Phong Khí Quan Trường

Chương 630: Kẻ địch


Chương 630: Kẻ địch
Tần Đại Vĩ, Dương Lâm là người thông suốt suy nghĩ của người
khác, đương nhiên có thể hiểu được Thẩm Hoài đây là rút dây động rừng phô
trương thanh thế, muốn trị tính tình ương ngạnh của Điền Ái Anh. Vợ Dương Lâm
là Đông Huệ Nam không rõ ràng cho lắm, cũng theo tới đây, đứng ở cửa lo lắng hỏi:
- Có phải đã xảy ra chuyện không, làm sao bây giờ?
Dương Lâm nhìn trong viện không có người nào khác theo tới
đây, an ủi vợ nói: - Không có chuyện gì đâu. Anh của em cho Điền Ái Anh ăn hiếp
chết luôn, chúng ta ngoại trừ trốn cho xa ra, cũng nắm chắc không làm gì được
chị ta. Nếu muốn đè bẹp vẻ kiêu căng của Điền Ái Anh, cũng phải làm cho chị ta
trong nội tâm có chút sợ hãi. . .
- Mấy nhà đầu cơ cổ phiếu nổi danh ở cái thành phố Từ Thành
này, cả ngày nghe Điền Ái Anh lải nhải, khả năng đúng là có quan hệ gì đó với
xã hội đen đó. Đây là muốn để lộ tin tức, để bọn họ biết là do bên này tố cáo đấy,
em đương nhiên không đi quản Điền Ái Anh chị ta sống chết ra sao, Nói đến bà chị
dâu này, Đông Huệ Nam cũng đầy bụng tức, nhưng trong lòng dù sao cũng sợ người
nhà họ Đông cô chịu liên lụy, nói, - Nếu liên lụy đến anh trai, Quân Quân và ba
mẹ em phải làm sao đây?
Thẩm Hoài cười nói: - Điện thoại tố cáo là do tôi gọi, không
dính dáng gì đến chị dâu cô, sẽ có tin tức gì lộ ra ngoài chứ? Tuy nhiên việc
này, cô không thể nói ra được.
Đông Huệ Nam cũng đã nghe nói qua về Thẩm Hoài từ miệng Tần Đại
Vĩ và ông chồng Dương Lâm, biết đầu năm nay ở các quận huyện trong vùng này là
nhân vật cốt cán số một số hai mới là chúa đất chân chính, đương nhiên không cần
sợ xã hội đen trả đũa gì gì đó. Lúc này cô cũng an tâm rồi, nghĩ thầm nếu chị
dâu cô trong lòng vẫn lo lắng chuyện có khả năng xã hội đen sẽ trả thù, dáng vẻ
kiêu ngạo quả thật không thể kiêu ngạo hơn được nữa, đây đúng là một chuyện tốt.
Thẩm Hoài lại nói với Dương Lâm, Tần Đại Vĩ, - Đương nhiên, vừa
rồi tôi gọi điện thoại tố cáo cũng không phải hoàn toàn tất cả đều là phô
trương thanh thế. Hiện tại thị trường chứng khoán mùi đầu cơ quá nồng nặc,
trong ngành lọc dầu Từ Thành này đề tài có thể thổi phòng lại nhiều, hiện tại
không chèn ép một chút, bảo bọn họ mượn việc tái cơ cấu ngành dầu khí này không
hạn chế đầu cơ gian lận, tương lai tất nhiên sẽ thương tổn đến chính ngành dầu
khí. Tôi sẽ liên hệ cục điều tra kinh tế và FSC (Forest Stewardship Council), lập
vài vụ án, cầm gậy to đánh mấy con hổ diệt trừ uy phong của bọn họ; thời điểm
điều tra, xếp Điền Ái Anh vào đối tượng điều tra, việc này trên cơ bản sẽ không
có sơ hở gì... . .
Tần Đại Vĩ cũng biết tuy rằng Dương Lâm cơ trí hơn người,
nhưng dây dưa đến quá nhiều người, là làm khó vợ của anh vợ, sẽ không oán Thẩm
Hoài xen vào việc của người khác, tuy nhiên ngẫm lại còn khiến người ta không
nhịn nổi lắc đầu mà cười, Thẩm Hoài đánh vào sân được nếm mùi tính tình chanh
chua của người đàn bà này, dùng chiêu này trị được người đàn bà chanh chua này,
quả nhiên là hay tuyệt, đổi lại là y cũng nghĩ không ra cái "Chủ ý cùi bắp"
này, nghĩ thầm rằng ở Đông Hoa hệ Mai Cương có thể lập tức cắm rễ và trưởng
thành đến quy mô chót vót như hiện nay, không phải là nhờ may mắn gì, Thẩm Hoài
quả thật có thủ đoạn, có quyết đoán, có sức hấp dẫn quy tụ một lượng lớn người
lập nên sự nghiệp.
Tần Đại Vĩ mới đầu còn lo lắng Thẩm Hoài chọn trúng Dương
Lâm, nhưng Dương Lâm chưa chắc đã bằng lòng để cho Thẩm Hoài sử dụng, nhưng xem
bộ dạng Dương Lâm nhướn mày mang ý cười, nghĩ thầm rằng nỗi lo lắng này có lẽ
là dư thừa rồi.
- Hay là tôi chọn một chỗ, chúng ta tiếp tục trò chuyện? Thẩm
Hoài hỏi.
Đứa nhỏ buổi sáng đã đắp khăn ướt hạ sốt rồi, nhưng vẫn phải
có người lớn chăm sóc, Đông Huệ Nam đương nhiên sẽ không theo chồng và bọn họ
đi, Thẩm Hoài lái xe chở Tần Đại Vĩ, Dương Lâm quay về văn phòng trụ sở Từ
thành
Trụ sở Từ thành ở Đông Hoa tức khách sạn Đông Hoa, nhìn qua
không xa hoa tráng lệ cho lắm, cảnh trí lại tương đối không tệ, rất nhiều cây cối
có cả cây hơn trăm tuổi, cao lớn âm u, là cái mà rất nhiều biệt thự, khách sạn
xa hoa không có, cách con sông có thể nhìn thấy ngôi trường gạch đỏ của học viện
kinh tế của tỉnh.
Đến lầu nhỏ phía sau trụ sở Từ thành ở Đông Hoa, Thẩm Hoài lại
gọi điện thoại gọi Tống Hồng Quân còn chưa rời khỏi Từ thànhđến, kêu chủ nhiệm
Liêu Đức Chí huyện Đinh Chúc của trụ sở Từ thành ở Đông Hoa, bảo ông ta liên hệ
với Tiền Văn Tuệ, cùng đi đội điều tra kinh tế Từ thành và cục chứng khoán của
tỉnh theo sát xem bọn họ điều tra giao dịch nội bộ về hoá dầu của Từ thành.
Tin tức mượn vỏ bọc tái cơ cấu ngành lọc dầu của Từ thành,
lúc ban đầu vẫn là chính Thẩm Hoài hắn để lộ ra ở nhà khách tỉnh Hoài Hải, càng
tiến một bước tin tức xác thực bắt nguồn từ người bên cạnh Từ Bái muốn điều tra
tin tức giao dịch lọc dầu của Từ thành, đương nhiên là không có cách nào đào
sâu thêm được, mục đích của Thẩm Hoài cũng chính là rút dây động rừng, gõ núi
doạ hổ, làm cho vài kẻ đầu cơ về sau không đến mức quá đáng, cũng tiện thể trị
tính tình chanh chua của bà vợ của anh vợ Dương Lâm
Thẩm Hoài cũng tin tưởng, đơn vị đầu tư chứng khoán ở các nơi
của Từ thành, cũng sẽ không hy vọng nhìn thấy giá cổ phiếu lọc dầu Từ thành
tăng vọt rồi giảm mạnh. Đặc biệt là tham dự cơ quan đầu tư chứng khoán của các
nơi khác, những cổ phiếu khác trong tay bọn họ đang nắm giữ sẽ có kỳ hạn khá
dài đến hai mươi bốn tháng, giá cổ phiếu lọc dầu Từ thành có thể vững vàng lên
sàn mới càng phù hợp với lợi ích của bọn họ. Cho nên, Thẩm Hoài tin tưởng đem gậy
đánh mấy con hổ con, diệt trừ uy phong của mấy con hổ con này, các địa phương của
Từ thành vẫn sẽ phối hợp thôi.
Cũng không biết ngày hôm qua sau khi rời khỏi nhà bà cô, Tống
Hồng Quân chạy đi đâu lêu lổng, nhìn bộ dạng y hai mắt phù thũng, hẳn là cả đêm
không có ngủ ngon rồi.
Thẩm Hoài giới thiệu Tống Hồng Quân và Tần Đại Vĩ, Dương Lâm
quen biết nhau, hỏi Tống Hồng Quân: - Ngày hôm qua sao anh lại lén lén lút lút
gọi điện thoại méc ông cụ?
- Ồih, việc này hoặc là không làm, nếu muốn làm thì không thể
đánh tiếng cho mấy người Tống Hồng Quân cười ma lanh nói, - Nhưng tôi buổi sáng
mò tới xem náo nhiệt, bọn họ đều tưởng rằng là do anh tố cáo, cho nên chuyện
cáo trạng, hiện tại không quan hệ gì tới tôi rồi, anh cũng là con rận nên không
sợ cắn...
Thẩm Hoài là con rận trên đầu nên không sợ cắn, cũng rất cảm
kích Tống Hồng Quân ngày hôm qua có thể gọi cú điện thoại kia cho ông cụ, bằng
không bên kia không nỡ chia quyền hành quản lý giao thông và nguồn năng lượng,
thật sự muốn nuốt miếng mồi ngon mà nhà họ Điền ném ra, thái độ khó coi là một
chuyện, tình thế cũng sẽ trở nên phức tạp hơn.
Thẩm Hoài hiện giờ đang nghĩ ngợi về hoá dầu Tân Phổ, sắt
thép Tân Phổ, cảng Tân Phổ, đường sắt Từ Đông và vài cái hạng mục lớn có thể
thuận lợi đẩy mạnh, không muốn càng phức tạp thêm nữa.
- Đúng rồi, buổi sáng làm sao mà anh lại trêu chọc Tạ Thành
Giang rồi, làm người ta hận không thể nuốt sống anh? Tống Hồng Quân hỏi Thẩm
Hoài.
- Buổi trưa anh gặp hắn hả? Thẩm Hoài hỏi.
- Không có, tôi nghe người khác nói đấy, Tống Hồng Quân cười
đắc ý nói, - Tôi có tai mắt bên phía bọn gã, tin tức nhạy lắm...
Thẩm Hoài cười cười, đây cũng là chỗ tiện lợi của bọn họ, hệ
Mai Cương quật khởi, bác Hai của bọn họ muốn xếp cơ sở ngầm vào cũng không có
khả năng, trừ phi mua được lòng người; lúc trước Tống Hồng Quân cùng tập đoàn Hải
Phong và Trường Thanh cũng đã có một chút hợp tác, sau đó mới bởi vì quan niệm
bất đồng mà mỗi người đi một ngả, nhưng tìm hiểu chút tin tức gì gì đó, cửa ngõ
còn nhiều hơn so với trong tưởng tượng.
Thẩm Hoài tránh nặng tìm nhẹ nói cho Tống Hồng Quân nghe màn
xảy ra hồi sáng ở cửa bắc Đại học Liên hợp Hoài Nam: - Có thể là Tạ Thành Giang
cùng đi với Hà Quân - phó viện trưởng học viện kinh tế của tỉnh đến Đại học
Liên hợp Hoài Nam làm toạ đàm gì đó, để cho bảo vệ chặn cửa thành ra ồn ào như
vậy đấy. Chuyện mất mặt như vậy, tôi thấy ngứa mắt, mắng bọn họ vài câu. Giống
như cậu nói, tôi dù sao cũng là con rận không sợ bị cắn.
- Anh có biết Trịnh Tuyển Phong và Hà Quân đã từng là đồng
nghiệp chuyên gia về điện của thành phố Từ Thành hay không? Tống Hồng Quân hỏi.
Thẩm Hoài gật gật đầu, sau khi cải cách mở ra, quốc nội ngoài
"Chính trị và kinh doanh" ra, còn chú trọng kết hợp "Chính trị học":
một mặt có đông đảo học giả theo chính trị, một mặt có một số học giả lấy thân
phận cố vấn cho chính sách của nhà nước tham dự phương án cải cách kinh tế xã hội
và chế định chính sách, lực ảnh hưởng còn sâu xa hơn nhiều so với người bình
thường tưởng tượng.
Trịnh Tuyển Phong là thư ký của Đới Thành Quốc, lần này sắp sửa
ra đảm nhiệm chức Phó bí thư ban lãnh đạo Đảng của tập đoàn Hoài Năng, Tổng
giám đốc và bí thư Đảng than đá Hoài Năng, sẽ trở thành nhân vật số hai của
Hoài Năng ngoài cô út Tống Văn Tuệ ra. Y cùng với cháu rể của Hạ Tương Hoài, tất
nhiên sẽ trở thành nhân vật mấu chốt ở Hoài Năng có thể kìm hãm cô út, Thẩm
Hoài biết rằng cái bọn họ muốn làm và sẽ làm, không chỉ thế này mà còn xa hơn nữa.
Hà Quân nếu so với Trịnh Tuyển Phong thì lớn hơn bảy tám tuổi,
hai người từng là đồng nghiệp nhiều năm ở trường dạy nghề điện lực của Từ
thành, quan hệ khá tốt, Hà Quân cũng coi như là lực lượng nhánh của Tống Hệ
trong giới giáo dục.
Lúc trước Thẩm Hoài sau khi về nước, Tống Văn Tuệ chủ yếu là
nhờ vả quan hệ với Hà Quân, mới dàn xếp cho "Hắn" ở học viện kinh tế
của tỉnh, sau khi "Hắn" làm xằng làm bậy nhiều quá, cũng đều là Hà
Quân chùi đít thay hắn; Hà Quân đối với hắn coi như là có ân tình quan tâm chiếu
cố nhiều năm.
Hà Quân cùng Trịnh Tuyển Phong, cùng Đới Thành Quốc sau lưng
Trịnh Tuyển Phong đương nhiên quan hệ càng mật thiết hơn một chút rồi.
Thẩm Hoài sáng hôm nay mặc dù là chỉ vào mũi Tạ Thành Giang
mà mắng đến hả hê tràn trề, thực tế cũng đã đắc tội với Hà Quân ngồi ở trong xe
không lộ mặt ra rồi.
Về lý trí, Thẩm Hoài không cần thiết phải đắc tội với Hà
Quân, người ta tốt xấu gì cũng chiếu cố "Hắn" hai ba năm, chỉ là sáng
hôm nay tình huống rất đặc thù, lúc ấy hắn hoàn toàn không có cách nào khống chế
được bản thân, cần đối tượng trút cảm xúc, hiện tại có nói gì thì cũng đã muộn.
Tình huống tỉnh táo lại mà suy nghĩ, Hà Quân sau khi từ trường
dạy nghề điện lực Từ thành được điều đến học viện kinh tế của tỉnh, phương hướng
nghiên cứu chủ yếu là lĩnh vực kinh tế học của nguồn năng lượng. Trịnh Tuyển
Phong trước khi đến Từ thành, Thẩm Hoài tin rằng y có khả năng nhờ vả Hà Quân tạo
thế cho Hoài Năng vào khai thác tài nguyên than đá Hoài Tây, thậm chí cũng có
khả năng thúc đẩy tập đoàn Hoài Năng cùng học viện kinh tế của tỉnh, chuyên gia
về điện của Từ thành và trường cao đẳng làm liên hợp nghiên cứu sản xuất, nhằm
củng cố địa vị của y ở Hoài Năng.
Tạ Thành Giang hôm nay cùng Hà Quân đến Đại học liên hợp Hoài
Nam làm toạ đàm, hiển nhiên cũng chỉ có thể là Hà Quân làm toạ đàm về phương diện
kinh tế học của nguồn năng lượng cho giáo sư và học sinh của Đại học Liên hợp
Hoài Nam. Tạ Thành Giang lúc này liền chộn rộn tiến vào, xem ra đám người Trịnh
Tuyển Phong, Diệp Nghi Ngô cũng không có nói đến tập đoàn Hoài Năng trước mắt sẽ
thành thật một khoảng thời gian.
Thẩm Hoài cùng Trịnh Tuyển Phong tiếp xúc không nhiều lắm,
nhưng Trịnh Tuyển Phong ba mươi sáu tuổi có thể từ Viện nghiên cứu điện lực Từ
thành - cấp dưới của Cục Điện lực tuyển lên làm thư ký cho Đới Thành Quốc, lần
này vì trọng trách bác Hai của bọn họ ủy thác mà vào tập đoàn Hoài Năng làm
nhân vật số hai, ngoại trừ Trịnh Tuyển Phong tương đối quen thuộc đối với các
nơi của Từ thành ra, năng lực cũng hẳn là được bác Hai và đám người Đới Thành
Quốc tán thành.
Thẩm Hoài cũng không rảnh đi quản mấy chuyện này, nên để cho
cô út đau đầu chứ, hắn nhọc lòng cũng vô dụng, nhưng thật ra lại càng thêm tỉ mỉ
giới thiệu với đám người Tần Đại Vĩ, Dương Lâm về đầu tư Hồng Cơ, đầu tư Chúng
Tín cùng với ba nguồn đầu tư lớn vùng Đông Hoa sát nhập nền tảng cùng Mai
Cương, nhà máy thép Tân Phổ, cảng Tân Phổ và quan hệ phức tạp rắc rối trong tập
đoàn Hoài Năng.
Không cần nói Dương Lâm, Tần Đại Vĩ lúc trước cùng với Thẩm
Hoài ở trường Đảng cùng lớp bồi dưỡng ba tháng, trong lúc đó cũng từng đi Đông
Hoa, cũng có tiếp xúc với đám người Chu Tri Bạch, Vương Vệ Thành, nhưng nói đến
quan hệ phức tạp rắc rối chân chính ẩn giấu dưới mặt nước, thực sự là cũng
không biết được bao nhiêu.
Thẩm Hoài không chủ động nói, Tần Đại Vĩ lại có thể biết được
hệ quan của Thẩm Hoài cùng với Tống Hồng Quân trước mắt và Tống hệ từ đâu được
chứ? Lại làm sao mà có thể biết được quan hệ chia rẽ bên trong phe họ Tống giằng
co kỳ quái như thế chứ?
Đương nhiên, Tần Đại Vĩ cũng biết, một khi Thẩm Hoài chủ động
nói cho y nghe đủ loại bí mật ẩn dấu dưới nước này, chính là mong đợi quan hệ bạn
học của bọn họ ở trường Đảng sẽ tiến thêm một tầng; mà không ngại Dương Lâm
cũng đang có mặt ở đây, đương nhiên cũng là chờ mong Dương Lâm có thể gia nhập
vào Mai Cương
Bạn cần đăng nhập để bình luận