Phong Khí Quan Trường

Chương 589: Mục đích về Yến Kinh I.


Chương 589: Mục đích về Yến Kinh I.
Thành Di cũng không nói tiếp về chủ đề chia tay nữa, vén sợi
tóc lòa xòa trước mặt ra sau tai, tầm mắt nhìn hướng ra ngoài cửa sổ nhìn ngắm
sắc thu.
Thành Di bình thường mặc quần áo khá tùy tiện, lúc này cô mặc
cái váy mang phong cách Trung Quốc mà mẹ cô chọn cho cô, nhìn qua có vẻ đứng đắn
hơn rất nhiều.Nhưng chân mày cô như vẽ, má hồng môi đỏ, da trắng như ngọc,
gương mặt vẫn rất phong tình như trước.
Ngón tay thon dài của cô đặt lên đầu gối, trên móng tay, có
sơn màu đỏ, trên người tỏa ra mùi thơm của hoa Lưu ly.
Thẩm Hoài lái xe tới ngõ Tây Tự, Thành Di mới nhìn thấy xe của
ba cô cũng dừng ở trong viện.
Cô xuống xe trước, đợi Thẩm Hoài dừng xe xong đi qua, mới hỏi
hắn:
- Lần này anh về Yến Kinh, là có việc gì sao?
- Có hai công trình nhỏ, tôi quay về kịp chi viện.
Thẩm Hoài nói, hắn vươn cánh tay ra ngoài, ra hiệu cho Thành
Di tiếp tục khoát tay.
Thành Di trừng mắt nhìn hắn một cái, nói:
- Vừa rồi là dụ dỗ làm cho mẹ tôi vui vẻ thôi, anh đừng có đắc
ý.
Thẩm Hoài cười cười.
Lúc này nhìn thấy Tống Hồng Kỳ lái xe vào trong viện, Tạ Chỉ
ngồi ở vị trí ghế phụ. Thẩm Hoài cũng không đến nỗi không có chút phong độ nào,
nhẫn nại cùng Thành Di chờ họ dừng xe xong bước xuống.
- Nghe nói cậu ở Từ Thành lại đụng phải một chiếc Porsche?
Tống Hồng Kỳ xuống xe, cười hỏi Thẩm Hoài.
- Cũng chỉ đập một chiếc, Từ Thành cũng chẳng có mấy chiếc
Porsche cho tôi đập.
Thẩm Hoài cười trả lời. Nhưng nhìn thấy Thành Di lại bị câu
nói này của Tống Hồng Kỳ khơi dậy sự tò mò, cũng thấy đau đầu.
Đi vào phòng, Thẩm Hoài nhìn thấy bác hai của hắn, cha của
Thành Di, cô út và dượng đều ngồi xung quanh ông cụ ở phòng khách để nói chuyện,
không nhìn thấy Tống Hồng Quân, cô lớn Tống Anh, dượng lớn Tống Kiến cũng chưa
đến.
Thành Di hỏi cha:
- Cha, sao cha lại đến đây?
Thành Văn Quang cười nói:
- Con có thể tới đây dùng cơm, sao cha lại không được về ăn bữa
cơm chứ?
Thẩm Hoài chào hỏi mọi người, rồi ngồi xuống bên cạnh cô út,
hỏi:
- Hồng Quân đâu?
Không có nhân vật chính hấp dẫn sự thu hút ở đây, hôm nay hắn
và Thành Di sẽ trở thành đối tượng để mọi người thúc giục kết hôn. Lúc này hắn
không khỏi quan tâm đến hành tung của Tống Hồng Quân.
- Nó lái xe đi đón ba mẹ nó rồi, luôn tiện đón mẹ Thành Di
qua luôn.
Tống Văn Tuệ nói.
Kế hoạch ban đầu chỉ là để Thành Di vui vẻ đến ăn bữa cơm,
cũng không có ý định mời Lưu Tuyết Mai cùng đến. Bây giờ Thành Văn Quang cũng
muốn ở lại đây ăn cơm tối, đương nhiên cũng phải mời Lưu Tuyết Mai đến.
Thấy Thành Di đứng bên cạnh ba, có cảm giác như cả tóc gáy
cũng dựng hết lên, Thẩm Hoài liền cười nói:
- Gọi điện thoại cho con không phải được rồi sao, con và
Thành Di quay về đón cũng tiện…
Tống Kiều Sinh bắt chéo chân, nói:
- Phương án cải tạo điện khí hóa về phục hồi tuyến đường sắt
Từ Đông, tôi và Bí thư Thành đều đã xem rồi. Tổng sản lượng của tỉnh Giang Đông
xấp xỉ gấp đôi Hoài Hải,đường sắt Giang Đông làm tuyến đường chính, đều chưa
hoàn thành việc cải tạo điện khí hóa. Các cậu lại có chủ trương ở tỉnh Hoài Hải
giành lấy việc này của Từ Đông trước, suy nghĩ rất gan dạ đấy…
- Suy nghĩ của Thẩm Hoài, vẫn nên để Thẩm Hoài giải thích.
Tống Văn Tuệ nói.
- Ở trước mặt người nhà, con nói nhiều vài câu cũng không
sao, nhưng khi nói chuyện với Điền Gia Canh, Triệu Thu Hoa, những người trong cục
Đường sắt Hoa Đông, bộ Đường sắt, mọi người đừng lấy con ra làm bia đỡ đạn đấy.
Thẩm Hoài nói.
- Cậu bớt trốn tránh đi.
Tống Kiều Sinh đưa tay lên vuốt vuốt mái tóc chỉ còn vài sợi
tóc, dùng giọng điệu thoải mái đùa giỡn với Thẩm Hoài,
- Việc này là do cậu làm ra, bây giờ lại muốn dùng mánh khóe
để trốn tránh?
Tất cả mọi người đều cười.
Thẩm Hoài ngồi thằng người, sắp xếp lại suy nghĩ một chút, rồi
nói:
- Năng lực vận chuyển trong tuyến đường Trường Giang, vượt xa
so với Chử Giang, con thuyền chở hàng chục ngàn tấn mỗi năm có thể từ Trường
Giang đi tới tỉnh Tương,tỉnh Ngạc, còn Chử Giang chỉ có một vài con thuyền có
thể vận chuyển hàng chục ngàn tấn trong khoảng ba bốn trăm km, hơn nữa thời
gian thích ứng cũng chỉ có bảy tám tháng. Ngoài ra việc xây dựng mạng lưới đường
sắt, đường bộ của Giang Chiết cũng dày đặc hơn so với tỉnh Hoài Hải. Hiện giờ
áp lực vận tải khách và hàng hóa ở khu vực phía Nam tỉnh Hoài Hải, chủ yếu nhờ
vào đường sắt Từ Đông, đã có chút nguy cơ quá tải. Mặc dù sau khi đường cao tốc
Từ Đông được xây dựng, đã có thể giải quyết được một phần áp lực, nhưng giá
thành vận tải trên đường cao tốc lại khá cao, gấp hai đến ba lần so với đường sắt,
không thích hợp cho việc vận chuyển hàng hóa số lượng lớn.Cho dù là lượng lớn
nguyên liệu công nghiệp thông qua Đông Hoa để chuyển đến Hoài Hải, cho đến quặng
than đá Hoài Tây thông qua Đông Hoa đi về Giang Chiết,Lưỡng Quảng, thì đều cần
phải có một tuyến đường sắt chính với tốc độ vận chuyển nhanh.
- Sau khi cải tạo và điện khí hóa công trình Đường sắt Từ
Đông, sức vận chuyển có thể tăng lên gấp mười. Với tốc độ phát triển tương lai
của tỉnh Hoài Hải, có thể tiêu hóa hết sức vận chuyển như vậy hay không?
Thành Văn Quang hỏi.
Bây giờ trong việc xây dựng đường sắt, địa phương và bộ Đường
sắt thật sự có mâu thuẫn rất lớn.
Địa phương đương nhiên hy vọng có thể nâng cao cơ sở vật chất
để hoàn thành bố cục xây dựng tiêu chuẩn, ngoài việc giảm bớt áp lực giao thông
ở địa phương, một cơ sở xây dựng tốt cũng là điều kiện cơ bản nhất để thu hút đầu
tư.
Nhưng hiện tại đối với bộ Đường sắt là đơn vị chính đầu tư
xây dựng mà nói, tốt nhất là sau khi ở địa phương đã hình thành một áp lực vận
chuyển thật lớn, có nhu cầu vô cùng bức thiết rồi, mới bắt đầu đầu tư xây dựng.
Như vậy sau khi xây dựng xong thì sức vận chuyển cũng có thể bão hòa được lợi
nhuận.
Cho dù là địa phương liên doanh lại để xây dựng đường tàu,
thì lợi nhuận cũng là yếu tố đầu tiên cần suy xét.
Nếu sức vận chuyển ngay lập tức tăng lên gấp mười, nhưng nhu
cầu thị trường lại chậm chạp, thì đường sắt Từ Đông có lẽ phải đối mặt với việc
kinh doanh thua lỗ trong thời gian dài. Điều này sẽ mang đến những tính toán
thiệt hại cho tất cả các bên có tham gia vào việc xây dựng này.
- Hiện tại nhà nước đối với việc bố trí nguồn năng lượng, nhấn
mạnh đến việc vận chuyển than đá lên phía Nam, hiện tại lấy tuyến đường Đại Tần
làm chủ lực trong việc vận chuyển, mấy năm gần đây đã không chịu nổi gánh nặng
này rồi. Quốc vụ viện hai năm gần đây trong việc bố trí nguồn năng lượng, một mặt
là tiến hành cải tạo tuyến đường Đại Tần, chuẩn bị những chuyến tàu trên năm
ngàn tấn trở lên, đưa năng lực vận chuyển hàng năm của tuyến đường Đại Tần lên
thành một trăm triệu tấn một năm; Một mặt Kỷ hệ lại chủ trương cho công trình
tuyến đường phía Nam, xây dựng tuyến đường sắt Phổ Nam, xuất cảng từ Ký Hà, bây
giờ công tác chuẩn bị cũng tương đối rồi.
Thẩm Hoài nói,
- Thực ra, tỉnh Tấn ngoài nguồn nguyên liệu than đá phong phú
ra, nguồn than đá ở khu Hoài Tây có viễn cảnh trữ lượng khá cao, cũng đạt đến
hai mươi tỷ tấn trở lên. Vì chịu sự hạn chế của sự phát triển địa phương cũng
như điều kiện vận chuyển, sản lượng khai thác than đá hàng năm của Hoài Tây
cũng chưa đến ba mươi triệu tấn, còn chủ yếu vận chuyển đến các tỉnh Dự, Ngạc,
Huy..v..v… Vì để tránh những sự cạnh tranh không đáng có, lúc này chúng ta
không thể đưa ra khái niệm “Than đá Hoài Tây chuyển qua Từ Đông” được. Nhưng thực
tế chỉ cần cải tạo và điện khí hóa đường sắt Từ Đông, lại xây dựng thêm một tuyến
đường chính ở Hoài Tây, thì có thể thực hiện năng lực vận chuyển than đá từ
Hoài Tây qua Từ Đông. Từ ba bốn triệu tấn mỗi năm như hiện tại, nâng lên hai
mươi triệu tấn mỗi năm, thậm chí cao hơn nữa.
- …Với tốc độ phát triển kinh tế hiện có của tỉnh Hoài Hải,
đường sắt Từ Đông trong ba năm có thể hoàn thành việc cải tạo và điện khí hóa,
sức vận chuyển sẽ rất dồi dào.Nhưng nếu mỗi năm phải tăng vận chuyển than đá
thêm hai mươi triệu tấn, thì ít nhất có thể bảo đảm tuyến đường này sau khi xây
dựng sẽ không bị thua lỗ.
Thẩm Hoài lại nói,
- Mà chúng ta lại càng phải coi trọng những lợi ích phía sau
do tuyến đường này mang lại hơn…
Tạ Chỉ cũng trong lần quay về Yến Kinh này, mới biết được
chuyện Thẩm Hoài dự định làm công trình đường sắt Từ Đông.
Với khu Giang Triết có kinh tế phát triển hơn nhiều so với
Hoài Hải, các tuyến đường sắt chính đều vẫn chưa hoàn thành việc cải tạo điện
khí hóa. Tỉnh Hoài Hải đã dự định đầu tư một số tiền lớn để tiến hành cải tạo
và điện khí hóa công trình đường sắt Từ Đông, cho dù ai biết được, cũng cảm thấy
quá sớm.
Mà trong mạng lưới đường sắt trong cả nước, đường sắt Từ Đông
cũng chỉ được tính là một nhánh phụ, cho nên cũng không cần nghĩ đến việc lúc
này bộ Đường sắt lại có thể bỏ ra một số tiền lớn để ủng hộ cho công trình cải
tạo và điện khí hóa Đường sắt Từ Đông.
Thẩm Hoài muốn làm việc này, chỉ có thể lấy nguồn vốn từ
chính tỉnh Hoài Hải và nguồn tư bản mà Tống hệ khống chế được mà thôi.
Đường sắt Từ Đông được nâng cấp lớn, đối với lợi ích địa
phương của tỉnh Hoài Hải mà nói thì không cần nghĩ cũng biết. Nhưng mấy ngày
hôm nay Tạ Chỉ luôn nghĩ về việc Tống hệ tham dự vào việc này, lợi ích sẽ nằm ở
đâu?
Sau khi nghe Thẩm Hoài nói về việc xây dựng đường sắt Từ
Đông, việc vận chuyển than đá từ Hoài Tây đến Từ Đông tăng lên đến hai mươi triệu
tấn, đương nhiên cũng có thể hiểu được kế hoạch này của Thẩm Hoài tại sao lại
do Tập đoàn Hoài Năng đóng vai trò chủ lực.
Đối với Tập đoàn Hoài Năng mà nói, đằng sau việc tham gia vào
việc nâng cấp đường sắt Từ Đông, quan trọng hơn nữa là tham gia vào việc mở rộng
phát triển than đá Hoài Tây. Như vậy Tập đoàn Hoài Năng mới thật sự hoàn thành
bố cục sản nghiệp liên doanh điện – than đá.
Bởi vì hiện tại giá thành vận chuyển quá cao, cũng đồng thời
do nhà nước tiến hành chính sách bảo hộ đối với nhà máy điện, khống chế giá cả
điện, than, cho nên các doanh nghiệp than trong nước có vẻ khó khăn.
Khu vực Hoài Tây, mặc dù có nguồn dự trữ tài nguyên than đá
phong phú, nhưng phần lớn các doanh nghiệp than đá đều kinh doanh khá khó khăn,
cho nên địa phương mặc dù rất muốn mở rộng sản nghiệp than đá, nhưng không có
nguồn vốn nào muốn đầu tư. Mà rất nhiều doanh nghiệp than đá kinh doanh khó
khăn, khiến cho tốc độ tích lũy tư bản tự thân rất chậm, lại càng khó có thể có
được sự phát triển lớn.
Đối với Tập đoàn Hoài Năng là tập đoàn chủ yếu phát triển nhà
máy phát điện nhiệt điện ở hạ du mà nói, than đá là một nguyên liệu công nghiệp
chủ yếu quan trọng nhất.Lúc này đặt chân vào lĩnh vực khai thác than đá, vận
chuyển..v..v…, ngoài vấn đề nhân tố bố cục tổng thể cả sản nghiệp, còn có thể
giảm giá thành trên tổng thể, nâng cao hiệu quả và lợi ích tổng hợp.
Cho dù tài sản hiện tại của tập đoàn Hoài Năng có được bao
nhiêu, quy mô lớn như thế nào, chỉ cần Tống hệ có quyết tâm tham gia vào công
trình nâng cấp đường sắt Từ Đông, đương nhiên có cách để giúp tập đoàn Hoài
Năng có được một số vốn đầu tư xây dựng lớn; Điều này cũng có nghĩa quy mô tài
sản của Tập đoàn Hoài Năng sẽ có thể dễ đạt đến mức mười tỷ, thậm chí hơn nữa.
Sau khi đường sắt Từ Đông được nâng cấp, e rằng số lượng vận
chuyển từ Hoài Tây đến Từ Đông tăng lên, Tập đoàn Hoài Năng cũng chỉ có thể được
chia một nửa, thì cũng bằng quy mô khai thác đến hàng chục triệu tấn.
Đến lúc đó Tập đoàn Hoài Năng cũng có thể bước ra từ trong
cánh gà sân khấu, không khó để trở thành trung tâm lợi ích của Tống hệ.
Tạ Chỉ thầm nghĩ, đây có lẽ cũng là mục đích chính Thẩm Hoài
và cô út Tống Văn Tuệ quay về Bắc Kinh.
Ngoài nguồn tài chính khổng lồ cần thiết cho việc xây dựng
nâng cấp đường sắt Từ Đông cũng như rất nhiều chướng ngại cần khắc phục ra,
tham gia vào việc khai thác tài nguyên than đá ở Hoài Tây, đồng ý bỏ ra nguồn
tài chính lớn để xây dựng cũng như thu mua, bàn bạc với địa phương cũng như vượt
qua các lực cản, cũng không phải là điều dễ dàng, dính đến lợi ích của các bên
liên quan lại càng lớn. Không có sự ủng hộ của những nhân vật chủ chốt trong Tống
hệ như Tống Kiều Sinh, Thành Văn Quang,Đới Thành Quốc..v..v…, thì rất khó hoàn
thành được.
Muốn làm được việc này, cũng tức là trong Tống hệ, phải đưa một
nguồn tài nguyên tương đối lớn, tập trung hết về phía Tập đoàn Hoài Năng.
Tạ Chỉ im lặng ngồi một bên, lúc này đã ít nhiều có thể hiểu
được tại sao Thẩm Hoài lại không hề có biểu hiện gì trong việc Tập đoàn Bảo
Hoà, Thiên Ích đầu tư vào hạng mục Nhà máy đóng thuyền và sản nghiệp vườn thuốc
ở khu Tây Thành rồi.
Nói cho cùng, sau khi Thẩm Hoài hoàn thành Mai Cương, Hoài
Năng lập được bố cục công nghiệp bước đầu ở Đông Hoa xong, đang vạch kế hoạch lấy
phương thức khuếch trương liên hoàn để làm sâu hơn sản nghiệp, kéo dài ra phía
ngòai Đông Hoa.
Hơn nữa trong sợi xích kéo dài sản nghiệp này, lợi ích liên
quan đến sản nghiệp có quy mô cao đến hơn mấy trăm triệu, cũng không trách được
Thẩm Hoài lại không tập trung vào các hạng mục công nghiệp đơn thể hơn một đến
hai tỷ để tranh giành sống mái với các đối thủ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận