Phong Khí Quan Trường

Chương 621: Luyện hóa lớn (3)


Chương 621: Luyện hóa lớn (3)
Công ty lên sàn hướng Chung tín ban hành dùng để thu mua cổ
phiếu của nhà máy một, hai Mai cương và định kỳ kéo dài tới hai mươi tư tháng.
Trong khi đang tập trung, bộ phận cổ phiếu lại cấm giảm cổ
phiếu công khai trên thị trường nhưng có thể thông qua hình thức giao dịch cổ tức
mà đem toàn bộ cổ phiếu chuyển nhượng cho những nhà đầu cơ khác tiếp nhận.
Tôn Á Lâm muốn chuyển nhượng toàn bộ cổ phiếu đang tăng này
vì trù bị tài chính cho ngành luyện hóa Tân Phổ khởi động. Khi ấy sẽ phải bắt đầu
tìm kiếm những tổ chức tình nguyện tiếp nhận.
Hôm sau, Thẩm Hoài tập trung Tống Hồng Quân, Uông Khang Kiều,
Tiền Văn Tuệ, Thiệu Chinh và những người khác ở Từ Thành trước.
Bọn Tống Hồng Quân đều cảm thấy Tôn Á Lâm lúc này chuyển nhượng
cổ phiếu Chung tín sẽ thiệt
Sau thời gian thị trường chứng khoán trong nước vô cùng ảm đạm
thì đến năm 96 đã bắt đầu nhích lên. Những cổ phiếu đầu bảng thì từ 600 điểm đầu
năm đến cuối năm dự kiến tăng vọt đến 1300 điểm. Hai ngày lên sàn giao dịch cổ
phiếu mà trong một năm có thể đạt được mười tỷ, hai mươi tỷ, ba mươi tỷ không
chừng.
Trong cái bối cảnh thị trường chứng khoán đương thời, thị trường
sắt thép trong nước tăng một lần lên tới 16 lần.
Tập đoàn Mai Cương có tất cả lợi nhuận là hơn năm trăm triệu.
Trong đó số lợi nhuận của nhà máy số một và nhà máy số hai là ba trăm tám mươi
triệu.
Với tỉ suất kinh doanh đến 16 lần, tài sản Mai Cương đưa vào
công ty lên sàn chứng khoán lên tới 6 tỷ.
Đương nhiên cơ quan chứng khoán thành phố Từ Thành cùng với bộ
phận chứng nhận giám sát đều khó có khả năng tiếp nhận giá trị cao như vậy của
nhà máy 1 và nhà máy hai. Theo kết quả đàm phán cuối cùng, giá trị được đánh
giá của nhà máy 1 và nhà máy hai của Mai Cương được dự tính là hơn hai tỉ sáu,.
Tính cả tỷ suất kinh doanh thì cũng chứa tới được 7 lần.
Đây cũng là vì muốn giá giao dịch cổ phiếu của công ty lên
sàn tăng nhanh mà để lại một không gian; cũng là cơ cấu chứng khoán của Từ
Thành đã xuất ra hơn ba tỷ tiền mặt để kích thích phát triển, tích cực thúc đẩy
nhân tố chủ chốt
Dù kỳ phát hành cổ phiếu kéo dài tới hai mươi tư tháng nhưng
chỉ cần đợt phát hành này được tổ chức tốt thì cổ phiếu của những công ty lưu
thông trên thị trường chứng khoán của Từ Thành sẽ có bước đột phá trong quá
trình tăng giá trị tài sản để có thể đạt tới một địa vị cao cũng là chuyện thật
dễ dàng.
Chúng Tín phát hành cổ phiếu sẽ kéo dài định kỳ hai tư tháng.
Lúc này mới chỉ được một nửa, được 50%. Có thể để mỗi cổ phiết phát hành ra
ngoài với giá ba đồng là có thể cảm tạ trời đất rồi. Hơn nữa với tình hình nhiều
nhà đầu tư đầu cơ chứng khoán trong nước thì hơn một nửa sẽ không tự nguyện tiếp
tay trong kỳ cổ phiếu tập trung này, chỉ còn có thể tìm kiếm người mua nước
ngoài thôi.
Cũng may là Chúng Tín chính là nhà đầu tư cổ phiếu nước
ngoài. Đây cũng là vì thị trường cổ phiếu trong nước đưa ra một con đường thông
đạo cho nhà đầu tư cổ phiếu nước ngoài. Nhưng nhà đầu tư nước ngoài muốn trực
tiếp tiến vào thị trường cổ phiếu trong nước. Thông qua trình tư được phê duyệt
thường sẽ rất phức tạp.
Năm 93, tập đoàn Hải Phong và Trường Thanh liên kết với nhau
cũng chỉ được phê duyết 20 triệu đô là Mỹ mà thôi.
Đương nhiên là nếu Tôn Á Lâm cũng đơn thuần là không có gì
làm đòn bẩy.
Chúng Tín trước đây cũng là nhà máy thứ nhất và nhà máy thứ
hai của Mai Cương với tổng đầu tư là hai mươi chín triệu đô la Mỹ, gần như đều
là tài sản cá nhân của Tôn Á Lâm. Cho dù Thẩm Sơn bỏ vốn thêm cho Chúng Tín mười
triệu đô la nữa thì Tôn Á Lâm cũng chỉ được nhận trên danh nghĩa cá nhân mà
thôi.
Cho dù những cổ phiếu phát hành đang ở trong tay Chúng Tín đều
trống rỗng vẫn còn muốn thông qua tập đoàn Mai Cương tiếp nhận khoảng bốn mươi
triệu cổ phiếu thì năm trăm triệu của Tôn A Lâm gần như cũng có thể nói là đầu
tư ba năm gần như không được gì.
Cho dù không thể vay nợ được ở mức cao nhất nhưng có thể thu
lại được khoản đầu tư 5 trăm triệu cũng có thể chứng mình được một điều là ba
năm nay sự đầu tư của Mai Cương có thể coi là thành công.
Chỉ có điều là Tôn Á Lâm rút năm trăm triệu đầu tư ra, được
ăn cả ngã về không lại đầu tư vào hạng mục luyện hóa của Tân Phổ. Điều này cũng
đe dọa lớn tới Tống Hồng Quân.
- Cô cứ tin tưởng Thẩm Hoài vậy ư. Không sợ hắn bán đứng sao?
Tống Hồng Quân hỏi.
Thẩm Hoài đá Tống Hồng Quân một phát, hỏi: - Làm sao có chuyện
đó được? Cái gì là bán đứng chứ. Kéo ông đến đầu tư vào Mai Cương mà là bán đứng
ông sao? Ngày trước lá gan ông lớn lắm mà, bước một bước to lắm. Bây giờ phải
xem sắc mặt của Tôn Á Lâm sao?
Tất cả mọi người cười ồ lên.
Tống Hồng Quân tuy rằng có tham gia đầu tư vào nhà máy Mai
Cương 2, có thể nói lúc đó ông ta có thể điều động vốn nhiều hơn Tôn Á Lâm
nhưng lại bảo thủ hơn Tôn Á Lâm rất nhiều. Đến nỗi mà cuối cùng khi nhà máy Mai
Cương 1 và 2 tranh giành quyền lợi thì chỉ có vẻn vẹn một phần ba của Tôn Á Lâm
Lần này sau khi cải tổ thành công, Tống Hồng Quân với danh nghĩa
tài sản cá nhân cũng tăng khoảng năm trăm triệu. Đối với những người giàu có
trong nước, cũng có thể nói là những nhân vật sừng sỏ, nay bỗng chốc bị Tôn Á
Lâm vượt mặt.
Tôn Á Lâm mấy ngày này cũng thường xuyên mang việc này ra để
khích tướng Tống Hồng Quân.
Tống Hồng Quân lắc đầu nói: - Bà già này làm việc thật là luẩn
quẩn, học không được cũng không dám học. Hơn nữa cô có thua sạch sẽ, bố cô còn
có vài trăm triệu cho cô thừa kế. Còn tôi biết tìm ai mà khóc đây?
- Thế nào? Ông lại co vòi à? Tôn Á Lâm khiêu khích hỏi: - Ông
cũng rút hai trăm triệu ra ngoài đi. Không lại qua hai năm nữa không ngẩng đầu
lên tí nào được.
- Hiện tại Hồng Kong đối với ngành luyện hóa trong nước không
khả quan lắm. Tôi cũng tính rồi bên Hồng Cơ có thể gom được một trăm triệu. Tống
Hồng Quân sao chịu kích vậy, chỉ là không chịu buông lời thôi.
- Được rồi, phía bên Tân Phổ khi nào thì sẽ bắt đầu dự án luyện
hóa, ông hãy chuẩn bị một trăm triệu đi Thẩm Hoài nói.
Trước Chúng Tín, Hồng Cơ đưa ra kế hoạch tham dự đầu tư hạng
mục luyện hóa của Tân Phổ dưới hình thức đầu tư cổ quyền sản nghiệp.
Trong loại cổ tức của quỹ này, Tôn Á Lâm, Tống Hồng Quân chỉ
giữ 20% nguồn vốn tự có, những thứ khác là nguồn đầu tư tài chính khác từ tổng
đầu tư của Hồng Kong, Paris, Hoa Thương.
Với hình thức đầu tư như vậy, đối với Tôn Á Lâm và Tống Hồng
Quân mà nói, cá nhân đương nhiên phải phiêu lưu một phen.
Cho dù tham gia hạng mục đầu tư có tổng kim ngạch đạt tới hai
trăm triệu, nguồn đầu tư vào của cá nhân Tống Hồng Quân cũng lên tới bốn mươi
triệu. Mà một khi đầu tư thu lại cao thì bọn họ còn có thể được chia thêm hoa hồng
quản lý.
Hiện tại những thương gia ở Hồng Kong, London, Paris đều dè
chừng mạo hiểm khi đầu tư nhiều vào luyện hóa trong nước, không muốn dấn thân
vào; Tống Hồng Quân còn đầu tư vào 200 triệu, đúng là một người liễu lĩnh, mạo
hiểm sẽ càng tăng vọt.
Tống Hồng Quân cùng với Tôn Á Lâm, mấy năm nay phải khổ cực
tranh đấu, lúc này có thể lấy 100 triệu ra để tham gia khởi động dự án thì Thẩm
Hoài cũng không có gì mà không hài lòng cả.
Lấy cớ cải tổ còn có bước phê duyệt cuối cùng phải tiến hành,
Tiền Văn Tuệ đại diện cho Mai Cương đưa người vào kiểm soát lọc dầu Từ Thành.
Ngoài việc phải phòng bị thành phố Từ Thành thì bên này có thể
sẽ có người không an phận, muốn mang chút tài sản tuồn ra bên ngoài. Công việc
kiến thiết của luyện hóa Chử Nam cũng lập tức được triển khai, thết kế phương
án sửa bản thảo, hiệp đàm phương án đấu thầu đều có thể được tiến hành trước,
tranh thủ sau tết âm lịch mượn cớ tổ chức lại nhanh chóng bắt đầu công tác kiến
thiết cơ sở luyện hóa Chử Nam.
Đám người Giang Khang Thăng buổi sáng đã rời khỏi Từ Thành.
Thẩm Hoài và Tôn Á Lâm còn phải gặp gỡ và ăn cơm trưa với Diêu Vinh Hoa.
Phía bên Diêu Vinh Hoa thì không có tin tức tốt gì. Ngân hàng
Nghiệp Tín không thu hẹp tài chính của Đông Hoa đã là kết quả tốt lắm rồi.
Nhưng trong khoảng thời gian ngắn mà không có khả năng tăng trưởng mạnh. Mà trước
đây sản nghiệp Tân Phổ tin cậy gửi gắm kế hoạch cũng xác định chắc chắn sẽ sinh
non, không có khả năng thực hiện.
- Quốc vụ viện đã ra chính sách yêu cầu quỹ tín dụng của bộ
phận cấp đất Từ Thành tổ chức và thành lập ngân hàng thương nghiệp. Đồng thời
đình chỉ tạm ngừng công tác phê duyệt tín dụng mới của thành phố. Diệu Vinh Hoa
cũng đề xuất ý kiến của mình vào công tác đầu tư góp vốn của công ty Thành Tín
Đông Hoa. - Công ty Thành Tín Đông Hoa tích lũy lượng tiền vay không hợp pháp lớn.
Đối với ngành ngân hàng mà nói là đây là những tài sản không có giá trị nhưng đấy
cũng là thứ giấy phép duy nhất mà ngân hàng thương nghiệp Đông Hoa nắm giữ. Dựa
vào khả năng phát triển của Đông Hoa, ngành thương mại của Đông Hoa vẫn có tiềm
năng phát triển cực kỳ lớn.
- Công ty Thành Tín đang ngồi trên một khoản nợ đang lớn dần,
cũng không có người nào tình nguyện tiếp nhận nó. Thẩm Hoài lải nhải, cười đau
khổ - Nhưng nếu cần phải tổ chức và thành lập cửa hàng mới thì ông có thể nhường
Trương Lực Thăng cho tôi không?
- Phía bên Nghiệp Tín trong thời gian ngắn lại trực tiếp kiên
trì với việc kiến thiết Tân Phổ đầy khó khắn. Nhưng Mai Cương cần phải trấn
hưng lại Đông Hoa thì Nghiệp Tín mới có thể thích hợp để tham gia. Chỉ cần cổ
phần nắm giữ không vượt quá 30% thì tốt nhất, đã có thể khống chế khoảng 20%
cũng khá là thích hợp, tôi cũng có thể làm chủ rồi. Phía bên Trương Lực Thăng sẽ
để ông đi làm việc của hắn.
Diêu Vinh Hoa cười nói.
Thẩm Hoài mỉm cười nói: - Ông ở bên này cũng không phải là
không có thông tin gì nhỉ
Hiện giờ Thành Tín Đông Hoa dùng tổng khoản tiền cho vay cũng
lên đến năm sáu trăm triệu. Cho dù có bỏ ra nhiều như vậy thì cũng chỉ là vì
tranh nhau một tờ giấy phép.
Nhưng việc chỉnh đốn cùng quản lý ngân hàng Thương nghiệp cần
ngân hàng Nghiệp Tín điều thêm nhân lực mới có thể được.
Diệu Vinh Hoa đồng ý để Trương Lực Thăng lại đây. Còn muốn
thúc đẩy ngân hàng Nghiệp Tín tham gia tổ chức cùng ngân hàng thương nghiệp
Đông Hoa thì điều đó cũng có sức ủng hộ vô cùng.
- Lần này tôi trở về Yến Kinh họp, Thẩm lão gia cũng từ Pari
đến. Diêu Vinh Hoa nói: - Ngồi trên máy bay lâu như vậy, tinh thần Thẩm Lão gia
vẫn ổn. Chỉ đáng tiếc là thời gian dừng lại trong nước quá ngắn, không thể tới
xem Mai Khê được
Thẩm Hoài gật đầu, nếu không phải do tình thế nguy hiểm bên
Mai Cương, ông ngoại Thẩm Sơn cũng không cần nhiều tuổi như vậy còn từ Pari đến.
Không thể dừng lại trong nước quá lâu cũng bởi vì cơ thể không được khỏe.
Ông ngoại Thẩm Sơn tuy đã về hưu hẳn nhưng vẫn làm đại điện của
tập đoàn Trường Thanh, là một trong những nguyên lão sáng lập ngân hàng Nghiệp
Tín. Cũng trong nhiều năm đảm nhiệm các chức vụ trọng yếu. Là người có sức ảnh
hưởng không nhỏ đối với ngân hàng Nghiệp Tín.
Thời gian đầu năm Diệu Vinh Hoa ở Pháp, thì ở tổ chức tài
chính của tập đoàn cổ phần Trường Thanh cũng là lúc Thẩm Sơn tiến hành thúc đẩy
Nghiệp Tín.
Đôi lúc Thẩm Hoài cũng không ngăn được sự xúc động. "Hắn"
trước đây xa lánh nhiều người thân, sau lưng lại vẫn có nhiều người vì hắn mà
luôn canh cánh trong lòng.
Trở về từ chỗ của Diêu Vinh Hoa, Thẩm Hoài lập tức gọi cho
Hùng Văn Bân nói chuyện về việc của ngân hàng Thương Nghiệp.
Trước đây quỹ của Đông Hoa chủ yếu là do các doanh nghiệp tự
bỏ vốn tổ chức và thành lập. Tiền thân của Thép thành phố thì nhà máy điện cảng
Thiên Sinh là cổ đông của quỹ thành phố. Trùng tu nhà máy điện Thành Phố thì Thẩm
Hoài có thể tiếp nhận. Còn đối với quỹ tín dụng của thành phố thì sẽ do thành
phố tiếp quản.
Thẩm Hoài thảo luận cùng Hùng Văn Bân, những chế độ thay đổi
khác Mai Cương cũng có thể nhượng bộ nhưng phải kiên trì đối với cổ tức của xí
nghiệp trong nước đều có thể do Đông Hoa tiếp nhận. Nhưng mà tái liên minh ngân
hàng Nghiệp Tín thì nhà máy thép Mai Cương cũng cùng nhau đầu tư, tổ chức và
thành lập ngân hàng thành phố Đông Hoa mặc cho số nợ rối mù phía trước, trước
tiên Đông Hoa hãy nắm trong tay tờ giấy phép tài chính đã rồi nói sau.
Bạn cần đăng nhập để bình luận