Phong Khí Quan Trường

Chương 934: Đêm náo nhiệt. .


Chương 934: Đêm náo nhiệt. .
Tô Khải Văn tuy rằng được Từ Bái đề cử đến khu kinh tế mới Chử
Nam đảm nhiệm chức Phó bí thư đảng công uỷ, nhưng Từ Bái càng coi trọng địa vị
bố y Tô Duy Quân hơn. Tất cả mọi người đều biết điều ấy, cho nên Tào Chính Gang
suốt đêm sang sông đi đến chỗ Từ Bái, cũng không kéo Tô Khải Văn đi theo.
Tuy nhiên, xe của Tào Chính Giang đến đường Yến Kinh, nhìn thấy
Tô Khải Văn ngay trước mặt y rẽ vào một hẻm nhỏ.
Toà trụ sở người nhà của Tỉnh uỷ và chính phủ tỉnh nằm trên
đường Yến Kinh, hẻm này nhìn cũng bình thường, cũng vô số người chèn phá đầu đều
muốn vào ở toà nhà.Tào Chính Giang biết chỗ ở cha mẹ của Tô Khải Văn, Trưởng
ban thư ký Tỉnh uỷ Tô Duy Quân, còn phải đi về phía trước hai ngõ nhỏ, Tô Khả
Văn lái xe rẽ vào bên trong hẻm này, hẳn là vào toà nhà ở Từ Thành của Phó tỉnh
trưởng Tống Bính Sinh.
Trong hẻm nhỏ ánh đèn mờ nhạt, nhìn không rõ từ đầu hẻm đến
cuối hẻm.
Tào Chính Giang cũng chưa từng đến nhà Phó tỉnh trưởng Tống
Bính Sinh bao giờ, chỉ biết nằm trong hẻm này, nhưng cũng không biết chính xác
Phó tỉnh trưởng rốt cuộc nghỉ ngơi ở đâu, nhưng nhìn thấy chiếc xe
Mercedes-Benz đen của Tô Khải Văn dừng trước cửa sân gia đình thứ hai, đoán rằng
bên kia đó chính là chỗ ở của Phó tỉnh trưởng Tống Bính Sinh.
Ở tỉnh biết người biết quan hệ giữa Phó tỉnh trưởng Tống Bính
Sinh với Bí thư huyện Hà Phổ Thẩm Hoài không nhiều lắm, nhưng không bao gồm Tào
Chính Giang. Tào Chính Giang không khỏi nghĩ, Phó tỉnh trưởng Tống sẽ đánh giá
con của ông ta thế nào trong khoảng thời gian này?
Nhìn thấy ánh mắt Tào Chính Giang nhìn trong hẻm nhỏ, thư ký
Lưu Chân ngồi bên ghế phụ quay đầu lại hỏi:
- Dường như Phó tỉnh trưởng cũng ở trong hẻm nhỏ này thì phải?
Xe thoáng một cái đã qua, Tào Chính Giang ngồi thẳng lại, đáp
qua loa:
- Hình như là vậy.
- Có vài người đang nghị luận, chiếu theo thành tích của Thẩm
Hoài ở Mai Khê, Hà Phổ, lúc này kiêm uỷ viên thường vụ thành phố Đông Hoa mới hợp
lý.
Lưu Chân cũng biết Tống Bình Sinh với Thẩm Hoài là quan hệ
cha con, nói:
- Tuy nhiên nghe nói Phó tỉnh trưởng Tống vẫn luôn không hài
lòng với thành tích của Thẩm Hoài ở Đông Hoa...
Tào Chính Giang khẽ mỉm cười, không bàn luận gì với thư ký
Lưu Chân.
Mai thép những năm gần đây có thể nói là đạp trên mũi đao nhảy
múa, đề xướng ra cục diện như vậy, có khá nhiều người hâm mộ, nhưng nguy hiểm
như thế không phải ai cũng có thể đi, cũng không phải ai cũng dám đi?
Tống Bính Sinh về sau được điều đến Hoài Hải, quản lý công
tác nông nghiệp, tính cách bảo thủ, chính trị cũng tầm thường vô tri, nhìn
không thấy có năng lực gì, làm sao có thể hiểu những việc làm này của con ông
ta?
Tào Chính Giang thậm chí rất ngạc nhiên, Thẩm Hoài và Tống
Bính Sinh tính cách khác nhau lớn như vậy, năng lực khác biệt lớn như vậy, tầm
nhìn cùng trình độ khác biệt lớn đến như vậy, làm sao lại là hai cha con?
Trong mắt Tào Chính Giang, hai cha con Thẩm Hoài và Tống Bính
Sinh không thể tương dung mới bình thường, có thể tương dung mới là không bình
thường.
Về vấn đề Thẩm Hoài không phải kiêm uỷ viên thường vụ thành
phố Đông Hoa, Tào Chính Giang cũng lén nghe được một số ý kiến thảo luận.
Tuy rằng quy định hạn chế đề bạt cán bộ tuổi còn trẻ đã được
thực hiện nhiều năm, cán bộ ba mươi tuổi đã có thực quyền cấp phó cục, ở tỉnh
Hoài Hải có phần nghe rợn người, nhưng Thẩm Hoài ở tỉnh Hoài Hải có vị trí đặc
biệt và đóng góp, đương nhiên không thể theo lệ thường mà quy chụp.
Địa vị và cống hiến đặc biệt của Thẩm Hoài ở tỉnh Hoài Hải
không cần nói kiêm nhiệm uỷ viên thường vụ thành phố Đông Hoa, dù là đảm nhiệm
uỷ viên Tỉnh uỷ, cũng rất khó bảo người ta nói không phải.
Tuy nhiên, đề bạt Thẩm Hoài đảm nhiệm vị trí uỷ viên thường vụ
thành phố Đông Hoa, ở tỉnh vẫn không có ai đề xuất, ngoại trừ ở tỉnh có vài đại
lão cậy mạnh có đôi chút nghi kỵ với Thẩm Hoài ra, Tào Chính Giang còn cảm thấy,
không điều Tống Bính Sinh đi, đối với Thẩm Hoài mà nói chưa chắc không phải là
một chướng ngại. Dù sao cùng chung tỉnh, hai cha con đều ở vị trí hiển hách, ít
nhiều có chút khó coi, cũng không biết Phó tỉnh trưởng Tống có giác ngộ như vậy
không.
Tỉnh Hoài Hải không phải chưa từng có cán bộ cấp phó sở ba
mươi tuổi, nhưng đều là phó chức tại cơ quan thuộc tỉnh, còn chưa có ai chưa tới
ba mươi tuổi đã đảm nhiệm chức vụ đảng chính cấp phó cục tại địa phương.
Tào Chính Giang suy nghĩ, Thẩm Hoài năm nay cũng mới ba mươi
tuổi, thậm chí còn chưa kết hôn. cũng hiếu kỳ, Thẩm Hoài rốt cuộc có khả năng
sáng tạo nên bản ghi chép giới quan trường tại Hoài Hải không.
Tào Chính Giang suy nghĩ miên man, tài xế cũng đã lái xe đến
sân ngoài nhà Từ Bái tự lúc nào rồi.
Từ Bái đứng ở trong viện tử, cầm bình nước vẩy tưới hoa cỏ
trong vườn. Thời tiết đang lạnh, cây cỏ đa phần tàn lụi, Tào Chính Giang không
biết lúc này trong vườn có hoa cỏ gì cần tưới nước đây, đoán rằng lúc này đứng ở
trong sân tâm tình Bí thư Từ Bái có lẽ rất tốt, y bảo thư ký Lưu Chân và tài xế
ở lại trong xe, y tới chỗ Bí thư Từ Bái.
Nhìn thấy Tào Chính Giang từ trong xe bước xuống, Từ Bái cách
cửa sân hỏi:
- Sao lại thiếu kiên nhẫn như vậy?
Không biết Từ Bái chất vấn thật hay giả, nhưng xem sắc mặt Từ
Bái có phần nguôi giận, Tào Chính Giang vừa đẩy cửa sân vừa nói:
- Thị trưởng Chu bên kia không nén được tức giận, tôi chỉ là
đến báo cáo công tác với Bí thư Từ thôi.
- Có công tác gì cần báo cáo thế?
Từ Bái cười nói, đặt bình tưới cây bên cạnh, tay chống trên
lưng, dường như đoán được phản ứng của đám người Chu Nhậm Quân, Hồ Lâm lúc này,
khẽ thở dài:
- Lần này Hồ Lâm bọn họ thua không oan, vận mệnh, tầm nhìn đều
kém hơn một đoạn. Ở thành phố khả năng có chút phản đối, nhưng Chử Nam có ý kiến
cùng thái độ gì,lần này không cần giấu giếm nữa, có cái gì thì nói cái đó. Tuy
nhiên, anh cũng đừng có muộn như vậy còn đến quấy rầy tôi.
Tào Chính Giag biết rất khó để từ chối phương án kế hoạch mới
do Phó thị trưởng Hùng Văn Bân đề xuất, nhưng ngoại trừ thị trưởng Chu Nhậm
Quân đã tỏ thái độ bất mãn ra, thực tế đem nhiều tài chính xây dựng thành phố
như vậy cho đường lớn thành đông và cầu lớn qua sông, khu huyện khác thế nào
cũng sẽ có chút tiếng nói phản đối,Bí thư Từ Bái sẽ không dễ dàng liền tỏ thái
độ. Nhưng Tào Chính Giang bây giờ nghe Bí thư Từ Bái nói như vậy, coi như cũng
hoàn toàn yên lòng, xoa xoa tay cười nói:
- Dù thế nào cũng phải báo cáo công tác với Bí thư Từ ạ.
Tao Chính Giang hiểu rõ đánh giá của Từ Bái đối với Hồ Lâm và
Thẩm Hoài, nhưng cũng biết tuy rằng Bí thư Từ tán thành tầm nhìn bố cục của Thẩm
Hoài, nhưng cũng rất nghi kỵ đối với Thẩm Hoài, y cũng không tỏ vẻ ngay điều gì
để tránh gây ra sự bất mãn trong lòng Từ Bái.
- Nào, chúng ta vào phòng ngồi nói chuyện…
Từ Bái nói.
Từ Bái còn chưa dứt lời, lại có ngọn đèn ô tô quét qua tiến
vào trong ngõ nhỏ, chiếu sáng nơi cửa sân, xe dừng ngay tại cửa sân.
Tâm trạng Từ Bái có vẻ cũng không tệ, đứng yên ở sân nhìn ra
cửa viện. Tào Chính Giang cũng hiếu kỳ xem ai nửa đêm lại đến nhà Bí thư Từ
Bái.
Một lát sau, chỉ thấy Triệu Mạt Thạch của tập đoàn điện khí
Phổ Thành thăm dò nhìn vào.
Thấy Triệu Mạt Thạch đến, Từ Bái cười nói:
- Hơn nửa đêm, chuyện gì không thể làm mà chạy tới đây như kẻ
trộm vậy?
- Bí thư Từ khuya khoắt ở trong vườn hoa, tôi muốn tới đây trộm
chút nhã khí của Bí thư Từ về.
Triệu Mạt Thạch ở bên ngoài rất có uy thế, không nói cẩu thả
trước một ai, ở trước mặt Từ Bái lại hiền lành vô hại giống như là tiểu miêu,
tiểu cẩu. Ông ta gặp Tào Chính Giang cũng ở đây, cười hà hà chào hỏi:
- Bí thư Tào đúng lúc ở đây, tôi còn muốn tìm anh báo cáo
công tác đấy.
- Tôi thì không dám.
Tào Chính Giang cười, bắt tay Triệu Mạt Thạch, nói:
- Tôi tới là muốn báo cáo công tác với Bí thư Từ đấy. Anh có
công tác gì, báo cáo với Bí thư Từ luôn thể.
Triệu Mạt Thạch nói mấy câu, Tào Chính Giang cũng hiểu được
ông ta là vì phương án kế hoạch mới của Hùng Văn Bân mà đến. Hiển nhiên Triệu Mạt
Thạch cũng không có ý che giấu ý đồ của mình.
Tập đoàn điện khí Phổ Thành là doanh nghiệp niêm yết của
thành phố Từ Thành, cũng là một trong những chiêu bài phát triển kinh tế của
thành phố Từ Thành.
Triệu Mạt Thạch là đại cổ đông của tập đoàn điện khí Phổ
Thành, thực tế người khống chế, cũng có được những nhà giàu ở Hoài Hải tham
gia. Trước khi Từ Bái thuyên chuyển công tác đến Từ Thành, Triệu Mạt Thành cùng
với Từ Bái đã có quan hệ cá nhân rất tốt. Su khi Từ Bái được điều nhiệm đến Từ
Thành, quan hệ hai người lại như cá gặp nước dường như càng tăng mạnh.
Tào Chính Giang là sau khi Từ Bái đến Từ Thành trở thành dòng
chính được đề bạt lên, Triệu Mạt Thạch đương nhiên cũng cực kỳ thân cận.
Tập đoàn Phổ Thành mấy năm gần đây cũng đa nguyên hoá phương
hướng phát triển, khai thác phát triển bất động sản, cũng là một phương hướng
phát triển trong đa nguyên hoá này.
Trước khi đề xuất khái niệm vòng thương mại Tân Giang, Triệu
Mạt Thạch đã rất quen thuộc đối với mảnh đất Tân Giang.
Chỉ có điều, ở thành phố nắm mảnh đất Tân Giang vào tay, để
di dời mấy chục nhà lớn nhỏ nhà máy hoá chất và san bằng toàn bộ đã đầu tư rất
nhiều vốn vào đó, quan hệ Từ Bái và Triệu Mạt Thạch dù tốt cũng không có thể
đem mảnh đất lớn như vậy giao cho tập đoàn Phổ Thành khai thác, phát triển.
Ở thời kỳ sớm hơn, ở thành phố cũng không tính toán kiếm được
tiền gì ở mảnh đất Tân Giang, chỉ có thể bảo đảm có thể thu hồi lãi giai đoạn
trước, và bảo đảm yêu cầu quy hoạch tiến hành khai thác, phát triển, mặt đất
kia có thể trực tiếp cấp cho tập đoàn Phổ Thành.
Tào Chính Giang cũng biết Từ Bái từng tìm Triệu Mạt Thạch nói
qua về việc khai thác, phát triển mảnh đất Tân Giang.
Song, tập đoàn Phổ Thành có tiếng là doanh nghiệp tư nhân đứng
đầu Hoài Hải, nhưng khả năng điều động tiền bạc thì không bằng Mai thép, suy
xét kỹ cho dù yêu cầu thấp nhất của thành phố để khai thác, phát triển mảnh đất
Tân Giang cũng cần đầu tư sáu đến bảy tỷ, mà triển vọng thị trường thương nghiệp
và nơi ở tại Từ Thành cũng không phải quá trong sạch, năng lực tổng hợp thu hút
đầu tư của tập đoàn Phổ Thành lại không mạnh, cuối cùng Triệu Mạt Thạch cũng
đành rút lui.
Đợi cho Hùng Văn Bân đến Từ Thành làm Phó thị trưởng thường
trực thành phố, sau sự kiện nhà máy dệt bông Từ Thành, chính thức đề xuất khai
thác, phát triển tổng hợp mảnh đất Tân Giang, xây dựng vòng tròn trung tâm thương
mại Tân Giang, Mai thép và Dung Tín cạnh tranh kịch liệt, trực tiếp đưa giá đất
khu Tân Giang lên ba tỷ. Tập đoàn Phổ Thành cho dù có chút hối hận, cũng không
có lời nào để nói, chỉ đành nắm lấy mấy mảnh đất nhỏ chung quanh để tự an ủi.
Cho dù Triệu Mạt Thạch tiến quân vào lĩnh vực bất động sản,
cho dù không có dã tâm tâm lớn như Mai thép, Dung Tín nhưng cũng không phải
khai thác, phát triển mấy mảnh đất hơn mười mấy hai mươi mẫu có thể thoả mãn,
nhưng thời cơ tốt nhất đã bỏ qua, ông ta cũng chỉ biết ôm đầu than thở.
Thế nhưng ai có thể nghĩ đến gần mười ngày qua, Hùng Văn Bân
tung ra phương án kế hoạch mới, có thể mở rộng tầm nhìn cùng không gian khai
thác Từ Thành lớn như vậy?
Triệu Mạt Thạch hai ngày này tại Yến Kinh tham gia một thương
vụ, thức suốt đêm đi máy bay về Từ Thành, thậm chí khi dùng cơm ở sân bay Kinh
Nam, còn không biết ở Từ Thành xảy ra sóng gió động trời.
Ông ta đến Từ Thành, phó tổng giám đốc tập đoàn Dương Kỳ đến
sân bay tiếp đón, ông ta mới biết được một số tin tức xác định. Triệu Mạt Thạch
không phải là không có hiểu biết, về cơ bản hiểu rõ phương án xây dựng trù bị
đường lớn thành đông và cầu lớn mới qua sông, lập tức từ sân bay đến thẳng nhà
Từ Bái, và đúng lúc gặp được Tào Chính Giang.
Vào trong thư phòng Từ Bái ngồi, sau khi biết thái độ của Từ
Bái, Triệu Mạt Thạch cũng không khỏi không cảm thán:
- Thẩm Hoài, Phó thị trưởng Hùng thực sự rất có trí tưởng tượng
nhỉ...
Bạn cần đăng nhập để bình luận