Phong Khí Quan Trường

Chương 624: Tìm gặp trong đêm (2)


Chương 624: Tìm gặp trong đêm (2)
Tuy rằng hai năm nay kinh tế Đông Hoa phát triển rất nhanh
chóng, quan trường cũng rung chuyển mạnh, nhưng trong phạm vi toàn tỉnh mà nói,
vẫn chưa đi đến vũ đài Trung ương, vẫn thuộc vùng ven của kinh tế toàn tỉnh.
Địa vị của Mai Cương ở Đông Hoa vô cùng mạnh mẽ, nhưng sau
khi rời khỏi Đông Hoa, ngoài có chút danh tiếng trong ngành sản xuất sắt thép
ra, những tiềm năng bên trong chưa ai biết được.
Mà ở Từ Thành, điều thực sự khiến thanh danh Mai Cương được
lan truyền, vẫn là chuyện mượn xác khu lọc dầu Từ Thành.
Tỉnh Hoài Hải có chín công ty được đưa lên sàn, mà đến năm 96
thành phố Từ Thành có số hộ đăng ký chứng khoán lên tới hai trăm ngàn hộ.
Không cần nói những công ty chứng khoán địa phương đều nhắc đến
đề tài mượn xác nhà máy lọc dầu Từ Thành, chỉ bằng việc ngừng giao dịch, đóng cửa
gần một tháng trước đó, cũng đã đủ gây chấn động mạnh mẽ ở trong Từ Thành rồi.
Tuy rằng quy định trong chính sách là cán bộ cấp Cục không được
đầu cơ cổ phiếu, nhưng việc các cán bộ mượn danh nghĩa vợ chồng hoặc người thân
mở tài khoản đầu cơ cổ phiếu thì ở đâu cũng có, lại càng không cần nói đến những
nhân viên cấp dưới.
Tần Đại Vĩ không đầu cơ cổ phiếu, cũng không phải là nô lệ của
quy định, mà là cảm thấy bầu không khí của thị trường đầu cơ chứng khoán quá nặng
nề, tin tức nội bộ quá dồn dập, ngày nào cũng thần cổ phiếu này thần cổ phiếu
kia. Nhưng người thật sự có thể phát tài ở trong thị trường cổ phiếu, cũng
không được mấy người.
Cũng không biết người khác vì sao biết được y và Thẩm Hoài ở
cùng ký túc xá trong lớp tiến tu trường Đảng. Thời gian này, Tần Đại Vĩ cũng trở
thành nguồn dò la tin tức của mọi người, dường như cũng bị cuốn vào trong vòng
xoáy của việc mượn xác Nhà máy lọc dầu Từ Thành một cách bị động, nhưng thực sự
cũng không nghĩ y sẽ có liên quan gì đến việc này.
Lúc này nghe Thẩm Hoài nhắc đến đề tài này, Tần Đại Vĩ nghi
ngờ hỏi: - Nhà máy lọc dầu Từ Thành có thể có chuyện gì khiến anh tìm tôi?
- Tôi nhớ anh tốt nghiệp từ khoa Hóa của Đại học Hoài Hải phải
không? Thẩm Hoài nói.
- Anh nói đến việc này ấy à? Nói như thế này, tôi vẫn có liên
quan đến Nhà máy lọc dầu Từ Thành rồi?
Tần Đại Vĩ cười nói, - Cấp quản lý cũng như những cán bộ chủ
chốt của Nhà máy lọc dầu Từ Thành, số người không phải xuất thân từ Đại học
Hoài Hải cũng không nhiều, đều có thể tính là bạn học cùng trường với tôi. Tôi
tốt nghiệp khóa 84 của Đại học Hoài Hải, lúc đó suýt chút nữa cũng vào làm việc
ở Nhà máy lọc dầu Từ Thành rồi
Tôn Á Lâm ngồi bên cạnh uống bia, cũng không nói gì nhiều, mà
chủ yếu là để ý Thẩm Hoài và Tần Đại Vĩ nói chuyện.
Thẩm Hoài gần như đã tiết lộ ý đồ của mình, nhưng Tần Đại Vĩ
vẫn tiếp tục nói về đề tài mà Thẩm Hoài đã gợi ra, kéo dài khoảng một phút. Nếu
Tần Đại Vĩ không đần độn như vậy, thì có thể chứng tỏ người này gặp chuyện vẫn
có thể bình tĩnh, không lay động.
- Tin tức Mai Cương mượn xác Nhà máy lọc dầu Từ Thành vừa được
truyền ra ngoài thị trường, lớp tiến tu bên trường Đảng cũng vừa kết thúc, mấy
ngày hôm nay trở về tôi cũng vô cùng bận rộn, không có cơ hội để tìm anh nói
chuyện. Thẩm Hoài cười nói, - Tin tức Mai Cương mượn xác Nhà máy lọc dầu Từ
Thành để bước vào sản nghiệp luyện hóa, cũng được truyền tới Từ Thành rất náo
nhiệt, lão Tần, anh có ý kiến gì về việc này?
- Mấy năm nay tôi đều ở trong cơ quan, chuyên ngành đã bỏ bê
quá lâu. Tần Đại Vĩ nói, - Tôi cũng có biết một chút về sự việc qua phòng mậu dịch,
nhưng nói việc này trước mặt anh và Tôn tổng cũng là múa rìu qua mắt thợ rồi
- .
Thẩm Hoài nâng ly bia, chờ Tần Đại Vĩ nói tiếp.
Thấy ánh mắt của Thẩm Hoài chờ mình nói tiếp, Tần Đại Vĩ muốn
bảo thủ một chút cũng không được.
- Việc vận hành cụ thể của nhà xưởng tôi không rõ lắm, nhưng
đối với việc mậu dịch mà nói, những năm chín tư, chín lăm việc cung ứng dầu thô
ở trong nước, chủ yếu tập trung ở Hoa Bắc, Đông Bắc và những nơi khác. Sản lượng
luyện hóa cũng nằm xung quanh vùng Hoa Bắc, Đông Bắc, số nhiên liệu, nguyên liệu
hóa chất sau khi luyện hóa xong mới vận chuyển đến thị trường Hoa Đông. Hạng mục
luyện hóa lớn nhất khu Hoa Đông, chính là Nhà máy lọc dầu của Tổng công ty Dầu
mỏ và Hóa chất Trung Quốc ở tỉnh Chiết Giang, sau hai kỳ xây dựng đã đạt đến
quy mô năm triệu tấn. Mặc dù như vậy, so với tổng sản lượng luyện hóa một trăm
bốn mươi, một trăm năm mươi triệu tấn trong toàn quốc mà nói, cũng không được
tính là hạng mục gì lớn lắm, dầu thô vẫn được nhập chủ yếu từ Hoa Bắc. Mà yếu tố
chủ yếu làm thay đổi toàn cục sản nghiệp luyện hóa toàn quốc, chính là số lượng
dầu khô nhập khẩu từ nước ngoài vào sau này còn tăng lên với số lượng lớn hay
không? Tần Đại Vĩ lại cười nói, - Tôi đây cũng chỉ là nghị luận hời hợt như vậy
thôi, nhưng nói về việc trình tự cụ thể của sản nghiệp luyện hóa, anh và Tôn tổng
nếu thật sự muốn hỏi ý kiến ai, thì nội bộ Nhà máy lọc dầu Từ Thành cũng có rất
nhiều chuyên gia
Sở trường của Tôn Á Lâm là lĩnh vực tài chính, mặc dù khá
quen thuộc với việc vận hành tổ chức kinh doanh công nghiệp, nhưng cũng không
tính là tinh thông. Nhưng nói đến sự phát triển của sản nghiệp luyện hóa khu
Hoa Đông, không chỉ có Thẩm Hoài, Hùng Văn Bân đưa ra những phán đoán khác
nhau, những cơ quan nghiên cứu hợp tác nước ngoài của Ngân hàng Nghiệp Tín, Đầu
tư Hồng Cơ, gần đây cũng liên tục đưa ra những nghiên cứu có tính khả thi chung
quanh hạng mục luyện hóa Tân Phổ.
Tuy khắp nơi đều đưa ra đánh giá mang tính nguy hiểm cao về hạng
mục luyện hóa Tân Phổ, nhưng kết luận về việc ảnh hưởng của việc biên độ tăng
trưởng về nhập khẩu dầu thô ở nước ngoài đối với bố cục sản nghiệp luyện hóa
trong nước là tương đối đồng nhất. Đồng thời còn có các vấn đề khác như biên độ
kích thích tăng trưởng về việc nhập khẩu dầu thô từ nước ngoài đối với việc
tăng trưởng của nền kinh tế quốc dân, về việc phát triển kinh tế của tỉnh Hoài
Hải, cùng với việc xây dựng cơ sở kinh tế đều không bắt kịp nhịp.
Tần Đại Vĩ nói là "nghị luận hời hợt", nhưng y có
thể có những hiểu biết khác với những người khác, chứng tỏ y cũng rất có kiến
thức, chứ không phải là những hạng người tầm thường trong cơ quan, chẳng trách Thẩm
Hoài lại coi trọng y.
Tuy nhiên lúc này Tôn Á Lâm cũng biết Thẩm Hoài đến đây tìm Tần
Đại Vĩ, cũng không phải muốn nghe ý kiến của Tần Đại Vĩ về hạng mục luyện hóa ở
Tân Phổ, mà là có lẽ Tần Đại Vĩ chính là ứng cử viên phù hợp với lựa chọn của
Thẩm Hoài.
Tôn Á Lâm đưa chân đá Thẩm Hoài một cái ở dưới bàn, cô biết mặc
dù hơn một tháng này Thẩm Hoài không trực tiếp tham gia vào những cuộc đàm phám
mượn xác tổ chức lại, nhưng mức độ quan tâm ở sau lưng lại không hề kém hơn bọn
họ. Nhưng không ngờ tầm nhìn của hắn lại vượt qua cả Nhà máy lọc dầu Từ Thành để
tìm một nhân vật phù hợp hơn.
Thẩm Hoài cười cười, nói với Tần Đại Vĩ: - Phía nhà máy lọc dầu
Từ Thành, Tôn Á Lâm tiếp xúc tương đối nhiều, tôi cũng tối ngày hôm qua, bàn luận
sâu sắc hơn một lần nữa với mấy người Ngụy Phong Hoa. Ngụy Phong Hoa tốt nghiệp
khóa 83 của khoa Hóa chất Đại học Hoài Hải, lão Tần anh có biết anh ấy không?
- Ừ, cũng quen biết, năng lực của anh ta rất tốt. Tần Đại Vĩ
nói, - Còn có Trịnh Kiến Chương, cũng tốt nghiệp ở Đại học Hoài Hải, khoa Hóa
khóa 85, nhưng lại lớn tuổi hơn Ngụy Phong Hoa
- Trịnh Kiến Chương tôi đã từng gặp, năng lực nghiệp vụ rất tốt,
y và Ngụy Phong Hoa đều lựa chọn ở lại. Thẩm Hoài nói, - Việc Mai Cương mượn
xác Nhà máy lọc dầu Từ Thành, còn thiếu một khâu phê duyệt cuối cùng. Đợi phê
duyệt xong, sẽ giống như tin tức đã đưa ngày hôm qua, lập tức khởi công xây dựng
hạng mục luyện hóa Chử Nam. Ngụy Phong Hoa, Trịnh Kiến Chương cũng là người phụ
trách của hạng mục này
- Trong Nhà máy lọc dầu Từ Thành tôi cũng chỉ biết mấy người
Ngụy Phong Hoa, Trịnh Kiến Chương, nếu anh đã từng nói chuyện với họ, còn muốn
tìm người để xin ý kiến về phương diện phát triển sản nghiệp luyện hóa, tôi chỉ
có thể giới thiệu người ở bên ngoài Nhà máy lọc dầu Từ Thành cho anh thôi. Tần
Đại Vĩ nói, - Khóa chúng tôi cũng có mấy người vào Nhà máy lọc dầu Từ Thành, có
một người hai năm trước bỏ việc ở đó, bây giờ đang ở Đại học Hoài Hải học tiến
sĩ, nghiên cứu về sản nghiệp luyện hóa trong nước của anh ta, tuyệt đối sâu sắc
hơn một người gà mờ như tôi. Có thời gian, tôi sẽ hẹn anh ta đến đây nói chuyện
với anh.
- Anh ta so với Ngụy Phong Hoa như thế nào? Thẩm Hoài trực tiếp
hỏi.
- Vấn đề này tôi thật sự không dễ trả lời. Tần Đại Vĩ né
tránh nói, - Chỉ có thể nói mỗi người đều có sở trường riêng, Ngụy Phong Hoa thực
tế một chút. Người mà tôi nói đến tính tình có chút bướng bỉnh, có chủ nghĩa lý
tưởng quá nặng nề, về năng lực chuyên môn thì cũng giống nhau. Hay là bây giờ
tôi gọi điện thoại xem anh ta có đang ở phòng thí nghiệm hay không, chứ trong
ký túc xá của anh ta thì không có điện thoại.
- Hôm nay thì thôi, Thẩm Hoài nhìn đồng hồ, sắp mười một giờ
rồi, hỏi Tần Đại Vĩ: - Sáng ngày mai anh có thời gian rảnh không?
- Tôi ở Ủy ban Ngoại thương tỉnh thì nói là một Phó phòng,
nhưng cũng không có việc gì nhiều. Chỉ cần anh có thời gian, sáng ngày mai tôi
có thể bảo anh ta đến gặp anh. Anh đang ở đâu? Tần Đại Vĩ hỏi.
- Tôi đến tìm anh. Thẩm Hoài nói.
Nhà Tần Đại Vĩ ở gần bên cạnh, cũng không cần mấy người Thẩm
Hoài lái xe tiễn về, liền cùng vợ rời khỏi quán rượu.
- Người mà Tần Đại Vĩ quen biết, thật sự đáng để anh đi một
chuyến sao? Đợi Tần Đại Vĩ, Từ Lệ rời khỏi, Tôn Á Lâm mới không nén được lòng
hiếu kỳ mà hỏi.
- Đáng để tôi đi hai chuyến, ba chuyến cũng có, nhưng những
người có thể mời được hoặc là người mà lúc này có thể tìm kiếm thực không nhiều,
lựa chọn có hạn. Thẩm Hoài nói, - Đừng nói quy mô ba hoặc năm triệu tấn, ngay cả
quy mô ba mươi đến năm mươi triệu tấn, Tổng công ty hóa chất dầu mỏ cũng có thể
lôi kéo đủ nhân sự, nhưng bây giờ liệu chúng ta có thể lôi kéo người đã được
biên chế ở Tổng công ty hóa chất dầu mỏ rồi hay không?
- Đáng tiếc ngày mai tôi phải rời khỏi Từ Thành rồi, nếu
không thật muốn xem người mà anh xem trọng như thế nào? Tôn Á Lâm nói.
- Tôi cũng chưa từng tiếp xúc, cũng không biết thật sự có
dùng được hay không.
Thẩm Hoài nói, - Nhân viên bình thường dễ tìm, nhưng lãnh đạo
có thể dẫn dắt đội ngũ thì không dễ tìm. Trong tay tôi có bốn người dự định được
chọn, đều cần phải đi tiếp cận, vừa hay người này lại là bạn học của Tần Đại Vĩ
Thẩm Hoài uống cũng khá nhiều bia, nên muốn đi tiểu tiện, liền
đi đến WC bên trái quán rượu, lúc quay lại liền nhìn thấy một người mang giày
tây ngồi ở chỗ hắn, đang nói chuyện với Tôn Á Lâm mặt mày sửng sốt, cũng không
biết từ khi nào đã xuất hiện ở đây.
Thẩm Hoài đi qua, người đó liền ngẩng đầu nhìn hắn một cái,
cũng không có ý định tránh đi.
Thẩm Hoài thầm nghĩ phụ nữ xinh đẹp đúng là tai họa, hắn vừa
mới đi được hai phút, Tôn Á Lâm liền trêu hoa ghẹo nguyệt ngay trong quán rượu.
Nhìn thấy Thẩm Hoài đi đến, Tôn Á Lâm còn cố ý bày ra bộ dạng
phong trần, cười nói với y: - Vị tiên sinh này ra giá hai ngàn để cùng qua đêm
với tôi đấy, rộng rãi hơn anh nhiều. Nếu anh còn không tăng giá, tôi sẽ đi theo
vị tiên sinh này đấy.
- Rất xin lỗi, ngày hôm nay anh tới muộn rồi, ngày mai anh tới
sớm hơn đi Thẩm Hoài đưa tay mời người kia rời chỗ.
- Anh ra giá bao nhiêu, tôi đền cho anh gấp đôi tiền Người
đàn ông kia ngẩng đầu nhìn Thẩm Hoài ra vẻ đánh giá, không có ý định rời ghế,
buông tay ra, để lộ chìa khóa xe BMW trong tay ra, cố ý để Thẩm Hoài biết khó
mà lui.
Thẩm Hoài lấy từ trong túi ra chìa khóa xe Maserati, "bộp"
một tiếng ném lên trên bàn, không khách khí hỏi: - Anh có đi hay không?
Trong nước số người biết xe Maserati không nhiều lắm, người
kia biết hàng, biết mình đấu không lại, liền ngượng ngùng đứng lên rời chỗ, Tôn
Á Lâm thấy thú vị liền nói: - Anh thật là biết lừa đảo, đây là xe của tôi mà
- Cứ muốn tôi ở quán rượu cùng người ta đánh nhau đầu rơi máu
chảy vì chị, chị cảm thấy vui hay sao? Thẩm Hoài tức giận hỏi, - Tên đó có phải
do chị chủ động "câu dẫn" để tìm việc cho tôi làm hay không?
- Cả ngày cứ đàm phán, quá nhạt nhẽo rồi. Tôn Á Lâm cũng
không phủ nhận, yêu mị duỗi lưng, nói: - Ngày mai phải bay qua Paris tìm nhà
cung cấp, mỗi ngày đều gặp những người hận không thể bay qua liếm mặt mình hai
cái, không tìm chút việc để làm, thì không có hứng thú. Mặc kệ đi, tối hôm nay
anh phải cùng tôi uống suốt đêm
Nhìn khuôn mặt mê người của Tôn Á Lâm, Thẩm Hoài nhịn không
được bật cười, "hận không thể liếm hai cái", cách hình dung này thật
chính xác, liền cười nói: - Chị không sợ tôi say rồi làm bậy?
- Được rồi, với thân hình như anh, muốn làm bậy, cũng là tôi
làm bậy với anh, Tôn Á Lâm khinh thường nói, - Chúng ta đi mua rượu, đi đến chỗ
Trần Đan cùng uống
Bạn cần đăng nhập để bình luận