Phong Khí Quan Trường

Chương 917: Gặp trên đường đi..


Chương 917: Gặp trên đường đi..
Lúc sau Thẩm Hoài nhận được điện thoại của Hùng Văn Bân,
không chút lo lắng từ Hà Phổ xuất phát, tỏ vẻ không phát giác ra gì trước khi vấn
đề này xảy ra. Bên kia Từ Bái phải chờ đợi sốt ruột, nổi cơn tam bành, cũng
không thể đổ hết cơn giận lên đầu anh được.
Tuy nhiên, khi anh và Vương Vệ Thành chạy xe trên đường cao tốc
tới Từ Thành, cũng không chặn điện thoại gọi tới.
Tin tức Dung Tín tham gia vào đấu thầu mảnh đất Tân Giang, có
thể kinh động khá xa, không chỉ có Từ Bái và mấy người này.
Thị trường hàng hóa vừa mới khởi động, mỗi phòng hàng hóa ở
trung tâm chợ Từ Thành cũng khoảng 2000 mét vuông, nhưng cả trung tâm thương mại
và văn phòng làm việc đều dùng, thì có thể nói là tấc đất tấc vàng. Mặc dù Từ
Thành cách thành phố tuyến hai vẫn còn một tuyến, nhưng thành thị có 3 triệu
nhân khẩu, các huyện ngoại ô có 400 nhân khẩu, đối với nhu cầu thương mại đều tập
trung đến khu vực trung tâm thành phố chật hẹp, cũng thúc đẩy khu thương mại
này trở nên phồn vinh.
Thường ủy thành phố Từ Thành thông qua nghị quyết, quyết định
muốn phát triển, hệ thống lại mảnh đất Tân Giang làm trung tâm, thúc đẩy việc cải
tạo khu xung quanh nội thành, nhằm phát triển thành phố Từ Thành thành trung
tâm tài chính thương mại thứ hai, muốn thành lập thương quyển Tân Giang từ
thành phố Từ Thành.
Nguồn thông tin rất nhanh, hiển nhiên cũng không khó để nhìn
ra các cơ hội kinh doanh lớn hơn.
Một chút thủ đoạn của mấy người và xí nghiệp, thậm chí trước
đây, trong vòng một tháng, liên tục thúc đẩy khu thương mại ngoài Tần Giang,
dùng tên các văn phòng để đấu giá, cướp đoạt một ít đất xây dựng mà tóm vào
trong tay, nghĩ đến việc chia nhiều chén canh.
Những việc này dùng diện tích đất cũng không lớn, nhỏ thì lại
hơn mười mấy, hai mươi mẫu, trên dưới một trăm mẫu không hơn được nữa, nhưng
giá cạnh tranh cũng rất thấp, mỗi mẫu một triệu trở lên cũng không gặp nhiều, tốt
hơn nhiều so với việc Mai thép đưa ra giá khởi điểm cho việc hệ thống lại khu đất
Tân Giang thấp hơn đến một nửa.
Đợi đến khi Mai thép chính thực khởi động việc phát triển, hệ
thống lại mảnh đất Tân Giang, đợi vòng thương lượng tổng thể chính thức lộ ra,
nguyên lý cơ bản hình thành,trước khi lấy được mấy mảnh đất, bất kể là tự động
phát triển, hay là nâng giá bán lại, cũng đều kiếm được một khoản buôn bán.
Trước đây mọi người đều phân phối đúng như dự tính, không có
người nào dự đoán được đến lúc Dung Tín sẽ cắm một cước đi vào.
Dung Tín cắm một cước vào cũng không hoàn toàn là chuyện xấu,
phía bên kia cũng nói khu Tân Giang có giá trị phát triển thương mại rất cao,
tham dự vòng thương lượng Tân Giang có nhiều khả năng, nhưng sau khi Dung Tín
tham gia vào, sự việc ván đã đóng thuyền trước đây, liền trở nên vô cùng không
có tính chính xác.
Có thể nhờ có sự việc này mà bên trên sẽ kiếm thêm được một
chén canh, cũng chẳng phải loại lương thiện gì, bọn họ đối với mâu thuẫn gay gắt
giữa Thẩm Hoài và Hồ Lâm, hay mâu thuẫn của Từ Bái và Triệu Thu Hoa, hiển nhiên
cũng đã sớm nghe nói.
Mặt khác, cho dù bọn họ lo lắng việc lần này Dung Tín thò một
chân vào, thực chất là Hồ Lâm muốn Thẩm Hoài không thoải mái. Mọi người đều biết,
con người Thẩm Hoài tính khí nóng nảy, nếu chẳng may Mai thép muốn ngăn chặn tổn
thất, vỗ vỗ tay không làm, bên kia Dung Tín cũng chẳng có thành ý muốn phát triển
khu vực Tân Giang, vậy trước một tháng bọn họ cướp những thiết kế này vào tay
mình, còn muốn phát triển và chuyển nhượng, không phải là đập vào tay chính
mình sao?
Không phải ai cũng tiền nhiều thế lớn như Mai thép, Dung Tín
vậy, thậm chí một hai triệu ứ đọng dài hạn vào khoản đất đai cũng không vấn đề
gì, thành phố Từ Thành cũng không có mấy xí nghiệp xây dựng, xí nghiệp bất động
sản có thể thờ ơ.
Thời điểm này dễ kích động, đứng ngồi không yên, hiển nhiên
cũng chỉ có thể dùng trăm phương nghìn kế mà nghe ngóng tin tức xung quanh, một
là nghe ngóng ý kiến của Dung Tín, hai là thăm dò bên Mai thép sẽ ứng phó như
thế nào.
Hoặc trực tiếp hoặc nhờ người giúp đỡ, dĩ nhiên là có rất nhiều
cuộc điện thoại trực tiếp gọi tới Thẩm Hoài bên này.
Tất cả mọi người lăn lộn trên thương trường đều mức quen mặt
nhau, Thẩm Hoài cũng sẽ không bác bỏ mặt mũi của kẻ khác, cũng không nói chuyện
này với anh không có liên can, chỉ có điều nói dối là anh cũng vừa mới biết rõ
chuyện này, còn cần thêm một bước để qua lại mà nghe ngóng, Mai thép cũng sẽ
không vì có người cạnh tranh xuất hiện mà dễ dàng nhận thua.
Đương nhiên, cũng có người không tiện để gọi điện qua đây
thám thính tin tức.
****************************
Khi Tạ Chỉ biết sau khi Dung Tín tới thành phố Từ Thành đem
tài liệu và tiền đặt cọc đến Trung tâm dữ trữ đất đai để đấu giá mảnh đất,
không thể trì hoãn hơn nữa, liền lập tức chạy tới Từ Thành.
Sau khi xảy ra sự kiện Lưu Kiến Quốc bị đuổi ra khỏi Từ
Thành, Tạ Chỉ liền tích cực chủ trương tập đoàn Kim Đỉnh tham gia vòng thương
lượng xây dựng Tân Giang của thành phố Từ Thành, cũng trong thời gian này bọn họ
tranh đua bên trong, dùng 140 triệu – một cái giá lớn, để thu mua đấu giá nhà
máy lọc dầu Từ Thành cũ ở phía bắc rộng tới 120 mẫu.
Bọn họ chính là đợi Mai thép khởi động khai thác phát triển tổng
hợp mảnh đất Tân Giang, cùng lúc đó ở phía bắc, bọn họ phát triển xây dựng hệ
thống lại một tòa thương mại tổng hợp.
Tuy rằng Tạ Chỉ không chịu trách nhiệm về nghiệp vụ của công
ty bất động sản bên kia, nhưng hạng mục này là cô cố gắng xúc tiến, bỗng nhiên
phát sinh biến cố như vậy,cho dù không có ai trách móc cô, cô cũng không thể ở
Đông Hoa giả câm giả điếc, không quan tâm đến.
Tạ Chỉ lái xe đi đến trạm thu phí phía đông Từ Thành, nộp phí
chuẩn bị nhấn ga đi vào thành phố, không ngờ nhìn thấy đám người Thẩm Hoài dừng
xe ở ven đường nghỉ ngơi. Trước đây, Tạ Chỉ cũng đã nghĩ đến việc gọi điện thoại
cho Thẩm Hoài nghe ngóng tin tức, nhưng ngoài việc không muốn cùng Thẩm Hoài có
liên lạc ra, cũng biết chưa chắc nói chuyện điện thoại, Thẩm Hoài sẽ nói cho cô
tình hình sự thật gì, trước tiên cũng muốn đến thành phố Từ Thành gặp mặt anh của
cô để bàn bạc.
Lúc này ở đường cao tốc trạm thu phí nhìn thấy Thẩm Hoài dừng
xe ở ven đường, Tạ Chỉ cũng không thấy kì lạ. Nếu bên kia Hồ Lâm muốn cố ý đánh
úp bất ngờ, cô đoán có khả năng Thẩm Hoài đã biết rõ chuyện này, từ Hà Phổ chạy
tới, gặp cô ở trên đường cao tốc, thật sự cũng rất bình thường.
Vẫn như lúc trước Tạ Chỉ không thích có tiếp xúc cùng Thẩm
Hoài, nhưng là chuyện lớn như vậy, lại không thể phụ thuộc vào tính tình của
cô, chỉ có thể bất chấp đánh xe đi về phía đó.
- Thời điểm này chị dâu ba cũng tới Từ Thành à?
Thẩm Hoài thấy Tạ Chỉ dừng xe ở ven đường đi tới, nhếch miệng
chào hỏi.
Trong thế hệ tiểu bối ơ Tống gia, Tống Hồng Kỳ đứng thứ ba.
Vương Vệ Thành cũng khách khí chào hỏi Tạ Chỉ.
- Dung Tín cũng tham gia vào hạng mục Tân Giang, trước đó chẳng
nhẽ cậu không nhìn ra chút dấu vết nào hay sao?
Tạ Chỉ cũng không muốn nói nhiều với Thẩm Hoài đi thẳng vào
chủ đề chính, hỏi sự việc hạng mục Tân Giang. Cô liếc mắt thấy dưới chân Thẩm
Hoài có dấu vết một vũng nước, trong lòng biết một người đàn ông không có phẩm
hạnh dừng xe ở chỗ trạm thu phí, là đang đi tiểu tiện ở ven đường.
- Có thể thấy được dấu vết gì sao?
Dường như Thẩm Hoài là một tên quỷ bủn xỉn, dù điếu thuốc lá
chỉ còn lại một đoạn ngắn cũng cố hít hai cái, mới ném xuống chân dí dí tắt đi,
nói:
- Nếu Hồ Lâm chỉ đơn giản là muốn khiến tôi không thoải mái,
thì sẽ kéo dài tới ngày cuối cùng của đợt đăng ký tham gia mới giao tài liệu và
tiền đặt cọc?
Đối với câu nói của Thẩm Hoài, Tạ Chỉ nửa tin nửa ngờ, cũng
không phải gì khác, thật sự là những năm gần đây chưa từng thấy Thẩm Hoài vì ai
mà cam chịu thiệt thòi. Hồ Lâm là nhằm vào Thẩm Hoài, nhằm vào Mai thép cũng
không phải làm mới lần một lần hai, trước đây có mấy lần Thẩm Hoài chiếm được
thứ tốt của bên này chứ? Mà Tạ Chỉ nhìn bộ dạng của Thẩm Hoài cũng không hề gấp
gáp, cô nghĩ thầm nếu thật sự khiến cho Thẩm Hoài vì chuyện này mà trở nên nhếch
nhác, mất một tấc vuông, sớm thì hai năm sẽ khiến cho Hồ Lâm không có đất dung
thân.
- Hơn một tháng trước, cũng là cậu ở Tân Cảnh Thiên đề nghị tập
đoàn Kim Đỉnh tham dự việc khai thác phát triển mảnh đất Tân Giang.
Tạ Chỉ hy vọng nói như vậy sẽ khiến cho Thẩm Hoài có chút áp
lực về trách nhiệm của cậu ta, hỏi:
- Hiện tại tình huống này, các cậu tính toán như thế nào để ứng
phó đây?
- ......
Thẩm Hoài cũng chẳng có chút áp lực nào, nhún nhún vai, nói:
- Có lẽ Hồ Lâm cũng đã ở Từ Thành, bí thư Từ Bái bảo Phó thị
trưởng Hùng gọi điện thoại cho tôi qua đó để bàn chuyện này, không có khả năng
Hồ Lâm không lộ diện.Tôi đây phải ứng phó như thế nào, mấu chốt muốn xem rốt cuộc
Hồ Lâm muốn làm gì.
Mặc dù Thẩm Hoài không nói thẳng Mai thép ứng phó như thế
nào, nhưng nghe đến Từ Bái cũng coi trọng việc này như vậy, khi biết rõ việc
Dung Tín tham gia vào chuyện này liền gọi cho Thẩm Hoài, Hồ Lâm để gặp mặt phối
hợp công việc, Tạ Chỉ nghe sơ qua cũng thở phào một cái.
Mặc kệ Triệu Thu Hoa, Chu Nhậm Quân có ý đồ muốn sau lưng Từ
Bái động tay động chân như nào, Từ Bái hẳn sẽ lui nhường một chút, có thể cuối
cùng sẽ không nghiêng về ủng hộ bên nào được tham gia vào việc khai thác phát
triển tổng hợp mảnh đất Tân Giang, nhưng đương nhiên sẽ không ngồi im nhìn người
nào đó phá hỏng sự kiện này đến mất cả chì lẫn chài.
Như vậy, cả sự kiện bị phá hoại nhưng không quá mạnh.
Mảnh đất trong tay Kim Đỉnh cùng với trung tâm thương mại mà
tương lai muốn khai thác, là độc lập với mảnh đất Tân Giang, bất kể là Dung Tín
hay Chử Giang kiến thiết chủ đạo vòng thương lượng phát triển Tân Giang, chỉ cần
thực sự có thể thúc đẩy vòng thương lượng phát triển Tân Giang, Kim Đỉnh đều có
thể thu được lợi ích từ đó,không cần sợ phải trơ trọi ở nơi nào đó tiến thoái
lưỡng nan.
Tạ Chỉ nghĩ lại cũng thấy vậy. Hồ Lâm can thiệp vào việc này,
công khai tranh giành quyền chủ đạo của vòng thương lượng xây dựng Tân Giang,
người nào cũng có thể nói là do hắn làm, rốt cuộc thành phố Từ Thành đã chính
thức thông qua đợt tuyển thứ tự kết thúc để nhượng lại mảnh đất Tân Giang.
Chỉ có điều, nếu Hồ Lâm chỉ đơn giản muốn nhắm vào Thẩm Hoài,
quấy nhiễu chuyện này, đừng bảo là Từ Bái không đáp ứng, kể cả Bí thư tỉnh ủy
Chung Lập Dân cũng không thể nói tiếng nào. Nếu như cuối cùng có thể khiến cho
Từ Bái và Chung Lập Dân mất đi liên thủ đi tố cáo, cho dù Hồ Lâm là con cháu của
Hồ Gia, hậu quả của hắn cũng khó mà tưởng tượng nổi.
Hồ Lâm sẽ không ngu xuẩn đến mức chỉ đơn giản là xáo trộn thế
cục, vậy thì hắn sẽ chọc một chân vào, phần lớn chính bởi vì bất động sản Dung
Tín mới thành lập, cần thâu tóm được một hạng mục bất động sản lớn để có chỗ đứng
trên thương trường.
Dung Tín đã nắm lấy quyền chủ đạo vòng thương lượng khai thác
mảnh đất Tân Giang, nếu như cuối cùng đưa vào hoạt động thành công, ngoại trừ Hồ
Lâm sống yênở tập đoàn Dung Tín, còn có ích rất nhiều trong việc đào tạo bồi dưỡng
dòng chính, cũng có thể đảm nhiệm được vị trí lớn. Triệu Thu Hoa đang ở thành
phố Từ Thành, áp lực ở tỉnh lý mang đến cho Từ Bái rất lớn. Mà bất động sản
Dung Tín ngoại trừ sau lưng có tập đoàn Dung Tín hậu thuẫn, ngân hàng Dung Tín
hỗ trợ, không lo phải vay mượn vốn liếng ở bên ngoài, ở tỉnh thị có đám người
Triệu Thu Hoa, Chu Nhậm Quân ra sức chống đỡ, cũng có sẵn điều kiện để chủ đạo
vòng thương lượng phát triển mảnh đất Tân Giang.
Như vậy xem ra, Hồ Lâm can thiệp vào, chẳng qua là muốn giành
lại quân cờ trong tay Thẩm Hoài mà thôi.
Tạ Chỉ phân tích rõ ràng, vốn không có hoảng loạn như vậy,
nhưng cô cũng không làm việc qua sông hủy cầu, không thể nghe ngóng được tin tức
chính xác từ chỗ Thẩm Hoài, ngay cả một câu khách sáo cũng không nói, lên xe,
trước khi đi hỏi Thẩm Hoài:
- Có phải tối nay anh Hồng Quân mới bay tới không?
Thực lực của Chử Giang kiến thiết vẫn còn nhỏ yếu, nếu thật sự
muốn làm hạng mục Tân Giang, có thể tìm được đối tác ở Hongkong thì ắt không thể
thiếu Tống Hồng Quân. Đối với việc này, Tạ Chỉ biết rất rõ.
Thẩm Hoài gật gật đầu, nói:
- Nếu như không có gì xảy ra, tám giờ anh ấy mới có thể bay tới.
Sao thế, không phải cô muốn mời tôi và anh cả đi ăn chứ? Ngày mai tôi còn có
công cuộc cần chủ trì ở huyện, tôi sẽ gặp Bí thư Từ Bái, tám giờ sẽ gặp anh cả,
có thể tôi sẽ đi suốt đêm để về....
Tạ Chỉ vẫn muốn biết Thẩm Hoài và Phó bí thư tỉnh ủy Từ Bái
cùng Hồ Lâm sau khi gặp mặt sẽ đàm phán ra kết quả như thế nào, liền nói:
- Buổi tối tôi sẽ trở về Đông Hoa, rất nhiều ngày cũng không
thể gặp mặt anh Hồng Quân, tôi mời mọi người đi ăn khuya, sau đó lại cùng nhau
trở về.
Nghe Tạ Chỉ chủ động mời anh đi cùng, chính Thẩm Hoài cũng cảm
thấy kì lạ, nhún nhún vai nói:
- Vậy liên lạc sau đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận