi Chu Vĩ Dân đến khu Bắc Đường đảm nhiệm Phó Khu trưởng thường ủy
đảm nhiệm, ông ta cũng đến năm trước mới từ nhiệm Bí thư công ủy Ban quản lý thị
trường Hoa Khê, Chủ tịch hội đồng quản trị Tổng công ty khai thác.
Thị trường bán sỉ Hoa Khê sau khi xây dựng xong lợi dụng ưu
thế giao thông gần trạm xe lửa, trạm xe khách đường dài, trong bốn năm hình
thành quy mô kinh doanh gần hai ngàn thương hộ, phát triển thành trung tâm phân
phối và tập trung thương phẩm cỡ vừa và nhỏ lớn nhất tỉnh Hoài Hải, ngạch giao
dịch hoàn thành năm ngoái xác nhận vượt hơn một tỷ rưỡi (con số thực tế có thể
vượt hơn rất nhiều), nhân số trực tiếp tạo ra thành tựu gần hai mươi ngàn người.
Thị trường bán sỉ tổng hợp Hoa Khê có thể nói là một hạng mục
thành công nhất mà khu Bắc Đường khởi công những năm gần đây.
Chu Vĩ Dân nghe Thẩm Hoài, Lý Cốc bàn đến chuyện mà ông ta đắc
ý nhất, dĩ nhiên cũng tinh thần phấn chấn, nhưng cũng không lộ thanh sắc, kiên
nhẫn nghe Thẩm Hoài và Lý Cốc tiếp tục bàn bạc.
- Thị trường Hoa Khê theo sát xưởng in nhuộm của tập đoàn dệt
tỉnh, thế phát triển mấy năm nay rất tốt, hộ kinh doanh trước mắt cũng có xu thế
bão hòa, cực kỳ cần mở rộng xung quanh, mà đồng thời xưởng in nhuộm của tập
đoàn dệt tỉnh, vấn đề ô nhiễm in nhuộm cũng khiến khu Bắc Đường khá đau đầu.
Phía khu Bắc Đường đã đề xuất với tập đoàn dệt tỉnh, muốn bỏ vốn mua lại mảnh đất
của xưởng in nhuộm dùng để mở rộng thị trường Hoa Khê.
Thẩm Hoài cười nói:
- Phương án mà khu Bắc Đường đề xuất là nhất cử lưỡng tiện,
tôi hiểu thị trưởng tổng hợp Hoa Khê là hạng mục mà Phó Bí thư Chu thúc đẩy khi
đảm nhiệm Phó Khu trưởng thưởng vụ, tôi muốn tìm ông để tìm hiểu tình hình tường
tận của việc mở rộng thị trường Hoa Khê…
- Cậu đây là cáo chúc tết gà, không có lòng tốt nha.
Lý Cốc nhướng mi, đoạn nói:
- Cậu sẽ không phải là muốn phía tỉnh thành lập tập đoàn bất
động sản, bản thân mình lấy mảnh đất đó khai thác chứ?
- Đúng vậy.
Thẩm Hoài thản nhiên cười, nói:
- Nước phù sa không chảy vào ruộng ngoài. Phía tỉnh thành lập
tập đoàn bất động sản, hoàn toàn có thể dùng mảnh đất này khai thác công trình
giai đoạn hai thị trường bán sỉ Hoa Khê, không cần phải giao cho người khác làm
nha…
Nhưng nghe Thẩm Hoài nói thế, Chu Vĩ Dân không khỏi muốn cười
khổ. Phía tỉnh tổ chức tập đoàn bất động sản, cướp lấy hạng mục của khu Bắc Đường,
ông ta ngoài trừ cười khổ, còn có thể nói gì? Thẩm Hoài muốn tìm ông ta hỏi
thăm phương án giai đoạn hai của thị trường Hoa Khê, ông ta còn có thể giấu
không nói sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận