Phong Khí Quan Trường

Chương 724.3: Thăng liền ba cấp


Chương 724.3: Thăng liền ba cấp
Lời của Trần Chí, thật ra khiến Trương Hoa có chút xúc động,
gật đầu nói: - Giám đốc Trần nói cũng phải, nếu muốn đối được khẩu vị của Thẩm
Huyện trưởng, tự thân vẫn là phải có vài phần bản lĩnh cứng rắn mới được. Chu tổng
Bằng Duyệt không cần phải nói rồi, Chu gia nền tảng vốn dày, nhưng Dương tổng của
Bằng Hải, Triệu tổng Mai thép, Phan tổng, Triệu tổng Hoài Liên, con Chu tổng của
Chử Giang cac anh nưa, Chử tổng của Tử La, người nào không phải không có bản
lãnh vô cùng?
Trần Chí nhìn ra được Từ Chí có chút mệt mỏi không hứng thú,
không biết là nguyên nhân gì, chỉ khi anh ta nghe được bọn họ đề cập tên một
đám nổi tiếng tự biết xấu hổ, thân thiết vỗ bờ vai của anh ta, cười nói: - Cậu
không nên nhìn thấy Chu tổng của chúng ta hiện tại rất nổi bật, trước khi gặp
được Huyện trưởng Thẩm, cảnh ngộ được xem là bi thảm. Viện trưởng của các cậu
quen biết với Chu tổng chúng tôi, dể ông ấy nói với cậu súc tích lịch sử làm
giàu của Chu tổng chúng tôi...
- Ông không sợ Chu tổng biết ông ở sau lưng đâm ông ta à?
Vương Minh Đạt nói đùa, Chu Lập khốn khổ trước khi làm giàu, Vương Minh Đạt
cũng biết rõ.
Chu Lập trước kia là giám đốc công ty xây dựng thành phố,
quen biết Vương Minh Đạt, Trương Hoa. Chỉ có điều hai năm qua Chử Giang kiến
thiết quy mô phát triển được lớn như vậy, cả Viện thiết kế quy hoạch thành phố
đều phải dựa vào nghiệp vụ Chử Giang kiến thiết kiếm ăn, mới cảm thấy được địa
vị của Chu Lập đã xa với bọn họ có thể so sánh rồi.
- Chu Tổng của chúng tôi à, làm việc không thể qua loa, nhưng
những cái khác rất tùy ý. Tôi thường xuyên thấy ông ta xắn tay áo, ở ven đường
kéo người khác uống rượu, ăn thịt heo, củ lạc, trứng muối và đậu hũ là món ông
ta thích nhất. Nếu ở ven đường lôi kéo người khác chỉ vào nói ông ta có vài
trăm triệu tài sản, đánh chết họ cũng không tin. Trần Chí cười nói.
Trong lòng Từ Chí chưa cơn giận, nhưng nghe Trần Chí, Trương
Hoa, Vương Minh Đạt nói đến những việc vụn vặt của trùm phú hào Đông Hoa, lực
chú ý vẫn là bị hấp dẫn trở lại.
Bất kể là Chu Tri Bạch của Bằng Duyệt, hay là Dương Hải Bằng của
Bằng Hải, Triệu Đông của Mai thép, Phan Thành, Triệu Ích Thành của Hoài Liên Trọng
Công, Chử Nghi Lương của Chử Giang đầu tư, Chu Lập của Chử Giang kiến thiết, thậm
chí ngay cả Trần Đồng của Bằng Duyệt liên thương gần đây mới nổi, đều là một
phát dậm chân có thể khiến mặt đất Đông Hoa rung chuyển.
Trước đây, những nhân vật này với anh ta mà nói là quá xa vời,
tuy rằng trong phòng thiết kế cũng có người thích tán gẫu chuyện này, nhưng Từ
Chí cảm thấy vừa nhàm chán lại tầm thường. Cuộc sống của những ông trùm này, với
bọn họ có chút quan hệ nào sao?
Cho nên tên những người này, anh ta đa số nghe qua, nhưng
phía sau có chuyện gì, lại không quan tâm.
Nếu không phải hôm nay Vương Minh Đạt đi gặp mặt vị Chủ nhiệm
viện thiết kế lâm thời Tân Phổ kia, Vương Minh Đạt không tìm được người khác
giúp đỡ, cũng không tới phiên anh cùng đi qua đó, chứ đừng nói là gặp mặt nhân
vật như Chu Lập, Chử Nghi Lương.
Chu Lập là người rất tùy ý, Từ Chí hôm nay tận mắt thấy. Bọn
họ đi công trường, Chu Lập liền tự mình làm lái xe, chiếc xe việt dã kia cũng
quả thật có chút "Vô cùng thê thảm". Từ Chí thấy anh ta không có khí
chất của một Giá đốc dự án, tuy nhiên dù đoán thế nào, anh ta cũng không tưởng
tượng ra một người như vậy lại có vài trăm triệu tài sản.
Vài trăm triệu là khái niệm gì?
Phó viện trưởng Trương Hoa hàng năm có thể kiếm được hơn mười
triệu nghiệp vụ, trong viện phân cho ông ta một chiếc Audi, hàng năm nghiệp vụ
thưởng cho cũng mười mấy, hai trăm ngàn. Hơn nữa nghe nói cuộc sống riêng của
ông ta nói ra cũng có tài sản 2 đến 3 triệu, nhìn Chu Lập so với khí chất của
ông ta thế nào?
Ngẫm lại cũng đúng là đừng trông mặt mà bắt hình dong.
Dự toán công trình quảng trường phía đông Tân Phổ gần ba trăm
triệu, đều là do Chử Giang xây dựng phụ trách đầu tư. Chu Lập làm ông chủ lớn của
Chử Giang xây dựng, chẳng lẽ không phải là có vài trăm triệu tài sản?
Thấy dáng vẻ Từ Chí lơ đểnh, Trần Chí cảm thấy lời của ông ta
bị nghi ngờ, cười hỏi: - Thế nào, anh Từ thấy Chu tổng không giống như là người
có vài trăm triệu tài sản đúng không? Nói thật, phía trên ông chủ lớn rốt cuộc
có bao nhiêu tài sản, người ở dưới chúng ta có đoán cũng đoán không chính xác,
chỉ có thể tổng thể tính ra, tuy nhiên có nhiều thứ là công khai đấy. Nói ví dụ
như Triệu tổng của Mai thép, cá nhân ông ta ở công nghiệp Mai Khê tuy nói chỉ
có 2% cổ phần, nhưng công nghiệp Mai Khê hiện tại giá trị năm tỷ, không cần nói
những thứ khác nữa, chỉ đơn giản nói lợi nhuận, tổng giám đốc Triệu của Mai
thép chính là đúng là tỷ phú. Những người sớm mấy năm lập nghiệp cùng Huyện trưởng
Thẩm, cho dù không hoàn toàn là tỷ phú, nhưng đời này cũng không cần phải lo lắng
vì tiền. Cậu Từ, tương lai nếu cậu lên như diều gặp gió, chớ nên quên mấy người
chúng ta đấy
Từ Chí có thể cảm giác được lời nói của Trần Chí là thật,
khát vọng trong ánh mắt là chân thật, có chút không chắc chắn hỏi: - Triệu Tổng
của Mai thép, con Chu tổng của công ty cac anh nưa đều là đi theo Huyện trưởng
Thẩm mới phát lên?
- Ầy, ngay cả cái này cậu cũng không biết ư? Trần Chí lại sửng
sốt.
- Cậu Từ bình thường khá chuyên tâm nghiệp vụ, đối với việc
trong huyện biết được đúng là không nhiều lắm. Vương Minh Đạt giải thích thay Từ
Chí.
Trần Chí lại không nảy sinh lòng nghi ngờ gì, ông ta vào Chử
Giang xây dựng cũng sớm, biết rõ chuyện của Mai thép hệ, biết Thẩm Hoài những
năm gần đây dẫn dắt ai, trọng dụng ai, người thường đều không đoán được rõ
ràng.
Trần Chí nhìn Từ Chí, trong lòng cân nhắc: Khả năng đúng là
thằng nhóc không có đầu óc này cái gì đều không rõ ràng lắm, mới nhận được sự
chú ý của Thẩm Hoài. Mà còn lại mấy người bên kia cố ý muốn nịnh bợ nhưng Thẩm
Hoài hứng thú, không lọt vào mắt Thẩm Hoài, trong lòng cũng là lắc đầu thầm
than, đây đúng là số may, ánh mắt nhìn Từ Chí trở nên hâm mộ.
Trương Hoa quan sát vẻ mặt Trần Chí, càng lộ ra quyết tâm
kiên định kéo Từ Chí nhập bọn.
Trần Chí ở Chử Giang xây dựng tuy rằng chỉ có thể coi là
trung tầng, nhưng với tư cách người cũ của Chử Giang xây dựng, Mai thép hệ, đối
với sở thích phán đoán của Thẩm Hoài vẫn là rất chính xác. Nếu ông ta đoán Từ
Chí có thể thăng chức rất nhanh, vậy kéo người vào công ty trực thuộc Viện thiết
kế, thì nhất định không thể thiếu Từ Chí.
Uống xong rượu, sắp xếp xe đưa Trần Chí về nhà, Trương Hoa
ngay trong phòng riêng trực tiếp kéo Từ Chí bàn chuyện tổ chức và thành lập tân
công ty.
Cũng không có thể trách Trương Hoa sốt ruột, ông ta muốn nghiệp
vụ quảng trường nhân dân phía đông Tân Phổ trực tiếp đặt vào danh nghĩa tân
công ty. Việc thành lập công ty trực thuộc phải lập tức bắt đầu khởi động.
Quảng trường nhân dân phía đông Tân Phổ, dự toán công trình
ba tỷ, phí thiết kế công trình cho dù theo tính toán 1%, cũng là khoản tiền lớn
hai ba trăm triệu.
Khoản tiền này đối với Mai thép mà nói là con sô nho, nếu
Trương Hoa tiếp tục ở lại Viện quy hoạch thiết kế, ít nhất phải phấn đấu hơn mười
năm mới có thể tich luy khoản tiền này.
Đương nhiên, không có một hai nhân vật mấu chốt, Trương Hoa
không thể nắm chắc khiến khoản nghiệp vụ này từ Viện thiết kế chuyển tới danh
nghĩa tân công ty.
Cho nên, Trương Hoa cũng rõ ràng dứt khoát mở lời với Từ Chí:
- Tôi và Chủ nhiệm Vương đang suy nghĩ muốn dựa vào viện thiết kế thành lập
công ty trực thuộc. Tôi á, còn muốn tiếp tục ở lại trong viện, tôi muốn từ chức,
cấp trên không đáp ứng, cũng không có cách nào, chỉ có thể để chủ nhiệm Vương
phụ trách nghiệp vụ cụ thể của tân công ty. Tuy nhiên chủ nhiệm Vương cũng nói
ông ấy một cây chẳng chống vững nhà, muốn từ trong viện chọn vài trụ cột, coi
là đối tác. Người đầu tiên ông ta giới thiệu cho tôi chính là cậu...
- ... Tin tức này đối với Từ Chí mà nói quá đột ngột.
- Tân công ty tôi cùng chủ nhiệm Vương sẽ góp một triệu ra đầu
tư, cho nên chiếm cổ phần sẽ nhiều hơn một chút, cũng sẽ lấy một ít cổ phần
phân cho kiến trúc sư nòng cốt, sẽ không quá nhiêu. Vì phòng ngừa những người
khác có ý kiến, tôi danh nghĩa chi một trăm ngàn cho cậu, coi như cậu nhập 10%
cổ phần. Đương nhiên, sau khi tân công ty thành lập, chuyện đầu tiên cần làm,
chính là tốt nhất có thể đem nghiệp vụ quảng trường nhân dân thành phố phía
đông Tân Phổ kéo đến danh nghĩa tân công ty. Tranh thủ kiếm ba triệu phí thiết
kế vào tay, coi như là mở đầu cho tân công ty. Cậu Từ và chủ nhiệm Vương cùng
nhau liên hệ công việc với Tân Phổ bên kia, thế nào?
- ...
Từ Chí hoàn toàn sợ ngây người, nghiệp vụ quảng trường nhân
dân thành phố phía đông Tân Phổ chuyển qua, ba triệu phí thiết kế, anh ta chiếm
10% cổ phần. Nói cách khác, tiện tay là anh ta có thể được phân chia đến ba
trăm ngàn!
Thấy Từ Chí trầm mặc không nói, trên mặt cũng không có biểu cảm
gì, Trương Hoa liền cảm thấy rằng có chút khó giải quyết, đưa mắt ra hiệu với
Vương Minh Đạt.
Vương Minh Đạt đứng sau lưng Từ Chí, ra hiệu số
"Hai" cho Trương Hoa. Trương Hoa nhíu lại mày, thầm cảm thấy anh
chàng Từ Chí này bình thường nhìn cứng đầu cứng cổ, nhưng trong lòng không lú lẫn,
ba triệu này gần như là lấy không này, tựa như phân chia sáu trăm ngàn cũng
không vừa khẩu vị của anh ta.
Trương Hoa lòng bực bội, nói thấm thía với Từ Chí: - Tôi nói
thật lòng với cậu, 10% giữ lại phân chia cho kiến trúc sư nòng cốt. Tôi, chủ
nhiệm Vương còn cậu nữa, ba người chúng ta, ở công ty tuy hai mà một, mọi người
mỗi người nắm giữ ba phần trăm cổ phần công ty. Nguồn vốn đầu tư rót vào tân
công ty, vẫn là tôi và chủ nhiệm Vương...
Bạn cần đăng nhập để bình luận